89 - 90: Thôn Bà Thức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 89: Thôn Bà Thức (1)


Trong các thí sinh tham gia mùa ba của chương trình “Linh Sự”, có rất ít người không gây nên tranh cãi gì lớn và đều được mọi người công nhận là có khả năng huyền học. Bạch Từ chính là một trong số đó.


Ngay từ tập đầu tiên, anh ấy đã thể hiện năng lực “Thỉnh Tiên” đáng kinh ngạc. Sau đó, mỗi một tập đều sẽ xuất hiện bóng dáng của Tiên Nhím.


Tuy rằng, anh ấy đã nói thẳng rằng mình không biết bói toán nhưng độ quan tâm của khán giả với anh ấy vẫn rất cao.


Đặc biệt là trong trận thi đấu tập thể hôm nay.


Từ sau khi Bạch Từ vào núi, đã ngay lập tức xuất hiện con nhím to lớn kia cùng một đám nhím con đi theo. Dọc theo đường đi, bọn chúng đều đi đằng trước để dẫn đường cho anh ấy.


Hình ảnh không thể giải thích được bằng khoa học này khiến cho sức nóng trong phòng livestream của anh ấy tăng vọt. Sau khi chạm mặt với Cố Chi Tang thì nhiệt độ phòng livestream của anh ấy đã nhảy lên vị trí thứ hai.


Trong phòng livestream của anh ấy có một khán giả học ngành động vật học đã nói thẳng:


[Con nhím bình thường tuyệt đối không có khả năng to lớn như vậy. Hơn nữa, nhím vốn dĩ không phải là sinh vật thân thiện với con người. Lá gan của chúng rất nhỏ, chỉ cần một chút tiếng động là sẽ bị dọa chạy rồi. Vì vậy, đây tuyệt đối là huyền học!!]


Cố Chi Tang cũng không biết sự bàn tán sôi nổi trong hai phòng livestream. Nhưng nếu cô có biết được thì cũng chỉ mỉm cười một cách lơ đãng mà thôi.


Bởi vì cô biết rằng, con nhím lớn bên chân của Bạch Từ nhiều nhất cũng chỉ được tính là một yêu tinh đã tu thành đạo hạnh, làm sao có thể gọi nó là “Tiên” được.


Bạch Từ kia cũng không phải là Xuất Mã Tiên gì, “Tiên Nhím” chân chính là một người khác.


Cô đứng ở đầu thôn, thấy nơi đó có cắm cờ in logo của chương trình “Linh Sự” nên cũng biết bản thân mình đã tìm đúng nơi rồi.


Thôn Bà Thức này thật sự nằm ngay gần cửa Nhập Phong của Long Mạch.


Trong tay Cố Chi Tang vẫn còn đang cầm la bàn, kim nam châm trong la bàn không biết vì sao càng đến gần cánh cổng cũ nát của thôn Bà Thức thì càng dao động mạnh hơn, giống như có một luồng khí nào đó đang quấy nhiễu từ trường xung quanh.


Theo lý thuyết, “Miệng Rồng” có thể nuốt mây phun sương, là chỗ phong thủy có thể dễ dàng xuất hiện bảo vật nhất. Vậy mà, tuy rằng không khí ở nơi này vẫn lưu thông nhưng biểu hiện ra ngoài lại là bần cùng, yếu kém.


Không đợi cô nghiên cứu sâu thêm thì nhân viên công tác đã tiến lên nói: “Thí sinh số 7 – Cố Chi Tang, cô là thí sinh đầu tiên tìm được cổng thôn. Dựa theo quy tắc của cuộc thi thì cô sẽ được cộng một điểm.”


“Bây giờ, xin vui lòng di chuyển đến khu vực nghỉ ngơi để chờ một lúc, đợi đến đến khi các thí sinh khác đều đến thì chúng ta mới đi vào trong thôn.”


Cố Chi Tang bước vào lán nghỉ ngơi do tổ chương trình dựng lên và có thể nhìn thấy bên trong khu vực gần cổng thôn cũng có một số dân làng đang quan sát bọn cô.


Rõ ràng bây giờ là xã hội hiện đại, nhưng dân làng sống trên ngọn núi này dường như vẫn còn đang sinh hoạt ở mấy trăm năm trước.


Bọn họ mặc quần áo rộng thùng thình, áo ngắn quần dài. Đàn ông vác theo đòn gánh còn phụ nữ thì đội khăn trùm đầu, nhìn qua trông rất bụi bặm.


Trầm mặc, tràn đầy Tử Khí là những ấn tượng đầu tiên của Cố Chi Tang về ngôi làng này.


Đạo diễn Lý Thành Hà chắp tay sau lưng đi đến gần cô, giọng nói hiển nhiên có chút nịnh nọt: “Không hổ danh là đại sư Cố, tôi biết chắc chắn là ngài sẽ là người đầu tiên tìm được!”


Từ sau khi đi theo Cao Trì nhìn cô phá trận, thấy được quỷ thì ông ấy đã biến thành một người hâm mộ bí mật của Cố Chi Tang.


Có đôi khi, ông ấy nhìn thấy một số bài viết bôi đen Cố Chi Tang ở trên mạng thì cũng sẽ đăng nhập tài khoản phụ để hăng hái chiến đấu lại. Vừa cãi nhau, ông ấy vừa nghĩ thầm trong lòng, những người này vốn dĩ không hề biết gì về sự lợi hại của đại sư Cố!


Ông ấy hạ giọng nói: “Đại sư Cố, ngài không thấy rằng những dân làng trong thôn này có chút kỳ quái hay sao? Ánh mắt của bọn họ rất đáng sợ.”


Cố Chi Tang: “?”


“Địa điểm này không phải do tổ chương trình mấy người chọn sao?”


Lý Thành Hà cười ngượng ngùng. Thôn Bà Thức này quả thật là do ông ấy chọn khi tìm kiếm thông tin trên mạng.


Khi đang sàng lọc tư liệu thì ông ấy vô tình nhìn thấy một số người bản địa nói rằng trong núi Bà Bà có một ngôi làng tự xưng là những người bảo vệ Sơn Thần. Bọn họ quanh năm ở trên núi, không đi ra ngoài, vô cùng thần bí.


Lúc trước, khi tổ chương trình lên ngọn núi này để đến khảo sát ngôi làng kia thì đã phải tìm kiếm suốt hai ngày.


Thật sự vất vả tìm được rồi thì bọn họ còn phải nhõng nhẽo, năn nỉ vị “bà bà” có danh vọng cực kỳ cao trong thôn đồng ý, nên lúc sau mới được vào thôn để quay chụp.


Sau khi được cho phép thì Lý Thành Hà còn cảm thấy cực kỳ hưng phấn. Nhưng ông ấy lại không dự đoán được, khi bọn họ đã đến đây thì dân làng lại dùng loại ánh mắt kia để nhìn cả đoàn.

____

Chương 90: Thôn Bà Thức (2)


Không bao lâu sau, Tuân Dĩ Khuynh là người thứ ba tìm đến cổng thôn. Khi nhìn thấy Cố Chi Tang và Bạch Từ đã ngồi chờ ở đây thì ông ta lập tức nhíu mày, có vẻ không được vui lắm.


Số 9 – Hòa Mị Đồ, số 10 – Hề Hải Hồng và số 6 – Daisy cũng gần như cùng đến một lúc. Bọn họ đã đến cổng thôn ngay trước khi mặt trời lặn. Còn ba vị thí sinh còn lại không thể hoàn thành được nhiệm vụ vòng đầu tiên thì đều bị trừ điểm.


[Số 3 – ông cụ thầy Tăng nhìn thì có vẻ rất mạnh, rất lợi hại, nhưng kết quả thì rất nhiều lần bị xếp cuối…]


[Tôi buồn cười chết mất. Số 5 – người là con cháu nhà giàu đời thứ hai đến đây để làm trò cười đúng không? Anh ta chạy đến một thôn khác tìm một người dẫn đường, còn nói rằng chỉ cần có thể dẫn anh ta đến thôn Bà Thức thì trả bao nhiêu tiền cũng được. Cuối cùng, bị tổ chương trình bắt được.]


[Số 8 càng buồn cười hơn. Anh ta nói cái gì mà bản thân có thể giao tiếp với linh hồn, có thể khiến quỷ thần trên núi dẫn đường cho mình. Kết quả thì anh ta được dẫn đến tận một đầu khác của núi luôn!]


Người dẫn chương trình Đại Lưu nói: “Bây giờ là sáu giờ chiều, sắc trời cũng đã tối sầm rồi, cả chín thí sinh đều đã đến cổng thôn Bà Thức, chuẩn bị tiến vào trong thôn để quan sát.”


“Đến tột cùng thì bọn họ có thể nhìn ra được trong thôn đã từng xảy ra chuyện gì hay không? Mọi người hãy chờ xem nhé!”


Nói xong, hai người đàn ông trung niên đứng ở cổng thôn đã đi ra mở cổng, đoàn người mênh mông cùng nhau đi vào trong.


Cơ sở hạ tầng trong thôn này cũng không được tốt cho lắm, gần như tất cả những ngôi nhà trong thôn đều được xây bằng bùn, các hộ ở gần sát nhau.


Khi mọi người trong tổ chương trình đi vào trong thì các dân làng đều đứng ở cửa nhà nhìn từ xa hoặc là nhìn về phía bọn họ từ cửa sổ.


Ánh mắt của dân làng tuyệt đối không thể coi là thân thiện, khiến ai nấy đều hơi run sợ trong lòng.


Cố Chi Tang rũ mắt nhìn thoáng qua la bàn trong tay, kim nam châm bên trên đã hoàn toàn bị rối loạn, không ngừng xoay vòng trên mặt số.


Cô phát hiện ra ngôi làng được xây dựng ở “Miệng Rồng” này có địa chất màu xám xịt, cỏ dại ở hai bên nhà rất thưa thớt.


Trên khuôn mặt và đôi mắt của những người dân ở đây đều bị bao phủ bởi một lớp sương mù, không hề có sức sống, cực kỳ quỷ dị.


Trong đám người có một cô bé đang mút ngón tay, hai bím tóc được buộc xiêu vẹo trên đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi lấm lem.


Cô bé là một trong số ít những dân làng còn có chút thần thái trong ánh mắt. Cô bé đứng ở bên cạnh mẹ mình, ánh mắt vừa sợ hãi vừa tò mò, nhìn theo chiếc máy quay mà nhân viên quay phim đang vác trên vai.


“Mẹ, cái hộp đen kia…”


Cô bé chỉ vào máy quay phim, dường như muốn đến gần hơn để xem xét nhưng người mẹ đứng bên cạnh đột nhiên biến đổi sắc mặt.


Cô ta dùng một tay kéo cô bé ra phía sau, tay còn lại hung hăng đập một cái lên người của cô bé.


“Ai cho con xem mấy thứ đó? Ai cho phép con tiến đến gần bên kia, hả?!”


Bé gái nhỏ bị đánh đến mức bật khóc, khiến cho mọi người trong tổ chương trình bối rối, quay mặt ra nhìn nhau.


Lúc này, Lý Thành Hà nói: “Này… Ai mang theo ít đồ ăn vặt hoặc là kẹo gì đó thì phân chia một ít cho các dân làng…”


Ông ấy còn chưa dứt lời thì một người đàn ông nghe thấy tiếng động ầm ĩ nên đi từ trong phòng ra.


Khi anh ta nhìn thấy con gái đang òa khóc và biểu cảm vừa tức giận vừa sợ hãi của vợ mình, lại nhìn về phía vẻ mặt ngơ ngác của những người trong tổ chương trình thì đột nhiên có vẻ hiểu ra điều gì đó.


Trên mặt anh ta hiện lên một cảm xúc có thể được gọi là “hận thù”, nhìn chằm chằm vào đám người ngoài trước mặt, cùng với cái máy quay kia.


Đột nhiên, anh ta nhặt búa lên và lao đến.


“Đám người ngoại lai này lại muốn đến gây tai họa cho chúng tôi à!”


Người đàn ông nói giọng địa phương nhưng đa số mọi người vẫn có thể nghe ra được anh ta cực kỳ chán ghét người đến từ bên ngoài.


Một âm thanh “răng rắc” vang lên, một trong những máy quay của một phòng livestream nào đó đã bị anh ta đập vỡ.


Lý Thành Hà và những người khác vội vàng tiến lên ngăn lại, ông ấy gấp gáp đến mức trợn tròn hai mắt: “Anh đang làm gì vậy hả, người anh em!”


Phải biết rằng một chiếc máy quay có giá cả hơn vài trăm nghìn, nó bị đập vỡ thì trái tim của ông ấy cũng đã rỉ máu theo.


Ông ấy hối hận rồi, sớm biết rằng sẽ như thế này thì ông ấy sẽ không vì truyền thuyết núi Bà Bà để đến chịu khổ ở ngôi làng miền núi hẻo lánh này.


Những dân làng khác đang lạnh lùng nhìn mọi chuyện. Nhưng khi thấy tổ chương trình tiến lên thì bọn họ cũng lộ ra vẻ mặt khó coi bao vây xung quanh.


Nhóm người tổ chương trình chưa vào sâu trong thôn mà đã chuẩn bị xảy ra mâu thuẫn thì đúng lúc này, một giọng nói khàn khàn vang lên từ xa:


“Đủ rồi, ầm ĩ cái gì!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tr