Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Off Jumpol đang trốn Gun Atthaphan, anh chỉ là không biết phải đối mặt với ánh mắt của cậu như nào, cũng không muốn nghe cậu nói chuyện. Ánh mắt Gun Atthaphan ngơ ngác giống như nai con trong rừng không tìm được đường ra, lúc nói chuyện lông mi run lên, lại giống như con bướm lập tức giương cánh muốn bay đi.
Anh cho rằng tình huống này là do thiên tính của Alpha khi đối mặt với Omega, chưa kể đến việc độ phù hợp của họ còn hơn 95%.
Nghĩ tới đây, Off Jumpol cảm thấy đặc biệt phiền lòng.
Anh cố ý ngày ngày đi rất sớm đến công ty, đến tối muộn mới về, cho nên mỗi ngày nhân viên và thư ký khi nhìn thấy Tổng Giám đốc nhà mình thì đều cảm thấy nơm nớp lo sợ.
Hôm nay, Gun Atthaphan bình thường tan lớp về nhà, ngồi ở trên bàn chờ Off Jumpol về nhà ăn tối.
Người hầu bên cạnh đều nhìn không nổi nữa, ngày nào cậu cũng chờ như vậy, còn tiểu thiếu gia nhà mình lại không có một ngày trở về, tiểu thiếu gia nhà mình thật, thật quá đáng...
“Tiểu phu nhân, hay ngài ăn trước đi ạ... có lẽ hôm nay tiểu thiếu gia cũng sẽ không trở về dùng cơm tối đâu ạ....” Người hầu nhịn không được lên tiếng. Các nàng nhìn phu nhân Omega xinh đẹp đáng thương trước mắt, không nhịn được ở trong lòng oán trách tiểu thiếu gia nhà mình.
Một người xinh đẹp ngoan ngoãn như vậy, tiểu thiếu gia rốt cuộc không hài lòng ở chỗ nào?
Thời gian dần dần trôi qua, cổng lớn vẫn không có động tĩnh gì.
Gun Atthaphan cúi đầu, dặn dò người hầu nói: “Làm phiền chị giúp em hâm nóng lại đồ ăn trên bàn nhé!”
Đúng lúc này điện thoại vang lên, suy nghĩ đầu tiên của Gun Atthaphan chính là Off Jumpol gọi, lập tức nghĩ lại anh chưa từng hỏi số điện thoại của mình...
“Bé cưng của mẹ, hai ngày này con có khỏe không?”
Gun Atthaphan vừa nghe thấy giọng nói của mẹ mình, không hiểu sao đôi mắt đỏ lên, hít hít mũi trả lời: “Con, con rất tốt ạ.”
Mẹ cậu trong nháy mắt liền nghe ra, bà hiểu rõ con trai của mình, lập tức hỏi cậu: “Có phải tên Off Jumpol đối xử không tốt với bé cưng của mẹ hay không?!”
“Không có ạ!” Gun Atthaphan kìm nước mắt đang rơi trả lời.
“Bé cưng à, lúc trước mẹ đã nói với con rồi, tên Off Jumpol kia không đáng tin mà! Nghe nói trước kia nó còn đã tùy tiện với bao nhiêu là Omega…..”
“Mẹ, anh ấy thật sự đối xử rất tốt với con. Mẹ đừng lo lắng, đó đều là lời đồn thôi, hơn nữa cũng đã là chuyện trước khi kết hôn rồi.” Gun Atthaphan cắt ngang lời mẹ, nói tiếp: “Tính cách của anh ấy chỉ có chút lãnh đạm, nhưng mà con cũng đâu phải là người tự làm mình ấm ức bao giờ....nên mẹ yên tâm, mẹ nhé!”
Bà bất đắc dĩ kết thúc cuộc gọi, Gun Atthaphan hít mũi, cầm lấy đũa trên bàn ăn cơm tối.
Đêm nay Off Jumpol tham gia tiệc rượu của đối tác ở nơi khác, địa điểm ở ngoại thành cách thành phố này không xa, thường xuyên qua lại nên cần nghỉ ngơi ở đó một đêm, không về nhà.
Off Jumpol ngồi trên xe đang chạy, cầm điện thoại. Theo lý mà nói, anh không cần cố ý gọi điện thoại trở về thông báo, dù sao quan hệ giữa bọn họ đơn giản là bằng mặt không bằng lòng, sớm muộn gì cũng sẽ ly hôn.
Trong đầu lại hiện ra đôi mắt xinh đẹp trong trẻo của Gun, anh lắc đầu xua tan trí tượng tượng lúc này. Lúc anh do dự, dường như tài xế đã nhìn ra được thiếu gia nhà mình đang khó chịu.
“Chuyện này, buổi tối nếu tiểu thiếu gia không về nhà, ngài cũng nên thông báo một tiếng cho tiểu phu nhân...” Từ lúc Off Jumpol 11 tuổi ông đã làm tài xế của nhà Adulkittiporn, có thể nói là nhìn tiểu thiếu gia lớn lên, nên hiểu là tiểu thiếu gia nhà mình đang phân vân rằng có nên gọi về nhà hay không
“Có nên không?” Off Jumpol tự hỏi, sau đó lại nhanh chóng tự trả lời: “Vậy cũng được.”
Sau đó, anh bấm số điện thoại ở nhà và thông báo cho người hầu.
Trong tiệc rượu ngoại trừ đối tác ra, tất nhiên còn có nhiều thiếu gia danh môn giống như anh. Sau khi Off Jumpol đàm phán xong, ngồi trên ghế đẩu cao nâng ly rượu uống cạn.
Anh không thích những tên ăn chơi trác tác kia, không vừa mắt ai, kẻ không cần thiết sẽ không tiếp xúc. Nhưng cũng đành chịu, những người ngu xuẩn ấy nhiều khi sẽ chủ động đến tìm anh.
“Ê Off Jumpol, tân hôn vui vẻ nhá.” Trước mặt anh là một Alpha trẻ tuổi, là nhị thiếu gia nhà Vihokratana – Tay Tawan kiêm luôn bạn thân từ bé của anh, bên cạnh hắn lại còn ôm một nữ Omega trẻ tuổi nóng bỏng khác... Off Jumpol nghĩ nghĩ, thằng này mấy năm không gặp sao trông...
Tay Tawan đến bên cạnh Off Jumpol ngồi xuống, giơ ly rượu lên tiếp tục nói: “Ngày kết hôn của mày mà tao bận quá nên không tới được, cũng không đàng hoàng chúc mừng mày được.”
Off Jumpol nói: "Cmn, ai anh em với mày! Có mỗi cái ngày kết hôn của thằng bạn còn đếch thèm tới chúc."
Hai người vốn là bạn của nhau từ nhỏ, nay nói ra mấy lời mắng chửi nhau không ra gì thì liền cùng nhau cười. Vài phút sau, Tay Tawan đỡ trán rồi nói: “Phương án hợp tác lúc trước của nhà tao với nhà mày, phiền mày đồng ý nhanh hộ tao, chứ tao sắp phát điên với ông bà già nhà tao rồi... ”
“Tuần sau lúc hội nghị, thảo luận lại cũng chưa muộn.” Off Jumpol kiệm lời
Tay Tawan nghe vậy làm mặt không cam lòng: “Off à, nhanh nhanh hộ tao.”
Đêm khuya, Off Jumpol mở cửa phòng khách sạn.
Một nam Omega cả người trần trụi đang ngồi trong phòng, lúc anh mở cửa, cậu ta nhìn anh nịnh nọt nói: “Tổng giám đốc Off Jumpol, cuối cùng ngài cũng tới rồi, người ta chờ sắp chết rồi này.”
Nói xong trực tiếp muốn tiến tới anh.
“Ai sắp xếp cho cậu tới đây?”
Omega trần như nhộng trước mặt nói thẳng: “Là thiếu gia Tay Tawan sắp xếp nha, ngài không thích sao? Người ta rất biết hút phía dưới đó nha~~” Nói xong không đợi anh phản ứng, một phen xé nát miếng dán ngăn tin tức tố của mình ra. Giây tiếp theo, trong phòng ngay lập tức tràn ngập tin tức tố vị kẹo sữa ngọt ngào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro