1.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối nay tuyết lớn ngập núi.

Tại chỗ giữa sườn núi dừng bước lại, Kakashi nhìn sắc trời một chút, mặt trời đã ngã về tây. Nghiêng tai lắng nghe, phản nhẫn tựa hồ bị y cách xa một khoảng cách, nhưng chỉ cần đối phương không tính từ bỏ truy lùng y, chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi họ lại đối đầu.

Y đã rất mệt mỏi. Từ khi chui vào cứ điểm phản nhẫn, liên tiếp mấy ngày y đều không thể ngủ được một giấc ngon lành, vừa rồi lại sử dụng Mangekyou Sharingan, thân thể cùng tinh thần đều mười phần mỏi mệt, hiện tại cần nghỉ hơn. Trận này bã tuyết sẽ che giấu dấu vết của y, xóa đi mùi hương của y và có lẽ có thể cho phép y một đêm nghỉ ngơi cả ngày lẫn đêm trước khi trở lại Konoha.

Lấy thanh kunai vạch ngón tay, Kakashi cực nhanh kết mấy cái ấn, một chưởng đánh trên mặt đất. "Thông linh chi thuật!"

"Yo" Bốn chú chó ninja xuất hiện theo tiếng gọi của Parkun ngồi lên trên đầu Blue, giơ chân lên chào, sau đó nhìn quanh, nhăn mũi và khụt khịt. "Đây... là biên giới của Đào Quốc?"

"Đúng vậy." Kakashi từ trong túi dụng cụ ninja trên thắt lưng lấy ra một quyển trục và yêu cầu nhẫn khuyển ghi nhớ mùi trên đó. "Đám phản nhẫn này đang đuổi theo tôi, xin hãy giúp tôi đánh lạc hướng bọn chúng."

"Hãy giao việc đó cho chúng tôi" Parkun trả lời,

"Tốt lắm. Giải tán!"

Những nhẫn khuyển biến thành bốn cái bóng đen và chạy vào rừng, trong khi Kakashi tiếp tục đi lên, hướng đến một hang động mà anh vô tình khám phá trên đường tới đây. Nơi này trông vẫn giống như vài ngày trước, xung quanh không có dấu vết của người hay động vật hoang dã. Y kiểm tra nhanh khu vực xung quanh và đặt những cái bẫy đơn giản và thiết bị cảnh báo ở lối vào hang động.

Khi màn đêm lặng lẽ buông xuống và bông tuyết đầu tiên rơi xuống mặt đất, Jounin của Konoha đã ngồi trong hầm trú ẩn trong hang, dùng cành cây bén lửa.

Lon súp sôi dần. Kakashi không có cảm giác thèm ăn, liền qua loa ăn mấy thìa rồi đặt sang một bên. Y lấy ra binh lương hoàn, nhét hai viên vào miệng. Vừa nhai những món đồ vô vị, y vừa nhẹ nhàng gõ nhẹ vào bắp chân, cố gắng thả lỏng những cơ bắp đang căng cứng càng sớm càng tốt.

Rất lâu y không có một mình nhận nhiệm vụ cấp S, thân thể đối cường hành động cường độ đều có chút xa lạ. Nếu y không tạm thời được miễn nhiệm vụ làm jounin hướng dẫn...

Động tác gõ dừng lại. Kakashi nhìn chằm chằm vào ngọn lửa, suy nghĩ của y trôi về những học sinh của mình - hay đúng hơn là những học sinh cũ.

Nửa năm đã trôi qua kể từ khi đội 7 tan rã. Sasuke vì ham muốn có được sức mạnh trả thù đã phản bội ngôi làng và đến hang ổ của Orochimaru; Naruto và Jiraiya bắt tay vào cuộc hành trình tu luyện, không rõ ngày trở về. Mặc dù Sakura vẫn ở lại Konoha nhưng cô bé trở nên bận rộn sau khi nhận Tsunade làm sư phụ và hiếm khi gặp y.

Kakashi nhớ lại lần cuối cùng y gặp Sakura. Hình như đã hơn mười ngày trước, ở hành lang bệnh viện, y vừa hoàn thành nhiệm vụ làm viện trợ đặc biệt cho ANBU, khi đang yểm hộ cho một đồng đội thì bị thương nhẹ. Học trò của y đã khéo léo giúp chữa trị những chiếc xương gãy của mình, đồng thời sử dụng y thuật để tăng tốc độ chữa lành vết thương. Cuối cùng, cô bé cũng đưa y ra ngoài, cô nói với y rằng sinh nhật của thầy sắp đến, vì vậy y nên nhớ tha cho ngày hôm đó, họ có thể cùng nhau đi ăn ramen vào buổi tối.

—— Nói đến sinh nhật của y thì ngày nào tới?

A...có vẻ như là hôm nay.

Kakashi thở dài, cúi đầu gãi mái tóc bạc rối bù. Lỡ cuộc hẹn mất rồi

Từ sau khi cha mất, y không còn mong chờ gì ngày sinh nhật nữa. Sau này, đội của Minato được thành lập, và Minato sẽ nhớ ngày tháng dành sinh nhật của y, cùng Kushina chuẩn bị bánh và quà choy, và đôi khi là Rin. Người chưa bao giờ tham gia là Obito, hoặc vì quên hoặc vì không có hứng thú nên cũng chưa bao giờ tặng cho y bất cứ thứ gì. Cho đến khi......

Ký ức kết thúc ở đây. Kakashi vô thức giơ tay lên chạm vào mắt trái đang được che bởi băng hộ trán.

Sau khi dập tắt lửa, y cởi quần áo nằm xuống tấm thảm trải sẵn và nhắm mắt lại.

---------------------

Nhiều năm chênh vênh bên bờ vực sự sống và cái chết đã mang đến cho Kakashi sự cảnh giác phi thường, y có thể cảm nhận nhạy bén những chuyển động nhỏ nhất ngay cả trong giấc ngủ. Y đột ngột tỉnh dậy vào giữa đêm, và nhanh chóng nhận ra rằng trong hang có một người lạ, đang chăm chú nhìn y, hướng phương hướng của y im ắng chậm rãi tới gần, một bước, lại một bước.

Kakashi không hề mở mắt, giả vờ như đang ngủ, Kakashi cẩn thận ước tính khoảng cách giữa đối phương và mình. Ba thước, hai thước, một thước...

Ngay lúc này!

Hộ trán được nâng lên, con mắt trái dưới vết sẹo đột nhiên mở ra, cùng lúc đó, Raikiri trong tay phải đã đâm vào ngực của kẻ lạ.

Điện quang sáng lên trong nháy mắt, y thấy được một chiếc mặt nạ màu cam, duy nhất lỗ nhỏ đằng sau giống như là có một vệt hồng quang chớp thoáng qua. Sau đó ——

"Aaaa ——!"

Người đàn ông kêu lên một cách cường điệu, giơ tay đầu hàng. Đồ vật trong tay hắn bị ném đi như nữ thần rải hoa, những mảnh kim loại rơi xuống đất phát ra âm thanh giòn giã. Hắn ta vội vàng lùi lại, gót chân như vướng vào một hòn đá nhô ra. Hắn nặng nề ngồi phịch xuống đất và lại hét lên đau đớn.

Kakashi: "...?"

Điện quang từ trong lòng bàn tay tan biến. Tiếng kêu đau đớn dần dần dừng lại. Sự im lặng đáng xấu hổ bao trùm trong hang động, sau đó chỉ còn một tiếng "rắc" vang lên, vị khách không mời mà đến đã thắp lên một bùa ánh sáng, xua tan bóng tối lần nữa.

Bây giờ Kakashi rốt cục có thể cẩn thận dò xét người này. Hắn ta mặc một chiếc áo choàng lớn màu đen có cổ cao, với chiếc băng bảo vệ trán treo ngược quanh cổ một cách hài hước. Tấm kim loại được quay vào trong nên không thể nhìn thấy logo trên đó. Đưa ánh mắt từ trên người đối phương xuống đất, mắt trái của Kakashi có chút trơn to —— những miếng bảo vệ trán nằm rải rác trên mặt đất rõ ràng là của mấy tên phản nhẫn đang theo dõi anh trước đó.

"Tobi sợ chết khiếp!" Người đeo mặt nạ vỗ ngực, "May mà Tobi nhanh chóng trốn được!"

Không... đó không phải là trốn.

Thần sắc Kakashi trở nên ngưng trọng. Ở khoảng cách gần như vậy, với sức mạnh và tốc độ bùng nổ của Reikiri, tuyệt ít người có thể thoát khỏi đòn này. Vừa rồi hắn có thể thấy rõ tia sét đã xuyên qua cơ thể đối phương, nhưng trên tay lại không có cảm giác xuyên thấu máu thịt, phảng phất chỉ đánh vào không khí.

Khả năng xuyên thủng vật thể theo ý muốn... một nhẫn thuật kỳ lạ và phức tạp. Chỉ sợ lúc trước cũng là thông qua loại phương thức này tiến vào hang động, mới không có phát động bên ngoài cảnh giới trang bị đi.

"Ngươi là ai? " Y thận trọng hỏi.

"Tobi là một người qua đường vô tội!" Người đàn ông đeo mặt nạ chỉ vào mặt hắn ta và làm một cử chỉ đáng yêu, kết hợp với bộ trang phục kỳ lạ và giọng nói khàn khàn của anh ta chỉ khiến mọi người cảm thấy dễ thương hơn là kỳ lạ. "Bên ngoài bão tuyết lớn quá, ta không tìm được chỗ trú thân! Để đền bù cho sự náo loạn, Tobi đã giết chết đám người đang lảng vảng dưới chân núi, cho nên——"

Chỉ bằng một cái búng tay, tấm bùa ánh sáng đang cháy dở chính xác rơi vào trong lửa, than hồng lại bùng lên và chiếu sáng toàn bộ hang động. "Anh có thể cho ta ở lại một đêm được không, Kakashi-senpai?"

"Ngươi biết ta?" Kakashi nhướng mày.

"Đương nhiên!" Tobi ôm mặt vặn vẹo như một con sâu bướm lớn, "Tobi là một nữ sinh trung học yêu tiền bối của mình! Bởi vì tiền bối mới muốn gia nhập Ám Bộ!" ——Lần này Kakashi cuối cùng cũng nhìn rõ băng trán hình sóng nước tượng trưng cho Làng Sương Mù —— hắn rút ra một tờ giấy nhàu nát từ sau tấm kim loại, mở ra và đưa cho Kakashi xem như một báu vật. "Nhìn xem! Tobi đặc biệt xé ra trang tiền bối trong danh sách treo thưởng đem theo, mỗi ngày đều ngưỡng mộ mấy chục lần!"

Ám bộ của Kirigakure sao...

Kakashi nhìn vào thông báo khen thưởng. Chàng trai tóc bạc phía trên mặc đồng phục Ám bộ, với một đôi mắt dị sắc nhìn thẳng về phía trước một cách vô hồn. y ngơ ngác nhìn mình, sau khi định thần lại, nở nụ cười mất tự nhiên: "Ừm, đây... là ngài Tobi?"

"Tiền bối, cứ gọi ta là Tobi! Ta rất vui khi được tiền bối gọi tên!"

"À... Thật đấy. Dù sao thì, cảm ơn vì tình yêu của ngươi, nhưng ta không nghĩ mình đủ xuất sắc để được dùng làm hình mẫu. Và cũng có rất nhiều ninja xuất sắc ở Làng Kirigakure, chẳng hạn như Bảy kiếm sĩ Ninja ..."

"Tobi nghĩ rằng họ không sánh nổi tiền bối! Một trong bảy người trong Momochi Zabuza chính là tiền bối giết chết a?"

"Không, ta không có......"

"Tiền bối dù sao cũng là thiên tài a!" Kakashi lời giải thích yếu ớt bị dìm ngập tại Tobi la hét ầm ĩ. Kirigakure Anbu kỳ lạ giơ tay lên như một đứa trẻ phấn khích. "Tiền bối mười hai tuổi trở thành Jonin, sau đó có cống hiến to lớn trong trận chiến quan trọng ở cầu Kannabi, trở thành anh hùng chiến tranh! Hiện tại ngươi nổi tiếng khắp năm nước với tư cách là ninja sao chép và Sharingan Kakashi. Tiền bối thật rất lợi hại!"

Nghe được cái kia ninja Konoha rơi vào trầm mặc.

"Đặc biệt hiện tại, tộc Uchiha đã bị tiêu diệt. Khi mọi người nhắc đến Sharingan, điều đầu tiên nghĩ đến sẽ là tiền bối!"

"KHÔNG. "Lần này Kakashi trả lời to hơn và quyết đoán hơn nhiều. Nhưng giọng điệu của y nhanh chóng dịu đi. "Ngươi đánh giá cao ta quá rồi. Những chủ nhân chính thống của Sharingan vẫn còn tồn tại trên thế giới này, và cả hai người bọn họ đều giỏi sử dụng con mắt này hơn ta rất nhiều. Và ta......"

Giọng nói của y dừng lại, không nói tiếp mà chỉ im lặng lắc đầu.

"Tiền bối, ngươi đang nói cái kia là anh em sao?" Tobi buông tay xuống, nghiêng đầu nhìn hắn, ngón tay chỉ vào cằm hắn. "Đúng vậy. Nhưng đáng tiếc bây giờ hai người này đã trở thành phản nhẫn... một trong số họ rõ ràng là học trò của ta."

"..."

"Uchiha, gia tộc từng thành lập Konoha cùng với Senju, bị sợ hãi vì quá mạnh mẽ. Họ đã bị tẩy chay và xa lánh khỏi làng kể từ thời Hokage đệ nhị." Giọng điệu của hắn đột nhiên thăm dò qua. Âm điệu hắn vẫn như cũ xốc nổi, nói ra ngữ lại trở nên chua ngoa. "Mâu thuẫn bắt đầu gia tăng sau sự kiện Cửu Vĩ, hiện tại cuối cùng không còn một người tộc Uchiha nào còn sót lại ở Konoha. Đối mặt với tình huống này, ban lãnh đạo cấp cao của Konoha sẽ cảm thấy hối hận, hay... họ đang thầm vui mừng?"

Kakashi ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt của Tobi. Vẻ mặt y vẫn bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại trở nên sắc bén.

"A a! Tiền bối ánh mắt hung ác như vậy, làm Tobi sợ!" Tobi lập tức lùi về vị trí ban đầu, ôm đầu co chân, cao giọng hét lên: "Tobi không có ý dòm ngó chỉ là tràn đầy lòng hiếu kỳ mà thôi!"

"Nói đến chuyện này, chúng ta là cũng vậy đi." Kakashi bình tĩnh phát động phản công. "Bị cô lập khỏi thế giới trong sương mù máu, giết chết tất cả các gia đình có huyết kế giới hạn, và kỳ thi tốt nghiệp vô nhân đạo... Hiện tại, Mizukage đệ ngũ vừa mới nhậm chức, trước khi thăm dò tình hình các làng khác, trước xử lý tốt chuyện của làng mình như thế nào? "

"Ừm... cũng đúng nha." Tobi khoa trương thở dài, "Mizukage đệ tứ thật sự để lại cho chúng ta rất nhiều phiền toái... Đặc biệt là sau khi chết, Tam Vĩ cũng biến mất. Nhân tiện, hắn nhướn lên một ngón tay, "Tobi đã đọc hồ sơ của Kirigakure trước đây. Có vẻ như trước Lãnh chúa Yagura, Jinchuuriki Tam Vĩ là một nữ ninja của Konoha. Không biết Kakashi-senpai có biết cô ấy không?"

Hơi thở của Kakashi đột nhiên đình trệ.

"Ồ, mọi chuyện đã xảy ra đã hơn mười năm trước rồi." Tobi tựa hồ hoàn toàn không nhận thức được sự khác thường của mình, tiếp tục tự lẩm bẩm: "Đó thực sự là một thời đại tàn khốc... So với bây giờ còn tệ hơn rất nhiều.nếu làng có mối hận thù sâu sắc giữa các làng và người dân, nhưng mọi người có thể ngồi lại với nhau và giả vờ như không có chuyện gì xảy ra và trò chuyện trong hòa bình. "

"..."

"Nữ ninja được chúng ta làm vật thí nghiệm mà nhốt Tam Vĩ vào... sau đó cô ấy được đồng đội giải cứu, nhưng cả hai đã bị người của chúng tôi bắt lại trên đường trở về Konoha. Để bảo vệ đồng đội đã trở thành jinchuriki, ninja đến giải cứu đã chiến đấu hết mình trong khi bảo vệ cô ấy. "

"..."

"Nhưng cả jinchuriki và ninja bảo vệ cô đều không biết rằng trong khi họ đang chiến đấu với những kẻ truy đuổi Kirigakure, đồng đội thứ ba của họ nhận được tin tức và đang chạy hết tốc lực về phía chiến trường. . cậu ta chạy và chạy trong cơn mưa lớn, sợ rằng mình sẽ đến muộn và không kịp viện trợ được hai người đồng đội của mình; nhưng khi anh ấy đến nơi——"

"Những gì ta thấy là Jinchuuriki đã bị xuyên qua ngực bởi những người đồng đội đã bảo vệ cô ấy, người đồng đội lẽ ra phải bảo vệ cô ấy."

Với một tiếng "leng keng", một nửa thanh kunai được lặng lẽ rút ra rơi xuống đất. Những ngón tay của y run rẩy dữ dội, Kakashi nhìn chằm chằm vào Tobi, đôi mắt mở to đầy kinh ngạc. Người sau cũng chậm rãi quay đầu lại nhìn y, đằng sau chiếc mặt nạ là một con mắt đỏ tươi, ba dấu chấm phẩy xoay đều.

"Đồng đội của Jinchuuriki chắc chắn rất kỳ lạ... Sau khi anh ta bất tỉnh, ai đã giết những ninja làng Sương mù đó?"

Tiếng hú của gió mạnh có thể được nghe thấy yếu ớt bên ngoài. Trong hang động im lặng đến chết người, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở của Kakashi, nhanh hơn và nặng nề hơn. Y ngơ ngác nhìn Tobi, sự kinh ngạc đã biến mất trong mắt y, sự ngạc nhiên xuất hiện trong giây lát, sau đó bị nỗi đau và cảm giác tội lỗi to lớn nuốt chửng.

"...Là ngươi. Lúc đó...cũng là ngươi." Y khó khăn nói, cuối cùng tìm về thanh âm của mình. Đôi môi dưới chiếc mặt nạ run run, y cố gắng nói ra cái tên đã bị lãng quên nhiều năm: "Obi..."

"Kakashi-senpai, ngươi nghĩ cái chết của jinchuriki là lỗi của ai?" Tobi lớn tiếng ngắt lời y. "Ai chịu trách nhiệm cho việc này?"

Hai chữ sắp thốt ra đã vỡ thành vô số mảnh vụn dưới câu hỏi này.

Kakashi cúi đầu và nhìn chằm chằm vào đôi tay vẫn còn run rẩy của mình. "...Đó là lỗi của người đã giết cô ấy. "

Anh không thấy Tobi nheo mắt tỏ vẻ không hài lòng.

"Ơ... Kakashi-senpai có nghĩ vậy không?" Nhưng khi hắn nói, giọng nói của hắn không có gì bất thường, "Tobi không hoàn toàn đồng ý. Mặc dù đồng đội của jinchuriki thực sự là một người không thể bảo vệ đồng đội của mình, phế vật——" Kakashi rùng mình, "——nhưng ngoài anh ta ra, còn có những thứ khác phải trả giá cho cái chết của jinchuriki đó."

Kakashi nhìn lên một cách sắc bén. "Có lẽ nào... chính ngươi đã mang Yondaime Mizukage tới..."

"Suỵt——"Tobi giơ ngón trỏ lên che miệng phía sau mặt nạ. "Một khi bí mật được tiết lộ thì nó không còn là bí mật nữa, Kakashi-senpai."

Một trận trầm mặc

"Bất quá Tobi có thể nói cho Kakashi tiền bối một bí mật khác." Tobi đột nhiên thay đổi chủ đề, "Một bí mật chỉ thuộc về Tobi và Kakashi-senpai. Tobi hiện đang thực hiện một nhiệm vụ siêu bí mật, có độ khó siêu cấp S. , thời hạn vẫn chưa được xác định thì sao?"

"...Ngươi nên tìm sự giúp đỡ." Kakashi thì thầm, "Có người từng nói với tôi rằng tinh thần đồng đội ——"

"Đó là thứ vô dụng nhất." Tobi tiếp tục nửa câu sau. "Tobi đã học được bài học này từ kinh nghiệm trong quá khứ. Và nhiệm vụ này phải do chính Tobi hoàn thành... Ngay cả một đồng đội xuất sắc như Kakashi-senpai cũng không cần thiết chút nào."

Lại một trận trầm mặc nữa

"Sau khi nhiệm vụ kết thúc, ngươi sẽ... trở về thôn." Kakashi nói, lại cụp mắt xuống, không nhìn vào mắt Tobi. "Đồng đội của ngươi... đang đợi ngươi."

Lần này đến lượt Tobi im lặng.

"Tobi sẽ đi gặp hắn." Cuối cùng hắn nói.

Kakashi nhắm mắt lại và thở ra nhẹ nhõm. Câu trả lời này có vẻ làm y hài lòng tạm thời, ít nhất là lúc này, y không cần hoặc không nên hỏi gì thêm.

Trong hang lại yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng cành cây kêu tách tách trong lửa.

"Ai nha, tất cả là lỗi của Kakashi-senpai, bầu không khí trở nên nặng nề!" Chính Tobi là người phá trước, hai tay ôm mặt nhìn Kakashi. "Hôm nay là sinh nhật tiền bối phải không? Em nên làm gì đó vui vẻ đi... Đúng vậy! Tiền bối, ta có muốn ước một điều không? Có lẽ Tobi có thể thực hiện được tâm nguyện của tiền bối!"

"...Nguyện vọng gì đều có thể sao?"

"Đó chỉ có thể là những việc có thể làm ngay bây giờ. Ngươi không thể theo đuổi quá khứ hay lên kế hoạch cho tương lai."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro