Hồi thứ 38: Ranh giới giữa sự sống và cái chết.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi lưỡi giáo của Alica xuyên qua người Sigvard, cô ta cảm nhận được một vật chứa ma lực khổng lồ vô định hình sau lưng nên liền đâm nó, cho thêm ma thuật nổ. Nhưng lưỡi giáo vừa xuyên qua thứ gì đó thì cô ta đã bị bắt lấy bởi bàn tay một con Golem bằng đất. Cô ta vùng vẫy trong vô vọng khi bàn tay khổng lồ ngày càng siết chặt, vũ khí đang nứt vụn, xương cũng kêu lên răng rắc.

"CỨU CHỦ TƯỚNG!"

Đám thuộc hạ dùng Illuminon bắn hạ con Golem rồi Alica cũng rơi xuống.

||Ting! Khởi động.||

Tại vị trí Alica đang nằm phát lên một ánh sáng, cô ta gượng dậy và nhìn xuống bên dưới. Đó là một quả bom nằm trong một ô vuông, không chỉ mình nó mà còn rất nhiều ô vuông màu trắng khác.

"Chết rồi!"

{BANGGGGGG!}

Lần này, cô ta bị bật bay xa, may mắn thay nơi Alica rơi xuống là ô màu trắng.

"CHỦ TƯỚNG!" Các binh tướng liều lĩnh bước vào những ô vuông, chạy đến chỗ cô ta.

"ĐỪNG LẠI GẦN!"

Nhưng rất nhiều trong số họ bị làm cho phát nổ khi bước vào những ô vuông phát sáng. Một người dùng ma thuật nổ sẽ được miễn giảm khả năng bị nổ banh xác, thay vào đó là bị ảnh hưởng bắn bay đi xa. Nếu phải nói thì ngoài Alica ra, còn người khác có thể dùng loại ma thuật này ở đây.

Ngay khi này, kết giới đã bị vô hiệu. Alica mừng rỡ cho hi vọng cuối cùng nhưng "Liên Hoàn Bách Pháo" của cô ta lên Thành Hessel đã dừng lại. Tại những nơi chúng nổ, hình thành những vòng tròn ma pháp liên kết với nhau. Vòng tròn trung tâm nằm ngay trên một quyền trượng trong suốt, bên trong nó là một lượng bột đã gần đầy đến vạch cho phép. Người cầm quyền trượng đó là một Sigvard lành lặn. Đứng cạnh anh ta là Agnes đang đan tay lại, tỏa ra quanh cô là dòng magia chảy vào người Sigvard. Hai người họ vẫn chưa rút lại ma pháp. Cổng thành được mở ra và quân đội Thành Hessal lao ra tấn công kẻ địch đang bán sống bán chết.

"Chết tiệt! Ả đã che giấu magia!" Alica chỉ còn chút sức lực thả cây giáo của mình xuống.

"Vẫn chưa xong đâu!" Một giọng nói khàn khàn cất lên.

Bao quanh Alica và binh tướng bây giờ là những dải thất sắc cầu vồng chữa trị vết thương. Cả cây giáo bị vỡ của cô ta cũng được phục hồi.

"Ai đó? Ra mặt đi!" Petro là người lên tiếng.

Với tốc độ chóng mặt, một đôi cánh đen bắt lấy Alica và đưa cô ta lên thành trì.

"Ngươi là...!"

"Hì hì hì! Chị vẫn nhận ra em phải không, Alica?" Ray nhe răng cười với Alica.

Alica lập tức quật ngã Ray, nhờ sinh vật có cánh sau lưng mà hắn có thể đáp xuống thành. Khi này, Sigvard mới thu được ma pháp về và Agnes cũng khuỵu xuống.

"Dựa theo mô tả, ngươi chính là Ray Uranche của Ngũ Huyền Sĩ?" Sigvard vừa thở dốc vừa nói.

"Đúng thế. Mấy người biết ta à?" Hắn nghiêng đầu hỏi.

Hắn vừa mới trả lời thì cả hắn và Alica đã bị bọc lấy bởi một khối lập phương.

"Phát nổ đi!"

Tiếng nổ lớn vang ra từ trong khối lập phương. Khi nó biến mất thì bên trong chả còn gì.

"Kết thúc chưa vậy?" Petro ngồi phịch xuống đất.

"Xin chào, chàng trai ngây thơ!" Tiếng thì thầm bên tai cậu ta. Vừa mới đánh mắt nhìn sang thì gương mặt ác quỷ của Ray đã ở đó.

"A... A... A! Hự!"

Sau tiếng thét của Petro, Ray nhảy ra phía trước. Tay hắn đã biến thành một con quái vật đầu nhọn như lưỡi giáo, gặm một mảnh áo dính đầy máu của Petro. Petro ngã xuống, trận đồ ô vuông biến mất. Từ dưới đất một cái bàn rộng lớn như sân đấu với sàn lát gạch vuông trồi lên, theo đó là bốn người lính ôm từng chân trụ của cái bàn không lồ. Họ đã ngậm một viên thuốc phép để có thể giữ hơi thở, song khi trồi lên họ đều trông như sắp trút hơi tàn.

"Anh chàng này khởi động ma trận, một tên che giấu, một tên trung chuyển magia từ Godine, một tên đặt bom, một tên điều khiển động cơ. Không tốn công ta quan sát từ đầu!"

Ray cười tít mắt nhìn Sigvard và Agnes khi họ chưa hết mệt thì đã sốc vì thấy vũng máu chảy ra từ bụng của Petro. Sau lưng hắn là Alica đang rất sung sức.

"Ngươi nên xuất hiện từ đầu."

"Là Alica không thèm ra hiệu cho em mà. Chị biết nên báo cáo ra sao rồi đấy!" Hắn quay qua cười tiếp với Alica.

Cô ta không đáp chỉ hất Ray sang một bên, cầm cây giáo lên và lao đến chỗ Sigvard và Agnes.

"Tiếp tục trận mưa bom bão đạn này thôi!" Cô ta cười một cách điên loạn.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

Đó là vào đêm họp bàn chiến lược.

"Hai tên chủ tướng lần này là Patrick Wright và Alica Uranche, cựu Hiệp sĩ Tinh Tú. Wright dùng lôi ma thuật nên hắn có thể chọn Viaja làm điểm dừng, còn Uranche sử dụng ma thuật nổ thì là Hessal hoặc Paesa." Frorifel đang làm chủ cuộc họp.

"Một cô gái trẻ như vậy lại là chủ tướng cả một quân đoàn, thật khác khi chúng ta chỉ có ngài Yli-Hallila." Sigvard trông rất ngạc nhiên.

"Bởi vì Vua Gerhardt cho phép mọi người bình đẳng trong việc cầm vũ khí. Cô ta có trực giác rất đáng gờm đó." Sion điềm nhiên trả lời.

"Nếu dễ đoán vậy thì chắc chúng sẽ có sự thay đổi." Light cảm thấy nghi ngờ.

"Nếu chúng không biết Agnes cũng ở đây thì tên Wright có lẽ sẽ chọn Hessal. Chưa kể đến, có thể Uranche biết ta cũng dùng ma thuật nổ." Sigvard nói.

"Vậy Uranche mà đến Sevizio thì ma thuật của ả có thể tàn phá rất lớn." Agnes tỏ ra lo lắng.

"Quanh đi quẩn lại cũng chỉ có mấy khả năng đó. Tôi đã thử mọi trường hợp và chọn ra đội hình hoàn hảo nhất, có thể ứng phó kể cả khi kẻ địch thay đổi chiến lược." Ishekarda kết luận.

"Tốt. Và còn lực lượng khác của chúng nữa. Emila." Frorifel gọi Emila khi cô đang ôm sấp giấy, nóng lòng được đặt xuống.

"Khi thiếu lực lượng Elite 12, Guinestain lại bổ sung thêm một lực lượng khác. Dựa vào thông tin từng người được bổ sung, tôi đã điều tra ra chúng là cùng một bọn, Ngũ Huyền Sĩ." Emila lật danh sách thông tin về chúng cho mọi người xem.

"Huyền sĩ..." Ishekarda nhẩm lại cái tên này.

"Ông già, ông biết chúng à?"

"Trước đây, lúc Gerhardt tổ chức cuộc thi tuyển chọn Hiệp sĩ Tinh Tú, có một tên tự nhận là huyền sĩ đã tham gia để phá hoại, rồi bị Gerhardt tước quyền thi đấu và trục xuất khỏi Sunigtaina. Là tên này." Ông ta chỉ tay vào hình của Ray.

"Ray Uranche, em họ của Alica Uranche, lớn tuổi hơn cô ta. Nhưng nhìn tên này sao vẫn giống con nít?" Aina nhìn vào thông tin của Ray và thắc mắc.

"Tôi cũng đã tìm hiểu về cái huyền thuật này rồi. Thứ ma thuật được định hình từ suy nghĩ và dùng năng lượng từ dòng chảy khi mở cổng ma thuật. Nếu chưa định hình được năng lực, các yêu linh sẽ chớp thời cơ thành lập khế ước để ban cho con người năng lực họ muốn. Những người này không có ma thuật tự nhiên, cũng không có phước lành, mà họ có khao khát mãnh liệt được sở hữu ma thuật. Điểm chung của những người dùng huyền thuật là dùng dòng chảy một cách vô tội vạ. Điều đó gây biến chứng là cơ thể không thể lớn lên, tinh thần thì loạn lạc và giảm tuổi thọ trầm trọng." Emila giải thích.

"Nghe tệ thật!" Aina nhíu mày.

"Có phải sau năm đó mà gia tộc Uranche bắt đầu suy sụp?" Frorifel hỏi Sion.

"Đúng thế." Sion nói với giọng tiếc rẻ.

(Nếu không thì Alica cũng không đến mức phải dựa vào Julius mà phản bội.)

"Quan trọng bây giờ là nếu gặp Ngũ Huyền Sĩ, chúng ta sẽ đối phó như thế nào?" Sigvard nhấn mạnh.

"Nếu may mắn một chút thì gặp Ray khi chúng ta chỉ biết mỗi sức mạnh của hắn. Mấy tên còn lại thì đều là lần đầu biết đến chúng."

"Vậy nếu đối đầu với hắn?" Sigvard hỏi lại Ishekarda.

"Năng lực của hắn là tạo hình hắc ma thuật hoặc cầu vồng chữa trị. Chúng có thể thay hắn chiến đấu hay biến thành vũ khí. Một điểm đáng chú ý là khả năng tự triệu hồi bản thân để né đòn. Vậy nên nếu bị hắn đâm bất ngờ thì không thể làm gì khác."

"Thật vô trách nhiệm!" Agnes tức giận lên tiếng với Ishekarda.

"Tôi hi vọng cô có thể mạnh mẽ như thế khi đối đầu với hắn, công nương Agnes." Frorifel cười ẩn ý.

"Không phải chúng ta sẽ không để Agnes vướng vào cuộc chiến này sao?!"

"Điều đó là tùy thuộc vào ngài." Frorifel cười với Sigvard rồi quay sang nhìn Ishekarda.

(Con quỷ nhỏ này!)

"..."

"Tôi cũng phải đi kiếm thêm vài thông tin về lũ chuột này từ Vermillion." Emila cắt ngang bầu không khí im lặng khó chịu.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

Ở Thành Paesa.

"Gaaa!" Vuốt của Huz và lưỡi hái của Shara đều trúng đối phương.

Hai người rút vũ khí và nhảy ra xa.

"Shara, bị thương nặng không?"

"Câu hỏi thực tế đó, As-baby!" Shara gượng sức đứng dậy.

"Xem ra vẫn còn sung sức." Aster thở phào khiến Shara chán chường.

"Ngài Wright, ngài xử ả kia. Để Aster cho tôi."

"Không, ta phải đòi nợ hắn và giành lấy Seth!"

"Ngài đừng để tư thù liên lụy cả quân đội, ngài hiểu mà?"

"...! Ta ghét bị kẻ như ngươi ra lệnh, nhưng đây là hoàn cảnh ép buộc."

<Mắt sấm phiên bản I> Những con mắt mọc trên lưng Patrick và lính của hắn, giúp họ an toàn trước cơn mưa sấm, thoát ra chỗ an toàn.

<Mắt sấm phiên bản II>

Lần này là những con mắt to lớn, chúng xuất hiện mọi nơi, kể cả trong thành phố, người dân nhìn thấy chúng hoảng sợ chạy tán loạn. Rồi từ trong con mắt, những thể dạng người màu vàng mang kiếm sấm sét nhảy xuống thành phố, tìm đến nơi trú ẩn của người dân chém giết vô số kể. Ngoài thành, phát ra từ những con mắt là những mũi tên sấm bắn xuống lớp bảo vệ của quân lính trước thành.

<Vỏ Đá> Thứ như vỏ rùa bao quanh thành phố, từ đó mọc ra những mũi gai đâm vào những con mắt. Nhưng đám người sấm sét kia thì vẫn còn bên trong thành.

"Tôi giao ngoài này cho cô cậu!" Salste cùng bình tướng vội vã đi cứu người dân. "Các ngươi cùng ta vào trong!"

Aster chưa kịp kích hoạt ma pháp để thu sấm sét đã bị cái vuốt nhắm thẳng vào bụng. Tuy tránh được song phần áo ở bụng đã bị rách. Huz dùng hắc ma thuật bao lấy cái vuốt tạo hình đôi cánh, khi hắn nhảy lên chúng lại biến thành miệng hai con quái vật. Lần này, hắn nhắm vào đầu Aster.

<Thần Tốc> Aster tăng tốc tránh hắn.

Hai người đua tốc độ trên bầu trời như những ngôi sao chớp nhoáng và người dành phần thắng là Aster. Anh dùng lưỡi thương với tốc độ cao và đâm xuyên qua người hắn. Huz rơi phịch xuống đất. Cơ thể hắn đang bị điện giật không thể cử động.

"Thật ngu ngốc khi đua tốc độ với ta!"

"Không ngoa với cái danh 'Sấm Tinh Thương Giả'."

Aster giật mình nhận ra giờ quanh anh ta là một màu đen và mọi thứ diễn ra rất chậm rãi. Chỉ có Huz là đang di chuyển như một mũi tên, hắn bọc mình trong một bọc hắc ma thuật.

(Cơ thể không cử động theo ý mình!)

Và hắn đã nhắm thẳng vào anh. Cây thương Seth của Aster bị đánh bay còn anh bị thương rất nặng.

"Thật ngu ngốc khi đuổi theo phân thân của ta!"

Trận mưa sấm vẫn giáng xuống đoàn quân của Thành Paesa. Họ chia thành ba lớp, một lớp tiếp tục dâng lên tấn công quân giặc, một lớp duy trì kết giới, một lớp cản phá cơn mưa mũi tên sấm.

(Đó là 'Tử Tốc Trận'! Lẽ ra mình nên cảnh báo anh ấy!)

"Này nhìn đi đâu thế, đối thủ của ngươi là ta kia mà!"

Patrick cũng dùng những đòn tấn công chớp nhoáng để khiến Shara không kịp ra đòn. Cô phải né tránh cẩn thận không để trúng điện.

"Ngươi không thể làm giống tên đồng hương của ngươi à?"

(Chậm và kém điêu luyện hơn As-baby nhưng... hắn không sợ cắn vào lưỡi à?!)

(Ả này nhanh đấy. Năng lực của mỗi tên khác nhau chăng?)

"Nếu vậy thì..."

Hắn vẫy tay điều khiển những mũi tên sấm về phía Shara. Cô tạo ra một khối cầu bằng hắc ma thuật để bảo vệ mình. Những mũi tên chạm vào khối cầu lẽ ra sẽ bị tan ra, nhưng rồi chúng trồi vào bên trong và đâm vào Shara, khiến khối cầu nổ tung.

"Cái--?! AAA!"

Cô đã bị bỏng ngoài da khá nặng và còn bị thêm tê liệt.

"Ta là một quý ông nên chỉ dùng liều vừa đủ với ngươi thôi."

"... Ha... haha!"

"Ngươi cười cái gì?"

<Sức Sống Hấp Dẫn>

Lúc hắn chú ý đã thấy lưỡi liềm của cô cắm xuống đất, dòng diện bị chuyển biến thành dòng hắc ma thuật theo đó mà xuống theo.

"Làm sao mà ngươi...?!"

Shara gượng sức đứng dậy.

"Nhưng thế thì chẳng giúp gì hơn cho ngươi đâu."

"... Chúng... rơi vào bẫy rồi đấy... As-baby!" Cô vẫn cười ma mị nhìn hắn.

Đằng sau Patrick, một bàn tay thô và nặng đặt lên vai.

"Ai đó?!"

Hắn hoảng hồn khi phát hiện đằng sau hắn là một thây ma.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

Huz bước đến chỗ Aster muốn kết liễu anh. Hắn bọc cái vuốt trong hắc ma thuật rồi một tay cầm Aster lên, tay kia giơ vuốt trước mặt anh.

"Ngươi có trăn trối gì không?"

"Se..."

"Đó là tên người quan trọng với ngươi? Fufufu! Đáng tiếc, ta sẽ không cho ngươi nói xong đâu!" Hắn nhắm vào ngực anh.

"... th!"

Ngay lúc chỉ còn vài mm là cái vuốt xuyên qua người anh, một bóng đen nhanh như chớp xẹt qua mang Aster và Huz theo.

"Cái gì vậy?!"

"Cẩn thận cắn vào lưỡi đó."

"Aster, ngươi...!"

"Ta đang thấy sảng khoái lạ thường!" Anh ta thản nhiên nhếch mép cười với Huz.

Khi thấy Aster giơ tay về phía mình, hắn hét lên:

"Đừng đô--! A!" Chưa kịp nói xong thì hắn đã cắn nhầm lưỡi.

Aster chỉ đặt tay một cái lên vai đã khiến hắn bị giật. Tiếng rè rè từ Seth phát ra như cảnh báo điều gì đó.

"Vì tránh 'Truyền Điện' của ta nên ngươi mới bọc hắc ma thuật phải không?"

Không cho hắn cơ hội trả lời, anh đã cho Seth dừng lại một nháy rồi nhanh chóng nhảy xuống.

"Không... buông ra được..." Huz thì mắc dính không làm gì được.

Seth lại phóng điện và lao vòng vèo với tốc độ ánh sáng. Nó lao thẳng về phía những con mắt đang phóng điện vào kết giới của những người lính trước cổng và phá hủy chúng. Nó nạp điện từ những con mắt và tung Huz đi xa.

"AAAAAAAAAAAAA!" Chẳng ai biết hắn đi đâu, còn sống hay đã chết.

Xong việc, Seth bay về chỗ Aster.

"Làm tốt lắm!" Aster vuốt ve cây thương của mình.

(Chả hiểu sao ông chú Richard lại tân trang động cơ này cho Seth nữa? Mà kệ đi!)

Đoàn quân của Thành Paesa được giải thoát và dâng lên tấn công quân của Patrick.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

Thây ma kia lao vào cắn vai Patrick, hắn hét lên một tiếng rối cố vật nó ra.

"Đừng lo. Họ chỉ cắn ngươi cái rồi biến mất, không ăn thịt cũng chẳng biến ngươi thành thây ma." Shara thản nhiên nói.

(Mãi mới được dùng "Sức Sống Hấp Dẫn". Không dùng lôi ma thuật xúc tác thì vẫn còn nhiều yếu tố khác, mà làm vậy lại giúp mình đỡ hơn.)

"TAN NÁT HẾT ĐI!"

Hắn giáng sấm sét vào những thây ma. Song chúng chỉ khựng lại một chút, rồi như được tiếp thêm năng lượng, lao tới chỗ Patrick và cắn hắn tới tấp khiến hắn không kịp làm gì. Bên kia, quân lính của hắn đang bị phản công kịch liệt.

"Này, tản ra vài người đi cứu chủ tướng!" Đám lính bàn với nhau.

Những kẻ dùng ma thuật khác tấn công và kéo những thây ma ra khỏi người Patrick.

"Đúng rồi đó, dùng điện tấn công chỉ khiến họ thu hút về phía ngươi thêm thôi."

(Chết mà bị coi là quân xâm lược chẳng vinh hạnh cho cam. Mình vẫn muốn lập công và được xem trọng ở Guinestain. Hơn nữa đã lâu rồi, mình mới có cảm giác phải giết bằng được tất cả kẻ đang ngáng đường mình tại đây, Aster và ả Sicarius!)

"Các ngươi... GIÚP TA!"

"Vâng!" Đám binh tướng bị hút magia bởi Patrick.

<MA PHÁP CUỐI CÙNG: SẤM QUANG HỎA TIỄN>

Hắn bọc mình trong một lượng điện năng lớn, phóng nhanh như tên lửa với quỹ đạo khó lường vào tường thành vĩ đại kia. Chẳng ai có thể ngăn hắn.

"Với sức mạnh này có thể hủy diệt tới hàng vạn dặm!" Một tên tay chân của hắn trầm trồ.

"Hắn muốn tự sát à?!" Đến Shara cũng phải ngạc nhiên.

Nhưng hắn đã bị chặn bởi một lưới điện khổng lồ lên tới bầu trời. Sức mạnh hắn bị hút đi, hắn vùng vẫy nhưng bị dính chặt vào đó.

<LƯỚI TRỜI KHÓ THOÁT> Đoàn binh dùng ma pháp điện đằng sau đồng thanh lên tiếng.

"Các ngươi... là..."

"Các anh em Homunculus, cho hắn biết chết bởi chính sức mạnh của mình là thế nào đi!" Shara cười ma mãnh, ra lệnh với giọng nguy hiểm.

"VÂNG!"

Sau tiếng đồng thanh, Patrick bị giật chết trên cái lưới đó. Quân đội của hắn cũng bị thây ma tấn công, hầu hết bị bắt sống. Xác hắn ở trên lưới được lấy xuống rồi bị treo lên tường thành.

"Patrick Wright, ngươi đã thất bại khi cố gắng theo đuổi hình tượng người hùng." Aster nói thầm một cách đầy khinh bỉ.

Aster, Shara cùng các Homunculus sau đó cũng vào trong thành hỗ trợ Salste cứu dân chúng. Trận chiến kết thúc dù có thương vong ngoài ý muốn.

"CHIẾN THẮNG THUỘC VỀ CHÚNG TA!" Mọi người đồng lòng hô vang.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

<Bách Liên Hoa Pháo> Những đóa hoa nở ra từ mũi giáo của Alica và phát nổ trước mặt Sigvard.

"Agnes!" Agnes đã chạy đi nhưng vì vụ nổ sau đó nên không ai biết cô đã ra sao.

"Triển!"

Hoa pháo của Alica hoàn toàn bị chặn đứng bởi một bức tường ma pháp. Trên bức tường đó là các vòng tròn ma pháp lúc trước tỏa ra từ quyền trượng của Sigvard.

"Không phải là..."

Khi cô ta đang nói giữa chừng thì để ý bức tường đang chớp nháy. Cô ta toan nhân cơ hội tấn công bất ngờ nhưng Sigvard ở sau bức tường đã tự bắn mình đi và rơi xuống ở khoảng cách không xa.

(Hắn muốn dùng bản thân để làm gì chứ?) Alica không nhận ra nhưng vẫn nhanh chóng tiếp cận, tấn công anh ta.

"Nguyên liệu cuối cùng đã hoàn tất!" Sigvard cười tự tin.

<Ma Pháp Cuối Cùng: Khối Tụ Pháo> Alica dồn hết sức tung đòn chí mạng.

Từng hạt nhỏ li ti liên tục được sản sinh kết thành những khối hộp, chúng bay tới tấn công Sigvard nhưng bức tường đã xuất hiện trở lại. Từ những vòng tròn ma pháp bắn ra những luồng sáng như đại pháo, tiêu diệt hết những khối hộp và rồi nhắm đến Alica. Cô ta vẫn còn sức cho đòn chặn đánh cuối cùng.

Ngay khi thấy Sigvard phản công và Alica đang thất thế:

"Alica, em đến cứu chị ngay!" Ray thét lên, lao tới chỗ Alica.

"A! Khốn khiếp!" Hắn đã vấp vào một cục đất nhô lên và ngã.

"Ngươi!" Hắn quay lui và nhìn thấy Agnes.

Trên tay cô gái bây giờ là một quả cầu ma thuật lơ lửng màu nâu phủ những mảng xanh như màu của cây cối, còn lại là màu xanh nước biển. Phía sau cô là Petro đang được chữa trị trong một bong bóng ma pháp màu xanh lục. Ray phủi bụi đứng dậy, hắn cười như hiểu ra chuyện gì đó. Lúc hắn tiến lại gần cô, hắn tạo hình súng từ cánh tay và bắn ra những chất lỏng màu đen.

<Bom Bùn>

<Biến Tính>

Agnes đã nhanh tay hơn. Ngay phát đầu tiên trúng hắn, Ray bắt đầu thấy chút đau đớn, có lẽ trong đám đất bùn này có chất gì đó khiến cơ thể hắn suy yếu. Hắn dùng những con tiểu quái cánh đen bao quanh mình để đỡ đạn, chúng rơi xuống tan tác song hắn vẫn bước tới. Hắn vừa nhe răng cười nói:

"Khi Alica tấn công tên đó lần đầu, ngươi đã tạo hình nộm. Thực chất hình nộm đó là chìa khóa kích hoạt trận đồ ô vuông và cả bức tường ma pháp kia. Tên kia chỉ là vật thế mạng khi các người tập trung magia vào hắn."

Khi kết thúc câu, hắn vùng lên, cánh tay hắn biến thành con quái vật đen tối với hàm răng nhọn. Đôi cánh trên lưng giúp Ray phóng nhanh về phía Agnes nhưng một bàn tay đất đã nắm lấy và đưa hắn ra xa thành rồi dìm hắn xuống mặt đất sâu thẳm.

<Chôn Vùi>

(Tuy độc ác nhưng đây là để bảo vệ Sigvard Điện hạ và đất nước này.)

Agnes giữ quả cầu ma thuật đến khi không còn cảm nhận thấy sự sống của Ray nữa.

Phía bên kia, Alica đã hết chịu đựng được. Cô ta ngã khuỵu, nhắm mắt chuẩn bị cho cái chết khi ánh sáng kia bao lấy cô và cô sẽ bị nó thiêu rụi. Một vòng sáng cầu vồng xuất hiện bên dưới và đưa cô ta đi. Khi ánh sáng biến mất, Sigvard thu lại bức tường và chạy đến bên Agnes, ôm lấy cô.

"Agnes, chúng ta đã thắng! Chúng ta đã tiêu diệt chúng!" Hai người mỉm cười khi cảm nhận ánh nắng mặt trời đang rọi xuống để chúc mừng họ.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

"Hahaha! Thoát chết trong gang tấc! Không sao chứ, Alica?" Ray thở dốc nhưng vẫn mừng vui quay sang nhìn Alica.

Nhưng hắn đã rất hốt hoảng khi thấy Alica đã mất cánh tay phải.

"Alica! Alica! Tỉnh lại đi!"

(Là do Alica đặt nó ngoài vòng tròn triệu hồi hay là mình không làm kịp?)

"Đừng có... lay... ngươi có thật... muốn cứu ta?"

Ray bình tĩnh nhớ ra, dùng vệt cầu vồng chữa trị cho Alica. Tuy nhiên, chỉ có thể làm máu ngưng chảy, thay thế bằng một cánh tay đen thui mới đụng một cái đã nát.

"Không! Phải làm sao đây? Chị sẽ không thể chiến đấu nữa sao?"

"Im đi!" Alica vùng dậy, cụng đầu mình vào đầu Ray.

"Về bảo lão Richard làm cái tay giả là được mà. Ta cũng cần vũ khí mới nữa." Tuy ánh mắt có lạnh lùng nhưng rõ giọng nói là đang an ủi Ray.

Ray cười dịu dàng, đỡ Alica dậy và dẫn cô đi.

"Sao lúc bị ả kia đánh dồn dập ngươi không dịch chuyển?"

"Bởi vì ma pháp dịch chuyển chỉ tự xuất hiện khi em gặp nguy không thể xoay sở thôi... Nè, đừng đánh em nhé. Em rất tôn trọng ý muốn chiến đấu của Alica nhưng thoáng thôi, em nghĩ nếu chị sống yên bình bên em thì tuyệt biết bao."

"Ngươi phản bội gia tộc vì cái ma thuật điên khùng đó thì cũng nên dứt tình với ta đi chứ? Ta ghét bị kẻ mình hận đối xử tốt." Alica cúi gầm mặt xuống.

"Bởi vì em yêu Alica! Ray yêu Alica!" Ray quay sang cười với Alica với khuôn mặt bối rối.

"..."

"Chị ngủ rồi sao? Tốt thôi." Ray thở dài hụt hẫng.

Hình ảnh người em trai lớn đỡ đần người chị nhỏ băng qua khu rừng rậm rạp cũng được mặt trời chiếu sáng.

"Nhân tiện, đây là đâu vậy? AAAAAA! Giá mà Alica đừng làm màu, làm hỏng cái Camino!"

Quanh quẩn một hồi, Ray nhờ đám tiểu quái thăm dò đường đi.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

<<Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nọ, có một cô bé mồ côi tên là Claire. Cô lớn lên dưới bàn tay nuôi dưỡng của dân làng. Claire tuy dễ thương nhưng càng lớn càng xấu tính, ích kỷ và hay cáu kỉnh nên dân làng xa lánh cô bé. Chả có bạn đồng trang lứa nào chịu chơi với cô, còn bắt nạt, đuổi đánh cô. Người bạn duy nhất của Claire là chú sư tử nhồi bông tên Gano. Chỉ có Gano là lắng nghe cô, nhưng nó không bao giờ trả lời, song chỉ cần có Gano ở cạnh là cô đủ thấy ấm áp. Claire có một ước mơ là thành tác giả viết truyện cổ tích, cô bé nghĩ đó là cách để được mọi người ngưỡng mộ. Ước muốn mãnh liệt ấy khiến cô bé cảm được dòng chảy của mình, nhìn thấy cánh cổng ma thuật và mở toang nó ra. Thế là cô đã viết nên những mẩu chuyện vẩn vơ mà chỉ cần cô ước là sự vật trong đó sẽ thành hiện vật. Một ngày kia, cô được một nhà văn già tặng một quyển sách dày đồ sộ, song bìa và trang lại không có chữ. Claire quyết định dùng nó làm quyển sách cho tác phẩm đầu tay. Khi viết truyện, cô bé đã để nhân vật chính dựa trên hình mẫu của mình, và Boss chính là chú sư tử nhồi bông được biến thành một nhân sư mạnh mẽ. Khi Claire ước mình có thể làm Claire trong truyện, điều ước thành hiện thực. Và khi cô bé ước được trở lại thế giới thực thì cô cũng được trở về ngay. Rồi trong thâm tâm cô rộ lên một suy nghĩ độc ác: Viết nên một câu chuyện sinh tồn, dụ dân làng tham gia vào câu chuyện đó và kết cục họ đều chết. Quá sốc khi nhận ra việc làm của mình, Claire đã định tự sát, nhưng cuối cùng lại chọn cách bỏ chạy thật xa. Và rồi cô đụng phải nhóm người tự xưng là Tam Huyền Sĩ, họ nhận cô làm thành viên. Một người phụ nữ xinh đẹp, thông minh nhưng bệnh hoạn, thủ lĩnh của nhóm - Anneli; một tên lùn với đôi mắt thâm quầng cùng hàm răng cá mập - Ray; và người Claire thầm thương - Evi, một cậu công tử ăn chơi trác táng đã bỏ nhà ra đi. Tuy vậy, Evi lại đối tốt với Claire. Khi cô bé tỏ tình cậu không đáp lại, nhưng Claire vẫn vui khi cậu không ghẻ lạnh cô. Từ đây, cuộc hành trình của Claire bắt đầu.>>

Ở trong bóng tối, Aina trong trang phục của Claire, từ từ mở mắt, đánh mắt nhìn quanh song chả thấy gì khác cả.

"Mình là ai? Đây là đâu?"

||Ngươi là Claire, còn đây là xuất phát điểm của trò chơi.||

"Ta là... Claire?!" Cô nghiên đầu hồ nghi.

||Phải!||

Ngay sau câu nói đó, Aina - Claire nhận ra mình đang ở trong một ngôi nhà trong khu rừng. Trước ngôi nhà có một vạch đỏ, quá khỏi vạch đó, trên con đường phía trước có các ô tròn màu trắng trải dài. Cách ngôi nhà bốn ô là một vòm cây âm u mù mịt.

||Đây là nhà của ngươi. Ngươi phải mang món thịt tươi sống nhất đến hang ổ của nhân sư để đổi lấy sự yên bình cho khu rừng. Hãy bước lên ô tròn đầu tiên. Đừng lo, sau đó sẽ có người chỉ đường cho ngươi.||

Aina - Claire như được thôi thúc, lấy chiếc túi đựng thịt đã được chuẩn bị, đứng trên ô tròn đầu tiên.


Hệ thống gạt cần gạt thứ nhất, cho kết quả là màu đen. Hai khối xúc xắc rơi xuống và đều dừng lại ở mặt số 2. Bây giờ, nếu Aina - Claire không vượt qua thử thách của quân màu đen, cô sẽ bị đá lại vào nhà, ngược lại quân đen sẽ biến mất.

||Thử thách đầu tiên: Ngươi sẽ bị mụ yêu tinh cây hạ độc.||

"Cái...? Ta nghe không rõ, ngươi nói gì cơ?"

Một bà lão đang run lẩy bẩy chống gậy khập khễnh từng bước, xuất hiện từ sau vòm cây, rồi bà ta yếu ớt vấp ngã trước sự bối rối của Aina - Claire.

"Cô bé kia ơi..." Tiếng gọi của bà ta khiến Aina - Claire nhận ra hiện thực.

"Bà ơi, bà làm sao vậy? Hay vào nhà cháu nghỉ tạm?"

Theo như mạch truyện, Aina - Claire bị mụ yêu tinh cây trừng phạt vì đã cùng các yêu tinh khác dùng cái cây yêu thích của mụ làm gỗ dựng nhà. Mụ giả dạng một bà cụ và tặng cho cô trái táo đỏ rất ngon. Cô bé không biết nó là trái cấm, nhận nó và ăn. Nhưng cắn miếng đầu tiên, cô bé đã lăn đùng ra chết. Lẽ ra là thế nhưng:

"Ta không thích." Cô thả trái táo xuống đất.

"Hả?!"

"Ai bảo bà làm tôi nhớ lại lúc đại ca cho tôi bịch táo làm gì. Tay anh ấy đẹp và ngon hơn tay bà ngàn vạn lần." Aina lấy lại chính mình, cười khẩy khiến mụ yêu tinh rùng mình.

Tuy nhiên, sau đó Aina bị dịch chuyển lên ô tròn đầu tiên và nhớ lại mình là Claire.

||Hoàn thành thử thách!||

"Này bé Claire, thử thách gì mà kết quả như được định sẵn vậy?"

"Đã bảo là tình tiết ngẫu nhiên mà, vài cái không hợp chứ! Quan trọng là ả đã vượt qua một cách vi diệu kìa!"

(Vốn là sau lúc này Evi sẽ xuất hiện để đánh thức nữ chính cơ mà! Trong tình huống này thì chỉ xảy ra khi tiếp theo là màu vàng và vào vai Evi.)

"Tình tiết này có vẻ quen vậy nhỉ?" Yli-Hallila cười một cách thản nhiên.

"Nào, tiếp đi." Câu nói lãnh đạm của Yli-Hallila làm hai người kia giật thót.

"Được thôi, vậy tiếp theo là... màu vàng." Claire đọc kết quả.

"Mời ngài, Susanna."

Yli-Hallila gạt cần thứ hai. Kết quả Light bị biến thành một con sóc và đồng hành cùng Aina - Claire. Tiếp đến là các bước đi của màu xanh.

Yli-Hallila gieo hai con xúc xắc thì được sáu bước, rồi bà di chuyển nó theo hướng mình muốn. Con đường càng ngắn, càng gần Boss thì càng dễ bắt gặp quân đen, quân đỏ. Nhưng đoạn đầu thì chưa có gì. Tiếp theo lại là màu xanh, trở về xuất phát điểm. Quân đỏ và quân đen đang di chuyển đến các vị trí mà quân xanh sắp phải đi qua. Một lúc sau, đến lượt màu vàng, Light bị biến thành một cái cây. Tiếp tục lại là ba bước của màu xanh, dẫn Aina - Claire đến một khu rừng rậm rạp, có một lối mòn nhỏ để cô đi tiếp.

Sau đó màu đỏ được thêm một bước, nhưng cũng đủ để cô ta có thể đá Aina - Claire về vạch xuất phát. Anneli phấn khích mở cái quạt ra. Quạt Fortuna của cô ta sáng lên từng nan và dừng lại ở "Tình cảm", trong mảng này lại dừng nơi "Tình mẫu tử". Anneli thì cười đắc ý, còn Yli-Hallila lại thấy lo lắng. Bà tự nghĩ liệu đó có phải thủ đoạn mà ả dùng để dụ dỗ Evi - con trai bà hay không.

Khi Aina - Claire nhận ra, cô đã thấy bóng mẹ mình thấp thoáng bước tới.

"Bà là..." Lúc nhỏ, do tai nạn mà Aina đã mất kí ức về Yoshina. Cô đã nghe cha kể về mẹ, nhưng lòng cô vẫn thấy lạnh tanh.

"Đến đây nào, con gái của ta. Ta rất nhớ con. Hằng năm trời, dù ở bên kia thế giới, ta vẫn chờ ngày được gặp con."

Bà ta với tới, ôm lấy cô. Aina - Claire dịu mắt, thả lòng người.

(Thành công rồi!)

"Ngươi không phải mẫu thân!" Và rồi cô xô mạnh ả ngã xuống đất.
"Sao con nỡ lòng nào? Ta đã vượt thời không để đến gặp con, đây là phép màu!" Yoshina giả mạo rơm rớm nước mắt, tay đặt lên ngực, khẩn thiết nói.

"Vậy nói thử đi, tên bà ấy là gì? Tên ta, phụ thân, huynh trưởng, hay chúng ta có phải con người hay không?"

"...!"

(Chết rồi! Sao ả ta chẳng có tí mảy may động lòng?!)

"Nghĩ có thể lừa ta bằng câu chuyện dở hơi này ư? Đừng tiếp tục bôi nhọ hình tượng mẫu thân đã khuất của ta!"

Aina lạnh lùng nói và cố triệu gọi sức mạnh ở cánh tay phải. Nhưng từ thân xác ả đàn bà kia, luồng khói trắng mù mịt tỏa ra khiến cô mất kí ức về việc vừa xảy ra.

Tiếp đó, rất nhiều thử thách đã diễn ra. Có cái Aina đã lấy lại ý thức và vượt qua, có cái lại không. Nhưng mỗi khi về lại xuất phát điểm thì tiếp đó lại ra hai mặt số 6 và màu xanh được lượt liên tục. Khi đến màu vàng của Light:

"Quái, sao nãy giờ màu vàng toàn đóng vai cây cối, động vật dẫn đường hay bạn bè vậy? Ta muốn thấy chúng chém giết lẫn nhau!" Anneli tức giận, Claire chỉ lắc đầu.

Vừa dứt lời, đã đến quân màu vàng. Đến lần này, Yli-Hallila quyết định mạo hiểm, mong muốn có thể đến đích sớm nên đã gạt chiếc cần thứ ba.

||Dịch chuyển đến Boss!||

"HẢ?" Anneli như muốn lật bàn nhưng may Claire cản lại.

"Chúng đang gặp may sao? Hay ngươi đang ăn gian?" Ả trừng mắt nhìn Yli-Hallila.

"Kẻ tạo ra hệ thống, tạo ra sự ngẫu nhiên, kẻ luôn được may mắn vây quanh là ngươi. Sao giờ lại đổ cho chúng ta? Ta vẫn tôn trọng đối thủ, nếu không thì ta bỏ cuộc từ đầu rồi."

"Hừ!" Anneli vô tình để lộ thói quen xấu là cắn móng tay.

||Tiếp theo là màu xanh.||

"Nào ngồi xuống, để ta thử vận may lần nữa nào."

(Không có chuyện ăn may lặp lại đâu!) Anneli và Claire thầm nghĩ.

Bà ta dứt khoát và đưa Aina đến luôn vị trí Boss.

"CÁI GÌ?!"

"ANNELI!" Claire gồng mình ngăn cản Anneli.

Trong câu chuyện, Aina và Light đang mặt đối mặt. Hình dạng gần đây nhất của anh trùng hợp với người Claire thầm thương. Aina - Claire và Light - Evi nhìn nhau không nói một lời. Lần này, cô chạy tới ôm anh.

"Anh tin em có một ý chí mạnh mẽ và không bị chúng điều khiển đâu mà." Light thở phào nhẹ nhõm, đặt tay lên đầu Aina.

Điều không ngờ đã xảy đến, Aina dùng con dao găm để kết liễu Boss cuối đâm Light. May mắn anh vẫn còn cảm giác và né đi, chỉ để nó sượt qua ngực. Thanh kiếm, năng lực và magia của Light và Aina đã bị hệ thống giữ nên anh phải đợi hành động của Ramiel.

"Chết tiệt! Nó có độc!"

Aina vẫn cầm dao lao tới.

"Đừng hòng đóng kịch lừa ta khi mà ta còn chẳng biết ngươi là ai!"

Hai trọng điểm của Welvarendo và Hanlvet (Vermillion) đã giành chiến thắng. Trận chiến trên bàn cờ không gian tại Sevizio đã sắp ngã ngũ. Song ở Kinh thành Hyvina mới chỉ bắt đầu. Liệu kết quả có thuận lợi cho nhóm Frorifel?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro