Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[JenSoo]

"Trí Tú người có bao giờ yêu ta chưa?"

Trí Tú đứng đấy, đôi chân như tê liệt, mọi hành động bây giờ đều trở nên trì trệ hơn bao giờ hết.

Trí Tú giấu hai tay mình vào ống tay áo dài sọc.

Ẩn đằng sau vẻ mặt điềm tỉnh tựa như không của Trí Tú chính xác là một cổ máy thống khổ.

Đôi tay xinh đẹp được giấu đằng sau lớp áo kia đan chặt vào nhau.

Trí Tú ú ớ gắng gượng tạo cho mình một vỏ bọc thật hoàn mĩ.

"Ta luôn yêu nàng. Mãi mãi là như vậy."

"Vậy thì ta xin người, van người hãy để ta đi. Ta không yêu người, ngàn vạn lần không muốn ở bên người. Ta xin người hãy buông tha cho ta đi."

Đôi mắt của Trân Ni đẫm lệ, ngàn vạn lần mong cầu Trí Tú buông tha mình.

Trí Tú vẻ mặt bình thản như không, hướng ánh mắt vô định.

"Trân Ni ta hỏi nàng một câu, nhất định phải thành thật mà nói cho ta biết."

Trí Tú bấm tay mình, mỗi tất thịt dần dà đẫm máu.

"Nàng thật sự chưa từng yêu ta? Hay...hay vì chính cái thân phận nữ nhi này của ta khiến nàng chán ghét ta, kinh tởm ta?"

Trân Ni cắn môi mình đến rớm máu, từng câu từng chữ nàng sắp nói ra đây có lẽ sẽ đau đớn lắm.

"Từ trước đến nay, Kim Trân Ni ta chưa một lần để người trong mắt và cũng chưa từng yêu người."

Giọng nói nàng run rẫy, ánh mắt căm phẫn hướng nhìn Trí Tú.

"Nàng đi đi. Ta trả sự tự do cho nàng."

Trí Tú trả lời. Từng câu từng chữ bây giờ sao thật khó khăn quá. Kim Trí Tú trời đất không sợ mà nay lại vì một ả ca kỷ ngay trước mắt mà run sợ đến tột cùng.

Trí Tú sợ nàng ta sẽ ly khai, sẽ bỏ lại một mình Trí Tú.

"Chuyện người là nữ nhi ta tuyệt đối có chết cũng chẳng nói. Đây coi như là một việc ta có thể làm cho người. Từ nay về sau chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt."

Trân Ni xoay lưng rời khỏi, một ánh nhìn dẫu thương hại cũng chẳng xoay người mà nhìn lấy Trí Tú.

Cõi lòng tan nát, đôi mắt đẫm lệ nhìn nàng rời khỏi, Trí Tú ngươi chờ trông điều gì? Nàng ấy sẽ chẳng xoay đầu nhìn ngươi đâu.
Ngươi có khóc đến nỗi hốc mắt cạn lệ thì nàng ta cũng sẽ chẳng xoay đầu. Đây là do ngươi tự làm tự chịu.

Mỗi người một ngã nàng ơi,
Đêm dài tịch mịch thân ta hai dòng lệ.
Nàng ơi nàng yêu ai rồi?
Nàng bỏ ta lại với nỗi đau xé nát ruột gan.
Thương tích chiến trường dăm ba ngày ta có thể trụ,
Còn đây vết thương tình trường thân ta trụ làm sao?
Đêm không trăng ta ngồi đây tương tư bóng hình nàng.
Ta khẽ chau mày, lòng đau quá nàng ơi,
Nến sắp tàn rồi sao nàng chưa quay lại?
Nhân sinh một kiếp phù du,
Mình ta tiếc nuối còn nàng nơi đâu?
Nàng ơi tấu khúc thê lương,
Cho ta gậm nhấm nỗi đau đêm ngày.
Ngọn nến phảng phất lụi tàn,
Thê lương đã tấu, tình ta đâu rồi?
Đêm này gió rét từng cơn,
Sau chẳng thấm nỗi lòng ta bấy giờ.
Nàng ơi còn nhớ hay quên...
Bốn năm về trước cùng là một đêm.
Thân ta y phục nam trang,
Bạch y đã khoác, rong chơi du hành.
Lỡ say ánh mắt nàng ơi,
Thê lương sầu não cuồng si đêm ngày.
Thân ta nhi nữ đoạn đành,
Tình si khóe mắt cõi lòng ta chôn.
Trách than ông tơ đoạn đành se duyên lỡ,
Nàng kia rồi vậy tim nàng ông đặt nơi đâu?
Mình ta ước nguyện sớm chiều,
Nắm tay nàng cùng bạc đầu giai lão.
Du sơn ngoạn thủy xá chi,
Nếu như nàng muốn giang sơn ta bỏ, cùng nàng rời đi.
Nàng ơi nguyện ước giá chi,
Ta thân nhi nữ mất nàng còn đâu.
Đành thôi ước nguyện sớm chiều,
Kiếp sau ta trả, cầu nàng đừng than.
Nàng ơi ta hẹn kiếp sau,
Kiếp này xin trả nước non, nghĩa tình.
Kiếp sau ước hẹn sớm chiều,
Tay nàng ta nắm, cầu nàng đừng buông.

Năm đó trên chiến trận, Trí Tú thân khoác bạch y chân đạp hắc mã hung hăng lao về phía trước.
Đáng thương thay đó chính là trận đánh cuối cùng của y.
Phe địch toàn thắng, Kim Trân Ni nàng đứng đấy, ánh mắt đẫm lệ cuối nhìn Trí Tú.
Trí Tú ngươi bại rồi, bại dưới tay người mà ngươi yêu thương nhất.

"Trân Ni, kiếp sau...kiếp sau nàng sẽ yêu ta chứ?"

Hơi thở gắng gượng, Trí Tú thều thào vài câu nói.

"Trí Tú, nếu thật sự có kiếp sau thì ta nhất định sẽ gả cho người."

Trân Ni tay vuốt ve khuôn mặt đẫm máu của Trí Tú.
Nàng yêu Trí Tú chứ? Rất yêu.
Nhưng Trí Tú là thù, là họa.
Đất nước của nàng, con dân của nàng, nàng đâu thể vì tình mà ích kỷ làm ngơ.
Năm lần bảy lượt mưu kế hại người, ngờ đâu bản thân sa đọa lạc lưới tình...

Kiếp này nàng phụ, hẹn người kiếp sau.

...

"Bạch y ngày đó khoác trên vai, lưng ta đẫm máu bỏ nàng rời đi."
"Người đi bỏ lại câu thề, tim nàng sầu não muôn đời day dứt."

...

#Lần đầu viết kiểu này nên không tự tin lắm về việc dùng từ, nếu có sai sót mọi người thông cảm nhé .

Dù sao thì cũng hy vọng mọi người sẽ thích nó.

Chúc mọi người buổi tối đọc truyện vui vẻ 🤗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro