1. Chất độc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rạng sáng năm giờ thì có cuộc gọi đến. Người đàn ông tóc bạc cuộn tròn tựa vào ghế sofa trong phòng khách, uể oải duỗi một tay về phía chiếc gạt tàn trên bàn trà, rũ sạch tàn tro đang cháy dở, rồi lật một trang trong cuốn sách nằm giữa hai đầu gối. với đôi mắt ngái ngủ đình tệ giữa những đoạn văn mơ hồ ở đầu tập.

Thành thật mà nói, những câu chuyện như "Tuyết Quốc" chắc chắn không phải là thể loại mà y thường thích như cuốn sách "Thiên đường tung tăng" nhàu nát nằm bên cạnh giường. Trong một đêm mất ngủ, y đọc một cuốn sách như thế này với tựa đề lạnh lùng, vốn dĩ chỉ là để giải tỏa cơn nghiện thuốc lá đã ngấm ngầm vào cơ thể một thời gian, nhưng chỉ tiếc là y chưa đọc được hai dòng sách, điếu thuốc lại được châm lên.

Vài tiếng động vang lên trong im lặng làm gián đoạn suy nghĩ đọc sách và hút thuốc của y. Cái tên nhấp nháy trên ID người gọi khiến y phải thẳng người, nửa phấn khích nửa hoảng sợ — dù sao thì người này cũng đến gặp y vào lúc này, và y chắc chắn không chỉ đang tán gẫu những chuyện tầm thường.

"Kakashi." Giọng nói đầu bên kia điện thoại khàn khàn vì kiệt sức nhưng vẫn bình tĩnh.

"Minato-sensei."

"Xin lỗi đã làm phiền em vào lúc này. Thầy có việc gấp muốn nhờ em giúp đỡ. Gần đây cục đã tiếp nhận một vụ án rất đặc biệt."

"Thầy đặc biệt gọi cho em, chắc hẳn đây không phải là một việc dễ dàng."

"Vụ ngộ độc ngày hôm qua ở sông Minagawa, báo cáo giám định pháp y vừa được công bố..." Minato Namikaze hơi dừng lại như đang suy nghĩ điều gì đó, khi nói lại, giọng điệu của anh ấy có chút u ám hơn trước, " Chất độc bên trong thi thể người đã chết chính là chất độc mà Nohara Rin đã bị đầu độc bảy năm trước."

Vụ án hình sự và thuốc độc là những từ mà Kakashi đã quen thuộc, và cái tên Nohara Rin giống như một đạo phù chú, đeo bám trong lòng y, khiến toàn thân y trong thoáng chốc căng cứng.

"Tám giờ sáng nay tổ sẽ tập trung để thảo luận. Nếu có thời gian thì hãy đến họp cùng nhau." Namikaze Minato tiếp tục.

"Vâng."

-----------

Lễ hội mùa xuân năm 2020 không hề yên bình. Một đợt bùng phát bệnh viêm phổi đột ngột càn quét qua Konoha, trong không khí tràn ngập sự hoảng loạn mờ mịt. Với sự khếch tán của dịch bệnh, hương vị của năm mới đã trở nên mờ nhạt đi rất nhiều, những con đường lẽ ra ồn ào, náo nhiệt lại rơi vào bầu không khí vắng vẻ và cô đơn do gió bắc và virus tạo ra.

Tất cả các cơ quan, đơn vị đã ban hành thông báo khẩn cấp tạm dừng công việc, đóng cửa, cách ly để kiểm soát sự lây lan của virus. Tuy nhiên, một tổ chức như Sở Cảnh sát Konoha không thể ngừng nghỉ trước những thảm họa thiên nhiên hay do con người gây ra — việc đối kháng chống lại những nguy hiểm và thảm họa chính là lý do cho sự tồn tại của họ.

Buổi sáng ba mươi Tết, một tầng tuyết mỏng lặng lẽ nhuộm trắng cả thành phố. Sau khi đội điều tra tội phạm đặc biệt quay trở lại đội, họ lại chào đón thêm một vị khách hiếm hoi.

"Xin chào." Người bảo vệ trực tiếp nhìn thẳng vào mắt người đàn ông tóc bạc — vết sẹo trên mắt trái của người đàn ông hiện lên không khỏi khiến người khác hoài nghi, cảnh vệ trong đầu hiện lên chút nghi kỵ nhưng cũng không có hỏi nhiều, chỉ chào một cách lịch sự "Xin vui lòng xuất trình giấy tờ tùy thân của bạn."

Tuy nhiên, Hatake Kakashi không có bất kỳ cái gọi là "giấy tờ" nào trên người cho phép y vào Tòa nhà Văn phòng Cảnh sát Konoha một cách hợp pháp. Y đút tay vào túi và mò mẫm xung quanh một cách tượng trưng, ​​nụ cười chuyển từ bất lực sang xấu hổ.

"Sai, anh ấy là cố vấn được đội trưởng Namikaze mời đến."

Shiranui Genma vỗ nhẹ vào vai chàng trai trẻ đang làm nhiệm vụ, Genma nhận thấy nụ cười nhợt nhạt của Sai kèm theo lời hối lỗi và vẫy tay chào vị khách.

Khi khoảng cách giữa hai người ngày càng rút ngắn, viên cảnh sát tóc nâu cầm cây gậy tre ngập ngừng khi nghĩ đến cách xưng hô.

Trong trường hợp này, rõ ràng việc gọi lại là "Đội trưởng Hatake" hiển nhiên không phù hợp. Hầu hết mọi người sẽ gọi y một cách trực tiếp là "Kakashi", người vẫn còn nhớ ân tình trong quá khứ, sẽ gọi y là "senpai", và những người mới đến đang bối rối về tình hình này sẽ nghiêm túc hỏi tên y.

Hatake Kakashi từ bỏ chức đội trưởng Đội điều tra tội phạm và chức vụ chính thức đã được bảy năm. Lá thư từ chức có đóng dấu chính thức vẫn còn ở dưới tấm kính trên bàn làm việc của Phòng Nhân sự, nhưng khi gặp phải vụ án nghiêm trọng, những người lãnh đạo trong đó có Minato Namikaze sẽ lựa chọn quên đi việc Kakashi đã rời đi, cuối cùng đưa cho y, chức danh "cố vấn điều tra tội phạm" đã cung cấp cho y một khoản phí tư vấn ít ỏi từ quỹ công không hề hào phóng.

Đối với vấn đề này, Kakashi mỗi lần quay lại tiếp nhận một vụ án khó khăn hơn, danh tính của cố vấn giống như một người cũ không phân biệt rõ ràng, giống như đồn cảnh sát quấy rầy y, ai cũng không thể buông tay bất cứ ai, nhưng họ không thể quay lại với nhau, vì vậy họ chỉ có thể duy trì mối quan hệ không chính thức.

Dĩ vãng mỗi một lần trở về, Kakashi đều nghĩ đây là lần cuối cùng mình quay lại nơi này. Kể cả thời điểm hôm nay, y cũng nghĩ như vậy.

Kakashi đi theo Genma lên cầu thang lên tầng hai của đồn cảnh sát. Phòng họp vẫn cũ kỹ như xưa, nhưng trong số các sĩ quan cảnh sát có mặt có một vài gương mặt trẻ mới. Y lịch sự gật đầu chào mọi người rồi ngồi vào một góc.

"Genma, chúng ta bắt đầu thôi." Minato ra hiệu cho Genma bắt đầu báo cáo phân tích vụ án.

"Có cần đợi thêm một lát nữa không? Người còn chưa tới..." Genma liếc nhìn về phía cửa.

"Không cần. Tên đó luôn luôn đến muộn."

Dứt lời, Minato đưa cho Genma chiếc laptop có cấu hình thấp khiến người ta đánh rơi. Sau khi bật trình chiếu, trên bức tường trắng xuất hiện vài tia sáng. Lúc này, hình bóng của "tên đó" sau Minato được chiếu lên bức tường lốm đốm, những điểm sáng và bóng tối chia khuôn mặt hắn ta thành hai nửa, một nửa thì tuấn tú, nửa còn lại thì tuấn tú. được bao phủ bởi những vết sẹo khủng khiếp.

Người đàn ông tóc đen đứng yên lặng ở đó nhưng giống như một tiếng sét.

Phòng họp rơi vào sự im lặng ngột ngạt.

-------

Chiếc áo khoác da cổ lông của Uchiha Obito được mở ra không một chút kiêng kỵ, trong túi lộ ra một góc hộp thuốc lá, một khẩu súng kiểu cũ đã không được phát hành từ năm 2013 được buộc vào thắt lưng một cỗ hùng hổ dọa người lệ khí vừa chính vừa tàc. Hắn đã không ngồi vào chỗ của mình trong một thời gian dài. Hắn ta dường như không thấy tiếc vì đến muộn. Thay vào đó, hắn khá thích thú khi tận hưởng những cái nhìn sửng sốt hoặc bối rối từ mọi người trong phòng họp

"Xin cho phép tôi được giới thiệu." Minato đứng dậy và đi về phía Obito, "Sĩ quan Obito đã dành bảy năm và hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ bí mật của tổ chức khủng bố quốc tế 'Akatsuki' và thu thập được một lượng lớn thông tin tình báo quan trọng cho cảnh sát. Bây giờ anh đã chính thức trở lại Sở cảnh sát Konoha và một lần nữa giữ chức vụ đội trưởng đội điều tra tội phạm đặc biệt. Vì thành tích xuất sắc của anh ấy trong giai đoạn này, Sở cảnh sát Konoha sẽ khen thưởng anh ấy bằng thành tích tương ứng. Thay mặt toàn thể nhân viên sở cảnh sát, tôi xin bày tỏ lòng biết ơn tới Sĩ quan Uchiha. "

Obito như có như không đáp lại lời chào của Minato, một đôi mắt đen lạnh lùng quét qua mọi người, dập tắt mọi tiếng vỗ tay ôn hòa, sau đó hắn chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế trống ngay bên cạnh Kakashi.

"Vậy thì hãy tiếp tục phân tích vụ án." Minato quay lại chủ đề.

--------

"Người chết là một kẻ chạy trốn khỏi làng Kirigakure ở Thủy Quốc. Tên kẻ đó là Yu Gao, 26 tuổi. Thi thể được tìm thấy ở hạ lưu sông Nanga. Thời gian tử vong là khoảng từ rạng sáng 12 đến 4 giờ vào ngày 23 tháng 1. Theo báo cáo của khám nghiệm tử thi, thi thể nạn nhân có nhiều vết thương do va chạm và một vết thương do bị đạn bắn không gây tử vong trên vai. Ngoài ra, còn có chất độc được phát hiện trong thi thể. Hiện chưa rõ sông Nanga có phải là hiện trường vụ án hay không."

Một số bức ảnh lấm lem mô tả sự kinh hoàng của hiện trường vụ án.

"Đội hiện trường đã thu được tất cả video giám sát ở khu vực đó."

Genma chuyển trình chiếu sang trang tiếp theo, và bức ảnh biến thành một hình người mờ ảo - một chiếc áo khoác đen, đầu đội một chiếc mũ. Trên mặt, giống như tất cả những người đi đường khác, người đó đeo một chiếc khẩu trang y tế khổng lồ, phần dưới mắt được che kín.

"Đây là tất cả dữ liệu hình ảnh chúng tôi tìm được ngày hôm đó. Đặc điểm khuôn mặt tạm thời chưa thể xác minh được."

Các pixel của video giám sát bị màn đêm dày đặc bao phủ và bị tháo rời, chỉ còn lại một số khối màu không có cạnh và góc. không thể nhìn thấy rõ màu mắt hoặc màu tóc.

"Tuy nhiên, qua kiểm tra dấu chân tại chỗ, có thể suy ra đại khái rằng chiều cao của nghi phạm là khoảng 175 đến 185."

May mắn thay, nhân viên hiện trường đã đến kịp thời và dấu chân còn lại không bị tuyết sáng sớm che phủ.

"Ngoài ra, điều đáng chú ý là trong thi thể người quá cố có chứa một lượng lớn độc tố huyết thanh hóa trị ba, được gọi là "Tam vĩ" trên thị trường chợ đen. Đây là một loại chất độc tổng hợp hiếm thấy . Không giống như xyanua và asen thông thường, chất độc này không giết chết ngay lập tức mà ước chừng mất khoảng 8 đến 10 giờ để phát triển. Từ đó có thể suy ra, vụ đầu độc nạn nhân xảy ra trong khoảng từ chiều đến tối ngày 22. "

Genma và Minato nhìn nhau trang trọng và bước sang một bên.

------------

"Vụ án này tạm thời do cảnh sát Uchida tạm thời phụ trách xử lý, Kakashi đảm nhiệm làm cố vấn đặc biệt ,còn Genma ở giữa phụ trách giúp đỡ." Sau khi phân công nhiệm vụ, Minato ánh mắt phức tạp nhìn Kakashi.

Thẳng đến khi nghe thấy tên mình, Kakashi chợt giật mình như vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ. Trong suốt quá trình phân tích vụ án, y không nghe thấy một lời nào.

Sự xuất hiện của Uchiha Obito chắc chắn còn gây sốc hơn vụ án chưa được giải quyết này, đến mức ngay cả sau khi đối phương ngồi cách y không quá mười cen-ti-mét trong hai giờ, y vẫn nghi ngờ về mọi chuyện vừa xảy ra và muốn chứng minh rằng tất cả đều là sự thật. Tầm nhìn của y liếc nhìn khuôn mặt đầy sẹo hết lần này đến lần khác, nhưng lại hao tốn chút công sức tìm kiếm trong đầu một lúc trước khi từ từ phác thảo chi tiết về ngoại hình của đối phương.

Lần cuối cùng y nhìn thấy Uchiha Obito là ở cầu Kannabi cách đây bảy năm.

Một giảng viên tâm lý tội phạm từng nói rằng khi đối mặt với nỗi bi thương, con người thường trải qua năm giai đoạn theo thứ tự là phủ nhận, tức giận, hòa giải, tuyệt vọng và chấp nhận. Kakashi đã dành trọn bảy năm, vật lộn qua từng giai đoạn mà sự sống còn tệ hơn cả cái chết, và cuối cùng đã chấp nhận cái chết của Uchiha Obito giữa vòng hoa nở đã tàn trên bia mộ tưởng niệm. Nhưng tất cả nỗi buồn y từng chịu đựng hôm nay bỗng nhiên bị lật tẩy, khiến y chợt bắt đầu tự hỏi liệu lý thuyết này có ngược lại hay không - khi con người đối mặt với niềm vui, họ cũng sẽ là người đầu tiên trải qua giai đoạn "phủ nhận".

Bảy năm trước, Obito cùng y tạm biệt hắn trên cây cầu đá sập đổ nát, từ đó trở đi, hắn chỉ tồn tại trong ký ức và ảo giác. Và trong bảy năm này, Kakashi chưa bao giờ tưởng tượng được khi nào, ở đâu và bằng cách nào hai người họ sẽ gặp lại nhau.

Cho nên y thật không dám xác định, hiện tại Uchiha Obito trở lại, có phải là Uchiha Obito mà y đã đánh mất vào bảy năm trước hay không

y thậm chí còn nghi ngờ rằng liệu điều mình đang trải qua bây giờ có phải là "niềm vui" hay không.

---------

Sau khi cuộc họp tan, Kakashi vốn tưởng rằng người bên cạnh sẽ ở lại chào hỏi y và ôn lại chuyện xưa, không ngờ, y lại bị một số đồng nghiệp vây quanh và trao đổi vài câu xã giao, sau đó, hắn ta bước thẳng ra khỏi phòng họp và châm một điếu thuốc trong khi đứng cạnh cửa sổ lộng gió ở hành lang. Kakashi thu dọn đồ đạc bước ra ngoài, liền nhìn thấy Uchiha Obito dựa vào tường, một chân cong lại, từ trong miệng thổi ra một điếu thuốc lá nhẹ.

Có vẻ như đối phương đang cố tình chờ đợi y. Kakashi không khỏi mỉm cười một mình — Hắn thật cho rằng hắn trong bộ dạng này rất đẹp trai?

"Dạo này cậu thế nào rồi?" Obito điềm nhiên như không có việc gì mà hỏi, từ trong túi móc ra một điếu thuốc đưa cho Kakashi.

Kakashi cầm điếu thuốc, cúi người tới gần đối phương để châm lửa. Y cũng không buồn giải thích mình đang cố gắng bỏ thuốc lá, vội vàng kết luận rằng hoàn cảnh sống của mình không tốt cũng không xấu:

"Vẫn được."

"Minato Namikaze nói cậu từ chức."

"Đã lâu không gặp, thỉnh thoảng quay lại giúp đỡ."

"Có phải vì sự tình của Rin không?"

"Đó cũng là một phần nguyên nhân, nhưng phần lớn là bởi vì tôi có lẽ không thích hợp ở chỗ này lâu dài."

Kakashi nhìn về phía Obito, sau đó nhìn ra ngoài cửa sổ nhìn phương xa xám xịt, trong suy nghĩ phức tạp của mình, y không tìm được lý do xác thực nào để giải thích quyết định rời khỏi cụ cảnh sát. So với quá khứ không thể chịu đựng nổi của mình, Kakashi càng lo lắng hơn về trải nghiệm lẻn vào 'Akatsuki' của Obito.

"Obito, nhiệm vụ bí mật của cậu đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao cậu không nói cho tôi biết trước?"

"Chỉ là tôi lần theo manh mối và nhặt được lợi thế. Tôi không nghĩ tới trời xui đất khiến còn lập được công, nhất thời không thể nói rõ, nhưng khi nào có cơ hội, tôi sẽ nói chuyện đó

Rõ ràng là không thích hợp khi sử dụng cách nói giảm nhẹ như vậy để tóm tắt một nhiệm vụ bí mật kéo dài bảy năm và phải trả giá bằng mạng sống của một người. Tuy nhiên, vấn đề không thể được giải thích rõ ràng trong vài từ — y ít nhiều đã nghe được thông tin của 'Akatsuku'. Ngoài ra, do tính chất của nhiệm vụ nên khả năng cao là cần phải giữ bí mật với thế giới bên ngoài để có thể trở về Konoha trong tình huống nguy hiểm như vậy nên Kakashi cũng không hỏi tới, chỉ gật gù nói:

"Cậu trở về là tốt rồi, còn nhiều thời gian."

Ngọn lửa của điếu thuốc giữa ngón tay Obito bị dập tắt mấy lần, khi hắn sắp hút xong điếu thuốc, hắn mới chậm rãi hỏi:

"Hiện tại cậu đang sống ở đâu?"

"Chung cư do đồn công an quận mới phân phối."

"Chúng ta ngồi xuống nói chuyện nhé?"

"Được."

Người mới trực ban Sai nhìn hai bóng người phía trước và phía sau dần dần rời xa, lấy điện thoại di động ra nhắn tin:

"Genma-senpai, bạn có nhận ra Hatake Kakashi và Đội trưởng Uchiha hôm nay không?"

Sau vài giây, một từ có ý nghĩa vang lên từ phía bên kia,

"Ôi......"

----------

Căn hộ của Kakashi ở quận mới Konoha chỉ vỏn vẹn 50 mét vuông, cách trang trí được thực hiện theo các quy định và tiêu chuẩn thống nhất của cục không thể tránh khỏi khô khan và đơn điệu, khiến một số món đồ nội thất vốn có phần phong cách trông thật nhàm chán và tầm thường. .

Khách quan mà nói, điều kiện chỗ ở như vậy không tệ ở một thành phố hạng ba ở Hỏa Quốc như Konoha. Ngày đầu tiên chuyển đến, Kakashi vẫn nửa thành nửa thật phàn nàn với Parkun: "Bồn tắm nhỏ như vậy không thể nhét vừa được. Từ giờ trở đi, dù sao thì trước đó cũng phải ra sân tắm." — Dù sao trước khi chuyển đến căn hộ này, nơi y và chú chó cưng sinh sống là căn biệt thự song lập sang trọng thuộc sở hữu của Uchiha Obito ở sông Minagawa.

Nhìn thấy chủ nhân trở về, Parkun ba chân bốn cẳng chạy tới, hưng phấn sủa một tiếng, sau đó quay sang vị khách bên cạnh chủ nhân. Không giống như chủ nhân của mình, Parkun vẫn có thể nhận ra ngay mùi hương của "bạn cùng phòng" cũ sau ngần ấy năm bằng khứu giác nhạy bén của mình, hít thở và rúc vào quần Obito một cách thân mật.

Giống như bảy năm trước, Obito cau mày chán ghét nhìn lông chó, động tác xoa đầu nó có chút lạnh nhạ.

Theo tiêu chuẩn loài chó, Parkun là một chú chó chăn cừu Đức cao ráo và đẹp trai. Nó có thể được gọi là "anh hùng giữa loài chó" vì hành vi nhanh nhẹn và đã nhiều lần lập chiến công quân sự trong các nhiệm vụ quan trọng.

Chú chó cảnh sát Parkun không phải là một chú chó bình thường, lai lịch của chú chó này có một chút không tầm thường

Khi Kakashi còn ở học viện cảnh sát, vì thành tích xuất sắc nên y được chọn vào đào tạo tại cơ quan tình báo quân đội có tên là "Root". Cơ quan này trực thuộc Bộ Quốc phòng, chuyên đào tạo nhân lực tình báo cấp cao cho đất nước. Danzo Shimura, thủ lĩnh của "Root", là một cựu chiến binh trong Thế chiến thứ hai và Nội chiến, ông có nhiều công lao so với những vết sẹo trên cơ thể còn nhiều hơn. Tuy nhiên, cơn bão máu đã cuốn trôi phần ruột non còn sót lại của Danzo, và trái tim không còn rỉ máu của y từ lâu đã bị đông cứng lại. Y đã quen nhìn thấy cảnh tượng bi thảm của sự sống và cái chết, nhưng y lại coi những cảm xúc bình thường của con người như một gánh nặng. Điều đó ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của y. Vì vậy, triết lý giáo dục của y cũng rất độc đáo — Mỗi thành viên mới nuôi một chú chó con. Sau một năm, họ được phép tự tay bắn chết con chó đó dưới sự giám sát của tất cả các thành viên. Thú cưng được dùng làm bằng tốt nghiệp. Đây là niềm vinh dự mà "Root" tự hào.

Vào ngày tốt nghiệp, Kakashi đứng trong không gian rộng mở đầy bụi bặm của trại huấn luyện, đối mặt với Parkun, có vẻ bối rối và dùng hai chân sau vỗ vào tai, chụp lấy cò súng tay động một cái cũng không thể động. Kết cục là sau khi bất cẩn vứt súng đi, y liền mang chú chó quay lại học viện cảnh sát để huấn luyện lại.

Vì vậy, Hatake Kakashi là loại người hy sinh sự nghiệp gián điệp đỉnh cao của mình vì một con chó.

Obito đã nói dối Kakashi rằng đó là vì nghe nói y "nuôi chó trong tương lai" và cảm thấy y cũng là người nhiệt tình, yêu động vật nhỏ như hắn nên đã yêu y ngay từ cái nhìn đầu tiên và trong nháy mắt sự ưa thích của hắn đột nhiên tăng lên.

Loại chuyện hoang đường này đã được tiết lộ vào ngày đầu tiên Kakashi đưa Parkun về nhà — Obito rõ ràng thậm chí ngốc ngốc không phân biệt được con chó đó là giống chó gì và thường xuyên gọi nhầm tên.

------------

Obito nhìn khắp bốn và không tìm thấy đồ vật quen thuộc nào ngoại trừ Parkun, điều này khiến hắn cảm thấy nhẹ nhõm hơn sau sự mất mát thoáng qua, đồng thời có nhiều thú vị hỏi:

"Cậu sống một mình à?"

"Ừm."

"Độc thân à?"

"Cậu nói gì?"

Điều này không phải quá rõ ràng sao? Kakashi bất đắc dĩ nhếch khóe miệng.

Một biểu cảm vi mô bình thường đã được bên kia nắm bắt chính xác. Một tia đùa cợt từ khóe mắt Obito hiện lên, hắn dùng giọng điệu mượt mà đầy ẩn ý hỏi:

"Sau ngần ấy năm, cậu vẫn chưa tìm được đối tượng phù hợp?"

"Không, tôi khá kén chọn." Mặc dù không có ý định cãi nhau, nhưng Kakashi lại dùng giọng điệu khiêu khích, như thể để duy trì lòng tự trọng còn sót lại của mình.

"Đừng kén chọn như vậy, không tốt." Obito nói rồi châm một điếu thuốc khác.

"Đừng hút thuốc ở nhà..."

Obito giận dữ liếc nhìn chiếc gạt tàn chứa tro trên bàn cà phê, như thể chỉ vào bằng chứng tại hiện trường vụ án, rồi tựa lưng vào ghế sofa hít một hơi dài thoải mái. Và sau khi đôi mắt lang thang của anh đảo quanh căn phòng, cuối cùng anh cũng nhìn thấy cuốn sách "Tuyết Quốc" trên ghế sofa.

------

Đi qua đường hầm dài xuyên qua quận là Xứ Tuyết. Trong đêm tối, tàu dừng trước trạm tín hiệu. Núi xa gần đều trắng xóa. *

*"Tuyết Quốc" của Kawabata Yasunari

Tuyết đã rơi cả ngày, cửa sổ bị gió lớn và sương giá bao phủ. Giữa những trang sách chưa được đóng lại là một cuộc xổ số tâm linh thu được từ một ngôi đền. Trên tờ giấy mở ra ở đầu tập, một chuyến tàu đi đến Tuyết Quốc đang hướng tới một vùng đất trắng tinh khiết rộng lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro