Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một buổi chiều đầu đông tại một quán cà phê có hai con người đang ngồi đối diện nhau, một người thì trong rất là điềm tĩnh nhưng trong lòng đã sớm loạn lên còn người đối diện thì chật vật hơn lên tiếng hỏi:
-"Wooje à dạo này em ổn ko!"
Nghe được câu hỏi ấy người đối diện liền trả lời một cách thờ ơ giống như hai người chưa từng thân thiết.
-"Tôi có ổn hay không liên quan gì tới anh?".
-"Em đừng lạnh lùng với anh như thế mà được không, chúng ta từng rất thân thiết mà".
-"Phải chúng ta từng rất thân thiết thậm chí tôi còn yêu anh nữa kìa Moon Hyeonjoon. Nhưng anh thì sao anh xem tình yêu của tôi là thứ hiển nhiên có cũng được mất chả sau, anh còn cho rằng những việc sau đó là tôi diễn kịch trước mặt anh, anh chà đạp lòng tự tôn của tôi. Nên anh không có tư cách nói ra hai chữ thân thiết trước mặt tôi".
-"Đúng là anh sai là anh sai thật khi nghe người khác nói mà không tin em không cho em cơ hội giải thích, Wooje à cho anh một cơ hội sửa sai nhé."
-"Moon Hyeonjoon anh nghĩ sau tất cả những việc anh làm thì thử hỏi xem bản thân tôi có chấp nhận tha thứ cho anh được không".
Sau khi nói xong cậu tức giận rời khỏi quán cà phê để lại còn người đang thẫn thờ ngay đó. Hỏi cậu có còn yêu anh không? Tất nhiên là còn yêu yêu rất nhiều là đằng khác nhưng mà hiện tại có thể sau có thể trở về được như trước sau không thể nữa vì cậu sắp chết rồi. Và tại vì sao hai người lại trở nên như vậy thời gian trước cả hai đã từng rất thân thiết và cậu đã có dự định sẽ bày tỏ lòng mình với hắn nhưng đến cuối cùng thì sao chỉ mình cậu đơn phương, tự ảo tưởng cho rằng hắn cũng thích mình thật thảm hại mà. Nhưng mà lý do nào đã khiến mối quan hệ của cả hai đi vào ngõ cụt như hiện tại thì phải kể đến việc vào nửa năm trước khi mà cuộc nói chuyện đó đã được cậu nghe thấy trong một lần vô tình đến cố ý nó khiến hoàn toàn chết tâm.

Nửa năm trước
-"Làm sao bây giờ mình không tìm được đến phòng nhân sự để báo danh". Cậu buồn bực lên tiếng vì lúc nãy sơ ý không nghe rõ chị tiếp tân nói là tầng 21 hay 22 nên bây giờ mới có cảnh cậu đang loay hoay buồn bực ở tầng 22 này. Trong lúc loay hoay vì cậu vô tình va phải một người, người kia chưa kịp lên tiếng thì đã nghe được một chất giọng trong trẻo lên tiếng trước:
-" Xin lỗi anh hôm nay ngày đầu tôi đi làm nên chưa rõ lắm"
-" Không sao đâu, mà cậu làm gì ở tầng này phòng nhân sự ở tầng 21 ấy xuống dưới để báo danh đi".
Nghe người kia nói thế cậu đã chạy vội đi không thèm để ý xem người mình vừa va phải có mặt mũi vóc dáng như thế nào. Khi cậu vừa đi khỏi thì người mới bị cậu va phải liền nở một nụ cười như có như không bảo người đứng kế bên:
-"Thư kí Ji xuống phòng nhân sự một chuyến nói với trưởng phòng Kim chuyển người vừa mới tới hôm nay lên làm trợ lý cho tôi". Vừa nói xong anh đã bỏ vào phòng kế đó chưa kịp để cho thư kí của mình nói được câu nào.
-" Lạ thật nhỉ từ trước tới giờ Moon tổng nổi tiếng ngàn năm mặt lạnh không để ai vào mắt nay lại để ý một cậu con trai nhỉ". Thư ký Ji thầm nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro