5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-Nanon-

Hơi bị sock. Chính xác thì tôi sock thiệt chứ không phải hơi. Cũng không biết tại sao mình sock, nhưng rõ ràng là chuyện thằng Ohm có bạn gái có chút sock hen?

Mà bạn gái của thằng Núi lại chẳng phải là ai xa lạ: nhỏ Love.

Ờ thì cũng đúng thôi, ha? Nhỏ xinh thế, giỏi thế, thân với Ohm thế, chuyện hai đứa đó là một cặp có gì phải ngạc nhiên đâu.

Chuyện đó còn có vẻ hợp lòng người hơn chuyện của tôi với Ohm ấy chứ? Nhưng tại sao tôi lại cảm thấy kì kì nhỉ. Hình như… tôi có gì đó không đúng. Hình như… tôi bị sao đó … Hình như …

“ Rốt cuộc thì mày bị cái gì? “ Thằng Chimon bực mình nhìn tôi la “ Không kì kì thì đến hình như, hết hình như rồi thì có lẽ chắc? “

“ Ờ … có lẽ “

Tôi nhìn nó nói. Ừ, có lẽ thế thật. Có lẽ dạo này tôi cày Game nhiều quá nên người nó mộng mị đi, nhỉ? Đúng là game online có hại cho sức khỏe thật.

“ Mày … “

Chimon nhìn tôi, ánh mắt như ức chế lắm, vẻ mặt như muốn nói cái gì ấy lắm, nhưng lại không thể mở miệng được. Nó thở dài một cách đầy cảm thán :

“ Tao lạy mày luôn. Tao xin! Tự mày ngẫm ra đi. Giờ tao đi mua chút đồ với thằng Neo đây“

Nó đứng phắt dậy, kéo sền sệt thằng Neo đi trước khi thằng kia kịp ăn hết miếng há cảo cuối cùng của nó, để mặc tôi bơ vơ.

Bạn bè tốt thật!

Không sao, không có tụi nó thì còn thằng Ohm . Tôi quay qua bàn của nhỏ Love , nơi mà thằng Ohm đang phải chịu cực hình về cái hầu bao của mình. Nhìn cái bàn của bọn nó mà tôi thấy thương cho Ohm thật. Hai con kia rõ rằng muốn ăn để giết người mà.

“ Ê, Ohm . Lên mạng làm 1 ván game với tao không? “

Tôi tính cứu nó ra khỏi cái cực hình của hai con quỉ cái kia. Nhưng lại quên mất một điều, Ohm bây giờ không còn là Ohm vô chủ nữa, mà quyền sở hữu Ohm đã thuộc về nhỏ Love . Cái gì chứ rơi vào tay nhỏ thì …

“ No ! No ! No ! Ohm không được đi. Tý nữa Ohm phải đi nhà sách với người ta mà, phải không? “

Love mỉm cười thiệt là dễ thương nhìn Ohm . Nhỏ này thích làm chủ những thứ của mình, thật ra thì dù không làm chủ cũng đã rất độc đóan rồi. Tuy nhiên thì thằng này thể nào cũng chối bay chối biến. Ohm bị dị ứng với nơi có nhiều chữ. Cái gì chứ đi nhà sách đối với nó còn hơn là phải lao động công ích mỗi tháng nữa.

Vậy mà . . .

.

.

.

“ … Được thôi “- Ohm ngập ngừng gật đầu.

Nó gật đầu  …

Nó thật sự vừa gật đầu ?

Mà cái gì đang sảy ra vậy ?

Tôi nghe vừa nghe cái gì?

Thằng này chịu đi nhà sách sao?

Chuyện hi hữu của thế giới!

Chuyện không tưởng! Sao thằng này nó lại có thể bỏ qua sức cảm dỗ của những ván game hay mà đi vào cái nhà tù kia chứ? Bỏ bạn bỏ bè nữa chứ? Có bồ rồi là vậy đó hả?

Hơi vô lý nhưng tôi hơi bị bực thì phải.

Mà hình như , nhỏ Love trong thóang chốc có nhìn tôi cười mỉm thì phải.

Quai quái!

“ Đó! Nghe không Nanon. Ohm từ nay không đi chơi theo ông nữa. Ohm phải đi học với tui . Ông cứ đi với Ohm hoài à . Bọn trong lớp lại gán ghép lung tung . .  . Tui sẽ ghen đó ! “

Love vừa nói vừa cười. Nụ cười nó dễ thương thế nhưng sao dễ ghét quá à. Tôi không thèm nhìn nó nữa, chuyển qua Ohm , tôi hỏi :

“ Mày có người yêu xong quên bạn bè hả thằng kia? “

“ Không phải … mà là tại tao đã hứa với Love rồi nên ... Nên . ..  “

Ohm cười khổ nói. Tự nhiên, hình như tôi vừa bỏ nhầm miếng khổ qua vào miệng thay cho miếng há cảo ngon lành phải không ta ? Lưỡi đăng đắng nhỉ! Khó chịu thật.

“ Ok! Sao cũng được. Vậy tao đi trước . Thằng Ohm !Mày trả tiền luôn bàn này nhé “

“ Ơ . . . “
.

.

.

.

Trong ngày hôm đó ,Ở một nơi nào đó, có bốn đứa bạn tốt nào đó, đang hí hửng cười với nhau.

“ Nanon! Nó vào tròng rồi”

“ Chiến dịch hành hạ bắt đầu “

“ Bậy nào! Chiến dịch hành hạ là cái quái gì ??? Phải là Chiến dịch hạnh phúc bắt đầu “

“ Ờ… mà tụi mày, cần tao thắp nhang cho tụi nó trước không ? “

“ Rảnh quá cha! “
.

.

.
__còn tiếp_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro