Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điện thoại của Aziraphale đổ chuông. Thiên thần đã trả lời và mong đợi đó là Crowley. Nhưng thật ngạc nhiên, đó là một con quỷ mà anh chưa từng gặp.

"Tôi là người thay thế Crowley," con quỷ nói. "Gần đây hắn ta không làm được điều gì ấn tượng cả, và " tầng dưới" không thích việc hắn giữ anh trong hàng ngũ kém hiệu quả như thế này. Vì vậy, giờ hắn ta đang xáo trộn giấy tờ và thu thập những thứ vớ vẩn trong khi tôi làm thay công việc của hắn."

"À... tôi hiểu rồi." Aziraphale lạnh lùng nói. "Chà, tôi chắc chắn không mong đợi được làm việc với cậu."

Con quỷ cười lớn. "Cảm giác là giống nhau."

Hai mươi bốn giờ sau, con quỷ rất ngạc nhiên khi thấy mình đã tan rã trong giấc ngủ. Gã không thể giải thích chuyện gì đã xảy ra, gã hoàn toàn không biết.

"Đừng để chuyện đó xảy ra lần nữa!" Beelzebub nói, khó chịu và đuổi con quỷ quay trở lại.

Chỉ sau ba ngày, con quỷ lại tan rã.

Một sự thay thế mới được gửi lên. Điều này kéo dài trong mỗi ngày của một tuần.

Sự thay thế thứ ba được gửi lên. Điều này kéo dài đúng bốn giờ.

Ba con quỷ sẽ được gửi lên lần sau. Hai người cố gắng sống sót trong ít nhất năm tháng. Vào thời điểm đó, chúng đã mắc phải bốn cám dỗ rất quan trọng, và người dân London không thể giải thích được rằng cuộc sống hàng ngày của họ được cải thiện rất nhiều theo hàng nghìn cách nhỏ nhặt. Giao thông và ô nhiễm không tồn tại, thương tích và bệnh tật được tránh một cách thần kỳ. Số người đến nhà thờ tăng lên năm trăm phần trăm, và mọi chính trị gia và CEO đều bị thôi thúc quyên góp càng nhiều tiền càng tốt cho tổ chức từ thiện. Có một cảm giác hài lòng và thiện chí chung trong không khí mà trước đây không có. Cảm thấy hết sức tuyệt vời.

Đột nhiên, Beelzebub gặp khó khăn trong việc tìm người thay thế Crowley. Hối lộ và đe dọa không có gì khác biệt. Những tin đồn đã lan rộng và chỉ ngày càng đáng lo ngại hơn khi kể lại. Không một con quỷ nào sẵn sàng lên đó và đối mặt với cơn thịnh nộ lạnh lùng, tính toán và tàn nhẫn của thiên thần tên là Aziraphale.

Crowley hoàn toàn mất bình tĩnh khi có ai đó đến nói với hắn ta. "Anh biết đấy, lẽ ra anh có thể cảnh báo tôi," hắn vui vẻ nói. "Đã làm việc với em ấy hàng nghìn năm. Tôi biết chính xác em ấy có thể là một kẻ khốn nạn đến mức nào."

Sau khi cho chạy các con số và thấy có bao nhiêu linh hồn chúng đã để lạc vào Thiên Đàng trong năm qua, Beelzebub bỏ cuộc và kết luận rằng việc cố gắng thay thế Crowley là một sự lãng phí tài nguyên khổng lồ. Địa ngục không đủ khả năng làm vậy.

Sau một năm, Aziraphale nhận được một cuộc điện thoại khác gọi đến. Anh trả lời, nín thở và gần như hét lên sung sướng khi nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

"Chào thiên thần. Bữa trưa cho tôi mời em nhé?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro