[Q1.C9] Vô duyên với Chiến sĩ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên

Editor: Myddur

[Quyển 1: Triệu hồi sư - Chương 9: Vô duyên với Chiến sĩ]

Triệu hồi sư nhìn được ngũ sắc, chỉ có nàng thôi sao? Vân Phong nghĩ nghĩ, tổng cộng chỉ có bảy nguyên tố mà bản thân lại nhìn được năm, nhìn thấy tổ tiên đả kích như thế biết vậy vừa rồi nàng đã nói ít vài màu rồi.

"Tiểu gia hỏa, ngươi à tiền đồ vô lượng." Tổ tiên cười thực vui vẻ, dù sao đây cũng là hậu bối của Vân gia hắn, là niêm kiêu ngạo của hắn!

Vân Phong gật đầu, ngũ hệ sao, tham lam cũng không tốt, nàng vẫn muốn làm thật tốt từng loại một, không cần cái gì cũng có mà lại chẳng đến đâu, đã làm thì phải đạt được cái tốt nhất.

"Ngũ loại nguyên tốt có lợi nhưng cũng có hại, năng lực ngươi cường đại là chuyện tốt, nhưng tinh thần lực cũng vị vậy sẽ tiêu hao rất nhiều." Tổ tiên có chút ngưng trọng, nghiêm túc, Vân Phong cũng không kiêu ngạo tự mãn vì bản thân sở hữu ngụ hệ nguyên tố, ngược lại vẫn khiêm tốn chăm chú lắng nghe chỉ bảo từ tổ tiên, liên tục gật đầu.

Thấy Vân Phong khiêm tốn như thế, trong lòng hắn cũng được an ủi, người trẻ tuổi tài hoa là những thiếu niên thiên tài, ắt có khí tức tự cao tự đại, thiên phú cao hơn người khiến bọn họ ra vẻ cao cao tại thượng, từ đó cũng tạo thành bản tính kiêu ngạo, nhưng ở trên người Vân Phong lại không xuất hiện điểm đó. Nàng vẫn là một người dị thường khiêm tốn, dù có được thiên phú khiến người ta đỏ mắt nhưng cũng không vì thế mà tự mãn, người lại vừa khiêm tốn lại trầm ổn.

Tổ tiên gật đầu, nha đầu này chắc chắn sẽ trở thành người có thể rung chuyển mảnh đại lục này, mà Vân gia... cũng sẽ lại đứng lên đỉnh cao, thậm chí có lẽ còn cao hơn trước rất nhiều!

"Tổ tiên yên tâm, ta sẽ tu luyện đến nơi đến chốn, tuyệt không cậy tài khinh người."

"Tiểu gia hỏa được lắm, tâm tâmtinhs trầm ổn thực sự không giống hành vi lớp trẻ, tới yêu cầu thứ ba thôi - Khế ước chi trận."

"Khế ước chi trận chỉ có Triệu hồi sư mới sở hữu, là cách duy nhất khiến ma thú phục tùng Triệu hồi sư. Bởi vì Triệu hồi sư rất ít nên Khế ước chi trận lại càng là năng lực độc hữu của Triệu hồi sư, cho nên đối với điều này Triệu hồi sư cũng sẽ không có nói nửa điểm ra bên ngoài, hai điều đầu Ma pháp sư đều có thể làm được nhưng chỉ có tiên quyết cái thứ ba này là không có khả năng thực hiện. Đến cuối cùng ngươi có trở thành một Triệu hồi sư hay không, chính là phải dự vào tự thân cảm ra được Khế ước chi trận của bản thân."

Tự nghĩ? Vân Phong kinh ngạc, nàng vốn nghĩ Khế ước chi trận này sẽ có cái khuôn mẫu, không nghĩ tới Triệu hồi sư lại giữ bí mật như thế, nói như này Khế ước chi trận là cách duy nhất để thu phục ma thú, nếu truyền ra ngoài như vậy Triệu hồi sư sẽ không còn ưu thế nữa. Bất kì ai hy vọng sở hữu lực lượng cường đại thì tại đây ma thú chính là điểm mấu chốt khiến Triệu hồi sư siêu việt hơn Ma pháp sư cùng Chiến sĩ.

"Làm thế nào để tự nghĩ ra Khế ước chi trận."

Tổ tiên bất đắc dĩ lắc đầu, giọng điều có điều tiếc nuối, "Điểm này ta cũng không thể giúp ngươi, nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, Khế ước chi trận là dựa vào lĩnh ngộ mà có, dùng tinh thần lực của bản thân hòa cùng nguyên tố lực mà từ từ lĩnh ngộ cho đễ khi tự bản thân ngươi hội ra mấu chốt khế ước của mình."

"Cần bao lâu?"

"Ha ha, nói ra có lẽ sẽ đả kích người, có lẽ là một ngày, một năm, cũng sẽ là mười mấy năm."

Vân Phong sửng sốt, lập tức cười khổ, quả nhiên làm Triệu hồi sư cũng không có đơn giản như vậy. Lĩnh ngộ Khế ước chi trận, ai mà biết được khi nào thì thành chứ, có lẽ cả đời cũng không tài nào hội được, trách không được số lượng Triệu hồi sư lại hi hữu, lại có bao nhiêu người có thể kiên trì đến cùng đâu?

"Tiểu gia hỏa bằng tư chất của ngươi trên con đường Ma pháp chắc chắn sẽ Nhất phi trùng thiên [1] so với con đường triệu hồi sư cũng chưa chắc đã bằng.

[1] Nhất phi trùng thiên/ 一飛沖天: một bước lên trời. Ở đây tổ tiên muốn nói rằng ở phiên diện trở thành Ma pháp sư con đường của Vân Phong rất thuận lợi, sẽ đạt được thành tựu không ai sánh được.

Vân Phong lắc đầu, trong mắt tỏ vẻ nghiêm nghị cũng chấp nhất, "Mọi chuyện chuyện đều phải kiên trì mới có thể thành công, chỉ cần ta không từ bỏ, thành công cũng sẽ không bỏ qua ta!"

"Hảo hảo, tiểu gia hỏa ngươi quả nhiên có khác! Thời gian lĩnh hộ ngươi cũng có thể cũng cố một chút tinh thần lực chính mình, tinh thần lực càng tinh thuần [2] thì lĩnh hội sẽ càng thông thuận, ngươi hãy thừa dịp thời gian này mà nghiên cứu về chiến sĩ."

[2] Tinh thuần: không lẫn tạp chất.

Vân Phong faatj đầu, từ giờ trở đi nàng sẽ có rất nhiều chuyện phải làm, nàng đã không còn là một tiểu cô nương Vân Phong chỉ biết trốn sau lưng đại ca và phụ thân nữa. Kể từ bây giờ, nàng sẽ dũng cảm bước lên phía trước, bắt đầu từ bây giờ, nàng sẽ dũng cảm gánh trên vai trọng trách của Vân gia!

----------------------------------------------------------------------------

Vài tuần kế tiếp, Vân Phong vẫn ngoan ngoãn ở trong phòng, không ngừng kết nối tinh thần lực cùng nguyên tố trong không gian. Dưới sự chỉ dẫn của tổ tiên dần dần nàng cảm thấy tinh thần lực trong không gian lúc đầu có chút lộn xộn giờ đã càng rõ nét, càng phát ra thuần hậu.

Vài tuần kết nối cùng nguyên tố, khiến cho Vân Phong cảm thấy tinh thần lực bên bên trong cơ thể mênh mông đến dị thường, thân thể cũng theo đó mà thay đổi, càng trở nên tươi mới hơn, các nguyên tố trong không gian cũng càng thêm rõ ràng.

Một ngày này, nàng ngồi trên giường tiến như mọi ngày, đột nhiên nghe xa xa có tiếng động đang lại gần, trải qua trao đổi nhĩ lực cùng thị lực của Vân Phong lại càng trở nên lợi hại, tiếng ở cách rất xa nàng đều có thể nghe rõ ràng, khẽ mở mắt ra, Vân Phong thoáng đợi lập tức thấy đại ca Vân Thăng đi đến.

"Phong Nhi, mấy ngày nay ngươi có nhớ đến ta không?" Vân Thăng mang theo vẻ mặt rạng rỡ mà đi đến, dang tay ôm lấy nàng. Vân Phong bất đắc dĩ mình rõ ràng không còn là trẻ con nữa, nhưng đại ca lại cứ coi nàng là đứa trẻ.

Ngoan ngoãn gật đầu, nụ cười bên môi Vân Thăng lại càng lớn hơn, trong cơ thể của hắn có tinh thần lực, cũng có thể tu luyện ma pháp, mà Vân Thăng hiện tại cũng không thường xuyên ở nhà, mà là ở trường dự bị của Xuân Phong Trấn học qua kiến thức liên quan đến ma pháp chuẩn bị cho cuộc thi tuyển sang năm của trường ma pháp.

Quên không để ý cả thời gian, hôm nay là ngày đại ca nghỉ, mấy ngày trước Vân Phong gặp chuyện không may, Vân Thăng chưa xin nghỉ đã tự ý trở về, tự nhiên khi quay lại nhất định sẽ bị trừng phạt, mà hiện tại là lần đầu tiên hắn về nhà kể từ khi quay lại trường nên rất là muốn nhìn thấy Vân Phong.

"Đại ca, học ma pháp như thế nào rồi?" Vân Phong thuận miệng hỏi một câu, thấy nàng tò mò, Vân Thăng cũng kể một chút, nàng ở bên lẳng lặng nghe, chỉ cảm thấy lời Vân Thăng hơi tối nghĩa và khó hiểu, có chút hoài nghi lão sư ở trường dự bị kia là giả?

"Đại ca ngươi hệ gì à?" Vân Phong rất chờ đợi nhìn Vân Thăng khiến hắn cũng ngượng ngùng mà cười cười, "Phong nhi ta tư chất kém, chỉ là thủy hệ thôi."

Vân Phong gật đầu, từ miệng của tổ tiên, nàng biết được kỳ thật mỗi một hệ ma pháp đều không đơn giản, bất luận là ngươi sinh ra là hệ nào thì cũng sẽ có trạng thái khác nhau, ví dụ như thủy hệ được coi là thần chữa bệnh, tổ tiên còn cho Vân Phong biết rằng, ma pháp thủy hệ cao cấp không chỉ đơn giản dừng lại ở khả năng chữa trị mà còn có lực công kích thậm chí không thua gì Chiến sĩ. Một người Chiến sĩ bình thường nếu coi thường Ma pháp sư thủy hệ thì cũng phải chịu vất vả.

"Đại ca cố lên, thủy hệ rất lợi hại a!" Vân Phong khiến cho hắn cười thành tiếng, ôm nàng trong lòng hôn một cái, muội muội này từ nhỏ đã là bảo bối của hắn, là niềm vui của hắn, tuy nhị đệ mất sớm tất cả gánh nặng Vân gia đều đặt lên vai hắn, có điểm nặng nề, nhưng vì phụ thân, vì muội muội, vì Vân gia cho dù có khổ hắn cũng vui vẻ mà chịu đựng!

"Đại ca còn chưa đi gặp phụ thân phải không, chúng ta cùng đi đi!" Vân Phong nói xong liền kéo Vân Thăng ra ngoài, hắn bất đắc dĩ lắc đầu đi theo, Phong nhi sau tai nạn đó đã thay đổi rất nhiều, không còn sợ đến chỗ phụ thân nữa, ngược lại còn rất thích lui tới, tuy nhìn phụ thân luôn nghiêm nghị có chút không quen nhưng Vân Thăng vẫn cảm nhận được niềm vui trong đáy mắt của phụ thân.

Hai người vừa nói vừa cười đi ra ngoài, tìm được phụ thân trong thư phòng, khắc này Vân Cảnh đang chú tâm nhìn sổ sách trong tay.

"Phụ thân!" Vân Phong gọi một tiếng khiến hắn ngẩng đầu lên, liền thấy nhi tử cùng nữ nhi đang đi đến, thản nhiên liếc qua hai đứa trẻ, không rõ vì sao chúng lại đến quấy rồi.

Vân Phong mỉm cười, "Phụ thân, đại ca thật vất vả mới về nhà, tự nhiên là rất nhớ người."

Vân Thăng vừa nghe, trên mặt lập tức vạn phần xấu hổ, cũng không dám nhìn phụ thân nữa, chỉ có chút trách cứ nhìn Vân Phong, nàng thì vẫn tươi cười, phụ thân cùng huynh trưởng của nàng nghĩ quá nhiều rồi, rõ ràng đều quý trọng người thân, vì sao lại cứ tỏ vẻ?

Vân Cảnh cũng có chút xấu hổ, thản nhiên ừ một câu rồi cũng không nói gì nữa. Vân Thăng đứng thẳng cũng không lên tiếng, nghĩ tới nghĩ lui rốt cuộc cũng nhớ tới một chuyện, "Phụ thân, về chuyện ba tháng sau Phong Nhi đến Vũ học viện..."

Vân Cảnh vừa nghe, ngẩng đầu lần nữa nhìn Vân Phong, cái nhìn này khiến nàng có dự cảm chẳng lạnh, thật lâu sau, hắn mang theo gương mặt nghiêm túc cùng vạn phần mệt mỏi, thở dài thật sâu.

"Phong Nhi, Vũ học viện ngươi có thể không đi không... an tâm ở nhà làm một đứa nhỏ bình thường."

Lời vừa nói ra, Vân Phong và Vân Thăng đều có chút giật mình, nàng tiến lên từng bước, có chút không thể tiếp thu, "Vì sao người cho ta một lý do đi."

Vân Cảnh nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cau mày, khi mở mắt lần nữa thì bên trong tràn đầy đau khổ, "Chuyện này, vốn dĩ không tính nói cho hai ngươi, đối với Phong Nhi mà nói là cái chuyện tàn nhẫn đi."

Vân Thăng nghe xong sắc mặt cũng tối sầm lại, hai nấm đấm siết chặt, Vân Cảnh lần nữa mở miệng, "Thôi, ngươi đã cần lý do thì ta cũng sẽ nói, lúc trước Vân gia gây thương tích cho ngươi, không chỉ có vết thương ở thân thể mà còn có... khí mạch, Phong Nhi khí mạch của ngươi đã phế."

Khí mạch... bị phế! Vân Phong chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, sau đó, đáy lòng đột nhiên dâng lên lửa giận, khí mạch, khí mạch tu luyện con đường Chiến sĩ, bị phế, Lâm gia được lắm, hảo ác độc!

Hết chương 9.

----------------------------------------------------------------------------

Editor: Có nhiều người khi đọc sẽ bảo rằng Vân Phong bị tác giả nâng quá đà, cũng với truyện nhiều chi tiết bị lố. Nhưng bản thân mình thì thấy đây là bộ truyện tuân thủ "nguyên tắc" càng về sau các bạn càng sẽ nhìn thấy rằng, dù có yêu nghiệt, tài giỏi đến đâu có nhiều thứ muốn cũng không làm được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro