5. Tình trạng mạng xã hội năm 2011

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những bông hồng nở đỏ thắm trong đêm lễ tình nhân đầy tuyết.

Ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn đứng trong phòng khách chiếu sáng mái tóc bạc của người đàn ông, chiếc áo khoác da mượn được miễn cưỡng khoác lên người.

Áo khoác da của Obito không chỉ dày, ấm mà còn rất thực dụng. Những chiếc túi lớn và nhỏ bên trong áo khoác da giấu giếm những bí mật. Chúng phồng lên và không ít đồ nhưng từ bên ngoài nhìn qua không lộ ra cồng kềnh chút nào. Ngoài ví, súng và điện thoại di động của hắn ta còn có một số đồng xu vương vãi, một hộp thuốc lá hình tai chó và một chiếc bật lửa có nắp rỉ sét, hết thảy đều được giấu bên trong.
8
Kakashi lấy ra khẩu súng ngắn của Obito, ngón tay lướt qua chiếc bao da thô ráp —khẩu súng này có một cái tên gọi rất hay, "Kamui".

Khoảnh khắc đầu ngón tay chạm đến băng đạn, lông mày y đột nhiên nhíu lại gần trán. Y lấy điện thoại di động ra, bấm số.

"Tút tút..."

"Hả? Kakashi, Genma nói với tôi rằng tối nay cậu sẽ đi làm nhiệm vụ. Nhiệm vụ có suôn sẻ không?"

"Mọi chuyện xem như thuận lợi rồi. tôi chỉ muốn hỏi..." Kakashi cầm súng trong tay, không tự chủ xoay nó quanh ngón tay "Lần trước tôi nhờ cậu phân tích đường bắn của vết thương do đạn trên vai Yu Gao, có kết quả chưa?

"Báo cáo chính thức bằng văn bản sẽ không được hoàn thành cho đến ngày mai. Như cậu đã biết, chúng tôi thường chỉ khám nghiệm tử thi và hiếm khi tiến hành giám định đường đạn bắn, đúng có một chuyên gia về phương đạn được điều động tạm thời, vì vậy tôi đã yêu cầu anh ấy xem qua..." Shizune đã sử dụng lời lẽ nghiêm khắc trong báo cáo chính thức tiếp tục mô tả: "Cái móc rút trên viên đạn đó rất sắc, nhưng tổng thể các vết cắt trên vỏ hộp đạn rất thô, cho thấy súng tháo vỏ rất nhanh, nhưng độ mòn của rãnh nòng súng là rất cao... "

"Nói cách khác, đây là một khẩu súng tốt, nhưng hơi cũ." Kakashi nhanh chóng sắp xếp lại thông tin Shizune cung cấp, đưa ra kết luận đơn giản.

"Không sai, cậu có thể nói như thế."

"Cậu đã giải thích tình tiết cụ thể của vụ án cho các chuyên gia chưa?"

"Không. Anh ấy không xắp xếp được thời gian để hỗ trợ việc giám định."

"Ừm, giờ thì tôi đã hiểu."

"Khi nào cậu cần báo cáo văn bản?"

"Tạm thời thì không cần thiết. Kết quả phân tích vừa rồi, xin tạm thời đừng công khai trước công chúng."

"Hả? Đội không phải nóng lòng muốn giải quyết vụ án sao?"

"Tình huống xác thực rất khẩn cấp, nhưng tôi có một chút ý nghĩ, thời cơ đến tự nhiên anh sẽ giải thích cho em."

"Tôi tin vào trực giác của cậu. Nhưng tốt hơn hết cậu nên cho tôi một lý do thuyết phục hơn."

"Ừm... Về phần lý do, không thành vấn đề... nhưng có lẽ tôi có thể cho cậu một viên đạn giống hệt như trên thân Yu Gao."

Kakashi giơ tay lên và nheo lại một mắt, nhắm súng vào bóng tối của màn đêm, đặt ngón tay lên cò súng, làm ra một động tác nố súng.

--------

Giám định pháp y cho biết không có dấu vân tay trên viên đạn được tìm thấy trên thi thể Yu Gao.

Tuy nhiên, từ lúc đạn nhét vào nòng đến lúc bắn ra, chốt bắn chạm vào nòng súng lưu lại vết lõm, viên đạn chen qua rãnh nòng súng và bay ra khỏi đầu nòng, khi đạn bắn ra ngoài, máy chiết móc vào rãnh dưới cùng của viên đạn và ném vỏ đạn rỗng ra ngoài... những chuyển động cơ học này sẽ để lại vết tích trên vỏ và hộp đạn. Cho dù là với các loại súng cùng mẫu, vẫn có sự khác biệt nhỏ về độ hao mòn ở đầu chốt bắn, móc chiết và rãnh súng trường của mỗi khẩu súng.

Những dấu vết như vân tay, đều là độc nhất vô nhị.

Kakashi vuốt ve nòng súng lộ ra khí thế cường đại, đồng thời suy nghĩ về câu chuyện ẩn giấu đằng sau viên đạn nho nhỏ đó.

Uchiha Obito, có phải là kẻ sát hại thật sự của Yu Gao?

Hắn đến cùng muốn làm gì?

Hắn là ai?

Mà đêm nay, Kakashi không chỉ có một chiếc áo khoác da, còn có tất cả những vật dụng bên trong có thể là chứng cứ quan trọng.

Y tựa lưng vào thành ghế sofa, dùng chiếc bật lửa rỉ sét châm lên điếu thuốc trong hộp đựng thuốc ở góc rồi đưa lên khóe miệng, vừa thở vừa nghịch ngợm lấy chiếc điện thoại di động ở túi bên trái áo khoác da và đặt nó vào lòng bàn tay của — ảnh màn hình khóa là khẩu súng bên hông có tên "Kamui".

"009720"

Kakashi thuận tay nhập mật khẩu gồm sáu chữ số.

"Dùng ngày sinh của cậu làm mật khẩu thì quá dễ đoán. Chỉ có chúng tôi biết số đồn cảnh sát của cậu nên rất khó đoán, một khi có người giải được thì rất dễ bị nhắm tới! Thế nào hả, tôi rất thông minh phải không?" Obito lúc ấy nói với vẻ mặt rạng rỡ, khóe miệng nhếch lên cao hơn giọng điệu đang lên.

Một giây sau, điện thoại mở khóa.

Đã bảy năm rồi mà tên ngốc này vẫn chưa thay đổi mật khẩu mở khóa?!

Thực sự thông minh. Kakashi mỉm cười cay đắng.

Trong màn đêm dài, những bí mật của Uchiha Obito dần dần được hé lộ trước mắt y từng chút một.

Các ứng dụng trên điện thoại Obito nghèo nàn một cách đáng xấu hổ, với những khoảng trắng lớn trên giao diện. Ngoài một số chương trình cài sẵn, chỉ có một nền tảng mạng xã hội phổ biến cách đây mười năm. Nền tảng xã hội này đã lỗi thời từ lâu và không còn ai sử dụng nó nữa. Kakashi đã gỡ bỏ nó từ nhiều năm trước.

Bản ghi cuộc gọi, tin nhắn văn bản và email đều bị xóa sạch sẽ.

Lén xem trạng thái của bạn trai cũ trên mạng xã hội là một việc làm cực kỳ thấp hèn. Tuy nhiên, trách nhiệm không thể trốn tránh của điều tra hình sự là điều tra các hoạt động xã hội gần đây của nghi phạm hình sự trên Internet.

Sau một phen đấu tranh tư tưởng, Kakashi hít một hơi thật sâu và ấn vào biểu tượng màu xanh lam.

Thật không may, bên trong mạng xã hội chỉ có một bài đăng duy nhất.

---------

Mạng xã hội của Obito phong phú hơn rất nhiều so với cuộc sống thự, hắn đăng một tin nhắn khi vui và một tin nhắn khác khi hắn tức giận và một tin nhắn khác khi anh vui, giận, buồn. niềm vui đã được viết trên Internet và anh ấy đã được truyền hình trực tiếp trong suốt quá trình này.

không vui cũng phát một tin, tức giận phát một tin, hả giận tái phát một tin, sướng vui giận buồn tất cả đều viết tại trên internet, toàn bộ hành trình trực tiếp mình khó phân lịch trình phức tạp:

"Người chủ không xúc phân chó! Cẩn thận nếu phát hỏa tôi đem chó cưng của các ngươi thành cặn bã!"

[Một đống hộp bánh đậu đỏ chất đống lộn xộn trên giường.jpg]

"Căn tin dưới lầu lại có Bánh! Đậu! Đỏ! Các anh em tôi không khách khí!!"

[Một bức ảnh selfie thảm hại nhưng dễ thương với cái miệng mím lại.jpg]

"Đang chạy thì đội trưởng đuổi kịp và vỗ mạnh vào lưng tôi, dọa tôi sợ quá giảm tốc độ, không may thảm liệt té ngã và bị thương nặng! Ô ô, bạn nghĩ có đội trưởng như vậy sao? (Các bạn gửi lời thăm gửi đến tôi nhớ mang theo bánh đậu đỏ nhé)".

Không chỉ vậy, sau khi Obito đăng lên còn ép bạn cùng phòng Kakashi ở ký túc xá học viện cảnh sát phải thích, khiến Kakashi phải chú ý đến những chuyện lông gà vỏ tỏi của hắn.

Những năm gần đây có rất nhiều lời bàn tán, trang mạng xã hội cũng tràn ngập người, mặc dù đại đa số thời điểm đều là tự quyết định, nhưng trên màn hình tràn ngập những bông hoa sặc sỡ, trông khá sống động.

Nhưng về nữ thần Nohara Rin, người ở đội pháp y cùng thời với STK của Obito, hắn xưa nay không xã giao trên mạng xã hội, chỉ liên miên lải nhải với Kakashi..

Sau khi biết Nohara Rin và Kakashi có một số quan hệ riêng tư, có một vài lời bàn tán không nóng không lạnh, Obito đã nghĩ ra một suy luận tiêu chuẩn kép đặc biệt vặn vẹo: Hắn yêu cầu Kakashi nói chuyện với hắn mỗi ngày, " Huynh đệ như thủ túc, thê tử như y phục*." Tuy nhiên, với Kakashi, hắn nói: " Đừng trách ta trọng sắc khinh hữu. Nếu cậu muốn đổ lỗi cho tôi, hãy đổ lỗi cho tình yêu chết tiệt này. Nếu cậu dám đặt một ngón tay vào Nohara Rin, chúng ta về sau không bao giờ có thể là bạn bè nữa."

* Trong Tam quốc diễn nghĩa, Lưu Bị từng nói: "Huynh đệ như thủ túc, thê tử như y phục" ("Anh em như chân tay, vợ con như áo mặc"). Câu nói này không hề có ý rẻ rúng đàn bà con trẻ, chỉ muốn nhắc nhở thế nhân hãy biết coi trọng đạo nghĩa, quý trọng tình huynh đệ. Một người quân tử trọng đạo nghĩa thì tự biết che chở, có trách nhiệm với thê tử của mình.

Trong việc theo đuổi Nohara Rin, Obito không chỉ yêu cầu Kakashi khen ngợi mà còn trao cho hắn một phần thưởng, hỗ trợ từ tinh thần đến vật chất cho tình yêu đích thực cao cả và vĩ đại của con người hắn. Hắn thường xuyên vay tiền và đồ Kakashi ba ngày một lần, xin Kakashi lời khuyên về các vấn đề trong mối quan hệ, và không cho phép Kakashi gửi tin nhắn cho Rin trong dịp năm mới và ngày lễ, tăng cường áp lực cho Kakashi.

Vào ngày lễ tình nhân năm 2011, Obito tuyên bố sẽ "tuyên bố tình yêu", mặc chiếc áo khoác da ngầu nhất của mình, bôi keo xịt tóc mà hắn chưa từng mở hộp trước đó và xoay người trước gương trong phòng tắm.

"Kakashi, tới giúp tôi tu bổ một chút!" Obito sờ một nắm râu mới mọc.

"Cậu bị gãy tay à?" Một ánh mắt lạnh lùng truyền đến từ phía bên kia.

"Hôm nay tôi hưng phấn quá, tay run, mặt mày hốc hác sẽ không tốt."

"Mọi thứ đều ổn."

Chiếc dao cạo lướt nhẹ nhàng trên má Obito. Bàn tay cầm dao cạo trắng như tuyết, ngón tay thon dài lắc lư dưới mí mắt Obito.

"Kakashi, cho tôi mượn xe máy của cậu đi một chuyến." Obito vỗ vỗ khuôn mặt sạch sẽ của mình trước gương, đưa tay ra xin Kakashi chìa khóa xe — - Lúc đó Kakashi mới tậu một chiếc xe xe gắn máy lưu hành lúc bấy giờ, lái xe khiến người đi đường không thể rời mắt.

"Cậu đi đâu?"

"Trong thành khu mới mở một nhà hàng mới..." Obito mặt hơi đỏ lên, "Tôi đã hẹn Rin đi ăn tối cùng nhau..."

"Ăn ngon miệng nhé."

"Kakashi, tôi có thể mượn thêm 200 tệ nữa được không?"

"Không phải hai ngày trước tôi vừa cho cậu mượn 200 sao? Lần này cậu đang làm gì vậy?"

"Lần trước tôi dùng tiền đãi cô ấy đi xem phim, lần này thì khác. Lần này không giống, đây không phải lễ tình nhân mà, tôi định mua một món quà nhỏ..."

"Tôi chỉ còn 180... trả tiền cho tôi ngay khi nhận được tiền lương, nếu không tôi sẽ không có đủ tiền để ăn! Và... tôi vẫn đang chờ cuốn sách mới của Jiraiya-sama được phát hành cuối tháng..." Kakashi lắc lắc chiếc ví teo tóp, nhét những tờ tiền còn sót lại vào Obito, lúc này trong ví chẳng còn gì cả, "Hãy chọn lựa một món quà tử tế cho cô ấy..."

"Hehe! Vui thật đấy!" Obito nhận tiền, mỉm cười vỗ vai Kakashi, "Tôi không có nhiều kinh nghiệm tặng quà cho con gái... Tại sao cậu không giúp tôi chọn?"

"Thật quá đáng, Uchiha Obito! Cậu đã mượn xe của tôi, mượn tiền của tôi, đến gặp tôi để cho anh lời khuyên về mọi việc. Nếu cậu đuổi kịp Rin, nó còn được xem là chính cậu không? Nếu cậu tiếp tục làm như vậy, tôi nhất định sẽ hạ thủ. Đừng trách ta không đủ ca môn nghĩa khí!" Kakashi đẩy lưng Obito và đuổi hắn đi với dáng vẻ nóng vội.

"Thật vô lý! Chúng ta không phải là anh em tốt sao? Trong trường hợp khẩn cấp, chúng ta không nên giúp đỡ một tay sao! Làm sao cậu có thể cướp một người phụ nữ từ một người anh em như tôi! Vợ của bạn không thể lừa gạt, cậu biết không?"

Obito biết mình sai, lời buộc tội của hắn cũng không có cơ sở. Hắn tươi cười tí tửng chạy ra cửa, cưỡi lên xe máy của Kakashi cao hứng bừng bừng chuẩn bị đi hẹn hò.

Động cơ gầm lên vài tiếng, Obito đột nhiên tắt máy như nhớ ra điều gì quan trọng, hai ba bước chạy về ký túc xá. Hắn bỏ đi giọng điệu giễu cợt trước đây, đồng tử trở nên sâu sắc trang trọng khác thường.

"Kakashi..."

"Cậu không phải đang vội đi hẹn hò sao? Lại bỏ quên thứ gì à?" Kakashi tức giận lườm Obito một chút.

"Tôi muốn với cậu... hôm nay là lễ tình nhân, có lẽ sau đêm nay tôi sẽ tìm được người yêu. Chuyện đã xảy ra sau trận chiến ở sân tập ngày hôm đó... cậu quên chuyện đó đi..."

...

...

...

"Sân tập nào? Trận đấu nào?"

Dây tóc của ngọn đèn sợi đốt trong ký túc xá rung lên trong giây lát, ánh sáng nhấp nháy, căn phòng mờ đi về sau lại khôi phục ánh sáng. Kakashi nhìn Obito với vẻ mặt bối rối được che giấu cẩn thận, ánh mắt có chút hoảng hốt, cũng có chút cô đơn.

----------

Vào ngày lễ tình nhân năm 2011, Obito đạt được ý nguyện cùng hẹn gặp nữ thần Nohara Rin tại một nhà hàng cao cấp mới khai trương. Hắn đưa cho cô một món quà được lựa chọn cẩn thận trước mặt cô, tim hắn đập thình thịch, mặt đỏ bừng tới tận mang tại.

Cô gái ngồi đối diện hắn ngượng ngùng vuốt mái tóc nâu ngắn ra sau tai, há miệng nói gì đó, nụ cười dịu dàng như ánh nến lung linh trên bàn.

----------

Obito trở về ký túc xá đã là đêm khuya. Bạn cùng phòng hắn đang nằm trên giường, quay lưng về phía hắn, lật giở cuốn sách bìa màu cam.

"Mọi chuyện thế nào rồi, buổi hẹn hò tối nay diễn ra tốt đẹp chứ?" Bạn cùng phòng ngước đôi mắt cá chết, hướng Obito liếc nhìn như muốn chào hỏi.

"Hehe, tất nhiên rồi! Tôi đã nói tất cả những gì cần nói và đã làm tất cả những gì cần làm!"

"Cái đó... chúc phúc cho cậu..."

"Kakashi, lời chúc của cậu không thành thật!" gây chuyện giống như bị cắn ngược lại một cái, vô cớ vô ý chỉ trích bạn cùng phòng

"Tôi có chỗ nào không thành thật! Cậu còn muốn tôi làm sao?"

"Nhìn bộ dáng chua chát của cậu, rõ ràng là cậu không muốn tôi ở bên cô ấy."

"Sao vừa tìm được bạn gái cậu lại bắt đầu vu khống tôi!" Kakashi ném cuốn sách lên giường, thẳng lưng ngồi dậy, vẻ mặt rất tức giận.

"Này, sao cậu lại tức giận thế! Hehe, cậu ghen tị với tôi cũng là chuyện bình thường. Cậu cũng không dễ dàng gì đâu, hôm nay là ngày lễ nên tôi sẽ tặng cậu một món quà." từ ba lô Obito lấy ra cái hộp lớn được gói rất đẹp, "Chúc mừng ngày lễ tình nhân "

"Cậu giữ lại mà dùng đi. Tôi ở một mình cũng không sao, cậu không cần thông cảm cho tôi. Tôi còn mong cậu càng sớm càng tốt chuyển đi, ký túc xá này sẽ là của một mình tôi."

"Đúng vậy, cậu độc thân cũng không sao... cậu không có bạn bè nào khác, và cô gái duy nhất cậu có thể nói chuyện lại bị tôi đoạt đi..." Obito không biết điều nói tiếp, trào phúng đổ thêm dầu vào lửa vào tình thế vốn đã có phần quạnh hiu của Kakashi

"Uchiha Obito, tôi khuyên cậu nên có chừng có mực, đừng đắc ý, tôi cũng có tính tình!"

"Này! Tức thì tức, nhận quà thì nhận đi!" Obito đẩy quà về phía Kakashi, "Sao vậy đội trưởng?"

"Tôi không muốn! Cậu cầm đi!" Kakashi đẩy hộp đi.

"Tôi đã tốn bao nhiêu công sức mới mua được cái này cho cậu, sao cậu không cho tôi chút mặt mũi nào?" Obito bất đắc dĩ lại đặt chiếc hộp trước mặt Kakashi. Cảm nhận được sự không hài lòng của bạn cùng phòng, hắn mỉm cười tinh nghịch.

"Tôi không có thèm cậu có thể tặng tôi cái gì..."

"Tôi đã cho Rin xem và cô ấy nói rằng cậu chắc chắn sẽ thích nó."

"Cảm tạ trời đất, hai người có thể giải quyết ổn thỏa. Đừng để tôi dính líu đến những vấn đề sau này."

"Rồi rồi, tôi không làm phiền cậu nữa... cậu đừng tức giận, cứ mở nó ra và nhìn đi!"

Thấy Kakashi thờ ơ, Obito ngồi xuống bên giường, mở hộp giấy cho y mà không giải thích. Khi bao bì được bóc ra từng lớp một, bộ sưu tập "Thiên đường thân mật" hiện ra trước mặt Kakashi.

"Bộ sách này không phải cuối tháng mới ra mắt sao?!" Kakashi tích góp hơn nửa tháng chỉ để chờ cuối tháng ra mắt bộ sách mới, vậy mà sách đã nằm trên giường của y trước.

"Tôi đã sử dụng một số mối quan hệ để bán trước một ấn bản dành cho nhà sưu tập có chữ ký của tác giả."

"A!"

"Nhưng mà này, đây là loại sách gì? Đẹp mắt như vậy sao? Tppo có thể xem qua một chút được không?" Obito lấy một cuốn trong đó ra, đang định mở ra đọc thì bị Kakashi vồ lấy.

"KHÔNG ĐƯỢC!"

"Đồ keo kiệt! Rõ ràng là tôi mua cho cậu mà!"

"Tuyệt đối không được!"

...

"Cậu còn tức giận sao?" Obito úp mặt vào mũi Kakashi, cẩn thận thăm dò biểu tình đối phương, hỏi dò.

"Cảm ơn, Obito..." Đôi mắt lạnh lùng của người bạn cùng phòng tóc bạc dần trở nên dịu dàng và ấm áp.

"Chỉ cần cậu thích, sau này tôi sẽ tặng cậu những món quà tốt hơn."

"Obito...Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc yêu cầu cậu bất cứ điều gì để đáp lại việc giúp đỡ cậu. Cậu thực sự không cần phải làm thế..."

Obito cắn môi dưới như muốn tự phấn chấn lên, trong mắt lóe lên tia sáng cuồng nhiệt có thể phá tan bóng tối, trong lồng ngực phập phồng dâng lên từng đợt sóng. Hắn đã suy nghĩ về vấn đề này hơn một hoặc hai ngày, và hắn không muốn nghĩ về nó một cách khô khan nữa, vì vậy hắn lấy hết dũng khí nói với người bạn cùng phòng đã chung sống hơn một năm với một chút hung dữ, nửa để làm hài lòng và nửa để uy hiếp:

"Kakashi, tôi không muốn thấy cậu độc thân nữa. Cậu ở bên tôi nhé? Được chứ?"

--------

Obito đã có một đêm tuyệt vời với nữ thần Nohara Rin của mình;

Nhưng điều hắn nói không phải là "Tôi thích cậu".

Câu trả lời của cô ấy không phải là "Tôi cũng vậy."

Tấm khăn trải bàn ướt đẫm mồ hôi trong lòng bàn tay hắn, hai chân run rẩy, hắn hoảng hốt hỏi: "Món quà này cậu ấy sẽ thích đúng không?"

Cô vén mớ tóc rối quanh tai, ánh nến nhảy múa làm nụ cười của cô sáng lên, "Uchiha Obito, cậu thật ngốc, cậu ấy thích cậu, nếu cậu cho y một cục rác thì y sẽ vui lắm. Nhanh nhanh về đi! Ngươi hôm nay lại không cùng Kakashi tỏ tình, y thật liền muốn cùng bộ "Thiên Đường tung tăng" kia sống hết đời!! "

Những gì cần nói đều đã nói, những gì cần làm đều đã làm xong.

----------

Mối quan hệ giữa Obito và Rin là một câu chuyện dài. Mọi chuyện bắt đầu vào khoảng đầu năm 2010, khi Obito phát hiện ra tin nhắn thứ ba do Kakashi và Rin gửi. Obito không thể nhớ rõ nội dung tin nhắn, nhưng đối với Obito, một khi số lượng tin nhắn vượt quá ba, mối quan hệ giữa hai người vượt xa "tình bạn" đơn thuần.

Vì vậy, theo cách suy nghĩ độc đáo và nguyên tắc sống của mình, hắn đã một mình hẹn gặp Rin và hỏi cô về mối quan hệ của cô với Kakashi.

"Tôi rất thích cậu ấy." Rin nói thẳng thắn.

Obito mặt buồn rười rượt.

"Tôi cũng thích cậu." Ein tiếp tục.

Obito biến nỗi lo lắng thành niềm vui.

"Nhưng tôi thích hai người ở cùng nhau hơn."

Obito sung sướng đến phát khóc.

Hắn từ đáy lòng thở dài: Trên đời này có người phụ nữ dung mạo như vậy, đạo đức cao thượng như vậy, ý thức sâu sắc như vậy, gu thẩm mỹ tuyệt vời như vậy, tâm hồn rộng mở như vậy!!

Nohara Rin thực sự là một vị cứu tinh tốt bụng. Sự tương tác hấp dẫn của cô với Obito đã thu hút thành công sự chú ý của Kakashi. Quan trọng hơn, cô đã lợi dụng "hẹn hò" để hào phóng (có thù lao) cung cấp cho Obito một số thông tin xác thực.

"Muốn hạ gục một người, phải nắm bắt điểm yếu của cậu ấy, tấn công điểm yếu đó. Obito, cậu cảm thấy khuyết điểm của Kakashi là cái gì?"

"Cậu, cậu ấy có rất nhiều vấn đề. Cậu ấy xa cách, nóng nảy, mắc phải hội chứng Xử Nữ, không thể tha thứ..." Obito đếm tội ác của Kakashi trên đầu ngón tay.

"No, cậu ấy thiếu tiền!"

Lin nhạy bén ngay lập tức chỉ ra "khuyết điểm" duy nhất của nam thần hoàn hảo Hatake Kakashi.

"Obito, cậu biết yêu đương..."

"À ừ ừ!" Obito sờ sờ mấy tờ tiền trong túi, gật đầu đồng cảm.

"Hầu hết các cô gái ngày nay đều khá thực tế. Nếu họ nhận ra rằng nam thần chỉ có thể đáp ứng được nhu cầu tinh thần chứ không đáp ứng được nhu cầu vật chất của họ thì nam thần này sẽ chỉ sống trong thế giới tâm thần của họ mà thôi".

"Nói tiếng người." Obito nhăn mặt, bối rối.

Rin nhướng mày tinh nghịch, nháy mắt với Obito và nói một loạt chân lý về thế giới đã đánh vào tâm hồn cô:

"Cậu phải cố gắng hết sức để rút sạch túi của Kakashi, để cậu ấy mất vốn liếng để yêu đương."

"Cậu ấy chẳng những không thể yêu người khác, còn phải nhìn cậu lấy tiền của bản thân đi hẹn hò."

"Hơn nữa, cậu ấy còn phải nóng lòng chờ đợi cậu trả lại tiền."

"Cái này, có lẽ là mối ràng buộc sâu sắc nhất trên thế giới..."

"Obito, đi thôi!"

Bằng cách này, Obito công khai xin lời khuyên của Kakashi về cách theo đuổi Rin, nhưng lại bí mật hỏi Rin về "chiến lược úp sọt Kakashi". Trong một năm qua, công việc gián điệp của hắn phát triển mạnh mẽ, kỹ năng diễn xuất của hắn ngày càng nâng cao.

--------

"Cậu diễn vở kịch lớn như vậy, đùa tôi à!" Kakashi chộp lấy cuốn sách bìa màu cam và đánh vào đầu Obito.

"Á! Đau đau đau... đừng đánh tôi nữa, đến cùng được hay không! Cậu nên cho tôi câu trả lời thích đáng!" Obito lo lắng hỏi Kakashi, xoa xoa tóc.

"Để tôi nghĩ lại... cậu không có người bạn nào khác, và cô gái duy nhất mà cậu có thể trò chuyện cũng chẳng có ý kia với cậu..." Kakashi chậm rãi bắt chước giọng điệu của Obito miếng trả miếng, "... Cậu cứ ở một mình như thế này, có thể sẽ hại rất nhiều người. Ở đây cũng có thể bắt nạt tôi... Dù sao ta cũng quen bị cậu ức hiếp rồi..."

"Những gì Rin nói quả thực là không sai! Cậu chỉ đang âm mưu bí mật gì đó chống lại tôi, còn mạnh miệng sống chết không dám nói!!!"

Vào đêm lễ tình nhân năm 2011, Obito cẩn thận nắm lấy tay Kakashi, đan chặt các ngón tay vào giữa các ngón tay của nhau, truyền nhiệt độ cơ thể của hắn từng chút một cho đối phương.

Sau đó, hắn nhấc điện thoại lên và cố định hai bàn tay đang đan vào nhau trước ống kính máy ảnh.

"Đội trưởng và tôi hôm nay thoát khỏi cảnh độc thân. Chúc mừng Ngày lễ tình nhân của chúng tôi."

"Obito, xóa đi." Kakashi lắc lắc cổ tay Obito, như muốn điều khiển tay đối phương xóa đi lời tuyên bố đã được công bố với thế giới.

"Tại sao lại muốn xóa? Cậu hối hận à?"

"Không... Tôi sợ về sau cậu sẽ hối hận, giữ lại cái này cũng không phải ý kiến ​​hay." Kakashi vui mừng khôn xiết, sau đó lại có chút lo lắng, "Sau này cậu cùng tôi chia tay thì thế nào? Hoặc là... sau này cậu muốn tìm một cô gái thì sao? ...Chuyện này lan truyền ra ngoài không tốt đâu..."

"Này, Kakashi! Chúng ta vừa mới ở bên nhau, cậu liền nghĩ tới muốn tẩu thoát?! Tôi nói cho cậu biết, hiện tại hối hận cũng đã muộn, tôi chính thức tuyên bố với thế giới! Hừ, bọn họ bây giờ đã nhìn thấy trạng thái này của tôi, chắn chắn họ đang bận chụp ảnh màn hình để lưu nó!

"Ý tôi không phải vậy...Ý tôi là, cậu nên giữ thái độ khiêm tốn một chút mà..."

"Nghe này, tôi đã tốn rất nhiều công sức mới úp sọt được câu, cũng không muốn giấu diếm! Tôi phải cho cả thế giới biết!" Obito ánh mắt nóng bỏng thu hẹp khoảng cách giữa hai người, chỉ còn một thước!, "Tôi chỉ muốn đối xử với cậu thật thoải mái và trở thành bạn trai của cậu một cách công khai."

-------

Kakashi chỉ phát hiện ra sau khi chuyển đến biệt thự của Obito vào cuối tháng 2 năm 2011 rằng chàng trai này không cần phải vay số tiền nhỏ của y. Nếu không vào đồn cảnh sát, Obito có thể nằm trong căn hộ độc lập sang trọng của mình. Trong căn hộ, y đang nhấm nháp ly rượu trị giá hàng chục nghìn nhân dân tệ, nhắm mắt đếm tiền và làm một tay đu dây thoải mái.

"Obito, cậu diễn giỏi quá! Làm thám tử quả là kém cỏi. Cậu thực sự nên tranh giải Oscar! Nói dối tôi và hẹn hò với Rin đi," Kakashi trêu chọc Obito, hanh âm càng ngày càng nhẹ, sắc mặt càng ngày càng đỏ, "Cậu cứ bảo tôi hãy quên đi mọi chuyện xảy ra sau trận chiến cuối cùng ở sân tập..."

"Tôi thực sự muốn cậu quên chuyện đó đi." Obito nhìn sâu vào mắt Kakashi, trả lời nghiêm túc.

"Ài..." Kakashi thanh âm đột nhiên run rẩy, trong không trung mờ mịt vang lên hoảng sợ âm cuối cùng, "Cậu không thích sao..."

"Không, không phải... chỉ là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn để chiếm tiện nghi không phải là phong cách Uchiha Obito tôi!"

"Cậu từ khi nào có lương tâm như vậy..."

"Hứa với tôi! Lần đó sẽ không được tính!"

"Ờ, nếu cậu nói không tính thì sẽ không tính..."

"Lần trước tôi quá hèn nhát, nhất định đã làm tổn thương cậu... Với tư cách là bạn trai, tôi muốn mang lại cho cậu lần đầu tiên hoàn hảo một cách chính đáng!"

"Chà... tôi nghĩ phòng ngủ của cậu khá hoàn hảo..."

----------

Sau đó, Obito đăng rất nhiều trạng thái, hầu hết trong số đó sẽ ám chỉ Kakashi.

"Tôi đã nói bao nhiêu lần với cậu rồi, ngày nghỉ lễ này đội trưởng không rảnh, không cùng các cậu đi chơi được đâu! Đừng hỏi nữa! Đội trưởng này là của tôi, không ai được cướp cậu ấy khỏi tôi!"

"Hôm nay Bakashi làm món cá thu nướng muối cho tôi - tôi bảo cậu ấy cho thêm hai thìa đường! Ngon lắm!"

"Con chó của Kaka ngu ngốc! Con chó này cũng ngu ngốc như cậu ấy! Gâu gâu."

Nhưng qua nhiều năm, mọi trạng thái đều bị chủ tài khoản xóa đi.

Trên giao diện trần trụi chỉ còn lại duy nhất một trạng thái Ngày lễ tình nhân năm 2011.

Đó là điều Kakashi từng muốn Obito xóa đi. Nhưng lúc này, y âm thầm vui mừng vì Obito không xóa.

Y cầm chiếc điện thoại di động đứng trong đêm dài của ngày lễ tình nhân năm 2020, bất lực đọc lời tỏ tình được phong ấn bao năm qua.

Hai người nắm tay nhau trong bức ảnh chứa đựng một kỷ niệm khó quên. Y đặt tay lên màn hình điện thoại lạnh lẽo nhưng không thể nắm lấy tay còn lại trong bức ảnh.

Y không thể tưởng tượng được Obito sẽ có tâm trạng như thế nào khi lần lượt vượt qua tất cả các trạng thái trước đó. Khi Obito nhấn đi nhấn lại nút xóa, liệu hắn có nghĩ đến bản thân ngốc nghếch của mình lúc đó, liệu hắn có nghĩ đến Kakashi, người đã bị hắn mê hoặc, và liệu có nhớ những ngày họ nắm tay nhau không.

Hoặc có thể Obito đã xóa bỏ quá khứ của mình từng chút một.

Obito từng nói rất nhiều điều vô nghĩa một cách bất cẩn. Chỉ cần xóa nó đi. Những điều đó không còn quan trọng nữa.

Còn sót lại dòng trại thái kia, là hắn quên, hay là hắn không nỡ?

--------

Nắng sớm chiếu rực rỡ trên nền tuyết trắng. Kakashi lại mặc áo khoác da vào người rồi vội vã ra khỏi cửa, hướng về phía sông Nanga.

Khi khóa màn hình điện thoại, y nhẹ nhàng nói như thì thầm:

"Ngày lễ tình nhân vui vẻ, Obito."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro