Chương 11: Cực Tây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo đúng như thư trả lời của Chovy thì Zeus, Keria và Faker, tay không tấc sắt đến một địa điểm được chỉ định, cách cực Bắc chừng 200 cây số. Nói gì thì nói, đổi chác thế này cũng không phải công bằng lắm, và đương nhiên, mọi kế hoạch cũng đã được vạch ra kỹ lưỡng đủ đường rồi. Ba người họ cũng không phải võ công yếu kém không bảo vệ được mình, hơn nữa, việc lọ máu kia được gửi tới và chuyện Faker đã lành hẳn vết thương hở chẳng có ai biết, chúng sẽ chẳng mảy may đề phòng họ.

Chovy đứng trên trực thăng ngay trên đầu họ kiên nhẫn đợi. Ba người đứng dưới kia là ba người quan trọng nhất cuộc đời anh, có thế nào cũng không thể để dù là một trong số họ xảy ra chuyện. Oner đứng bên cạnh Chovy, từ hôm qua về lúc nào hắn cũng bám dính lấy Zeus làm thằng bé phát cáu, xuống tay không thấy xót tí nào luôn. Khổ nỗi tên này mình đồng da sắt, có đánh thế nào cũng không khiến hắn ta bỏ cuộc. Oner nhìn về phía Zeus, thằng bé cao nhất trong cả đám, tóc rẽ ngôi, hai má phúng phính như bánh bao, y hệt lúc nhỏ, khiến hắn cứ muốn ngắm nhìn mãi.

Càng ngắm, hắn càng nhận ra, cậu có nhiều nét khác với trước lắm. Đứa nhóc hồi nhỏ rất dính người, nhõng nhẽo, giờ lại mang dáng vẻ nghiêm túc, trưởng thành, thậm chí mang bản thân ra đánh cược vì sự an nguy của người khác. Nếu để lại em trong nhung gấm lụa là, được nuôi dạy như một hoàng tử chính hiệu, em có sở hữu được khí chất này không? 

Chovy gán vào Zeus nét hoang dại, nhưng tự Zeus giữ được sự vụng về ngây thơ. Chovy, anh ta chưa nuôi trẻ con bao giờ, càng không biết dạy dỗ đứa nhóc này thế nào, nhưng nhìn chung anh ta thực sự đã làm rất tốt, đã khiến Zeus được lớn lên trong khi học và hiểu được sự khắc nghiệt mà em phải đối mặt, cũng tự tìm hiểu và tự biết đưa ra lựa chọn cho chính mình. Em trưởng thành hơn, tỏa sáng hơn bao giờ hết.

Mặt đất dưới chân Zeus bỗng thấy trống rỗng, trong tích tắc cậu ta rơi thụp xuống vì nền đất tự dưng mở ra một cách kì lạ. Chovy chưa kịp làm gì khi thấy khoảnh khắc mọi thứ xảy ra lướt vụt trong tầm mắt, chỉ có Oner kịp nhảy xuống, phản xạ đúng là đáng nể. Đương nhiên, mắt muốn dán luôn lên con nhà người ta rồi thì có xíu động tĩnh là hắn sẵn sàng ứng cứu ngay. Faker và Keria cũng biến mất ngay sau đó, cùng một phương thức, kiểu này là được đưa tới ba vị trí khác nhau rồi.

Zeus ngồi dậy, cậu ta được đỡ bằng đệm hơi khá mềm, chưa kịp đứng lên thì cái tên báo đời với mái tóc bạc trắng kia đã chui tọt xuống cùng, ngã đè luôn lên người cậu. Hắn cuống quýt đứng lên, cười hề hề một cách ngờ nghệch như bản thân vừa làm gì đó rất ngu ngốc vậy. Zeus chống tay vào đầu gối, đứng thẳng dậy, xoa hai bàn tay vào nhau như phủi bụi rồi choàng lên vai hắn

      "Đi thôi Hyeonjun"

      "Yah, tôi lớn hơn nhóc đấy... mà thôi, không chấp với nhóc"

Zeus dường như đã trở nên quá thoải mái với việc có Oner ở cạnh rồi đấy, đến mức hắn chỉ biến mất một chút thôi cậu cũng tự đưa mắt đi tìm hắn như một thói quen khó bỏ vậy. Oner chậm rãi nhìn xung quanh dò xét xem nơi cả hai đang ở là ở đâu. Một căn hầm tối, chỉ có một hướng đi duy nhất, cánh cửa bằng sắt nhìn có vẻ mới lắm, chắc công trình này cũng chưa xây dựng được lâu. Faker và Keria có vẻ đã rơi xuống chỗ khác, xem chừng việc ra khỏi đây sẽ gian nan hơn là bước qua cánh cửa kia rồi.

Oner đẩy cửa, một hành lang dài hun hút, đèn trần cứ vài mét lại có một cái, tạo cảm giác không đủ ánh sáng chút nào. Càng đi càng dài, loanh quanh chừng hơn mười phút đồng hồ vẫn chưa thấy lối ra, Zeus bắt đầu sốt ruột. Cậu ta dừng lại, chạm nhẹ tay lên tường, lấy chuôi đao gõ nhẹ lên thành tường áp tai vào nghe.

      "Tường có vẻ hơi mỏng nhỉ"

Hết câu liền cầm súng bắn thử, đạn xuyên qua được tường thật? Zeus cắm thanh đao vào tường, dùng báng súng đập liên tục đến khi đục được qua, gõ tầm chục giây thì tường xuất hiện vết nứt lớn, làm thêm vài lần thì thủng hẳn một mảng to đùng, bước qua được. Thì ra, con đường kia chỉ dẫn cả hai đi vòng quanh, đây mới là lối đi tiếp. 

Họ bước vào một căn hầm lớn, trần nhà cao hơn 20m, chống dưới sàn là những cột bê tông để đỡ cấu trúc phía trên thì phải, nói vậy, thì đây không khác gì nhà giam trá hình thành căn hầm như biệt thự của Gumayusi rồi. Từ đằng xa Zeus nhìn thấy bóng người nhỏ nhắn quen thuộc, thêm cái dáng cao gầy ốm yếu của Faker làm cậu ta chắc chắn hơn là Keria đang đứng đó.

Cậu vội chạy qua đó, gần tới nơi thì Keria hét lớn

      "Dừng, sàn nhà có bom"

Là đứa nào chơi ác đến thế chứ? Zeus nhìn sàn nhà được lấp đầy bởi các ô gạch thì không dám bước tới nữa, lùi lại một chút thì lại đụng vào người Oner. Cái tên này có cần đứng sát đến vậy không, vướng víu thật chứ.

Keria cẩn thận dò xét, giờ nhảy hết qua cũng chưa chắc bản thân đủ nhanh để sống toàn thây, hơn nữa, vẫn còn Faker ở đó. Zeus nhìn một lượt quanh căn hầm, chợt nảy ra sáng kiến. Cậu ta cởi balo, lôi ra một đống dây thừng, dùng nó leo lên một trong các cột bê tông rồi buộc bản thân mình trên đó, thử đục thủng một lỗ đủ để nhét sợi dây thừng qua. Ròng rã cả tiếng đồng hồ mới được một bên, cậu ta chạy sang bên còn lại của phòng, làm tương tự, cuối cùng vắt một phần được cắt ra của sợi dây thừng lên là xong rồi. Vì một bên được làm cao hơn bên còn lại nên cậu ta dễ dàng trượt xuống được.

Cậu ta giải thích sơ qua kế hoạch, rồi trượt xuống, Faker lúc này để Keria đứng trên vai, đúng lúc Zeus trượt qua thì túm lấy cậu ta, an toàn thoát ra khỏi khu vực nguy hiểm. Đến lượt Faker thì cậu ta nối dài dây, thả cho anh ta tự đu lên... đúng là phân biệt đối xử.

Chưa biết phải thoát ra thế nào thì trần căn hầm đột nhiên bật sáng chói đèn. Người lúc nãy ngồi trong bóng tối quan sát nhất cử nhất động của bốn người đứng lên. Hắn ta kéo lê chiếc ghế theo sau lưng, ra tới mép khu vực nguy hiểm thì dừng lại, bình tĩnh ngồi xuống trước sự ngỡ ngàng của Zeus và Keria.

***

Phản diện lộ diện ?????!!!!!

Posted on 15/1/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro