4. Martini và Tequila

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người chết không thể nói được, nhưng dấu vết còn sót lại trong quá khứ của họ trên thế giới này sẽ không dễ dàng bị xóa bỏ. Mọi vật dụng, nơi chốn đi qua, người tiếp xúc đều đang âm thầm thuật lại một quá khứ không thể thay đổi.

Những mối liên hệ của Yu Gao trong suốt cuộc đời gã rất khác nhau và mạng lưới tình báo của Làng Kirigakure rất phức tạp và đan xen, khiến việc sắp xếp một chuỗi các mối quan hệ rõ ràng trở nên khó khăn. Trong văn phòng của Đội điều tra tội phạm Konoha, những sợi chỉ đỏ nối từng manh mối với nghi phạm, đan xen dày đặc vào một mạng lưới thông tin vụ án khổng lồ, một trong số đó được gắn với một liên hệ tên là "Hoa Băng".

Danh tính của người phụ nữ này là một bí ẩn — theo điều tra sơ bộ, Hoa Băng là thành viên của tổ chức buôn bán ma túy Wave Country, và Methamphetamine* có độ tinh khiết cao là một trong những mặt hàng buôn bán chính của họ. Cái tên "Hoa Băng" có thể chỉ là mật danh, thông tin cụ thể của cô ta không thể tìm thấy trong cơ sở dữ liệu và một bức ảnh mờ chỉ được chụp gần đây. Hoa Băng đã thường xuyên thực hiện các giao dịch ở nhiều quốc gia khác nhau trong nhiều năm, nhưng không để lại một hồ sơ tội phạm nào trong hồ sơ cảnh sát của bất kỳ quốc gia nào, có lẽ cô và tổ chức của mình được chính phủ Sóng Quốc và thậm chí cả các chính phủ khác hỗ trợ.

*Methylamphetamine (thường gọi là ma túy đá) là một chất kích thích mạnh hệ thần kinh trung ương chủ yếu được sử dụng như một loại thuốc giải trí và ít phổ biến hơn như một phương pháp điều trị thứ hai cho chứng rối loạn tăng động giảm chú ý và béo phì .

Mối quan hệ giữa Hoa Băng và Yu Gao là do đội chống ma túy bên cạnh cung cấp. Trong quá trình điều tra một vụ buôn bán ma túy, họ vô tình phát hiện ra Hoa Băng có đoạn ghi âm cuộc gọi 30 giây với Yu Gao vào đêm 16 tháng 1. Một tuần sau, vào ngày 23 tháng 1, Yu Gao chết vì bị tấn công bằng ma túy. Mọi manh mối đều bị gián đoạn trong dòng chảy băng của sông Nam Hà, và một câu chuyện còn dang dở kết thúc tại đây.

"Chúng ta có thể tưởng tượng xem hai bên trong cuộc gọi kéo dài 30 giây đã nói cái gì." Obito liếc nhìn người phụ nữ xinh đẹp trong bức ảnh và hỏi các thành viên khác trong đội.

"30 giây chắc chắn không phải là quay nhầm số — thời gian kết thúc trung bình của một cuộc gọi nhầm là khoảng 10 đến15 giây, vì vậy trong cuộc gọi này, hai bên chắc chắn đã trao đổi một số thông tin. Nhưng khoảng thời gian này chắc chắn không đủ để trao đổi bất kỳ thông tin chi tiết nào vì không có hồ sơ nào khác về các cuộc gọi trước đó giữa hai người, hãy giả sử rằng đây là lần đầu tiên họ nói chuyện hoặc là lần đầu tiên nói chuyện sau một thời gian dài. Tôi sẽ cho bên kia thời gian và địa điểm. Những thông tin còn lại sẽ được thảo luận sau. "

Kakashi hơi cong ngón tay, một cây bút bi sáng bóng tinh xảo đảo quanh, nhanh chóng vẽ ra những vòng cung ánh sáng chóng mặt giữa các ngón tay.

"Đúng. Tôi cũng nghĩ vậy. Nếu chúng ta có thể thu thập những thông tin khác về Hoa Băng, chẳng hạn như dấu vân tay hoặc số điện thoại khác, thì việc khóa các hoạt động gần đây của cô ta sẽ dễ dàng hơn nhiều." Obito đóng tập hồ sơ trong tay lại, mỉm cười tán thành Kakashi, mặc dù Kakashi hoàn toàn tập trung vào quỹ đạo của cây bút bi, hoàn toàn không chú ý đến hắn.

"Nếu Hoa Băng không rời khỏi Konoha, chúng ta phải nhanh chóng điều tra." Thanh trúc trong miệng Genma lên xuống theo sự hưng phấn của hắn.

"Tôi sẽ báo cáo với Namikaze Minato."

Obito bước ra khỏi phòng họp, bóng tối phía sau bị ánh nắng mỏng manh kéo rất dài rất dài.

------------

Tình báo từ đội chống ma túy cho thấy Hoa Băng sẽ gặp một người mua tại Ganligan Bar vào ngày 14 tháng 2 nên nhiệm vụ điều tra Hoa Băng đã được bố trí vào đêm đó. Chắc chắn không phải là một điều dễ chịu khi phải thực hiện một nhiệm vụ vào đêm Valentine, nhưng đối tượng điều tra là một mỹ nhân hiếm có trên thị trường, điều này thực sự làm tăng thêm phần thú vị cho nhiệm vụ nguy hiểm này.

Mục đích điều tra chỉ là thu thập tin tức, cũng không xác định đối phương có mang theo súng hay không, nhưng Obito vẫn nạp đầy đạn vào băng.

"Đội trưởng, khẩu súng này khá cũ rồi. Anh có muốn đổi khẩu súng mới không?" Genma chỉ vào khẩu súng kiểu cũ trên thắt lưng Obito — hình như nó đã được cấp cho Obito khi hắn mới gia nhập vào cục cảnh sát, dùng nhiều năm như vậy vẫn luôn không có đổi qua, vẫn luôn tùy thời mang theo trên người.

"Không cần đâu. Cái cũ lại dùng thuận tay." Obito vỗ nhẹ vào nòng súng cứng ngắc, lấy nó ra khỏi bao, xem xét rồi khéo léo đặt lại.

"Này, Đội trưởng, tôi khá hoài niệm..." Nụ cười nhẹ nhàng của Genma cười thực ý vị sâu xa, và cậu quay lại nháy mắt nhìn Kakashi.

Kakashi bất lực quay lại trước sự trêu chọc của Genma, nhưng y không đủ tự tin để nói thêm điều gì. Thứ vũ khí đáng gờm đó khiến y nhớ đến quỹ đạo của nòng súng chạy điên cuồng trong cơ thể hai tuần trước. Y cảm thấy hơi nóng ở bất cứ nơi nào nó chạy qua, và trái tim chợt run lên.

Trên đường đi, ba thành viên của đội điều tra hình sự vừa lúng túng hồi tưởng lại quá khứ vừa nghiêm túc thảo luận về vụ án, đem đoàn kết khẩn trương nghiêm túc hoạt bát tinh thần phát huy đến cực điểm. Xe chạy tới phố Tanshu nơi Ganligan Bar đang ở, Obito ra lệnh cho Genma lái xe đến góc đường, điều khiển gió, nhét chiếc micro thu nhỏ đã chuẩn bị trước vào túi áo khoác của Kakashi, rồi nhét một chiếc tai nghe không dây vào tai. Hắn kiểm tra tai trái của mình, xác nhận rằng tín hiệu vẫn tốt trước khi bước ra khỏi xe.

Phố Tanshu là nơi nổi tiếng của khói và liễu. Ngay cả trong thời kỳ đặc biệt như lệnh phong tỏa của thành phố, vẫn có rất nhiều người khao khát sự hào nhoáng và quyến rũ. Họ tụ tập ở một nơi lãng mạn như vậy để đắm chìm trong những giấc mơ và mua lấy một khoảnh khắc hạnh phúc mù mịt.

Genma nhìn hai đồng đội của mình bước vào quán bar, bật điện thoại lên và gửi tin nhắn "Chúc mừng ngày lễ tình nhân" cho bác sĩ pháp y thấy hồi lâu không có phản hồi, cậu bấm vào một vài tin tức nóng hổi để kiểm tra trường hợp mắc bệnh mới. . Cậu cũng không quá lo lắng về nhiệm vụ này, nếu không có chuyện gì xảy ra, có lẽ cậu chỉ có đủ tư cách làm tài xế - dù sao thì Uchiha Obito và Hatake Kakashi từng được mệnh danh là "hai tay súng cừ khôi của cục cảnh sát Konoha", hai người trong số họ sẽ an toàn khi đi làm nhiệm vụ một mình, và nhiệm vụ hai người có thể nói là "bảo hiểm kép".

Ngay cả lần đó ở cầu Kannabi, họ vẫn thành công.

-------

Sau khi đi vào quán bar, cả hai tách ra theo kế hoạch ban đầu. Obito chọn một chỗ trống và gọi một cốc bia tươi. Từ góc độ này, hắn chỉ có thể nhìn thấy mục tiêu đang tựa người vào quầy bar, say sưa uống rượu dưới chiếc váy ngắn màu đỏ rực, thân hình mệt mỏi và tạo dáng dài đầy duyên dáng, tóc xoăn quyến rũ hơn trong ảnh.

Kakashi gọi một ly rượu Tequila và cầm một chiếc ly nhỏ đến gần Hoa Băng. Để che giấu danh tính, y đã dùng một bộ tóc giả màu nâu nhạt che đi mái tóc bạc bồng bềnh, đồng thời khéo léo đánh phấn mắt màu tím che đi vết sẹo chạy dài trên mắt trái, điều này cũng khiến hốc mắt sâu của y càng trở nên hấp dẫn hơn.

Và giọt rượu vương vãi trên góc váy Hoa Băng là lỗi vô ý mà y đã tính toán kỹ càng.

"Xin lỗi vì đã làm bẩn quần áo của cô, tôi bất cẩn quá, tôi có thể mời quý cô xinh đẹp đây một ly xem như tạ lỗi được không?"

Loại bỏ tiếng ồn ào trong quán bar, hắn có thể nghe rõ ràng từng chữ trong cuộc trò chuyện giữa Kakashi và Hoa Băng, nghe thấy tiếng thở dốc của Kakashi, thậm chí còn nghe thấy tiếng y mỉm cười.

"Sao ngươi có thể làm chuyện vô liêm sỉ như vậy với một ly rượu? Thật là không thành thật!" Hoa Băng hếch cằm lanh lợi, khóe mắt ghê tởm chuyển thành vui mừng khi chạm vào "thủ phạm" Trong nháy mắt lập tức chuyển thành duyệt nhưng dỗi hờn, "Tốt hơn hết anh nên cho tôi biết tên của anh. Tất cả đồ uống của tôi tối nay sẽ đều muốn tạc tên anh bên trên."

"Sukea." Kakashi nheo lại đôi mắt tràn ngập màu tím yêu dã, khóe miệng hiện lên một tia ôn hòa lười biếng cười.

"Sukea...có ai từng nói với anh rằng anh trông rất đẹp khi cười chưa?"

"Ồ, quý cô có nghĩ vậy không?" Giọng Kakashi trầm hơn, nửa nghiêm túc nửa trêu chọc nói, "Không phải ai cũng cảm thấy như vậy... và tôi cũng không cười như thế này với mọi người."

"Thật thú vị. Anh đã từng cười như vậy với ai chưa?" Hoa Băng thích thú ngẩng đầu hỏi.

"Có một lần, nhưng đã lâu rồi tôi không cười như thế này..."

Người khiến y mỉm cười chân thành giờ đã ở phía sau y.

Lòng bàn tay Uchiha Obito bị sự lạnh lẽo của cốc bia lạnh làm ướt đẫm, hắn lặng lẽ nhìn cảnh tượng trước mắt. Tai nghe áp sát vào tai, sóng âm nhẹ nhàng cào vào màng nhĩ như trêu chọc. Giọng nói trầm và từ tính gần trong tầm tay, phảng phất như đang thì thầm với Obito.

--------

Qúy cô xinh đẹp với rượu ngon, quần áo thơm nồng, tóc mai bồng bềnh, nói năng nhẹ nhàng. Cảnh tượng như vậy khiến Obito rơi vào tình trạng deja vu. Vào khoảng năm 2012, hắn và Kakashi cũng thực hiện một nhiệm vụ tương tự. Nữ điệp viên cải trang thành nghệ sĩ lúc đó tên là gì?

Karin. Obito rất ngạc nhiên khi sau ngần ấy năm mình vẫn có thể nhớ được cái tên này.

Bỏ qua thân phận gián điệp, Hoa băng có vẻ ngoài thuần khiết và xinh đẹp như ngọc, mái tóc đen dài mềm mại, trên khóe mắt có một nốt ruồi xinh đẹp. Cô ấy là một người phụ nữ đáng yêu.

Lần đó, Kakashi không có chuẩn bị đạo cụ ngụy trang mà đi thẳng vào mục tiêu với tư cách là một người ngưỡng mộ nghệ sĩ. Y giữ tay cầm thủy tinh giữa các ngón tay mảnh mai, và chiếc ly hình tam giác chứa Martini trong suốt — một loại đồ uống làm từ rượu Gin và rượu Absinthe có hương hoa nhẹ nhàng và vị cay nồng, có người xưng là " Trầm tĩnh tiên dược ".

Đứng cạnh người phụ nữ nhỏ nhắn, viên cảnh sát tóc bạc trông càng càng cao lớn hơn. Anh khuấy chùm ô liu vào rượu, rượu lắc lư chậm rãi trong ly. Y đặt hai cánh môi mỏng lên mép ly và nhấp một ngụm.

Obito đứng sau bức tường cách đó vài mét với khẩu súng trên tay, theo đối phương trên dưới yết hầu nhấp nhô kìm lòng không được nuốt xuống một ngụm nước bọt.

Mặc dù cả hai đều có đôi mắt đen nhưng đồng tử của Kakashi lại nhạt hơn hắn một bậc, mờ ảo như sương mù. Sau khi quen biết Kakashi hơn một năm, Obito lúc này phát hiện ra rằng đôi mắt cá chết tưởng như đang cười mà không cười của y không những có thể thu thập chính xác bằng chứng từ hiện trường vụ án và nắm bắt được những biểu cảm vi mô của nghi phạm, mà còn có thể có thể đọc hiểu được tâm tư đối phương, khi hiểu được suy nghĩ của đối phương, y thản nhiên đưa một ánh nhìn nhẹ nhàng đầy lôi cuốn.

Khi Karin hòa với sức nóng trong không khí đáp xuống, Obito quay qua Karin, viên cảnh sát trẻ tuổi tóc đen như bị sét đánh, tay cầm súng run rẩy kịch liệt suýt bóp cò tự bắn vào chân mình.

Điệp viên tên Karin cuối cùng đã chết dưới súng của Kakashi. Cú bắn đó dứt khoát nhưng nhẹ nhàng - cô ấy trông vẫn xinh đẹp ngay cả khi chết, không một giọt máu nào vương vãi trên mặt, nụ cười bình yên không tiếc nuối treo lửng le trên khóe miệng.

Sau khi Karin ngã xuống đất trong giây lát, Obito cuối cùng cũng nhận ra rằng tửu lượng Kakashi tỷ lệ nghịch với thái độ kiêu ngạo khi uống rượu của y, uống càng phong lưu càng mất phong độ, tửu lượng cùng rượu phẩm đều chênh lệch không ai bằng.

Vì vậy, vào cuối ngày hôm đó, năm 2012, Kakashi đã nôn hết rượu, thức ăn và thậm chí cả chỉ số IQ cao ngất của mình vào nhà vệ sinh. Obito, người thậm chí không chớp mắt với cái xác, ngồi xổm bên cạnh Kakashi bối rối vỗ lưng y, sợ hãi đến mức không nói được lời nào. Khi màn đêm càng lúc càng yên tĩnh, trong phòng tắm của quán bar, Kakashi, người nồng nặc mùi rượu nôn mửa, một tay run rẩy đặt lên vai Obito, tay còn lại run rẩy cởi thắt lưng cho Obito.

Hắn nhớ Kakashi đã nói với anh bằng giọng khàn khàn: "Obito, ở đây, cho tôi được không..."

Sắc trời tối đen, trong phòng vô cùng dơ bẩn.

Nhưng người yêu của Uchiha Obito lúc đó đang trêu chọc thần kinh của hắn bằng đôi mắt còn cay hơn cả Martini, làn da trần trụi trắng như đôi cánh thiên sứ.

Đó là một đêm chật vật xấu hổ nhưng vô cùng say mê đối với hắn.

---------

So với Martini, rượu Tequila, có nồng độ cao hơn rượu tính cũng mãnh liệt . Ngay cả cái tên Tequila cũng mang theo cảm giác thiêu đốt bỏng rát.

"Không phải anh đã đồng ý ở lại với tôi cho đến khi tôi uống thỏa thích sao... Thêm một ly nữa đi!" Hoa Băng lại gọi một ly nữa với ánh mắt say lờ đờ.

Kakashi đưa đầu lưỡi liếm nhẹ miệng ly, rắc một lớp muối mỏng lên chỗ bị liếm, sau đó cúi đầu giơ tay đưa muối vào miệng, nhận lấy ly rượu Tequila do Hoa băng đưa cho. uống xong, y lại cầm một miếng chanh khác nhấp một ngụm.

Đêm nay, đây là ly thứ ba y uống.

Obito dùng cái bóng lớn làm tấm chắn ngồi vào bàn, thầm đếm trong đầu — căn cứ vào sự xấu hổ của Kakashi trong bữa tiệc ăn mừng hai ngày trước, ba ly rượu hẳn là giới hạn của y. Đối với Kakashi uống rượu tuyệt đối không phải thú vui. Nếu không phải trên mặt hắn bị thương, lẽ ra hắn mới là người tiếp cận Hoa Băng mới phải.

Hóa ra Kakashi quả thực đã say và bắt đầu nói nhảm.

"Tối nay tôi hơi say, tôi nợ quý cô một ly, sau này tôi có thể trả cho cô được không..."

"Uống thì phải say. Say rồi thì không còn vui nữa... Đúng lúc tôi vẫn còn nhớ...Cái này tôi tặng cho anh..."

Hoa Băng lấy son môi ra, viết số điện thoại lên khăn giấy, sau đó dùng môi để lại một dấu hôn đỏ rực trên khăn giấy.

"Tôi còn say, cô còn muốn chơi cái gì..." Kakashi gấp khăn giấy làm đôi, nhét vào túi, hơi nghiêng người về phía Hoa Băng.

"Nếu là anh, anh đương nhiên muốn chơi cái gì kích thíc... Chúng ta đổi địa điểm đi..." Hoa Băng tiến lại gần Kakashi, nụ cười càng trở nên ôn hòa hơn.

"A? Có vẻ như tối nay tôi không thể rời đi nên tôi phải ở lại với cô cho đến cuối cùng." Ánh sáng của kính áp tròng và biểu cảm mờ ảo khiến "Sukea" trông giống gã lãng tử hơn là một cảnh sát chính nghĩa

Cốc bia trước mặt Obito có vài bọt sủi, thứ hắn có thể nhìn thấy qua chất lỏng màu vàng là màu đỏ rực trên góc váy của Hoa Băng. Nuốt một ngụm bia có nồng độ cồn thấp, hắn cảm thấy một luồng axit sulfuric mạnh dội vào tim. Hắn đút súng vào túi trong áo khoác da rồi hất cốc bia đầy xuống đất, vỡ tan thành những mảnh thủy tinh lấp lánh.

"Sukea, quay lại đây với tôi."

"Obi...Hioto*, cậu sao lại tới đây?" Trong kế hoạch ban đầu, Obito căn bản không cần xuất hiện, cũng không có thiết kế mật danh, Kakashi sợ bại lộ thân phận, nên ngẫu nhiên bịa ra một cái tên.

*Nguyên văn là, mình không biết trans sao nên lên gg dịch, theo phiên âm tiếng Nhật là Hioto

"Cậu say rồi. Đừng gây rắc rối nữa và trở về với tôi." Obito vòng tay qua vai Kakashi và ôm chặt y

"Buông tay ra!" Kakashi lắc lắc vai muốn thoát khỏi Obito, cơ bắp cánh tay căng thẳng, kịch liệt chống cự.

"Người này là ai?" Người phụ nữ có mái tóc xoăn dài nhẹ nhàng dùng ngón chân đá vào góc bàn, uyển chuyển xoay người trên ghế quầy bar nửa vòng, "Tùy tiện ôm ấp người khác, thật không phải là quý ông..."

"Tôi là bạn trai của Sukea." Obito nói từng chữ một, tay vẫn đè lên vai Kakashi.

"Ồ? Bạn trai? Thế tại sao vừa rồi ngài Sukea lại đích thân nói với tôi rằng anh ấy còn độc thân?"

"Anh ấy giận tôi nên đi uống rượu. Lần nào anh ấy cũng làm vậy...Qúy cô cười rồi." nó phát ra từ miệng Obito một cách rất tự nhiên, Giống như thật vậy.

"Nhìn thấy trò đùa này tôi rất vui vẻ." Hoa Băng nhướng mày cười nói.

"Cười thì quên đi. Bạn trai của tôi rất thích chơi đùa, nhưng sau khi chơi xong anh ấy vẫn quay lại khóc." Obito làm ra vẻ bình tĩnh và kéo Kakashi đến bên cạnh.

"Đáng tiếc, thêm một ly rượu Tequila, đêm nay anh nhất định không cướp được tôi." Hoa Băng hung hăng đưa ngón tay xuyên qua xương quai xanh của Kakashi.

"Là lỗi của tôi, làm phiền quý cô rồi, về nhà với tôi được không?" Uchiha Obito giống như một đứa trẻ phạm sai lầm, thấp giọng cầu xin sự tha thứ.

Sự dịu dàng đó giống như việc lắc rượu trong ly, gợn sóng trong nước và ánh sáng nhảy múa, nhưng nó hoàn toàn không phải là đối tượng cầu xin mà chỉ được thực hiện với Hoa Băng để hoàn thành nhiệm vụ.

"Chúng ta đã chia tay rồi! Cậu quấy rồi tôi làm gì? Kết thúc rồi!" Kakashi run rẩy không ngừng trong cái ôm không thể thoát ra này.

Vì vậy, cơn giận dữ cuồng loạn này có thể chỉ là một hành động nhân dịp này.

Obito không cho Kakashi bất cứ chỗ nào để tranh cãi, hắn dùng sức kéo Kakashi vào trong ngực, dùng một nụ hôn tức giận chặn đứng sự bướng bỉnh rời rạc của đối phương.

Kakashi quay mặt đi, nhưng lại bị một bàn tay to lớn vô tình giữ chặt. Đầu lưỡi Obito dùng lực trừng phạt xâm chiếm miệng y, nóng nảy đòi hỏi y phản ứng, thấy y thờ ơ, hung ác cắn môi, buộc y phải phản ứng về mặt sinh lý. Obito ôm rất chặt, chặt đến mức khiến y nghẹt thở, và bản thân Obito cũng vậy - hơi thở dồn dập phả vào má hắn trong hoảng loạn. Ngực họ gần nhau, xuyên qua chiếc áo phông dưới áo khoác da, trái tim Kakashi vẫn nóng bừng vì nhiệt độ cơ thể Obito.

Nụ hôn của Obito rất sâu và dài, lâu đến mức Kakashi có thể nhớ rõ ràng từng nụ hôn mà họ đã có, nhưng y cũng mơ hồ quên mất rằng nụ hôn của họ lúc này chỉ là diễn kịch.

"Anh Hioto, bạn trai nhỏ này của anh khá giỏi tán tỉnh, tôi khuyên anh nên chăm sóc anh ấy thật tốt, đừng để anh ấy chạy lung tung và uống rượu với người khác. Với vẻ ngoài điển trai như vậy, không biết có thể gây ra rắc rối gì? Thôi nào, không ai có thể nói chắc chắn được." Hoa Băng nâng ly lên, rót phần chất lỏng còn lại vào miệng, đứng dậy chào tạm biệt: "Tôi có tâm trạng tốt nên để anh ấy đi, lần sau tôi sẽ không để anh ấy đi như thế này nữa..."

-------

Khi trò hề kết thúc, hai diễn viên đứng trong nhà vệ sinh đối mặt nhau.

"Uchiha Obito, cậu điên à?"

"Đúng vậy! Tôi giận cậu đến phát điên! Hatake Kakashi, tối nay chúng ta tới đây để thu thập tin tức, không phải dùng công quỹ chiêu đãi rượu cho cậu!" Obito đấm vào tường!

"Đội trưởng Uchiha, cậu tự ý vi phạm kế hoạch, suýt thì bại lộ thân phận, một khi bị phát hiện, hai người chúng ta chơi xong với nhau! Toàn bộ nhiệm vụ sẽ hoàn toàn bị hủy hoại! Cậu làm sao giải thích với đội chống ma tuý!" Kakashi bác bỏ sơ suất của vị đội trưởng.

"Cậu còn dám tố cáo tôi! Nếu tôi không ngăn cản cậu lại, cậu thật sự muốn cùng ả Hoa Băng kia lăn lộn!" Không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng trong mắt Obito lóe lên một tia hung giữ đỏ rực.

"Nếu tôi nhớ không nhầm, nhiệm vụ chỉ yêu cầu thu thập tin tức, cũng không nói rõ làm sao lấy được..." Kakashi giọng điệu ôn hòa tựa hồ có chút khiêu khích.

"Hatake Kakashi, tôi cảnh cáo cậu với tư cách là đội trưởng!" Obito tức giận hét lên, cố gắng suy nghĩ nên dùng loại biện pháp răn đe nào để đối phó với sai lầm bừa bãi của Kakashi, nhưng hắn nhất thời không nói nên lời. Ra lệnh, dù sao đối phương cũng không có làm gì sai, hắn chỉ là vô cớ trách mắng Kakashi mà thôi.

"Cậu uy hiếp tôi cái gì?" Kakashi đã sớm dự đoán được Obito không có cách nào đối phó, y rất đắc ý cười lạnh: "Cách thức? Tôi không còn thuộc về cục cảnh sát... Hay là nói, chúng ta đã chia tay?"

"Cậu! Tôi. . . " Obito sửng sốt, choáng váng đến á khẩu không thể nói gì.

Danh hiệu đội trưởng là vô ích. Đối với Hatake Kakashi, anh đã mất hết chip khi mất đi những tình cảm còn lại.

"Dấu vân tay, dấu môi và số điện thoại đều ở trên đó." Kakashi ném chiếc khăn giấy có ghi số điện thoại của Hoa Băng cho Obito, quay người mở cửa, "Cậu nên truyền đạt những chỉ thị tiếp theo cho Genma, tôi về nhà trước."

"Đợi đã..." Hơi thở nặng nề của Obito đặc biệt rõ ràng trong đêm tối.

"Cậu để tôi đi được không?"

"Trời đang lạnh..."

Obito không nói thêm gì nữa, chỉ cởi áo khoác da của mình khoác lên chiếc áo khoác mỏng của Kakashi. Cũng may lần này đối phương không có cự tuyệt.

Vì y nhất quyết muốn tự mình rời đi nên một lời chia tay lặng lẽ sẽ tốt hơn là cố gắng ở lại một cách vô ích.

---------

Các cửa hàng hai bên đường Tanshu sáng đèn rực rỡ, các quán rượu vẫn ca hát nhảy múa. Cô bé bán hoa trên đường nhét một bó hoa hồng đỏ vào tay Kakashi và mỉm cười nói "Chúc mừng ngày lễ tình nhân" với y.

Y đưa tay sờ vào túi áo khoác da — Obito lo lắng đến mức không kịp lấy bất kỳ món đồ nào trong túi ra. Với tâm tình giống như trả thù, y lấy từ trong ví của Obito ra một tờ tiền giấy rồi đưa cho anh, nóng giận nghĩ với một logic vặn vẹo, bó hoa này vốn là thứ mà đáng lẽ ra Obito phải mua tặng y.

Y ôm bó hoa và đi bộ về căn hộ của mình. Cuộc hành trình đó không xa nhưng y đã đi rất lâu, cực kỳ rất lâu.

Hơi ấm của nụ hôn phả vào môi y, nhiệt độ cơ thể hắn phủ lên vai.

Trong khoang miệng vẫn còn đọng lại vị đắng của rượu nồng, cơ thể vẫn là cái lạnh của đêm tuyết lạnh lẽ.

Đêm lễ tình nhân sắp trôi qua, y không còn người yêu trong vở kịch nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro