Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dungeon Saga là nơi dành cho các tân thủ!!

Theo như tôi được biết thì trên thế giới cũng còn rất nhiều Dungeon như vậy,
nhưng đây là nơi gần như dành cho tất cả chúng tôi khởi đầu.

Theo như lời của đội trưởng Mard thì có 2 lý do mà họ chọn nơi đây là nơi khởi đầu cho chúng tôi vì :

+ Quái ở đây đều rất yếu và level thấp, vì vậy đây là nơi thích hợp để chúng tôi cày exp.

+ Và nó cũng là nơi để chúng tôi có kinh nghiệm trong chiến đấu

Bỏ chuyện đó sang một bên đi vì hiện giờ chúng tôi đang bận đánh với bọn quái vật rồi....

- "Hỡi các hỏa tinh linh,hãy thiêu rụi mọi thứ thành tro tàn! Hỏa cầu!"

Ngọn lửa được tạo ra bởi một bạn gái trong lớp, và chặn đứng luôn ba con Scorpions đang tấn công.

Scorpions là loại quái vật trông khá giống bọ cạp nhưng kích thước của nó thì gấp bốn lần bọ cạp thường. Cơ thể nó được một lớp giáp cứng bảo vệ cùng với hai chiếc đuôi có thể gây tê liệt cơ thể, thế nên chúng khá là khó chịu. Tuy nhiên, nó lại có điểm yếu là rất kém khi đối đầu với hỏa thuật.

Ngay cả ma thuật yếu nhất 'Hỏa cầu' cũng đủ sức đánh bại nó.

- "Phải chi mình có thể sử dụng được ma thuật thì hay biết mấy..... Haiz!

- "Hỡi các hỏa tinh linh,hãy thiêu rụi mọi thứ thành tro tàn! Hỏa cầu!"

Renji bắn cùng lúc 4 viên hỏa cầu vào lũ Scorpions, lũ quái vật tan xác trong đau đớn và biến thành những hạt cát.

- "Tớ làm được rồi! Tớ đạt được level 20 rồi này!"

Cô bạn vừa dùng Hỏa Thuật để đánh lũ Scorpions lúc đầu lại giơ tay lên đầy vẻ đắc thắng.

- "Làm tốt lắm,****!" (Renji) *cười*

- "Hihi,cảm ơn cậu nhé,Renji-kun!! *đỏ mặt*

Tuyệt thật đấy!! Mà chuyện đó cũng đương nhiên thôi khi mà cứ đứng ở trung phong mãi như vậy.

Nhân tiện đây, tôi xử gọn hai con quái vật trông như Sói khổng lồ và lên được cấp 4.

Tuy hơi mệt mỏi nhưng nhờ Suzu và Houka-san hỗ trợ thì tôi cũng đỡ được phần nào trong việc đối phó với chúng.

- "Này, đừng có đi lung tung, mọi người. Và nhớ đừng lơ là cảnh giác." (Mard)

Phá vỡ khung cảnh ngọt ngào, đội trưởng Mard cảnh báo chúng tôi...

- " Vâng,chúng tôi biết rồi !! À mà này đội trưởng Mard, ở đó là cầu thang xuống tầng dưới... chúng ta có nên đi không?" (Renji)

Trong lúc nở nụ cười giả tạo mà hắn vẫn dùng thường ngày, Renji chỉ vào cái cầu thang ở ngay trước mặt chúng tôi.

Ngay khi nghe đến đây thì đội trưởng Mard bỗng nhiên đáp lại đầy chua chát....

- "Không được đâu. Vì hiện giờ các cậu chưa đủ mạnh để đi tiếp với lại từ chỗ đó trở đi chưa có bản đồ đâu, nó là một vùng không ai biết!!" (Mard)

Khu vực được ghi lại trong bản đồ của Dungeon Saga dành cho tân thủ nhỏ hơn so với những Dungeon khác.

Sau khi đã đi được 50 tầng, thì chuyện xuống tầng tiếp theo chẳng gây ảnh hưởng gì cả.

Vương quốc thì chỉ nghĩ đến chuyện tìm nơi không quá nguy hiểm cho mọi người, nên bản đồ hiện tại chỉ có 50 tầng.

Biết được như thế, chúng tôi tiến thằng một mạch xuống tầng 50.

- "Đừng lo, chúng ta đông như thế này mà. Với lại, chỗ sức mạnh còn lại của chúng tôi cũng vừa đủ để đi tiếp an toàn." (Renji)

- "Nhưng, có cái "Nếu như" ở thế giới này đấy. Cậu sẽ làm gì nếu có một con quái vật mà cậu không thể tiêu diệt nổi hả?" (Mard)

- "Làm gì có chứ. Không phải cái mê cung này dành cho tân thủ sao? Lũ quái vật ở tầng dưới đã có thể lên đây. Tuy nhiên, chẳng có một con quái nào ra hồn trong cái tầng 50 này, đúng chứ?" (Renji)

- "Đúng là thế, nhưng......." (Mard)

Renji, cố tạo ra sức ép để có được câu trả lời từ đội trưởng Mard.

Những điều hắn nói cũng không sai. Có thể gần như chắc chắn rằng việc hắn bước chân vào tầng 51 trở về mà không toàn mạng là con số 0.

Tuy nhiên, đội trưởng Mard xem ra có cảm giác gì đó nguy hiểm.

Dù hỏi "Từ đâu?" đi nữa, anh ta cũng khó mà trả lời. Có lẽ đó là do trực giác của người có kinh nghiệm lâu năm.

Tuy nhiên, ông ấy vẫn còn e ngại trả lời.

Thời gian lo nghĩ quá lâu đã trở thành rắc rối.

- " Haizz,tôi chịu thua các cậu vậy..... ( Mard)

- " Say oh Yeahhhhhh.... Mọi người,sẵn sàng thôi nào!!! (Renji)

Đèn xanh bật lên rồi. Mọi người bắt đầu rời khỏi tầng 50, lần lượt từng người một.

Tôi, người bị bỏ lại, đứng giữa không gian trống trải......  suy nghĩ về việc có nên đi tiếp hay không và  Suy nghĩ về bản thân mình.....

--------------------------------------------------------------
Xin lỗi mọi ng nhé vì dạo này mình bận nhiều việc quá nên thành ra giờ mình sẽ tạm drop 1 t.gian ngắn,mong mn thứ lỗi 😣😣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro