C5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa dứt lời, Off Jumpol đã bế bổng cả người Gun Atthaphan lên, tiến về phòng ngủ. Trên đường đi còn không ngừng miệng lưỡi day dưa tạo ra âm thanh khiến người nghe phải đỏ mặt.

Dường như cảm nhận được sự phản kháng nhỏ bắt đầu nảy sinh của Gun Atthaphan, Off Jumpol không nói không rằng đặt cậu lên giường, cùng lúc đó dùng cả cơ thể to lớn ghì chặt thân thể nhỏ nhắn xuống, hai cánh tay cũng không rảnh rỗi giữ chặt cổ tay của cậu.

Gun Atthaphan chính thức lâm vào thế bị khóa chặt dưới thân Off Jumpol.

Tiếp đến, đôi môi của hắn lại bắt đầu tìm đến đôi môi căng mọng của người dưới thân mà gặm nhắm. Bàn tay to lớn sau một lúc cũng chịu buông tha cho cổ tay đang bị ghì chặt kia rồi lại dần trượt xuống để chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn trong khi hai đôi môi vẫn chưa tách khỏi nhau.

Sau khi thả cho đối phương hít thở, Off Jumpol lại chuyển đối tượng sang phần da ngực trắng ngần của Gun Atthaphan. Lưỡi của hắn như con rắn luân phiên cắn mút hai bên đầu ngực của cậu khiến cho Gun Atthaphan không nhịn được mà bật ra tiếng rên ư ử trong cổ họng.

Gun Atthaphan thật sự không biết diễn tả cảm xúc của mình ngay bây giờ của mình như thế nào. Đôi lúc muốn phản kháng, nhưng đôi lúc lại mãnh liệt muốn hắn xâm nhập.

Mắt thấy người dưới thân đang rối bời đến vô thức cắn chặt răng ngăn không phát ra tiếng rên, Off Jumpol dứt khoát dùng răng cắn một cái vào một bên ngực của cậu.

"Áaaa...đ-đủ rồi, đau lắm, không muốn nữa"

"Làm sao đây. Bây giờ em chạy không kịp nữa rồi"

Dứt lời, Off Jumpol một tay cởi áo Gun Atthaphan một tay tự lột đồ mình. Hắn hiện tại gấp lắm rồi.

Gun Atthaphan giờ phút này bắt đầu hối hận rồi, đúng là một khi Off Jumpol đã nghiêm túc thì không đùa được mà.

Nhưng Off Jumpol lúc này làm gì có tâm trí để nghe Gun Atthaphan cầu xin nữa, thứ hắn muốn ngay bây giờ là dục vọng, là cơ thể của người dưới thân.

Đối mặt với sự van xin tha thiết của Gun Atthaphan, Off Jumpol hết cách, lại lần nữa dùng đôi môi mình phủ lên môi cậu, ngăn không cho cái miệng nhỏ luyên thuyên nữa.

Off Jumpol rất nhanh đã vứt bỏ hàng rào che chắn cuối cùng của Gun Atthaphan, những ngón tay bắt đầu không yên phận tìm đến phần thân dưới mà vuốt ve. Cảm giác lạnh lẽo từ tay hắn chạm đến phần ấm nóng bên dưới khiến cả người Gun Atthaphan như có dòng điện chạy qua, không kiềm được mà giật nảy.

"Ư...ưm...ừng mà...ưm...oan ã!!!"

Jumpol nhớ rất rõ Gun Atthaphan là sinh viên ngành điện ảnh. Vừa có thể giỏi tiếng mẹ đẻ vừa giỏi ngoại ngữ thứ hai để dễ học thoại. Thế nhưng hắn không biết cậu lại đào đâu ra thêm ngoại ngữ thứ ba mà cứ nghe là lại thấy sướng cả người.

Sau khi gặm nhắm đôi môi sưng đỏ đến suýt bật máu, hắn lại bắt đầu liếm láp một cách ân cần lên phần da ngực trắng nõn đã xuất hiện vài bông tuyết đỏ chói mắt rồi dần dần đến phần mép đùi trong, còn không quên để lại vết hôn xanh đỏ như một sự gợi nhớ.

Tầm mắt Off Jumpol lại chuyển đến 'Gun nhỏ' đã dựng đứng tự lúc nào vì bị kích thích, hắn bỗng rơi vào im lặng một lúc, cuối cùng phun ra một câu hỏi khiến tâm trí của Gun Atthaphan như nổ đoàng một cái vì ngượng:

"Muốn tôi tiếp tục dùng tay hay chuyển qua dùng miệng?"

Gun Atthaphan thề, từ bé đến lớn cậu đều đã gần như trải qua hết những tình huống xấu hổ, thế nhưng chưa lần nào cậu xấu hổ như lần này. Off Jumpol mà cậu biết rõ ràng khác xa như thế này. Cơn sốc còn chưa kịp nuốt trôi, Off Jumpol lại tiếp tục bồi thêm một câu:

"Không chọn được thì để tôi chọn"

Dứt lời, Off Jumpol đã trực tiếp cúi xuống dùng miệng của mình chơi đùa với nơi nhạy cảm nhất trên người Gun Atthaphan, hai bàn tay cũng không quên giữ chặt lấy tay của đối phương, ngăn không cho cơ hội phản kháng. Trận khoái cảm lần đầu tiên trong đời đột ngột truyền đến khiến Gun Atthaphan sướng đến cong cả người về phía sau, năm ngón tay đan chặt vào tóc của Off Jumpol, nửa muốn đẩy hắn sâu xuống nửa lại muốn đẩy ra.

Một lúc sau, Gun Atthaphan cuối cùng cũng chịu thua, cả cơ thể lại lần nữa như có dòng điện chạy qua, khuôn mặt ửng đỏ cũng bắt đầu rưng rung vài giọt lệ, giây sau liền phun ra toàn bộ 'mầm sống' của bản thân. Chứng kiến một màn Gun Atthaphan thở hổn hển cùng cơ thể run rẩy vì bị hắn trêu đến lên đỉnh, Off Jumpol lại càng như được kích thích. Không đợi Gun Atthaphan kịp hồi sức sau trận kích tình vừa rồi, Off Jumpol tiếp tục dứt khoát lật cả cơ thể người dưới thân lại, sau đó kéo hông cậu cao lên về phía mình. Bày ra tư thế cực kì gợi tình.

Đúng là cảnh xuân trăm năm khó thấy.

"Đ-Đợi đã...thầy...ưm a!!!"

Lời còn chưa kịp dứt, Gun Atthaphan đã cảm nhận được ngón tay nóng hổi của đối phương như con rắn tung hoành bên trong bụng dưới của mình, hạ thân phía dưới cũng vì sự xâm nhập bất ngờ mà co rút dữ dội. Đau!

"A! hức...đau, không thích...đau hức"

Mắt thấy người dưới thân vì đau mà lắc đầu nguầy nguậy, ngay cả nước mắt cũng đã ướt đẫm một mảng gương mặt, Off Jumpol không rõ vì sao lại dấy lên một cảm giác xót xa. Vì thế cho dù bản thân đã vì trận phát tình làm cho mất trí, nhưng hắn cũng không vội động. Ngược lại còn nhẹ nhàng vươn tay ôm lấy cơ thể đang run rẩy kia vào trong lòng.

"Hít thở sâu vào, một lát sẽ sướng"

"Sướng cái đầu á"_Gun Atthaphan âm thầm rủa trong lòng cái người đang tác oai tác quái trên cơ thể mình.

Buông cơ thể nhỏ nhắn ra, Off Jumpol tiếp tục dùng tay quệt đi phần chất lỏng màu trắng được phóng ra ban nãy trên bụng và bắp đùi, nhẹ nhàng nhưng thành thục nới rộng bộ phận bên dưới, chuẩn bị cho bước quan trọng nhất. Dù chỉ mới là một ngón tay, nhưng cơ thể Gun Atthaphan đã vặn vẹo đau đớn trên giường đến khó coi.

Lần đầu, đây chính xác là lần đầu của cậu.

Giây tiếp theo, Off Jumpol lại cho thêm một, rồi hai ngón tay khiến thân thể mong manh bên dưới lại càng phản ứng mãnh liệt. Đến mức hắn không biết lát nữa bản thân sẽ phải dùng sức khó khăn thế nào.

"Gun, thả lỏng ra"

Gun Atthaphan giờ phút này đã không còn sức chống cự, Off Jumpol nói gì cũng đều sẽ làm theo trong khi bản thân đã khóc hết nước mắt. Hắn cũng vì thái độ này của cậu mà thầm tán thưởng trong lòng.

Ngoan thật.

Vì hành động ngoan ngoãn hợp tác này của đối phương mà rất nhanh Off Jumpol đã có thể tiến đến bước quan trọng nhất. Không đợi Gun Atthaphan kịp định hình, bàn tay của hắn vươn ra giữ chặt lấy cái eo trắng ngần, dứt khoát thúc một cú vào sâu bên trong.

"Ốiiiiiiii, đ-đau hức....đau quá....không thích không thích....hức không thích"

Lần này là đau thật, còn đau hơn lúc nãy rất nhiều.

Đối diện với thanh âm run rẩy vang vọng của Gun Atthaphan, Off Jumpol cũng không nỡ vội di chuyển. Lại lần nữa, ôm lấy cơ thể đang run rẩy vì đau kia mà vuốt ve, đồng thời cũng liên tục phát tán pheromone. Phải biết, pheromone của Alpha rất có hiệu nghiệm với việc làm dịu đau đớn đối với Omega.

Qua một lúc, Gun Atthaphan cuối cùng cũng làm quen được với cự vật nóng hổi bên trong phần bụng dưới, cái gật đầu nhẹ nhàng là tín hiệu cho phép Off Jumpol tiếp tục 'sự nghiệp' của mình. Cơ thể cùng pheromone của cả hai như hòa vào làm một, tạo ra bầu không khí cực kì kích tình.

Trước sự luận động hạ thân của Off Jumpol, tiếng rên rỉ nỉ non cũng theo đó càng lúc lớn, sau cùng lại mất hút trong cổ họng khi khuôn mặt xinh đẹp của cậu úp thật chặt vào gối, như muốn chạy trốn khỏi tình huống nóng bỏng hiện tại.

Không thể tin được là giờ phút này cậu lại đang làm tình với giáo sư của mình, người mà cậu tốn công theo đuổi suốt 3 năm ròng rã. Còn cùng hắn hòa quyện pheromone vào nhau.

__________

"Ưm....hư....a....chậm a....chậm thôi...hức á"

Gun Atthaphan không nhớ nổi đã trôi qua bao lâu, bản thân đã lên đỉnh bao nhiêu lần. Chỉ biết một sự thật rằng, Off Jumpol vẫn chưa xuất bất kì lần nào.

Mẹ nó, thầy uống phải thuốc tăng lực hả?

Mười ngón tay của Gun Atthaphan từ nãy đến giờ vẫn bấu chặt vào ga giường đến mỏi nhừ, loại khoái cảm mà Off Jumpol mang lại khiến cho đầu óc của cậu lúc này đã hoàn toàn trống rỗng. Tuy bị hành đến kiệt sức, nhưng Gun Atthaphan rốt cuộc cũng thực sự hiểu vì sao người ta lại thích làm tình như vậy. Đúng là rất thích.

Qua một lúc lâu sau, tiếng gừ nhẹ trong cổ họng của Off Jumpol đã giúp Gun Atthaphan biết rằng, hắn đạt đến giới hạn cuối cùng rồi. Bỗng, Off Jumpol cúi người ôm lấy cậu, cùng lúc đó Gun Atthaphan cũng cảm thấy không đúng lắm.

Tại sao...bên trong lại lớn hơn rồi?

Ngay khi Gun Atthaphan vừa giác ngộ được sự việc, Off Jumpol đã nhanh hơn một bước, đem toàn bộ chất lỏng ấm nóng xuất vào bên trong cơ thể cậu. Hành động này lại lần nữa như một đòn giáng vào đầu Gun Atthaphan, ngay cả chữ "khoan đã" còn chưa kịp buông ra khỏi miệng.

Sẽ không mang thai đâu đúng không?

~~~~~~~~~~~
Xin lỗi mấy bồ vì sự chậm trễ này, đúng ra hôm qua đã hoàn thành rồi nhưng mà bận high ke của OTP quá nên quên mất nên hôm nay ráng bù cho nó dài một tí nè hè he.
Lần đầu viết H, có gì sai sót thì nói với tui nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro