Ngoại truyện 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiệc cưới của Alice và Arm.

'Tao đã đến chỗ Off, nhưng cậu ấy là người ngỏ lời hẹn hò với tao', Gun cuối cùng đã thú nhận toàn bộ câu chuyện. Mike vỗ tay và tát vào đầu Oab khi anh ta cướp rượu sâm panh của người kia, uống hết nó chỉ trong một hơi.

'Đồ phản bội', Oab chỉ đơn giản rên rỉ với Gun sau khi một tràng mệnh lệnh bắt đầu đến với anh ấy dưới hình thức huýt sáo và la hét.

'Đi ăn món Hoa sau vụ này nha!', Mild hét lên.

'Chúng ta đang ăn ở đây rồi, mày muốn ăn nữa hả?', Fiat nhìn cô với ánh mắt kinh ngạc, đặc biệt là khi cô vẫn đang ăn bít tết.

'Bây giờ vụ cá cược này đã xong', Mike có vẻ mặt tinh nghịch khiến mọi người cũng tham gia ngay khi họ nhận ra điều anh ấy đang đề xuất, 'Tao cá Off sẽ là người tiếp theo cầu hôn!'

'Mày điên rồi', Gun ném khăn ăn vào anh ấy, 'Bọn tao chỉ mới hẹn hò được hai tháng'

'Thì sao?', Fiat cười, 'Jane và Mild mới hẹn hò chưa đầy một năm và họ đã tính đến việc kết hôn rồi đó'

'Đó là vì bọn tao biết nhau ở trường trung học rồi', Jane giải thích, 'Bọn tao biết quá khứ của nhau'

'Nghe rất giống hai người ở đằng kia', Fiat cười khúc khích, chỉ vào Gun và chiếc ghế trống của Off, 'Chúng ta sẽ sớm nghe thấy rất nhiều tiếng chuông đám cưới!'

————————————

'Cái nhẫn này không phải cho Gun', Off đảo mắt khi Tay chỉ vào túi hắn. Hắn biết tên ngốc đó đã nhìn thấy nó, nhưng hắn muốn đấm Tay vì đã nhắc lại nó mọi lúc mọi nơi, đặc biệt là khi Arm đang hành xử như một cô dâu hóa thú trong góc.

'Vậy thì nó dành cho ai?'

'Đó là nhẫn đính hôn của mẹ tao', Off giải thích, 'Ba tao đã tìm thấy nó và đưa cho tao'

'Tại sao ông ấy lại đưa nó cho mày?', Arm hỏi khi lấy trộm một điếu thuốc khác từ túi bên kia của Off.

'Ông ấy nói rằng ông ấy muốn chiếc nhẫn sẽ gặp may mắn hơn vào lần sau', Off thừa nhận. Hắn không biết ý của ba mình là gì, nhưng hắn không thể tự mình vứt nó đi, mặc dù cuộc hôn nhân cuối cùng mà nó gắn kết đã thất bại hoàn toàn. Hắn đặt nó vào túi áo vest trước khi đi đến đền thờ mà thậm chí quên mất rằng nó còn ở đó ngay từ đầu. Tay hẳn đã nhìn thấy hắn cầm nó.

'Có nghĩa là ông ấy muốn mày cầu hôn Gun với nó', Tay cười khúc khích, ho một chút và đấm Arm vì tội phả khói về phía họ.

'Không phải tối nay nha', Arm lại cảnh báo hắn, 'Cầu hôn vào ngày mai là tất cả những gì tao quan tâm'

'Tao không cầu hôn cái mẹ gì hết', Off rên rỉ không biết bao nhiêu lần, 'Tao sẽ dùng nó khi tao cảm thấy phù hợp nhất, nhưng hiện tại thì tao không cần nó'

'Ồ, thôi nào', Tay nhướng mày tinh nghịch, 'Mày đã giữ Gun lại rồi, có lẽ cứ tiến tới và kết hôn thôi'

'Bọn tao đã hẹn hò được hai tháng', Off đấm vào vai Tay, 'Mày không nghĩ cưới một người sau hai tháng là ngu ngốc à?'

'Năm năm và hai tháng', Arm sửa lại và Off cau mày trừng mắt nhìn người bạn thân của mình.

'Cái gì?'

'Mày đã biết Gun được năm năm hai tháng', Arm nhắc nhở hắn, kéo thêm một hơi nữa và thổi thẳng vào mặt Off, 'Và trong số tất cả chúng ta, mày biết cậu ấy rõ nhất trong năm năm trung học đó'

'Và nếu tính cả mùa hè năm ngoái, thì đó là năm năm bốn tháng', Tay vừa nói vừa cười dựa vào tường.

'Có một khoảng cách sáu năm', Off giải thích, 'Đó là khoảng thời gian hoàn hảo để thay đổi'

'Và cậu ấy có không?', những người bạn thân nhất của hắn đồng thời hỏi, 'Mày đã có hai tháng để nhận ra, vậy cậu ấy có thay đổi không?'

Một chút. Gun tự tin, cả về tình cảm lẫn tình dục. Cậu ấy đã học được điều đó một cách khó khăn, bị kéo vào phòng sau giờ làm việc, với những ngón tay nắm vào tóc, những đôi môi ngậm lấy môi cậu ấy một cách liều lĩnh cho đến khi họ kết thúc đêm làm tình. Gun cũng có một nhóm bạn lớn mà hắn phải nhận được sự chấp thuận, một nhóm mười người bạn nhìn chằm chằm vào hắn như một mẫu vật nào đó, uống bia của họ và quan sát từng cử chỉ của hắn. Nói hăm dọa là còn nhẹ đi.

Nhưng mọi thứ gần như vẫn vậy. Cách cậu nhăn mũi mỗi khi tập trung làm việc, cách mà lúm đồng tiền của cậu hằn sâu hơn mỗi khi cậu cười. Cậu có khẩu vị đồ ăn giống như cũ, nài nỉ Off cho họ thử những nhà hàng mới vào mỗi tối hẹn hò để  cậu có thể xem những thực đơn hoàn toàn mới. Cậu ấy gần như có thể ăn bất cứ thứ gì. Cậu có niềm đam mê công việc cũng giống như niềm đam mê học tập vậy và cậu đến thăm mẹ hầu như mỗi cuối tuần chỉ để dành thời gian cho bà.

Cậu ấy vẫn là Gun, nhưng có một chút Off được nhiễm vào trong cậu. Bản tính vô tư đột ngột của cậu, khả năng kết bạn với bất cứ ai trong phòng và ý chí kiên cường luôn mỉm cười vượt qua mọi việc cho dù nó có khó khăn đến đâu. Gun không hề thay đổi, Off nhận thấy cậu chỉ là đã trưởng thành, nhưng cốt lõi cậu vẫn là Gun Atthaphan mà hắn đã biết từ thời trung học.

'Không, cậu ấy không thay đổi nhiều lắm', Off thành thật thừa nhận.

'Vậy thì', Arm cười khúc khích, 'Nếu mày muốn cầu hôn đứa trẻ đó, thì hãy làm đi. Chỉ cần vào ngày mai'

Ngay khi nghe thấy tiếng nhạc ầm ĩ, họ nhận ra rằng bài phát biểu chắc chắn đã kết thúc, nghĩa là họ có thể quay vào trong an toàn.

'Nào Arm, đến giờ trình diễn rồi', Off cười lớn khi ba người bạn quay trở lại sảnh tiếp tân.

————————————

'Mày đã ở đâu vậy?', Gun hỏi khi Off cuối cùng cũng quay lại. Những người khác nhìn nhau tinh nghịch khi họ thấy cách mà Gun ngay lập tức đan những ngón tay của mình vào tay Off một cách vô tư. Tay thậm chí còn nhướng mày khi Off không hề tỏ ra do dự dù thực tế là bạn thân của anh rất ghét tiếp xúc thân thể.

'Chỉ đi hút thuốc thôi', hắn trả lời.

'Mày nên bỏ thuốc lá đi', Gun nói với hắn, 'Nó không tốt cho mày'

'Ồồồ, có phải thằng Gun này đang lo lắng cho bạn trai của mình không?', Fiat thủ thỉ một cách mỉa mai, khiến mọi người bật cười khi bắt đầu tạo ra những tiếng hôn hít.

'Lo chuyện của mày đi Fiat', Gun cắn lại, nhưng điều đó chỉ khiến những người khác cười nhạo cậu.

'Mọi người đã nói chuyện gì vậy?', Tay hỏi New, hôn lên má anh khi quay lại.

'Chúng ta đang cá liệu Off có cầu hôn Gun không', Off phun rượu của mình ra ngay khi vừa nghe thấy, khiến Tay bật cười, vỗ tay và chỉ vào người bạn thân vừa bị thúc câu hỏi về vấn đề cầu hôn lần thứ hai xảy ra trong khoảng mười phút.

'Đó là định mệnh bảo mày phải nhanh lên', Tay cười, Off đấm vào tay anh ta khi hắn lấy khăn ăn lau mặt và bộ vest. May mắn thay, chiếc áo sơ mi màu trắng của hắn không bị vấy bẩn.

'Ý mày là sao?', Gun hỏi Tay, nhưng Off lắc đầu và xua tay.

'Nó chỉ là một tên ngốc. Đừng nghe nó'

Gun định hỏi lại thì DJ đã vặn nhạc to hơn, khuyến khích mọi người đứng dậy trên sàn nhảy và nhảy cho đến hết đêm khi đồng hồ dần chuyển sang nửa đêm. Không cần phải nhắc lại với họ, cả bàn đã đứng dậy, vỗ tay và cổ vũ khi họ tham gia cùng Alice và Arm ra giữa sàn nhảy, nhảy theo các bài hát của Lady Gaga, BlackPink và Calvin Harris. Nó quá ồn ào, họ có thể cảm nhận được tiếng bass rung chuyển mặt đất.

'Hy vọng mọi người sống sót trở về nhà', Off cười khúc khích, định uống rượu thì cảm thấy tay Gun nắm chặt cổ tay mình, kéo hắn ra sàn nhảy, 'Woa, Gun, mày biết tao không nhảy mà', Off rên rỉ, cố gắng rút cổ tay lại, nhưng Gun rất kiên quyết và khi cậu đã muốn thứ gì, thì cậu sẽ có được nó.

Đó là lý do tại sao Off có thể được tìm thấy ở giữa sàn nhảy, với cánh tay của Gun quàng qua cổ hắn, cặp đôi nhảy nhót như những đứa trẻ nhỏ trước âm thanh nhạc nền bùng nổ của Rihanna. Không có nhịp điệu nào giữa cả hai, chỉ là những kẻ ngốc nhảy múa điên cuồng, Gun cười lớn khi đã đưa Off vào thế giới sôi động của mình.

————————————

'Trời ạ, ước gì chúng ta có thể bắt một chiếc Uber về nhà', Off rên rỉ khi họ bước xuống con phố vắng, hơi say lúc chào tạm biệt khi tiệc cưới sắp kết thúc. Đã ba giờ sáng và họ không thể bắt taxi về nhà.

'Muốn ở lại nhà mẹ tao hay ba mày?', Gun hỏi, tựa đầu vào vai Off khi họ bước đi cùng nhau. Alice và Arm kết hôn tại thành phố quê nhà của họ, điều đó có nghĩa là họ sẽ không thể đi bộ về căn hộ của Off.

'Tao có một ý tưởng khác', nụ cười ngờ nghệch của Off khiến Gun lo lắng nhưng đồng thời phấn khích khi cậu cảm thấy người kia đang kéo mình đi đâu đó.

————————————

'Mày điên mẹ nó rồi!', Gun thì thầm khi thấy mình đang ở trong hành lang của trường cũ, 'Thậm chí làm sao mày tìm được cửa sau vậy?'

'Tao từng phải thường xuyên lẻn vào trường mà', Off trả lời, 'Họ sẽ không cho mày vào cổng trước nếu mày tới muộn'

'Đó là cách mày thoát tội à?', Gun gần như lên giọng, nhưng Off đã bảo cậu im lặng khi họ bước lên cầu thang, cẩn thận để không bị camera chú ý. Nhân viên nhà trường khó có thể có mặt tại tòa nhà vào đêm khuya thế này, nhưng họ không muốn có nguy cơ bị bắt vì xâm phạm.

Họ thấy mình đang ở trên tầng thượng, Off hít một hơi thật sâu không khí trong lành. Gun đã nghĩ rằng bạn trai mình thật ngu ngốc khi kéo cậu đến trường cũ khi đã quá giờ mở cửa. Họ biết họ sẽ gặp rắc rối lớn nếu bị bắt, nên cậu lo lắng nhìn xung quanh.

'Nào Gun', Off nhếch mép cười, kéo cậu ra rìa và xoay cậu trong một điệu nhảy trước khi áp môi mình vào người kia, 'Khiêu vũ trên sân thượng vào lúc nửa đêm, mày không thấy lãng mạn à?'

'Tao thấy nó bất hợp pháp thì có', Gun thì thầm đáp lại, nhưng cậu vẫn để Off hôn mình, hé môi và để cái lưỡi nóng bỏng của người kia luồn vào. Cậu định cảnh báo Off rằng giờ cậu là luật sư và những gì họ đang làm là xâm phạm trong một tòa nhà thuộc sở hữu của chính phủ, nhưng bàn tay của Off trượt vào bên trong bộ vest đã khiến cậu phân tâm một lúc.

'Tất cả những gì chúng ta cần là âm nhạc', Off thì thầm ngay khi họ dứt nụ hôn. Gun bật cười khi Off lấy điện thoại từ trong túi ra.

Off đang định chọn một bài nhạc để phát mà không để ý rằng trong túi mình còn có thứ gì đó khác rơi ra. Nhưng Gun thì có.

'Đây là cái gì?', Gun hỏi, quỳ xuống sàn và nhặt mảnh trang sức bằng kim loại lên.

'Ồ', Off nói khi đưa tay ra và lấy chiếc nhẫn từ tay Gun, 'Mày không được phép nhìn thấy thứ đó'

'Đó có phải là nhẫn đính hôn không?', Gun ngước lên nhìn hắn với đôi mắt mở to và đôi môi hé, khuôn mặt hiện lên vẻ hoài nghi, sau đó là sốc hoàn toàn.

'Không, không, không', Off lắc đầu, 'Không, đây không phải như mày nghĩ đâu. Ba tao chỉ đưa nó để tao cất giữ thôi'

'Hả?'

'Ba tao đã đưa nó cho tao vào buổi sáng trước đám cưới... Ông ấy tìm thấy nó ở đâu đó trên gác mái và nói rằng tao nên giữ nó', hắn giải thích, tay hơi run khi nhét lại chiếc nhẫn vào túi, 'Tao không định...'

'Ồ', Gun gật đầu ngay khi hiểu ra, 'Được rồi'

'Nghe có vẻ lạnh nhạt', Off để ý thấy khi Gun trả lời hắn, 'Mày ổn chứ?'

'Ừ. Tao chỉ...tưởng mày sẽ...'

'Hai tháng', Off cười một cách lo lắng, 'Chúng ta chỉ mới hẹn hò được hai tháng. Đừng... Ý tao là, chúng ta đừng làm gì quá sức'

'Chà, được thôi', Gun cười khúc khích đáp lại, tựa người vào gờ và nhìn lên các vì sao, 'Tao vẫn phải tập trung vào công việc của mình các thứ'

'Chính xác', Off nói, nghiêng người bên cạnh Gun.

'Nhưng cũng tò mò...', Gun bắt đầu.

'Ôi trời lại bắt đầu rồi đây', Off thì thầm trong hơi thở.

'Mày có nghĩ tao phù hợp không?'

'Phù hợp?'

'Cho hôn nhân'

'Mày không phải đồ vật', Off đảo mắt, đưa tay nắm lấy tay Gun, 'Mày phù hợp khi mày sẵn sàng để kết hôn'

'Hhhm', Gun gật đầu.

'Nghe này, tao biết mọi người xung quanh chúng ta sắp kết hôn, nhưng chúng ta không cần phải nghĩ về điều đó cho đến khi mày muốn', Off trả lời, muốn chắc chắn rằng Gun không bị áp lực phải suy nghĩ bất cứ điều gì, 'Chúng ta vẫn đang ở độ tuổi đôi mươi và chúng ta còn cả cuộc đời phía trước, tao hứa đấy', hắn lại rút điện thoại ra, lần này phát một bài nhạc chậm. Gun không nhận ra nó, nhưng cậu cũng không cần phải làm thế. Off đã kéo cậu trở lại giữa sân thượng, đan những ngón tay vào nhau khi họ bắt đầu nhảy chậm rãi.

Gun tựa đầu vào ngực Off, cảm nhận được nhịp tim đập bên tai. Thật bình yên và thư thái. Cậu nhắm mắt lại và để Off lắc lư họ từ bên này sang bên kia, cảm nhận làn gió đêm se lạnh thổi vào tóc họ khi bài hát vẫn tiếp tục vang lên.

'Mày biết đó, có người đã nói với tao rằng một khi tình yêu cuối cùng của mày đến, họ sẽ phá vỡ mọi suy nghĩ của mày về những mối quan hệ trong quá khứ. Chúng sẽ khiến mày quên đi tất cả những điều gì-nếu và tại sao-không'

Gun gật đầu, mắt cậu vẫn nhắm. Off tự hỏi tại sao những năm trước mình chưa bao giờ có được một mối quan hệ lâu dài và đến bây giờ hắn mới nhận ra tại sao. Hắn biết ngay rằng hắn muốn tình đầu cũng là tình cuối cùng bởi vì đó là tất cả những điều gì-nếu và tại sao-không mà hắn muốn quay lại và thử một lần nữa. Bà Pho đã đúng, tình yêu cuối cùng sẽ giúp bạn thoát khỏi tất cả những suy nghĩ đó, nhưng trong trường hợp của hắn, hắn cần quay lại với điều gì-nếu và thử lại. Nếu không, hắn sẽ phát điên.

Hắn muốn Gun là người cuối cùng của mình.

Chiếc nhẫn trong túi hắn càng nặng nề hơn khi họ nhảy càng lâu và đến cuối bài hát, hắn thấy ngón tay mình thò vào trong.

'Mày đang làm gì vậy?', Gun thì thầm khi cậu mở mắt và cảm thấy có thứ gì đó lạnh lạnh trượt trên ngón tay mình. Cậu quay sang một bên và thấy Off đã trượt chiếc nhẫn vào.

'Giữ an toàn', Off thì thầm với cậu, 'Hãy coi nó như một chiếc nhẫn hứa hẹn'

'Một chiếc nhẫn hứa hẹn điều gì?', Gun hỏi.

'Rằng một ngày nào đó, tao chắc chắn, một trăm phần trăm, sẽ cầu hôn mày', Off thú nhận, nở nụ cười chân thành khi nhìn xuống Gun.

Người kia không trả lời hắn. Cậu không đánh hắn ta và hỏi hắn hàng loạt câu hỏi hay thậm chí thắc mắc về sự thay đổi thái độ đột ngột so với năm phút trước. Thay vào đó, Gun cho hắn xem đôi lúm đồng tiền của mình trước khi vòng tay qua cổ hắn, kéo hắn xuống và hôn một lần nữa. Bản nhạc tiếp theo vang lên và Gun lắc lư họ trên sân thượng, nhảy múa cho đến khi họ nhìn thấy những tia sáng đầu tiên của bình minh, vẫy gọi họ bước vào ngày mới, nơi môi Gun áp vào môi Off, trái tim họ xích vào nhau không có dấu hiệu buông ra sớm bất cứ lúc nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro