9.4 Ba tháng trước lễ tốt nghiệp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba Tháng Trước Lễ Tốt Nghiệp.

Kì thi cuối kì sắp đến gần và mọi người đều phát cuồng. Ngoại trừ Off, người đang ngồi uể oải trên ghế và nhìn lên trần thư viện. Họ có một khoảng thời gian rảnh rỗi, nhưng thay vì dọn dẹp khu vườn, các học sinh cuối cấp được yêu cầu sử dụng thời gian này để bắt đầu ôn tập, vì vậy mỗi học sinh đều ở trong thư viện làm bài tập về nhà và ghi chép.

Ông Toey bảo Off hãy sắp xếp lịch trình của mình để không bị bất tỉnh vì kiệt sức nữa, nên cuối cùng hắn đã bỏ dở một số hoạt động sau giờ học. Bà Pho cũng cấm hắn ở lại chợ quá lâu, đuổi hắn đi trước khi đồng hồ điểm 10 giờ tối. Hắn không thích điều đó, vì hắn phải về nhà với hàng tá tiếng la hét, nhưng hắn đã tự nhốt mình trong phòng, uống vài viên thuốc ngủ và thiếp đi trong những trận cãi vã.

Đã một tháng kể từ khi xe cấp cứu đến đưa hắn đi và cả trường đã không còn bàn tán về Off nữa. Tay nói đùa với hắn rằng cứ sau vài tuần thì lại có một điều gì đó mới xảy ra và mọi người sẽ quay lại để bàn tán về Off. Hắn ta chỉ còn biết đảo mắt và đấm vào tay Tay.

Ông Toey cũng bảo hắn hãy trầm lại và đừng dính líu đến những drama vô nghĩa và hắn đang làm đúng như vậy. Gần đây hắn có nghe những lời tám chuyện và may mắn là không ai trong số họ liên quan đến hắn nữa.

'Mild đã nói chuyện với mày chưa?', Tay tò mò hỏi. Off lắc đầu, 'Lạ thật, tao tưởng cô ấy đang bắt đầu thích mày rồi chứ'

'Khồng', Off lại lắc đầu, 'Cô ấy không thích tao đâu', Tay hỏi hắn làm sao có thể chắc chắn về điều đó, nhưng Off không trả lời. Hắn không nghĩ nói cho mọi người biết bí mật của Mild là việc của mình. Hơn nữa, dù sao thì hắn cũng không có ý tìm hiểu về nó. Mild đang nhìn quanh khu chợ một cách lạc lõng và bối rối vào lúc nửa đêm. Việc hắn đề nghị đưa cô ấy về nhà là hợp lý vì trời đã muộn.

Hắn đã không có ý thả cô về đến nhà với người bạn gái cũ của cô ấy ở trường khác đang đợi trước cửa. Nó khó xử chết đi được. Họ đang la hét với nhau và hắn không muốn cũng đã vô tình nghe được họ đang thực sự tranh cãi về điều gì.

'Cậu không thể đến đây. Mẹ tôi sẽ thấy cậu'

'Tôi không quan tâm'

'Nhưng tôi thì có! Tôi đã nói rồi, tôi không thể nói với bà ấy được!'

Off ngồi trên chiếc xe đạp của mình và cân nhắc xem có nên rời đi hay không. Hắn đã đợi cho đến khi Mild đẩy cô gái tội nghiệp ra, bảo cô ta rời đi. Cô gái kia đã nghe theo, nhưng không quên liếc nhìn hắn. Cô ta đang định gây sự với hắn nhưng may mắn thay Mild đã đe dọa sẽ gọi cảnh sát nếu cô ấy làm vậy.

Sự im lặng bao trùm khi Mild cuối cùng cũng nhận ra rằng Off hẳn đã đoán ra được về mình. Hai má cô đỏ bừng và trông như sắp khóc, một dòng nước mắt chực trào ra.

'Tôi hứa sẽ không kể với ai đâu', Off thì thầm với cô ấy, 'Cậu có thể tin tưởng tôi'

'Tôi biết tôi có thể', cô ấy thở dài, nhưng cô dụi mắt cho đến khi nó đỏ lên và túm lấy tóc mình, 'Tôi chỉ là... không muốn cậu nhìn thấy điều đó'

'Cậu biết đấy, cậu khiến cả trường nghĩ rằng cậu có hứng thú với tôi', Off nhanh chóng thay đổi chủ đề, biết rằng có lẽ cô ấy không muốn nói về chuyện đó và hắn không muốn cô ấy nghĩ rằng mình đang gây áp lực cho cô, 'Cậu gần như cũng khiến tôi nghĩ vậy', hắn nói thêm và cả hai đều cười. Hắn nhìn cô cười với nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.

'Tôi xin lỗi'

'Cậu định lợi dụng tôi ở đâu?'

'Không...', cô nói, nhưng giọng cô đã bộc lộ điều đó. Off gật đầu và thở dài.

'Ý tôi là, cậu chỉ cần hỏi', Off nói thêm, 'Tôi không ngại việc giả vờ hẹn hò với cậu đâu'

'Tại sao cậu lại hiểu chuyện như vậy?', Mild hỏi, giọng cô ấy the thé, 'Không phải cậu nên hỏi hàng tá câu hỏi sao? Không phải cậu nên nổi giận hay sao?'

'Khồng', Off cười khúc khích, đội mũ bảo hiểm của mình lên, 'Tôi có những bí mật của riêng mình mà tôi cũng không muốn ai biết. Cậu chỉ là phải làm những gì cậu nên làm để giữ được nó cho riêng mình thôi'

'Cám ơn nhé P'Off'

'P'Off?', hắn cười khi cô đột nhiên xưng hô với hắn một cách trịnh trọng.

'Chỉ là cậu cư xử như một người anh lớn vậy, thế thôi'

'Vậy thì, hãy gọi cho người anh lớn này nếu cậu cần bất cứ điều gì nhé', Off nói với cô ấy trước khi chúc cô ấy ngủ ngon và quay lại chợ đêm. Nói Off không hề bị sốc khi biết bí mật của Mild là không đúng. Hắn suýt tông xe đạp của P'Pik trên đường về nhà chỉ vì nghĩ đến điều đó. Cô gái xinh đẹp nhất trường thích con gái? Trường học sẽ có một ngày tập trận nếu họ phát hiện ra. Tệ quá, Off thì lại khá giỏi giữ bí mật.

————————————

Alice bảo Off hãy đến gặp bà Lee. Cô vẫn muốn hắn chơi bass và bảo hắn hãy bàn bạc với bà ấy. Off không muốn đi. Hắn vẫn bận dù đã bỏ một vài hoạt động và ông Toey nói rằng ông ấy sẽ giết hắn nếu phát hiện ra hắn đang tham gia một công việc khác.

Nhưng hắn quý bà Lee nên ít nhất hắn cũng đến phòng nhạc để cảm ơn bà vì đã cố gắng giữ hắn lại tham gia vở nhạc kịch. Chiếc túi đựng đàn của hắn tuột khỏi vai khi hắn bước vào phòng nhạc, tưởng rằng bà Lee đang đợi, nhưng thay vào đó, hắn thấy mình đang ở trong một lớp học trống, chỉ có một người bên trong.

Gun đang luyện tập cho buổi biểu diễn của mình. Cả hai đều nhìn chằm chằm vào nhau và một tình huống khó xử lờ mờ dâng lên trong không khí khiến Off sững người, tay hắn vẫn đặt trên tay nắm cửa.

'Này', Gun là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng, 'Mày ổn chứ?'

'Ừ', Off gật đầu, 'Chỉ đang tìm cô Lee'

'À, cô ấy đến phòng nhân viên để lấy thứ gì đó. Cô ấy sẽ đến đây sớm thôi', cậu giải thích và Off gật đầu. Người kia cân nhắc xem có nên rời đi hay không. Họ vẫn chưa nói chuyện với nhau và Off cũng không định tham gia một cuộc chiến khác với Gun.

'Mày có thể đợi và ở lại đây nếu muốn', Gun đề nghị, 'Tao chỉ đang luyện tập thôi'

'Mày chắc chứ?', Off hỏi, bối rối không hiểu tại sao Gun lại đột ngột muốn hành động hoà hoãn. Cậu ấy là một người hay thay đổi và càng cố gắng hiểu cậu ấy, hắn lại thực sự càng biết ít hơn về tên nhóc con, 'Mày biết không, tại sao tao không đợi ở bên ngoài. Tao chắc chắn tao sẽ gặp cô Lee trên đường đi', hắn nói. Dù Gun đã đề nghị nhưng hắn vẫn không cảm thấy thoải mái khi ở cùng một phòng với cậu.

Off rời khỏi phòng nhạc. Hắn nhớ lại cái ngày nhìn thấy Gun chơi violin và nhớ cảm giác mình đã bối rối như thế nào. Ngày hôm đó hắn đã cảm thấy ngại ngùng với Gun, thậm chí hắn còn không dám bước vào nói chuyện với cậu bé. Suốt đêm hôm đó hắn đã tự hỏi tại sao mình lại không nói nên lời như vậy.

Hắn là một trong những đứa trẻ thông minh nhất trường nhưng phải mất một thời gian khá dài hắn mới nhận ra được mình đang cảm thấy gì. Nhưng đến thời điểm đó thì đã quá muộn. Họ đã trở về vạch xuất phát điểm. Sẽ thật kỳ lạ nếu Off tiếp cận Gun và nói với cậu ấy rằng có lẽ hắn cũng đã có chút tình cảm với Gun. Không phải khi họ vừa đánh nhau đến tím tái mặt mày. Nó không hợp lý gì cả. Hơn nữa, hắn chắc chắn Gun không thích mình, vậy tại sao hắn lại phải thổ lộ tình cảm? Hắn sẽ chỉ cảm thấy xấu hổ hơn mà thôi.

Gun nhìn cánh cửa đóng kín và thở dài. Cậu có rất nhiều điều hối hận, một trong số đó là giận dữ với Off vì cảm xúc của chính mình. Không phải lỗi của người kia mà do cậu đã bắt đầu nảy sinh tình cảm với hắn, vậy tại sao cậu lại gây hấn và thuyết phục Olive đuổi hắn ta ra khỏi câu lạc bộ hùng biện? Nó như thể cậu cần ai đó để đổ lỗi cho tình cảm không được đáp lại của mình. Cậu biết đó không phải lỗi của Off. Thậm chí tên ngốc kia có lẽ cũng không hề hay biết.

Gun ước gì Off biết. Cậu ước gì tên ngốc cao lớn đó biết tại sao cậu lại hành động như vậy, có lẽ khi đó hắn sẽ thấu hiểu. Bởi vì bây giờ Off nghĩ rằng cậu là một tên khốn nạn vô lý chỉ muốn hủy hoại hắn ta. Cậu cảm thấy có lỗi với bản thân nhưng đồng thời cũng không thể trách Off vì đã ghét cậu được.

————————————

Off nhìn vào kính cửa sổ và thấy giáo viên của mình đang điểm danh. Hắn ta chửi thầm khi gõ nhẹ vào cửa, thu hút sự chú ý của Oab. Tên kia người ngồi cạnh cửa quay về phía hắn và cố nhịn cười.

Oab từ từ đưa tay ra và mở cửa cho Off vào. Anh di chuyển ghế của mình để chặn Off khỏi tầm nhìn của giáo viên, chàng trai thì bò về phía bàn học của hắn.

'Jumpol?'

'Đây ạ', Oab ré lên và bắt chước giọng của Off để tên kia có thời gian nhảy vào chỗ ngồi của mình mà không bị chú ý. Cả lớp nín cười khi giáo viên ngước lên và bắt đầu tiết học. Đây là lần thứ ba Off lẻn vào lớp mà không bị phát hiện. Hắn đưa tay ra và đập tay cảm ơn Oab trong khi những người còn lại của lớp học đảo mắt nhưng vẫn cười toe toét với Off.

'Cám ơn vụ lúc nãy nhá', Off nói với Oab và đưa cho anh ấy một cây kem trong giờ giải lao. Nhóm bạn của họ tụ tập bên khán đài để xem đội bóng đá tập luyện.

'Không có gì', Oab cười toe toét với hắn, nhận lấy cây kem hắn đưa. Tay và Arm thì đang thảo luận về dự án nghệ thuật của họ và quá bận rộn nên không để ý đến Off và Oab đang trở nên thân thiết. Off biết Oab thích Gun và vô tình bắt đầu để mắt tới anh ta. Hắn luôn để ý nghe ngóng đề phòng trường hợp Oab cố mời Gun đi chơi.

'Vậy mày vẫn nghĩ Gun dễ thương hả?', Off hỏi và cười khi Oab trợn mắt nhìn hắn.

'Mày đã khiến mọi người nghĩ rằng tao đang phải lòng cậu ấy', anh than vãn nhưng Off đã giơ tay đầu hàng tỏ vẻ vô tội.

'Nhìn này, chính Mike đã tiết lộ nó', hắn nói và chỉ vào đội trưởng đội bóng, 'Đổ lỗi cho nó ấy', cả hai đều cười, coi nhẹ điều đó. Oab không phải là kiểu người quá khó chịu vì những điều nhỏ nhặt nên anh ấy đã cho qua. Đó chỉ là tin đồn ở trường và anh biết mọi người sẽ quên nó sau vài ngày.

'Nhưng, mày có định mời cậu ấy đi chơi không?'

'Chỉ vì tao thấy Gun dễ thương không có nghĩa là tao sẽ mời cậu ấy đi chơi', Oab cười khúc khích, quay lại nhìn Off, 'Thêm nữa, Alice có lý. Có lẽ cậu ấy sẽ từ chối tao thôi vì cuối kì sắp tới rồi'

'Mày nói là mày thích cậu ta mà', Off trả lời, 'Mày sẽ không ngỏ lời với cậu ấy ngay cả khi mày thích cậu ta à?'

'Mày có muốn tao ngỏ lời với Gun không?', Oab nói đùa khi nhận thấy Off đang thúc đẩy cuộc trò chuyện này nhiều hơn là chỉ phản hồi nó.

'Tao chỉ nói vậy thôi', Off nhún vai, 'Mày muốn làm gì thì làm'

'Tao thậm chí còn chưa hôn ai cả', Oab thở dài. Anh không biết tại sao mình lại thú nhận điều gì đó riêng tư như vậy với Off, nhưng người kia tỏ ra mình không phán xét, vì vậy anh đã không nghe thấy lời chế giễu hay cười nhạo nào phát ra từ hắn.

'Nhiều người trong chúng ta còn chưa hôn bao giờ', Off nhún vai thờ ơ sau đó chỉ vào Arm ở phía sau, 'Cậu ấy đã hẹn hò với Alice được hơn một tháng và họ vẫn chưa có nụ hôn đầu'

'Nghiêm túc đấy à?', Oab tròn mắt hỏi.

'Đúng vậy. Cả hai đều lo lắng', Off cười khúc khích, 'Tao đã bảo họ cứ làm đi, nhưng có lẽ cả hai đều quá ngại ngùng để trở thành nụ hôn đầu tiên của nhau'

'Không giống mày nhỉ', Oab chế giễu. Anh tựa lưng vào ghế và nhìn lên bầu trời đầy mây. Hôm nay trời khuất nắng nên không quá nóng, 'Tao cá là mày đã hôn rất nhiều cô gái'

'Ừ, thì, tao đặc biệt', Off nói đùa, nhận một cái đánh từ Oab, 'Vậy, mày có định ngỏ lời với Gun không?'

'Mày có cười vào mặt tao không nếu tao nói với mày rằng tao đã thử rồi?', Oab đột nhiên trả lời. Off cứ tiếp tục hỏi về Gun và hắn đã trông đợi Oab sẽ bảo mình câm họng lại, nhưng rồi đột nhiên anh ấy đã đổi câu trả lời sang một điều gì đó nghiêm túc.

'Khi nào vậy?'

'Vài ngày trước', Oab thú nhận. Anh ấy tựa lưng vào ghế và nhìn lên bầu trời, 'Mike đã nói với mọi người rồi, nên giả vờ cũng chẳng ích gì'

'Và?'

'Và không có gì cả', Oab cười. Anh ấy ăn hết cây kem Off đưa cho, ném vỏ vào thùng rác, 'Dĩ nhiên là cậu ấy từ chối tao rồi'

'Tất nhiên là vậy rồi', Off cười khúc khích, mặc dù hắn đã cố giấu đi vẻ nhẹ nhõm trên khuôn mặt, 'Đã bảo là cậu ấy muốn tập trung vào việc học mà'

'Đó không phải là lý do cậu ấy đưa ra cho tao', Oab trả lời, 'Cậu ấy nói cậu ấy đã thích người khác'

'Hả?', Off nghĩ mình đã nghe nhầm, nhưng khi Oab lặp lại điều đó, hắn không khỏi lo âu tột độ. Gun có thích ai đó à? Là ai? Chàng trai không hề có dấu hiệu nào cho thấy mình đang phải lòng một ai đó cả. Off muốn nói với Oab rằng có lẽ Gun đã nói dối để viện lý do cho việc từ chối anh, nhưng tâm trí hắn cũng lan man đến khả năng có thể Gun đã không nói dối. Nhưng, nếu đúng như vậy thì có nghĩa là Gun đã có hứng thú với ai đó khác ngoài hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro