1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Này, anh đứng lại đó."

"Lại chuyện gì?"

"Tôi đã nói anh bao nhiêu lần rồi?"

"Sao anh cứ suốt ngày cờ bạc đề đóm vậy hả?"

"Anh chơi bài bạc thì giỏi lắm, sao không kiếm việc làm đi."

"Tao không thích, chẳng phải đã có cây tiền là mày sao?"

"Anh thôi đi, anh cứ suốt ngày ăn chơi cờ bạc."

"Nợ nần người ta rồi bắt tôi trả, đây là lần thứ bao nhiêu tôi trả nợ cho anh rồi hả?"

"Lần trước thì 2 vạn, lần này thì 7 vạn. Anh coi tôi là cây ATM à?"

"Hừ, chẳng phải mày là em trai sao? Trả chút tiền cho anh trai là chuyện thường mà? càu nhàu mãi. Với lại, mày cũng có thiếu tiền đâu."

"Anh im đi, tiền tôi có là do tôi cực khổ đi làm kiếm tiền bằng mồ hôi nước mắt."

"Anh chỉ biết ăn rồi ngủ, ngủ dậy rồi chỉ biết đi uống cafe rồi bài bạc?"

"Tôi nói lại lần nữa, nếu anh còn sa chân vào cờ bạc thì đừng hòng tôi trả nợ cho anh một đồng nào. Một cắt cũng đừng hòng."

Cậu cất tiếng quát to, quát thẳng vào mặt hắn.

"Không trả thì không trả. Mẹ mày, có mấy đồng bạc lẻ tưởng lớn lắm chắc?"

"Tao không cần, giữ đó mà nhét vào họng mày đi."

Nói rồi hắn đập chai bia thủy tinh, rồi rời đi. Choang một tiếng làm cậu giật mình. Cậu cũng chỉ có thể lắc đầu.

Cậu là Gun Atthaphan Phunsawat, ba mẹ cậu mất sớm từ khi cậu còn nhỏ, cậu và anh trai nương tựa vào nhau. Lúc đấy, anh trai cậu bỏ học, kiếm tiền để lo cho cậu. Nhưng không hiểu sao khi lớn lên lại sa chân vào cờ bạc. Đã không ít lần giang hồ tìm đến tới nhà đập cho anh một trận, vậy mà vẫn chưa chừa.

Cậu xoay đầu rồi bước vào nhà.

Căn nhà 20m² do ba mẹ để lại là nơi trú cho cậu và anh trai.

Gun vứt áo khoác lên ghế, mệt mỏi ngã người, anh trai cậu làm vậy khiến cậu rất lo. Cậu đã trả nợ cho anh trai rất nhiều lần rồi, vậy mà hắn lại ngựa quen đường cũ. Không biết điểm dừng. Cậu thở dài một tiếng

"Haizz, mệt chết thôi."

Cuộc sống của cậu chỉ là vậy, bây giờ mình cậu lo hết chuyện trong nhà. Cơm nước rồi tiền điện trong hàng tháng.

Cuộc sống làm cho cậu mệt mỏi lắm, anh trai cậu lại tiếp tục bỏ đi nữa. Cậu cũng chẳng gọi đâu.

_________________________________________

                        MỘT TUẦN SAU.

Gun vẫn như mọi ngày, cậu làm đến tối muộn mới về.

Lúc cậu đứng trước nhà, cậu nhìn thấy một chiếc xe sang trọng dừng ở đó, trên xe là một người đàn ông không rõ lai lịch nhưng
nhưng chắc chắn là kẻ không thể động vào.

Một đám người áo đen đi đến, họ định phá cửa nhà cậu. Họ định đạp cửa, cậu bảo.

"Đừng!"

"Cậu là..?"

"Các anh làm gì vậy hả, sao lại muốn phá cửa nhà tôi?"

"Nhà cậu?"

"Hừ, cậu mau tránh ra cho chúng tôi tìm người."

Cậu dang tay chặn lại.

Không được, các người tìm gì chứ, nhà tôi có gì đâu."

"Đừng nói là đến xiết nợ nhé? Anh làm ơn thư thả cho tôi mấy hôm đi."

"Đã bảo là không phải, cậu tránh ra."

Lúc này người đàn ông trông xe không nhịn được nữa, bước xuống quát lớn.

"Có chút chuyện cũng làm không xong, ăn hại."

Anh tiến về phía cậu, làm cậu đứng hình khoảng vài giây.

"P'Off tổng?

"Tôi..Tôi đâu có làm gì đắc tội với anh đâu, anh đến đây làm gì vậy..?

Cậu lắp bắp hỏi anh.

Anh không nói gì, ngoắc tay ra hiệu cho người phía sau nói rõ lí do.

"Chúng tôi tìm anh trai cậu, anh ta là hung thủ giết hại nạn nhân có mối quan hệ với P'Off tổng."

"Chúng tôi đến bắt anh ta để quy án."

"Gì chứ, giết..người?"

"Sao..có thể?"

Giọng cậu lắp bắp run run nói.

Cậu không tin anh trai cậu thiếu tiền đến mức làm ra loại chuyện này.

Bình thường anh ta đi rồi vài ngày sẽ về, chẳng lẽ một tuần nay không về là do..

Gun không dám nghĩ tiếp, đột nhiên P'Off cất giọng.

"Hắn ta giết chết chồng nhỏ của tôi, giết cả đứa con chưa chào đời của bọn tôi."

"Cậu còn gì để nói không?"

Mỗi một câu anh thốt ra lạnh đến thấu xương. Cậu đổ mồ hôi không biết phải làm sao.

_________________________________________

Có b nào muốn t viết tip hongg, chương đầu hơi nhạt. Lần đầu viết có gì thông cảm nha mấy tình yêuuu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#offgun