BMNLDGML. 2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4. Một ngày nọ, Nanon bị đánh thức bởi tiếng khóc của thằng bạn nhà bên. Lần đầu tiên cậu nghe Ohm khóc nức nở đến vậy và điều đó làm cậu thắc mắc quá trời.

Vậy là sau khi rửa mặt vội, ba chân bốn cẳng Nanon chạy ngay sang nhà thằng bạn mà chẳng kịp ăn uống gì hết. Thoáng thấy bóng Nanon sang, Ohm liền nhào tới ôm chặt lấy đứa bạn thân rồi gào dữ dội hơn. Ba mẹ Ohm nhìn thấy cảnh tượng đó chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm: "Hết cách rồi, hi vọng bé mèo con có thể  dỗ được nó!".

Nhưng mà trời ơi, Nanon đâu có biết chuyện gì xảy ra đâu à . Phải làm sao để dỗ đây ta ? . Thằng bạn thân chết tiệt này lại còn ôm chặt cậu thế này làm cậu khó xử muốn chết luôn. Thôi vậy ko biết cũng cố mà dỗ cho bằng được thôi Thế là bắt chước cách mà mẹ dỗ dành mỗi khi cậu mít ướt, Nanon đưa tay vỗ nhè nhẹ vô lưng Ohm cho đến khi thằng nhóc ú nu ú nần (còn bé nên hơi ú xíu xiu thôi à . Chưa tập thể hình chưa có múi miếc gì đâu . Các chị các mae bình tĩnh để 2 bé Lực Điền và Má Lúm lớn đã nha ) bình tĩnh lại và buông cậu ra. Nhìn Ohm Pawat hai mắt đỏ hoe, khóc thút thít sao mà ngộ quá xá. Nanon không thể nào tin nổi đây là thằng bạn lóc chóc và có phần... "lưu manh" của mình ngày nào.

"Hức... hức... Non Non ơi... con Cá Mập nó... chết rồi... Oa oa oa..."

5. Ohm Pawat hết đi ra lại đi vô cả suốt cả ngày hôm nay. Một ngày không có Nanon chơi cùng thật là chán quá trời quá đất đi. Mẹ cậu nhìn thấy cảnh thằng con mình cứ chạy lăng xăng, chốc chốc lại nhìn qua nhà bên cạnh rồi thở dài mà buồn cười: "Hai cái đứa này sao nó thân nhau quá xá vậy ta?! Hay là nó cũng muốn đi dã ngoại như nhà Bé mèo con ? dạo này mình và ba thằng nhóc này đều bận quá ko quan tâm được nhiều đến cảm xúc của nó . Hầy !!! "

Vậy là trong giờ cơm tối hôm đó:

"Ohm này !"

"Dạ?"

"Ngày mai nhà mình đi dã ngoại chịu không?"

"Dạ chịu, mà mình rủ Nanon đi theo luôn nghe mẹ!"

"Không được, hôm nay Nanon đã đi với nhà nó rồi, làm gì còn sức đâu đi tiếp nữa con."

"Vậy thôi, hông có Nanon hổng có vui gì hết!"

Nói xong Ohm Pawat tiếp tục trưng cái bộ mặt buồn hiu ngó vô tô cơm mà lòng thì thắc mắc quá trời: "Dã ngoại có gì vui mà Non Non nó đi lâu vậy không biết?"

Rồi như ông trời không phụ con nít có lòng, trong khi đang ngồi chọt chọt mấy cục thịt tội nghiệp sắp nát bấy ra thì Ohm Pawat nghe có tiếng kèn xe bin bin ở nhà bên cạnh. Nhảy cái bịch xuống khỏi ghế, nó chạy lạch bạch ra mở cửa sau khi nghe Nanon gọi mình um xùm.

Nhìn thấy Nanon đang đứng trước thềm nhà cười toe toét sao mà Ohm Pawat thấy vui quá đỗi, buồn bực từ sáng giờ bay đi đâu mất tiêu hết rồi.

"Có quà nè!"

"Đâu đâu???"

Nanon đung đưa cái bọc nilon chứa nước trước mặt thằng bạn. Con cá mòi bên trong cũng giương mắt nhìn trừng trừng vào thằng nhỏ lạ hoắc đối diện, tự nhiên con cá mắc cười quá cỡ:

"Con nít gì mập quá vậy bây?!" -Đó là tính trường hợp nếu con cá đó nó biết suy nghĩ.

"Con cá gì mà mập ú vậy?" - Ohm vừa hỏi vừa lắc lắc cái bọc nước.

"Ê ê, coi chừng bể đỏ ." - Nanon vội ngăn đứa bạn lóc chóc. - "Tao vớt được ở bờ sông đó. Cũng hổng biết nó tên gì nữa, tại thấy nó ngộ ngộ sao sao á."

Ohm Pawat đăm chiêu nhìn con cá đang ngoe nguẩy trước mặt ra vẻ ta-đây-đang-suy-nghĩ-dữ-lắm. Rồi bỗng nó nhảy tưng tưng, mặt hí ha hí hửng:

"A biết rồi, nó là... Cá Mập đó, nhìn nó mập quá kìa!" - Có tài thánh Ohm Pawat mới biết được rằng, đứa bạn thân của nó đang cố nhịn cười muốn ná thở. Bởi vì cuối cùng, Nanon đã biết tại sao nó thấy con cá đó "ngộ ngộ". Nhìn xem y như nhau luôn

"Ê ! Nanon giờ mình đặt tên cho nó là Cá mập luôn nha "

"Ừ... ừ... Cá... Mập..."

___còn tiếp___

P/s : tự nhiên thấy nhớ bé Cá Mập trong "OffGun Fun Night" ghê

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro