[H] Chương III: Tru Tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kakashi mở hai mắt, phát hiện cậu lần nữa trở lại trong ảo cảnh trắng xóa.

Cậu lúc này nghiêng người nằm trên mặt đất. Có kẻ cũng nằm phía sau, khoang ngực dán sát vào lưng trần, vòng tay ôm hông, một chân không khách khí luồn vào chắn giữa hai chân cậu, tạo nên tư thế thân mật ái muội.

"Tỉnh rồi sao?" Cậu nghe thấy giọng người đó văng vẳng bên tai mình, hơi nóng phả ra sau gáy.

Kakashi không trả lời. Cậu nhắm mắt lại, mím môi thành một đường thẳng. Khẽ nhấc ngón tay, trong lòng bàn tay yếu ớt lóe lên một hồ quang điện nhỏ, dần dần lớn hơn, càng lúc càng sáng; nháy mắt đàn chim kêu vang ríu rít, cậu đột nhiên mở mắt, nhanh chóng xoay người, siết đàn chim trong lòng bàn tay hướng nam nhân tóc đen đâm thẳng—

Bốp!

Cổ tay bị đối phương dễ dàng bắt lấy, đầu ngón tay cách khoang ngực trần không quá nửa tấc.

"Ngươi không được..." Trừng mắt nhìn ảo cảnh Obito trưởng thành trước mặt, Kakashi thanh âm khàn đặc, khuôn mặt biểu lộ phẫn nộ căm giận, "Không được dùng ảo ảnh của cậu ấy lừa gạt ta!"

Obito cười lạnh. Trong phút chốc khí chất của hắn thay đổi rõ rệt, không còn những tia nắng rực rỡ ấm áp mà nháy mắt đã hóa thành cơn thủy triều lạnh lẽo, trong mắt hiện lên nét hung ác nham hiểm.

"Cậu muốn làm gì vậy, Kakashi?" Hắn chậm rãi hỏi, "Dùng chidori giết tớ sao? Tựa như năm đó—"

Dưới ánh mắt kinh hoàng của Kakashi, Obito nắm lấy bàn tay cậu, tống mạnh quả cầu chidori vào lồng ngực. Da thịt xoáy vào xé rách tan nát, máu tươi tứ phía bắn tung tóe, xương cốt vỡ vụn gẫy răng rắc. Mắt trái chảy xuống dòng máu đỏ thẫm, dần hóa thành cái lỗ trống không đáng sợ, bên phải thân từ cổ trở xuống cùng cánh tay bị thối rửa dập nát, khuôn mặt lộ ra vô vàn vết sẹo, phủ dài từ trán xuống khóe miệng. Hắn dùng con mắt Sharingan đỏ lòm như máu oán hận trừng Kakashi, thanh âm trầm thấp lạnh lẽo: "Tựa như năm đó ngươi giết chết Rin!"

Kakashi bất giác run rẩy, ngón tay xuyên trên người Obito nhất thời co quắp.

"Ngươi nhìn rõ chưa?" Obito tiếp tục nói, dùng ngữ điệu nguyền rủa, "Ngươi đào một cái hố sâu trong lồng ngực ta, nghiền nát trái tim ta. Máu của ta thấm đẫm từng đầu ngón tay của ngươi, và nó sẽ không bao giờ có thể rửa sạch được. Cảm giác này quen thuộc lắm phải không? "

Hắn điên cuồng gầm lên. "Ta đã cứu mạng ngươi, đem con mắt này trao cho ngươi, chỉ cầu xin ngươi một điều thay ta bảo vệ Rin. Nhưng cuối cùng giết chết nàng không phải ai khác, mà chính là ngươi!"

Sắc mặt Kakashi trở nên tái nhợt trắng bệch, hiện rõ vẻ thống khổ đau đớn. Đôi môi không chút huyết sắc run rẩy, mở ra khép lại, nửa âm tiết cũng không phát ra được. Cuối cùng cậu lần nữa nhắm hai mắt lại, như thể từ bỏ phản kháng, để mặc kẻ trước tàn sát.

"Không biện hộ gì sao?" Obito tiến sát lại gần, "Ngươi không có gì để minh oan cho lời buộc tội của ta hay sao?"

"...Tớ không có gì để nói." Kakashi thấp giọng, từ trong giọng nói lộ rõ vẻ mệt mỏi bất lực, "Là lỗi của tớ, lỗi của tớ không bảo vệ tốt cho Rin. Lời hứa của hai chúng ta, tớ thất hứa rồi."

Nghe được câu trả lời của Kakashi, sắc mặt Obito tựa hồ trong nháy mắt trở nên méo mó khó xem; nhưng hắn rất nhanh phát ra tiếng hừ khinh miệt. "Không sai. Từ xưa đến nay, ngươi chỉ là cái tên phế vật ngoài miệng ba hoa."

Hắn rút bàn tay vô lực của Kakashi ra khỏi lồng ngực, những bộ phận bị tổn thương trên cơ thể dần bình phục, vết sẹo trên khuôn mặt cũng mất dạng. "Ngươi không thực hiện được di nguyện của ta, ngược lại còn muốn lấy mạng ta, ta nhất định phải trừng phạt ngươi. Trong ảo cảnh này, ta là chủ nhân của mọi sự... Ngươi hiểu chuyện này có nghĩa là gì chứ?"

Hắn bày ra nụ cười vô sỉ trên môi. "Còn giờ thì, ta muốn ngươi tự ôm lấy hai chân, tách mông ra cho ta xem."

Kakashi kinh ngạc hai mắt tròn xoe nhìn Obito. Càng tệ hơn nữa là, thân thể lại bắt đầu đi ngược lại ý muốn mà tự chủ hành động – cậu xoay người nằm ngửa, cong hai chân lên trước ngực, ngón tay bắt lấy hai mông tự động tách ra, hạ thể không mảnh vải che thân bày trước mắt Obito.

Giữ nguyên tư thế hổ thẹn này, Kakashi xoay mặt đi, hai mắt nhắm chặt, khuôn mặt đỏ bừng lan rộng xuống cổ. Nhưng Obito không định tha cho cậu dễ dàng như vậy.

"Xoay mặt lại đây, không được nhắm mắt, ta muốn chính ngươi nhìn thấy thân thể mình bị ta đùa bỡn." Obito nói, Kakashi mặc dù trên khuôn mặt lộ rõ vẻ kháng cự giãy dụa, nhưng không cách nào từ chối được mệnh lệnh của hắn. "Tiếp theo, để tăng thêm phần cao trào..."

Hắn vỗ tay.

Bộp một tiếng vang dội, thân thể Kakashi đột nhiên khẽ run. Không khí dường như trở thành vật thể, mỗi luồng khí nhỏ đều trở nên rõ ràng nhạy cảm. Cậu phải nhất thời ngừng hô hấp, vì hơi thở tỏa ra lướt qua ngực trần cũng đủ khiến y mẫn cảm khó chịu.

Mà lúc này, Obito nâng lên một ngón tay, nhẹ nhàng từ tốn lướt trên hông y.

"Ưm...!" Thanh âm rên rỉ tràn khỏi môi, Kakashi vội vàng khép miệng lại. Ánh mắt lộ rõ ​​kinh ngạc khiếp sợ, cậu không tin mình lại mất kiểm soát dễ dàng như vậy.

"Ta tăng gấp đôi độ mẫn cảm của ngươi." Ngón tay Obito tiếp tục hướng lên trên, dọc theo thân thể run rẩy của Kakashi vuốt đến trước ngực, vẽ đầy những vòng tròn khắp nhũ hoa. "Tưởng tượng xem... trong tình huống này chuyện thú vị gì sẽ xảy ra nhỉ?".

Ánh mắt cậu Ám Bộ tóc bạc lóe lên tia thất kinh, hắn vươn tay kia giữ lấy cự vật bán cương của người dưới.

Ngay khi hắn vừa chạm vào, thân trên Kakashi ưỡn cong, sâu trong yết hầu phát ra tiếng rên rỉ. Obito xem như không nhìn thấy, hắn chậm rãi tiếp tục, vuốt ve xoa nắn gốc cự vật, dùng móng tay gãi nhẹ lỗ niệu đạo mở rộng hơn khiến nó nhểu xuống càng nhiều bạch dịch.

Kakashi thở hổn hển càng thêm gấp gáp, phảng phất như tiếng nức nở thút thít. Y cắn sâu xuống môi dưới, liều mạng kiềm chế lồng ngực đang phập phồng, nhưng thân thể như cũ chỉ nghe theo mệnh lệnh của Obito, thành thật duy trì tư thế hổ thẹn của mình, đầu ngón tay cắm sâu vào da, trắng bệch không chút huyết sắc.

Cuối cùng y bị Obito đùa bỡn đến bắn ra. Khoái cảm cao trào gấp đôi như thủy triều vỗ mạnh vào thân thể, khiến y rơi vào thất thần choáng váng rất lâu. Y không biết mệnh lệnh ôm lấy hai chân bị hủy đi từ khi nào. Obito xoay người cậu thành tư thế quỳ nằm sấp, hông thon hạ xuống, hai chân tách rộng —

Không hề báo trước, tàn nhẫn xuyên vào.

"Á á á a a!!!", Hắn đột nhiên thúc mạnh vào khiến Kakashi đau đớn hét ầm lên, âm cuối lại trở nên mềm mại vô lực, hệt như bị khoái cảm quấn chặt lấy thân. Dục vong ồ ạt xâm lấn khiến y thậm chí có thể cảm nhận được hình dạng cự vật thô to, nóng hổi cương cứng, bị mị thịt chặt chẽ bao quanh, gân xanh từ gốc nổi lên tím tái. Obito không cho cậu cơ hội hô hấp, vừa hung hăng cắm vào chỗ sâu nhất lập tức rút ra, liền thô bạo đỉnh mạnh vào bên trong.

Không giống như ảo mộng trước kia, lần này hai người bọn họ cùng làm chuyện thân mật, nhưng không có trìu mến cũng không có vuốt ve. Chỉ là một chút thoáng qua nhanh chóng mà đau đớn, một chút xuyên xỏ thô bạo mà hung hăng, không khác nào khoái cảm đơn phương từ một phía.

"Ha... nhanh, nhanh quá... chậm... chậm lại... trướng a a!" Lại còn tăng độ mẫn cảm gấp hai lần, xâm phạm tàn nhẫn như vậy hoàn toàn vượt quá khả năng chịu đựng của Kakashi. Cậu cũng không còn nhẫn nhịn được thanh âm của mình nữa, tiếng rên rỉ dần trở nên thút thít nức nở. Thân trên kiệt quệ bị Obito áp sát xuống mặt đất, hai chân run rẩy không ngừng, đầu gối suy kiệt vô lực, nếu không phải Obito vòng tay ôm lấy, cậu đã sớm ngã nhào xuống mặt đất.

Cự vật không hề được động chạm tiếp xúc lại phản ứng ngẩng đầu, miệng quy đầu đóng mở khiến bạch dịch nhễu ra, khát cầu phóng thích. Chính vào lúc này kẻ phía sau đang hung hăng đâm tới từ tốn cúi thấp, bên tai Kakashi thấp giọng phát ra mệnh lệnh tàn khốc: "Không được bắn tinh."

"Ha a a ha a!". Tinh dịch đến miệng nhỏ phải khựng lại khiến Kakashi toàn thân cả kinh, liều mạng lắc đầu nguây nguẩy, đôi mắt phủ thêm một tầng sương mù tràn xuống ướt đẫm. Obito lại càng dùng sức, tập trung xuyên mạnh vào nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể cậu, đỉnh cự vật nhắm một điểm mà tàn nhẫn chà đạp. Kakashi không chịu nổi mà giãy dụa bò về phía trước trốn đi, hậu huyệt vừa rời được một nửa lại bị Obito giữ hông kéo về, lần nữa hung hăng đỉnh mạnh vào, buộc y thốt ra tiếng rên đến dục tiên dục tử.

Thúc vào mấy lần như vậy, hắn dừng lại. Obito nắm lấy hai tay Kakashi, một tay chế trụ cổ tay y gập ra sau thắt lưng, tay kia siết chặt lọn tóc bạch kim ướt đẫm của Kakashi, hung hăng nhấc cậu rời khỏi mặt đất. Hắn để thân thể Kakashi ngửa ra sau tựa trên người mình, ngón tay đùa bỡn vuốt ve khuôn mặt cậu tóc bạc, lau đi vệt nước mắt trên khóe mi sưng húp: "Ta muốn chơi ngươi đến nước bọt tràn ra, hai mắt trợn tròn, ngoại trừ tiểu đệ của ta ra không nhớ không nghĩ được việc gì ở bên ngoài cả. Ngươi muốn xuất lắm sao? Không chừng xuất ra rồi còn chưa thỏa mãn được ngươi, bị ta chơi mà cơ thể không tự chủ được cảm giác thế nào? Bộ dạng dâm loạn kiều diễm của ngươi chỉ có mình ta được chiêm ngưỡng thì phí quá, thật đáng tiếc.".

"Nhân tiện... để ngươi gặp người ngươi muốn gặp nhất."

Kakashi ngây ngốc nhìn hắn vỗ tay lần thứ hai. Trước mặt hai người họ ẩn hiện một bóng hình nhỏ bé, dần chuyển từ cái bóng đen mờ nhạt thành thực thể lành lặn. Khoảnh khắc Kakashi nhận ra đối phương là ai, đồng tử Kakashi đột nhiên co rút, khuôn mặt lộ rõ tuyệt vọng bất lực—

Bóng hình nhỏ bé này không phải ai khác, mà chính là Uchiha Obito mười hai tuổi.

Đáp xuống ảo cảnh trống không trắng xóa, Obito thơ bé ngây người phát ngốc, chưa kịp phản ứng mình đang ở chỗ quái nào. Cậu trái phải nhìn quanh, cuối cùng ánh mắt cũng khựng lại trên người Kakashi, lập tức bị dọa đến giật bắn. "Baka...Bakakashi ! Phía sau cậu là... là khi tớ trưởng thành sao...? Các cậu, còn tớ...làm sao lại..."

Khuôn mặt cậu bé nháy mắt đỏ bừng, ấp a ấp úng lấy hai tay che mắt. Nhưng cậu không có ý định che kín, giữa khe hở ngón tay ti hí mở ra, lén lút nhìn sang.

"Không..." Kakashi vô lực lắc đầu, "Thả cậu ấy... thả cậu ấy ra... khỏi chỗ này! Cậu ấy... không được..."

Obito trưởng thành dễ dàng giữ lấy thân thể người dưới đang suy kiệt vùng vẫy. "Bỏ tay xuống, Obito." Ngữ khí tràn ngập dụ hoặc, "Nhìn nam nhân trước mặt ngươi... Nhìn xem hắn sắp xuất tinh trước sự cường bạo của ta — à không, của ngươi mới đúng. Chỗ này là nội tâm xấu xa, ảo tưởng hư hỏng sâu thẳm nhất trong lòng hắn, ta nói đúng chứ Kakashi?"

Dứt lời Obito đẩy Kakashi về phía trước, nghiêng thân thể của y đến trước mặt chính mình trong quá khứ. Tựa như kéo dây cương khi đang cưỡi ngựa, hắn nắm lấy hai cổ tay Kakashi, hung hăng đâm mạnh vào nội thịt.

Obito thơ bé nghe theo lời ma quỷ xui khiến mà sa đọa, bỏ hai tay xuống, đôi mắt tròn xoe, đồng tử không nhúc nhích chăm chú nhìn y. Ánh mắt thuần khiết, chưa từng nhiễm bụi trần khiến Kakashi không thể chịu đựng được, cõi lòng tan nát; Y cuối cùng hoàn toàn gục ngã, phía sau tiếp nhận luân động thô bạo của Obito trưởng thành, phía trước thút thít cầu xin Obito thơ bé nhắm mắt lại. "Không... đừng, đừng nhìn ta! Nhắm mắt ...a ha ... nhắm mắt lại..."

Hồi ức hoen ố, tín ngưỡng sa đọa. Linh hồn chìm xuống vực sâu thăm thẳm trải đầy cảm giác tội lỗi, tựa hồ đang đeo bản án lăng trì trên người, trái tim hổ thẹn lại khiến khoái cảm nhân đôi, thân thể trước đây chưa từng hưng phấn đến vậy. Lần nữa sắp đạt đến cao trào, Kakashi toàn thân như chạm phải mạch điện, không cách nào kiềm chế được co giật, sự tỉnh táo của y tựa hồ cũng bị cự vật Obito trưởng thành quất cho tan nát, đầu óc một mảnh trống rỗng mê man.

Đôi mắt Kakashi phủ một màn sương mỏng ầng ậc nước, cả hai nam nhân tóc đen trước mặt đều hóa thành vô vàn những mảnh vật nhạt nhòa không rõ sắc khối. Cậu mê man trống rỗng, nhưng y nghe được hai người kia cùng đồng thanh: "Xuất đi, Kakashi."

Khoái cảm liên tục ồ ạt xông thẳng lên đại não cuối cùng đánh gục sự tỉnh táo của y. Ngay khi vừa xuất ra, y cuối cùng cũng được giải thoát khỏi màn tra tấn, ý thức chìm sâu vào một mảng tăm tối.

Giây phút cuối cùng trước khi vô thức, Kakashi cũng không nghe thấy được tiếng người kia thở dài.

.

Lời bạn dịch & chỉnh sửa: không ngờ là mình có thể vừa ngủ gật vừa dịch fic H. Em cũng sa đọa mất rồi thầy Kakashi ơi ;;-;;. tự nhiên hôm qua giờ lại hứng thú với SE/BE không hiểu nổi.

Không bao gồm ảnh minh họa vì vi phạm nguyên tắc nội dung của Wattpad, xem tại pixiv gốc của họa sĩ: https://www.pixiv.net/en/artworks/63751337

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro