trans | cung bọ cạp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã nửa năm trôi qua kể từ ngày chương trình tỷ tỷ đạp gió rẽ sóng kết thúc. Hiện tại, Trịnh Tú Nghiên đã trở về Mỹ. Nàng có một cuộc hẹn với Vương Tử Tuyền vào tối nay ở Los Angeles.

Bên trong quán cà phê ở góc sân bay. Hai người phụ nữ cùng đội mội kiểu mũ có nhãn hiệu dấu chia đang ngồi đối diện nhau.

"Cici, làm ơn đừng quấy rầy cuộc sống của chị tôi." Trịnh Tú Tinh tháo kính râm xuống, ánh mắt tràn đầy sát khí, hùng hổ doạ người.

"Không phải như những gì em nghĩ đâu Krystal! Chị chỉ là..." To rộng vành mũ che khuất ánh mắt mất mát của Vương Tử Tuyền, nhưng lông mi không ngừng run rẩy của cô lại bán đứng cô.

"Chị ấy là chị gái của tôi, không phải cô." Trịnh Tú Tinh thấp giọng gào lên, cô đã thực kiềm chế chính mình, cô đã xem từng tập của chương trình Đạp gió rẽ sóng mặc dù về cơ bản cô chỉ xem phần của chị gái, nhưng tại sao lần nào cô cũng thấy Vương Tử Tuyền xuất hiện.

Khi chương trình mới phát sóng, Trịnh Tú Tinh đã tinh mắt và thấy rằng hai người bọn họ đang ở trao đổi thứ gì đó. Lần thứ hai công diễn tuy rằng không có ở cùng một tổ đội, trên màn hình cô có thể thấy được hai người bọn họ đang trộm ôm ôm ấp ấp. Cô đã sớm đoán được ở lần công diễn thứ ba, chị gái mình nhất định sẽ đem nhẫn tuyển Vương Tử Tuyền. Nhưng cô chưa từng nghĩ rằng, ở chương trình sắp kết thúc, Vương Tử Tuyền thế nhưng lại tặng chị gái mình một chiếc nhẫn đôi.

Trịnh Tú Tinh nhớ đến chiếc vòng đôi mà mình đã cùng mua với chị gái khi cả hai đi du lịch. Nhưng Trịnh Tú Nghiên lại nói rằng đó là lần đầu tiên đeo đồ đôi, còn biểu hiện như vậy vui vẻ!

Trịnh Tú Tinh ở Hàn Quốc tức giận muốn điên rồi!

Cung Bọ Cạp trời sinh liền rất nhạy bén, liếc mắt một cái là có thể hiểu rõ người khác đang nói dối hay không, đồng dạng, cung Bọ Cạp thực thích ăn dấm, cô sẽ không ở trước mặt chị gái mình biểu hiện ra tới, mà chỉ yên lặng ở trong lòng phun tào. Nhưng cô lại không biết rằng Vương Tử Tuyền cũng là cung Bọ Cạp.

"Chị biết. Chị chưa từng có đem Jessica coi như chị gái."

Trong chương trình, có rất nhiều người gọi Trịnh Tú Nghiên là "Ca tỷ", nhưng Vương Tử Tuyền trong lòng rõ ràng, cô chưa từng có gọi nàng như vậy, thậm chí nàng từng ở trước mặt trêu cô rằng hãy gọi nàng là "tỷ tỷ".

"C-cái gì?" Trịnh Tú Tinh nhíu mày, ngón tay thon dài gõ gõ mặt bàn. Mà cốc cà phê trên bàn đã sớm lạnh thấu.

"Cô có biết bởi vì muốn cùng cô đi du lịch mà chị gái tôi làm việc có bao nhiêu vất vả không? Chỉ vì cái lời hứa đó."

Vương Tử Tuyền tim đập lỡ một nhịp, cô luôn tập trung vào hiện tại, không có suy nghĩ nhiều về tương lai, cô cho rằng Trịnh Tú Nghiên cũng nghĩ như mình, lại chưa từng biết rằng nàng ở sau lưng phải trả giá nhiều như vậy.

"Cô có biết chị gái tôi đã đau đớn như thế nào không? Chương trình chỉ là chương trình mà thôi. Tôi không muốn chị gái mình bị lừa dối thêm một lần nữa." Bị lừa bởi vì cái gì, hai người trong lòng đều hiểu rõ. Trịnh Tú Tinh đã ở bên chị gái mình trong khoảng thời gian tồi tệ đó. Còn Vương Tử Tuyền chỉ là người qua đường mà thôi.

"Chị yêu Jessica, chỉ duy nhất nàng." Vương Tử Tuyền nói xong, đồng tử của Trịnh Tú Tinh đột nhiên co rút lại, cô không tin được những gì mình vừa nghe mà nhìn người đối diện, còn hoài nghi chính mình nghe lầm.

"Jessica là người đặc biệt nhất đối với chị."

"Không..." Trịnh Tú Tinh đột nhiên lên tiếng ngắt lời. Vương Tử Tuyền lại không có xem cô, mà lại tiếp tục cúi đầu nói.

"Có thể em nghĩ đó chỉ là diễn, nhưng đối với chị thì hoàn toàn khác..."

"Cici..." Giọng nói run run phía sau lưng khiến Vương Tử Tuyền đột nhiên quay đầu lại, không biết từ khi nào Trịnh Tú Nghiên đã đứng ở phía sau cô.

"Đi theo chị."

Không quan tâm đến sự kinh ngạc của Trịnh Tú Tinh, Trịnh Tú Nghiên nắm lấy tay của Vương Tử Tuyền kéo cô về phía cổng lên máy bay. Nàng sức lực rất lớn, cổ tay trắng nõn của cô thế nhưng xuất hiện nhàn nhạt dấu vết của nàng. Khi tinh thần dần hồi phục trở lại thì hai người bọn họ đã ngồi trên cùng một chuyến bay.

"Jessi. Em..."

"Đồ ngốc." Trịnh Tú Nghiên giơ tay xoa đầu cô, hiện giờ nàng như một con mèo nhỏ với đôi mắt dầm dề nước, giọng nói nhẹ nhàng và dễ thương thật lâu cô không có nghe được: "Tại sao em không nói cho chị biết?"

Vương Tử Tuyền đã rất kiềm chế cảm xúc của mình. Tình cảm của cung Bọ Cạp thường rất mãnh liệt, nhưng ở trước mặt Trịnh Tú Nghiêng cô trở nên thẩn trọng hơn: "Em sợ."

"Này không giống em, Cici."

"Bởi vì đó là chị."

"Chị như thế nào tìm được em?"

"Mũ, đồ ngốc."

"Em nhìn nè~"

"Nhẫn! Chị biết nó có ý nghĩa gì không?"

Vương Tử Tuyền mỉm cười, ngoan ngoãn dựa đầu vào vai của Trịnh Tú Nghiên, mở ra năm ngón tay rồi đan chặt lấy nhau, cặp nhẫn quả thực là một sự kết hợp hoàn hảo.

"Đương nhiên, đó là bí mật của chúng ta." Trịnh Tú Nghiên đầu ngón tay vuốt ve nhẫn, giọng nàng nhẹ nhàng lại tinh tế.

"Krystal..." Vương Tử Tuyền ngập ngừng nói.

"Đừng lo lắng, Krystal luôn đứng về phía chị."

"Em ghen tị."

"Tại sao~" Trịnh Tú Nghiên kéo dài giọng điều và lắc lắc Vương Tử Tuyền cánh tay.

Vương Tử Tuyền nghiêng người bất ngờ ôm lấy Trịnh Tú Nghiên.

"Chị là của em."

"My little ghost."

"My partner."

Con mèo nhỏ bĩu môi và cắn lấy tai của cô.

"Em cũng là của chị."

"My cute monkey."

"My big baby."

"My lamian."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro