[ObiKaka R18] Oceans deep

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trích truyện Oceans deep.

Tác giả: Ba tức kỷ.

Liên kết: https://www.heinitan.com/forum.php?mod=viewthread&tid=594&highlight=%B4%F8%BF%A8

Truyện dịch, đăng tải lại chưa có sự đồng ý của tác giả. Mình sẽ xóa truyện trên wattpad, đặt và không giải mật khẩu cho bất kì ai ở wordpress sau 7 ngày đăng truyện. Nếu bạn đến trễ và muốn đọc truyện vui lòng tự giải mật khẩu vì mình sẽ không công khai nữa.

.

Vác vị tóc bạc sống chung nào đó về được đến nhà ném lên giường, Obito cảm thấy hắn vẫn còn rất tỉnh táo.
Thế nhưng khi hắn trông thấy ai kia giương mắt lười biếng còn không biết xẩu hổ mà cười cợt hắn, đồng chí Uchiha bỗng nhiên cảm thấy đầu mình như là bị mấy trăm cái chidori đánh vào. Xẹt xẹt vang vọng trong đầu không phải đám chim la ó ồn ào kia còn có thể là thứ gì khác? À mà cũng có thể là thần kinh não của hắn bị trúng bí thuật hệ Lôi vô hình nào đó nên mới phát ra tiếng kêu thảm thiết như vậy.
"...... Em cười cái mẹ gì, Bakakashi!".
Obito tức tối vươn tay che đi cặp mắt cá chết cong cong thiếu đòn của Hatake tiên sinh, đáy mắt kia toát lên ý cười như là đang cợt nhả hắn. Lần đầu tiên toàn thân Kakashi nồng đầy mùi rượu, tóc bạc chói mắt rối xù, mặt nạ màu đen sớm bị kéo xuống, khuôn mặt trắng nõn thường ngày luôn che giấu cũng bị men say xông đỏ tán loạn, Obito xem trong mắt không biết vì sao lại cảm thấy như là đang dẫn đưa linh hồn hắn hắc hóa.
...... Chết tiệt, không đúng, Kakashi rõ ràng cũng chỉ là tên con trai xấu tính không ngực không mông, quyến rũ cái mẹ gì?! Obito hoàn hồn, vội vàng tự phỉ nhổ chính mình mấy lần, cúi người thô bạo cắn xuống môi đối phương cho hả giận, cánh môi vừa mỏng vừa mềm bị hắn cắn nát ẩn hiện vết thương nhỏ, máu tươi chảy ra, nhuộm đỏ khóe miệng.
Kakashi không lên tiếng, khuôn mặt đượm hồng biểu lộ vẫn giống như cười mà không cười, giống như say mà chưa say, hai mắt của cậu bị tay phải Obito che khuất, lông mi khẽ run lướt ngang lòng bàn tay Obito, khiêu khích hắn hơi ngứa. Cậu không để ý Obito cắn môi mình chảy máu, ngược lại vươn ra đầu lưỡi liếm liếm khóe miệng, thừa dịp Obito chưa kịp phản ứng, dọc theo vành môi nhanh chóng vươn vào khoang miệng đối phương, lướt qua răng nanh, quấn quanh đầu lưỡi.
Mùi rượu thoang thoảng lượn lờ không rời xâm nhập vào khoang miệng Obito. Đây là nụ hôn Kakashi chủ động, môi lưỡi Obito và Hatake tiên sinh dây dưa triền miên, hắn không nhịn được mơ màng suy nghĩ, trong ấn tượng của hắn Kakashi rất ít khi chủ động như vậy...... Xem ra đêm nay quả nhiên là uống quá nhiều.
Đại khái là đứa nhỏ Naruto kia cuối cùng cũng có thể nhậm chức Đệ Thất khiến Kakashi quá mức vui vẻ. Obito nhớ lại bữa tiệc ban nãy, Kakashi rõ ràng là bị đám nhỏ kia liên tục rót rượu, thỉnh thoảng còn quan tâm đột xuất thay Naruto nâng ly, kẻ thù đến rút cái gân nào cũng không biết. Hắn biết rõ ở trước mặt đám học trò của mình, phong độ của cậu chẳng qua cũng chỉ là một dạng ngụy trang.
Trước kia những lúc Kakashi đang hôn sẽ quên lấy hơi, lần này cũng không ngoại lệ. Obito buồn cười nhìn Kakashi nhẫn nhịn đến đỏ bừng khuôn mặt, lòng bàn tay che trên mắt đối phương cũng cảm giác được lông mi rung rẩy dữ dội, đấu lưỡi hắn quấy phá mút một chút, sau đó mới vươn tay trái nắm lấy cằm đối phương, kết thúc trận hôn dài dằng dặc.
Hatake tiên sinh như là con cá thiếu không khí, hé miệng thở hộc hộc, khuôn mặt anh tuấn cũng tăng thêm một tầng ửng đỏ. Obito dời tay phải, cúi đầu nhìn thanh niên tóc bạc bị hắn áp chế dưới thân, trùng hợp Kakashi cũng chậm chạp mở ra hai mắt dị sắc. Hắn ngắm nhìn trong mắt Kakashi phản chiếu ra chính mình nho nhỏ, bỗng nhiên lại cảm thấy tất cả chuyện trước mặt đây hệt như chỉ là một mộng cảnh hư thật khó phân.
Kakashi dường như nhìn thấu dao động trong lòng Obito, dịu dàng xoa lên má phải trải rộng vết thương của Obito, khóe miệng nhẹ cười, thấp giọng nói: "Em ở đây, anh cũng đang ở đây, cho nên không có gì phải sợ, Obito.".
"...... Ai sợ chứ!". Obito lớn tiếng phủ nhận, ngược lại càng che càng lộ.
Kakashi bật cười, tiếng cười êm ả như là biến thành từng tầng lông vũ vô hình, nhẹ nhàng buông rũ trên đáy lòng cằn cỗi của Obito, lay động tâm can hắn. Bị tầng lông vũ kia vuốt ve khiến tâm hồn xao động, Uchiha đồng chí trợn tròn hai mắt, thẹn quá hóa giận trừng mắt nhìn thủ phạm dưới thân, nghiến răng nghiến lợi nói: "Lại cười thử một lần nữa xem ta có đụ em khép không nỗi hai chân?".
"Giận chó đánh mèo cũng không phải thói quen tốt, Obito.". Kakashi bình tĩnh đáp, rõ ràng là bỏ ngoài tai lời uy hiếp không thèm nói lý của đối phương.
"Ta xưa giờ không có thói quen tốt.". Obito dứt lời cúi đầu gặm bờ môi Kakashi, răng nanh không nhẹ không mạnh cắn lên vết thương trên cánh môi, chốc lát sau chỗ kia vốn đã ngừng rướm máu lại tràn ra thoang thoảng vị tanh sắt.
Obito liếm sạch máu đọng trên khóe miệng Kakashi, động tác liếm láp cố ý chậm chạp, hệt như họ mèo cỡ lớn nào đó ngửi món ngon mĩ vị trước mặt. Kakashi bị liếm đến phát phiền, nhíu mày đẩy ra mặt Obito, lại bị tóc đen tiên sinh bắt lấy cổ tay dễ dàng đè xuống.
"Obito?". Nhận ra hai tay bị người ta giam lấy, Kakashi mơ mơ màng màng gọi.
"Suỵt.". Lần này rốt cuộc đến phiên Obito phách lối nhếch miệng, hắn bắt chéo hai tay Kakashi lại với nhau, nắm lấy hai cổ tay kéo lên đỉnh đầu cố định một chỗ. Sức lực Obito không thể xem là nhỏ, Kakashi không dùng hết sức giãy dụa sẽ không có cách nào tránh thoát được, chuyện này chính xác là thứ hắn muốn.
Obito dùng tay còn lại nhàn rỗi chậm chạm cởi bỏ quần áo Kakashi, thành thạo lột ra áo khoác ninja xanh lục trông như cái mai rùa, đến khi áo bó màu đen bị người tay nắm kéo, Hatake tiên sinh mới giật mình hiểu được Obito là đang muốn làm cái gì.
"Chờ, chờ một chút?!", Kakashi tỉnh rượu một nửa, vội vàng can ngăn, thấy Obito thật sự dừng động tác nhìn mình, lại miễn cưỡng ấp úng tìm lý do: "Chuyện này, không phải là...là đêm nay trời tối như vậy, nên rất thích hợp ngủ ngon một giấc, không, không phải sao?".
"Đêm nay trời tối và bây giờ ta muốn làm em thì có liên quan gì.". Obito nhếch miệng, khinh bỉ nói: "Nói cho rõ ràng là chính em châm lửa trước, lúc này lại muốn tìm kế tẩu thoát, em cho rằng chuyện này có khả năng sao?".
"Em không có châm lửa......". Kakashi còn muốn nói đạo lý với Obito, nhưng đáng tiếc cậu là đang nói chuyện với người họ Uchiha. Ai mà không biết họ Uchiha nổi tiếng đa phần không nói chuyện đạo lý, cho nên lời còn chưa nói hết, Kakashi đã bị Obito dùng môi lưỡi ngăn chặn.
Obito dây dưa trong khoang miệng Kakashi, không biết nước bọt của ai dọc theo khóe miệng Kakashi tràn ra, chậm rãi men theo đường cong tao nhã chảy xuống cổ. Obito tiện tay vén áo lót của Kakashi lên xương quai xanh, vải đen tôn lên làn da càng thêm trắng nõn hiếm thấy, lại bởi vì mùi rượu trên thân còn chưa phai nhạt khiến cho làn da cũng ẩn lên một tầng hồng phấn nhàn nhạt, nhìn vào ngon miệng mười phần.
Bàn tay hắn mò mẫm khắp cơ bụng Kakashi, đầu ngón tay vòng quanh rốn, thuận theo đường vân cơ bắp chậm rãi lướt lên trên, lưu luyến trên khoang ngực Kakashi. Ngón tay Obito chạm đến một bên đầu vú nhô ra, toàn thân Kakashi bỗng nhiên run lên, kế tiếp đến hô hấp cũng bắt đầu trở nên hỗn loạn.
Obito rời đi cánh môi cậu trai tóc bạc, hắn nhìn đối phương bị mình hôn khiến mặt mày ửng hồng một mảnh, nhíu mày hỏi: "...... Sao lại cảm giác hôm nay em thật giống như đặc biệt mẫn cảm?"
Nói xong ngón tay nhấn trước ngực Kakashi càng dùng thêm sức, thô bạo xoa nắn một bên đầu vú. Kakashi mím chặt môi, trầm thấp kêu rên thành tiếng, cổ tay bị cố định trên đỉnh đầu vùng vẫy dữ dội, như là lúc nào cũng có thể tránh thoát được kiềm kẹp của Obito.
"... Ưm...", Kakashi suy tư chốc lát, cuối cùng mới cười khổ giương mắt nhìn Obito, "Có thể là bởi vì... tác dụng phụ của cồn?".
"Đấy, thấy chưa, ai bảo em vừa rồi uống nhiều như vậy.". Obito không có một chút thương hại, tay trái vẫn sờ loạn trên thân Hatake tiên sinh.
"Thế nhưng mà...... hôm nay rất vui......". Kakashi thở dốc, câu chữ cũng gián đoạn: "Chỉ cần nghĩ tới trong tương lai...... anh sẽ còn tiếp tục ở lại nơi này...... không giấu được vui....".
Obito ngẩn người, sau đó mới hỏi: "Ta chọn ở lại Konoha, khiến cho em vui vẻ đến vậy sao?".
"Đúng vậy.". Kakashi bỗng nhiên vùng vẫy tránh khỏi kiềm kẹp của Obito, nhẹ nhàng vòng tay qua cổ hắn, dịu dàng mỉm cười: "Anh nguyện ý ở lại bên cạnh em, không có chuyện gì có thể vui mừng hơn.".
Chiếc lông vũ cắm trong trái tim như là được thứ cảm xúc gì đó nảy nở, sinh ra một loại mềm mại ấm áp lạ thường, như là thủy triều dập dềnh lặng yên vỗ, lấp kín lồng ngực Obito, tràn ra toàn thân, từng dây tĩnh mạch.
Obito ngắm nhìn Kakashi không chớp mắt, hắn ngắm vết sẹo kia tươi sáng trên mắt trái đối phương, ngắm khóe môi mỉm cười của đối phương, ngắm bộ dạng vui mừng lại toát ra một chút cưng nựng trên khuôn mặt đối phương, bỗng nhiên hắn cảm thấy giọng nói của mình như là bị đông cứng trong cổ họng.
Có đôi khi Obito sẽ khó hiểu vì cái gì Kakashi lại đối xử với mình tốt như vậy, tốt đến tựa như là mặc kệ hắn từng làm qua cái gì, hoặc là sẽ phải làm cái gì, người này đều sẽ không nói một lời, chấp nhận tất cả. Tại sao có thể bỏ mặc hắn tùy ý làm bậy như vậy, Obito không khỏi cảm thấy đáng thương thay cho Kakashi...... Dù sao hắn hung ác khốn nạn như vậy, thế gian này có mấy ai chịu được?
Thế là Obito nhịn không được hỏi: "Kakashi, thật ra em chính là một tên thụ thích bị ngược có đúng không?".
Kakashi mặt mày lạnh đạm nhìn hắn, bình tĩnh đáp: "Một người bị nắm được nhược điểm rồi, sau này chịu khổ cực nhiều cũng sẽ thành thói quen.".
Obito tò mò, vội vàng dò hỏi: "Vậy nhược điểm của em là cái gì?".
"...... Uchiha Obito.".
Một trận trầm mặc không tính dài cứ thế trôi qua, Obito mới bỗng nhiên ngộ ra Kakashi đã trả lời rồi.
Lồng ngực chứa đầy nước biển ồ ạt đánh vào tâm can hắn, có như vậy Obito mới cảm thấy nhịp tim mình dường như muốn đọng lại, hắn khó khăn rung động hầu kết, lại nhận ra giọng của mình như đang biến mất, từng câu từng chữ đều không thốt ra được. Hắn chỉ có thể cúi gằm đầu, vùi mặt vào trước ngực Kakashi, hai tay quấn giao sau lưng đối phương, khẽ khàng ôm ấp.
"À ha...... Vừa rồi hình như có ai nói muốn chơi mình không khép chân nỗi mà nhỉ?". Kakashi khẽ cười, giọng nói khàn khàn bất lực, cậu vươn tay cẩn thận xoa mái tóc đen ngắn không mềm mại của Obito, thở dài nói: "Cái đồ bét lớp khóc nhè, cái tính này khi nào mới chịu bỏ nữa.".
"Ồn ào chết đi được! Ta mới không có khóc ——". Obito dụi mặt vào khoang ngực trắng nõn, [...], tức giận biện hộ: "Chỉ là, chỉ là trong mắt có cát?!".
Kakashi dịu dàng hỏi: "Anh có còn muốn tiếp tục làm không?".
"... muốn......".
Nghe thấy đồng chí Uchiha rầu rĩ đáp, Kakashi chần chờ một chút, nắm tóc Obito kéo lên, ép buộc hắn ngẩng đầu nhìn mình, nháy mắt cắn mạnh lên môi đối phương.
Cậu nhìn hắn kinh ngạc trợn tròn hai mắt, mỉm cười làm nũng, như là cám dỗ hắn: "...còn đợi gì nữa, đến đụ em đi, Obito.".

Obito lột sạch quần áo trên người Kakashi không còn một mảnh, lật người Kakashi về sau, cười nhạo đối phương trách mình sao lại lật mặt nhanh như lật bánh tráng, thô bạo cắn vào vành tai Kakashi. Kakashi bị cắn đau, rên nhẹ một tiếng, nghe vào trong tai Obito lại cảm thấy ái dục nhiều hơn bình thường.
Obito cúi người trên lưng trần trắng nõn, trông thấy thương thế nhỏ nhặt phai màu trên tấm lưng Kakashi, trong lòng hắn tiếc hận, thân thể Kakashi không còn nõn nà mảnh khảnh như hồi bé, hắn cẩn thận gieo xuống vô số chiếc hôn vụn vặt. Bắt đầu từ gáy, dọc theo xương cổ, từng chút từng chút liếm hôn, đầu lưỡi như có thể miêu tả ra hình dáng xương cốt, lưu lại một chuỗi vết nước ướt át khắp lưng Kakashi.
Kakashi bị hôn khiến toàn thân phát run, đầu gối chống trên đệm giường, thân trên nghiêng về phía trước, hai tay gắt gao bấu chặt ga giường. Ngực liên tục chà xát trên ga giường khiến đầu vú hai bên hơi dựng đứng, Obito vòng tay sờ đến khiến cậu a lớn một tiếng, thuận miệng trêu chọc: "Nhanh như vậy đã cương?".
Kakashi không có lên tiếng, vừa xấu hổ vừa buồn bực vùi mặt vào ga giường, nhưng vẫn là bị Obito mắt diều hâu phát hiện vành tai đã đỏ thấu. Dán ngực trần của mình vào tấm lưng Kakashi, Obito hôn lên cánh xương hồ điệp thon gầy, [...].
Obito xoa nắn lồng ngực Kakashi, ngón tay kẹp lấy đầu vú suồng sã chơi đùa, ngón cái cào gãi, mạnh nhẹ xoa nắn; Tay kia mò mẫm xuống hạ thân Kakashi, nắm lấy côn thịt đã khẽ ngẩng đầu, lưu loát vuốt ve, [...], đốt ngón tay cong lên gãi song tinh hoàn, [...].
Kakashi cảm thấy bờ môi Obito nóng hổi tựa như ngọn lửa vô hình, mỗi một chiếc hôn rơi trên lưng đều có thể nhóm lên tĩnh mạch toàn thân cậu bốc cháy. Obito từ phía sau một đường liếm xuống xương đuôi cụt, đầu lưỡi vẫn chưa ngừng lại, dọc theo cánh mông tiếp xuống, [...], dường như sắp đụng đến sau huyệt Kakashi.
"Không...... Obi, Obito...... Đừng liếm......". Kakashi kháng cự vùng vẫy một chút, ấn đầu Obito muốn đẩy người kia ra, lại bị đồng chí Uchiha thừa cơ bắt lấy cổ tay.
"Hửm?". Obito mập mờ hỏi, nắm chặt cổ tay Kakashi khẽ hôn lên mu bàn tay, đầu lưỡi mềm mại vòng quanh xương cổ tay liếm láp hai lần, dọc theo cánh tay liếm hôn nhỏ vụn đến khuỷu tay.
Obito giương mắt liếc nhìn hình xăm xoắn ốc trên tay trái Kakashi, không nhịn được nghiêng thân hôn lên. Kakashi nằm dưới có chút sợ run, tóc bạc rối bời che khuất mắt cậu, Obito chợt nhớ tới mình dường như từng gặp máu tươi nhuộm đỏ trên mảnh tuyết trắng kia, từ một quá khứ xa xôi nào đó. Mà bây giờ nơi đó không còn cái gì.
Obito cảm thấy màu tóc của Kakashi vẫn luôn trắng bạc đẹp mắt như vậy, giống như tơ liễu tàn lụi tung bay tán loạn, giống như trang giấy thướt tha mỏng manh thuần túy, giống như tuyết trắng ban sơ phủ đầy nhân gian. Hắn chăm chú nắm lấy cánh tay Kakashi, từ mân mê liếm hôn đổi thành khẽ cắn, từng chút lại từng chút, đầu răng ma sát trên hình xăm Kakashi, như là muốn xóa đi nó, khắc lại ấn kí của riêng mình.
Kakashi được tay phải Obito vuốt trụ đến bắn ra, tinh dịch cùng dâm thủy chảy ra đầy tay hắn, eo Kakashi mềm nhũn suýt chút nữa thì gục xuống, may mắn hai tay kịp thời chống trên đệm giường đỡ lấy thân thể. Obito sờ đến sau huyệt Kakashi, đầu ngón tay vừa chạm đến cửa huyệt Kakashi liền khép chặt hai chân, Obito cũng không quan tâm lắm, trực tiếp thô lỗ đút ngón tay vào thể nội Kakashi.
Bởi vì dính không ít dịch thể, ngón tay chai sạn tiến vào xem như thông thuận, [...], hắn hết sức kiên nhẫn không để khuếch trương quá mức thô bạo nơi địa phương nhạy cảm kia. Kakashi chỉ có thể chống đỡ thân thể thấp giọng thở dốc, còn có thể nghe thấy giữa đùi truyền lên tiếng nước mập mờ, [....], khiến trong lòng cậu sinh ra cảm giác xấu hổ không thôi.
Dưới hông Obito đã cứng phát đau, hắn thêm mấy ngón tay vào thể nội, tay khác ôm vòng eo mảnh khảng của Kakashi, bàn tay vuốt ve trấn an cơ bụng Kakashi. [...], nhịn không được mở miệng hỏi: "Kakashi...... Ta đi vào được không?".
Giọng nói khàn khàn thấm đầy tình dục suýt chút nữa khiến chính hắn giật mình.
Kakashi không có trả lời, chỉ là cố gắng chống lên thân trên, [...], nghiêng mặt hôn lên khóe miệng Obito. Hắn trông thấy trên thái dương chảy xuống một chút mồ hôi mỏng, giọt nước theo trọng lực nhỏ xuống, nổi bật trên khuôn mặt tuấn tú càng thêm động tình chọc người. Hắn cảm thấy mình không còn nhẫn nãi thêm được nữa, miệng đắng lưỡi khô, toàn thân như sắp nổ tung, mà ngòi nổ kia tên là Hatake Kakashi.
Obito rút ra ngón tay ướt sũng, hấp ta hấp tấp cầm lấy côn thịt cương cứng của mình thô bạo đâm vào thân thể Kakashi. Obito cảm thấy máu nóng cả người giống như trong phút chốc xông thẳng xuống bụng dưới Obito, côn thịt vừa nóng vừa cương như là lưỡi dao nung đỏ không lưu tình khoét mở tràng đạo Kakashi, ép qua thành huyệt mềm mại chặt chẽ, thẳng tiến vào chỗ sâu nhất.
Kakashi run rẩy dữ dội, Obito đưa tay vuốt trụ khiến cậu không nhịn được rên thành tiếng, thanh âm nhịn rất thấp, giống như là đang hết sức ức chế thứ gì. Cái loại nhẫn nhịn mềm mại ấy, thở dốc như có như không đối với Obito chính là một tín hiệu tốt, tựa hồ thông báo chủ nhân thanh âm đang không có một chút phòng vệ, tùy ý mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Dục vong chôn trong bóng tối như hạt giống ngủ say thức tỉnh, thoáng chốc sinh sôi cành lá nảy nở, [....], chỉ cần lẻ tẻ kích thích cũng có thể đâm chồi nở rộ.
Obito chụp lấy eo Kakashi tùy ý đâm rút, xương hông xô đẩy bờ mông Kakashi, phát ra một trận thanh âm chát chát. Côn thịt nóng hổi chà đạp thể nội, Obito có thể cảm giác được tràng đạo Kakashi rõ ràng bao vây lấy hắn co rút không ngừng, như là mút mát.
[...], Obito chớt nghĩ đến lúc bình thường dáng vẻ Kakashi khẩu giao cho hắn. Rõ ràng một mặt đã phiếm hồng, vẫn còn liều mạng giả vờ một bộ bình tĩnh, há miệng ngậm côn thịt của mình mà cặp mắt cá chết toàn chán ghét, nhưng sẽ luôn không từ chối yêu cầu quá phận của mình, cố gắng đút côn thịt vào sâu trong yết hầu.
Obito nghĩ thầm có thể là vì Kakashi người này thật sự quá mức dịu dàng, khi đối mặt với mình sẽ cư xử có chút vụng về, cho nên mới khiến mình nhịn không được đòi hỏi càng nhiều. Tựa như lúc này, đều là bởi vì dáng vẻ Kakashi nhẫn nhịn thở dốc quá gợi cảm, báo hại hắn suýt chút nữa không nhịn được mà đụ người ta ngất xỉu.
"...... a ha......".
Kakashi bỗng nhiên khẽ hét một tiếng, hai chân bắt đầu giật run, sau huyệt cũng kẹp chặt côn thịt Obito, hai tay vẫn luôn cấu chặt ga giường lại lung tung giãy giụa, đầu gối xê dịch hai lần, tựa như là muốn bò về phía trước. Obito dễ gì để Kakashi toại nguyện, hắn tiện tay bắt lấy hông cậu trai tóc bạc ôm trở về, côn thịt còn cắm trong thể nội Kakashi vừa rút ra ngoài một chút, lại bị thô bạo đâm vào một đoạn.
"—— Em muốn trốn đi đâu, Kakashi?"
Obito cúi đầu chậm rãi hôn lên tấm lưng lấm tấm mồ hôi của Kakashi, đôi môi rơi xuống xương hồ điệp, vẽ lên vô số vết đỏ nhỏ vụn, tâm tư thành kính tựa như tín đồ cầu nguyện hôn lên thánh giá trong tay.
Côn thịt Kakashi lại cương, dịch thể trên đỉnh trơn ướt thấm đẫm ga giường, khoái cảm gào thét như hóa thành thực thể, cảm giác run rẩy xông xuống xương đuôi, tựa hồ từng đầu dây thần kinh cũng bắt đầu tê dại. [...]. Cậu chỉ biết mình không đường trốn chạy, côn thịt cứng ngắc của Obito còn đút trong thân thể, như bão tố phong ba muốn chơi chết cậu, cậu cảm thấy xương cốt đều sắp bị vỡ thành từng mảnh.
Obito không có ý định nghe Kakashi trả lời, hắn biết Kakashi lúc này cũng không còn sức lực mà trả lời. Hắn giữ eo Kakashi quất mạnh vào trong, mỗi một cú thúc đều khiến cậu rướn người về phía trước, sau đó lại kéo cậu trở về tiếp tục đâm. Kakashi đứt quãng rên rỉ, [...].
Cuối cùng Kakashi mơ hồ hô lớn một tiếng, thành thịt kịch liệt co rút, côn thịt xuất ra, một phần tinh dịch bắn lên ngực trần của chính mình, sắc tình vô cùng, chậm rãi nhỏ trên giường đơn. Obito bị kẹp chặt cũng đến cao trào, trực tiếp xuất vào thành thịt xâu nhất bên trong Kakashi, rút côn thịt ra còn dẫn theo một chút tinh dịch sền sệt, men theo đùi non vô lực còn mở toang trượt dọc xuống.
Lúc này một cỗ chất lỏng hơi nóng chảy ra từ côn thịt mềm nhũn của Kakashi, Obito sửng sốt một chút, hắn kịp phản ứng Kakashi đây là do vừa rồi bị mình đụ quá ác, cơ bắp giãn ra không kiềm chế được bài tiết. Obito tiện tay kéo ga giường lau thoáng cho Kakashi một chút, lột ra ga giường bẩn ném vào trong thời không Kamui, Kakashi hiển nhiên cũng bị hành vi mất không chế của chính mình dọa sợ, không còn tâm tư phàn nàn hắn dùng chiêu thức thời không làm chỗ vứt rác.
Obito trực tiếp ôm lên thân thể mềm oằn của Kakashi thẳng bước vào phòng tắm, trông thấy đối phương vẫn còn buồn tủi, vẻ mặt tự trách hỏng bét, không khỏi khuyên nhủ: "Em đừng để ý, đấy là thân thể em chịu kích thích quá nhiều nên phản ứng sinh lý bình thường, ai bảo em trước đó uống nhiều như vậy?".
Bởi vì tư thế bị ôm đi, sau huyệt Kakashi lại chảy xuống một ít tinh dịch, dịch thể màu ngà sữa sền sệt trượt dọc theo khe mông Kakashi nhỏ một đường. Obito trong lòng lâng lâng, cúi đầu hôn một chút lên gương mặt Kakashi, vừa bế người trên tay vừa đắc ý trêu chọc: "Bị đụ không khép lại nỗi chân cảm giác như thế nào, Bakakashi?".
Đáp lại hắn, Hatake tiên sinh ném tới một cái trợn ngược ghét bỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro