BMNLDGML.*.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngoại truyện :
Lời tự sự của chú cá con có tên là Cá Mập

Nói nào ngay, con Cá Mập có lẽ là con cá mòi sướng nhất trong nguyên khu phố. Một ngày của nó chỉ là ăn ăn và ăn. Sáng ăn sáng, trưa ăn trưa, chiều ăn chiều, tối ăn tối. Nói tóm lại, bất cứ khi nào cậu chủ của nó ăn thì nó cũng sẽ được... ăn theo. Mà con Cá Mập cũng ham ăn dữ dằn lắm, cứ mỗi lần cậu chủ nhỏ của nó rắc thức ăn vô bồn là nó đớp lia đớp lịa liền, mặc cho cái bụng đã phình lên hết cỡ. Người ta nói chủ nào tớ nấy đâu có sai.

Đó là chưa kể tới cái bồn của nó. Có thể nếu mấy con cá khác mà nhìn thấy bảo đảm không ghen tức lồng lộn lên thì cũng tủi thân tủi phận kiếp cá... nghèo của mình. Ờ thì phải ganh tị chứ sao, tưởng tượng đi nếu một ngày nào bạn bị biến thành con cá, và bạn tình cờ thấy được con cá hàng xóm của bạn được sống trong nguyên cái bồn thủy tinh bự chảng hình chữ nhật với đầy ắp "đồ chơi" như: bóng oxy, đu quay, hòn non bộ, rong xanh, tảo đỏ, bi đủ màu vân vân và vân vân chỉ để dành cho riêng mình nó, thi thử coi bạn có ghen, có tức không?! Đó là đặt trường hợp nếu bạn là con cá hàng xóm của Cá Mập

Vậy đó, Cá Mập nó sướng ơi là sướng. Cuộc đời làm cá của nó ngoại trừ việc không thể quát vô mặt cậu chủ rằng nó không phải là cá mập ra thì nó chẳng còn gì để mà hối tiếc hết. Kể cả việc nó lìa đời do ham ăn quá đến... lật bụng như bây giờ đi chăng nữa. Thì thử xét về mặt tích cực đi, nó chết thì cũng trở thành một hồn-ma-cá-no chứ bộ.

Đó là chưa kể cái đám tang rình rang mà người bạn thân cực thân  của cậu chủ dạy cho cậu  bày ra để tiễn đưa nó. Nó chỉ thắc mắc một tẹo là, trong lúc cậu chủ nhỏ cùng bạn mình xử lí hết cái mớ kẹo dẻo đủ màu, sô cô la thơm phức với vài lon nước ngọt kia thì trong lòng cậu có còn buồn bã vì sự "ra đi" của nó không? Mà dòm cái mặt hơn ha hớn hở của cậu ta khi vừa nhai kẹo vừa uống nước ngọt thì nó cũng hiểu ra vấn-đề-sâu-xa đó rồi.

Thôi thì nó cũng an phận cho xong, dù sao người chủ ham ăn đó cũng đã chôn cất nó cẩn thận bằng cái hộp thức ăn cho cá chỉ mới vơi phân nửa. Mà nó cũng gửi lời cảm ơn đến bạn của thằng chủ lắm lắm , người đã bắt nó mang về tặng cho cậu chủ , nhờ đó mà nó mới được "an táng" một cách hoành tráng như vậy ở bồn hoa công viên. Nó hi vọng kiếp sau nó sẽ trở thành cá mập thiệt. Mà cá mập là cái quái gì nó cũng có biết đâu. Kệ đi, để kiếp sau tính, giờ nó thăng đây, bái bai cậu chủ mập ú và người bạn thân cực thân của cậu nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro