Phần 5 - Tẫn Tịch Hà Niên: Bất Tri Tu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ TÁC GIẢ: HƯƠNG DỤ TÂY ĐA ]

❖ Translate: Elvis
» Edit: Js Art

Là Một Seri Tuyển Tập "ONE-SHOT" Do Bạch Vân Tịch Sưu Tầm.

Bối cảnh: Nhân Giới - Đại Chu (Cảnh Quốc)
Couple chính: Đạm Đài Tẫn x Diệp Tịch Vụ (Lê Tô Tô)

➫ Cốt truyện là từ sau khi ra khỏi Mộng Yểm Ma, bối cảnh tác giả viết theo cả trên phim và nguyên tác, Lê Tô Tô đã xuyên vào, nhưng vì là bối cảnh ở nhân gian nên mình sẽ dùng cái tên Diệp Tịch Vụ trong suốt quá trình viết.

PHẦN 5: KHÔNG BIẾT XẤU HỔ

"Đạm Đài Tẫn, ngươi làm cái gì vậy! Người không cảm thấy thẹn hay xấu hổ một chút nào sao?" Diệp Tịch Vụ trợn tròn mắt che ngực mình lại, hộp điểm tâm trong tay cũng theo động tác của nàng mà rơi xuống đất.

Nàng nghĩ rằng: Phản ứng của ta lúc này, chắc hẳn là phản ứng tiêu chuẩn của một nữ tử ở nhân gian đi?

Đạm Đài Tẫn thu hồi ánh mắt đang nhìn chăm chú vào trước ngực nàng, sau đó chuyển sang phân tích biểu cảm của nàng, đôi mắt đen láy nhấp nháy, rồi hắn tựa như đã hiểu ra được điều gì đó, nhướng mày một chút, nho nhã lễ độ nói một câu: "Xin lỗi."

Rồi sau đó lại ngồi đến bên cạnh cửa sổ của Kinh Các, cầm bút lên và tiếp tục chép kinh văn, tựa như thể là vừa rồi chẳng hề có chuyện gì xảy ra.

Cảnh tượng tiếp theo mà Diệp Tịch Vụ đã nhìn thấy, khi bước vào bên trong lầu các.

Ngoài cửa sổ là những cây đào nở rộ rực rỡ, ánh nắng ấm áp tiến vào một cách lười biếng, chiếu rọi lên bóng dáng người đang chăm chú chấp bút bên cạnh cửa sổ, người nọ mặt một thân y phục nhạt màu, mái tóc đen nhánh rủ xuống, che khuất đi nét mực đen đậm của những trang kinh văn đã được chép ra một cách tỉ mỉ, và đang được đặc chỉnh tề ở trên án thư.

Tựa như một quý công tử không màng thế sự, cũng không thích danh lợi hay nịnh nọt, bên ngoài người người tấp nập, người một chung rượu ta một tách trà, còn Đạm Đài Tẫn thì lại tìm đến một yên tĩnh như là lầu các này để chép kinh văn.

Diệp Tịch Vụ không hiểu vì sao lại sợ quấy nhiễu đến hắn, thế là gõ nhẹ vào cửa.

Mà một tiếng gõ cửa này của nàng, lại càng khiến cho Đạm Đài Tẫn thêm hoài nghi.

Nữ nhân này từ hôm ấy đến nay vẫn không được bình thường, nhìn thấy rõ là có mười phần bất thường.

Theo như lời của Huyết Nha nói, thì cô ta là bị ngã hỏng đầu rồi!

Có lúc thì nói thích ta, cũng có lúc thì lại nói muốn giết ta.

[ Huyết Nha: Quạ mắt đỏ. ]

Đối với Đạm Đài Tẫn mà nói, thì thích một người cùng với giết một người cũng không mâu thuẫn, mâu thuẫn nhất ở chỗ, là trong mộng cảnh của Mộng Yểm Chi Hoa, Diệp Tịch Vụ rõ ràng là có thể nhìn thấy hắn chết, nhưng nàng lại dùng chính bàn tay không dính nước Xuân Thu của mình để ngăn chặn lưỡi đao sắc.

Lý do là gì?

Đạm Đài Tẫn đã ra lệnh cho một con Huyết Nha thông minh đi dạo một vòng ở trong thành, điều tra qua tâm tư của nữ nhân một chút, lúc sau Huyết Nha trở về báo tin cho hắn rằng: "Đã phá được vụ án, đã phá được vụ án! Vấn đề nằm ở trong lòng của Diệp Tịch Vụ. Nếu mà không phải vậy, thì đêm nay cứ đem ta mang đi nướng ăn đi!"

Tâm?

Đạm Đài Tẫn nhìn chăm chú vào trong đôi mắt màu đỏ máu của Huyết Nha, nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, cảm thấy dường như là có vài phần hợp lý.

Ngày đó Diệp Tịch Vụ dạy hắn vẽ bùa, dường như nàng cũng đã nói như vậy: "Nghĩ xem trong lòng đang muốn cái gì. . . Giữ vững được đạo tâm của chính mình, lúc niệm chú thì trong tâm không được có tạp niệm, vậy thì mới có thể thành công được."

Lúc sau, nàng đã tựa vào trên người của hắn và ngủ thiếp đi. Khi đó, Đạm Đài Tẫn nghe thấy tiếng thở của nàng đang ở rất gần với trái tim của hắn, thì. . . Sau đó hắn liền có thể thành công vẽ ra được Thương Sinh Phù.

Những ngày gần đây, chỉ cần nghĩ về dáng vẻ của Diệp Tịch Vụ áp sát lên trên lòng ngực của hắn để ngủ, thì Thương Sinh Phù tám chín phần liền có thể vẽ ra được thành công.

Và điều này cũng phù hợp với tin tức mà Huyết Nha đã mang đến, người luôn có những hành vi kỳ quặc cổ quái, trước sau đều không đồng nhất, hơn một nửa vấn đề là nằm ở trong lòng.

Cho nên những ngày gần đây, chỉ cần nhìn thấy Diệp Tịch Vụ, thì hắn liền nhìn chằm chằm vào nơi ngực trái của nàng.

Chẳng lẽ ở nơi đó đang ẩn chứa Yêu Quái nào đó? Có thể khiến cho ta lâm trận cho Huyết Nha rút lui, thậm chí còn khiến cho ta không nỡ làm hỏng cái gương mặt mà ta vốn ghét cay ghét đắng kia!

Thế nhưng ta lại vẫn không thể nghe ra được có bất kỳ mùi yêu khí nào, điều này chứng tỏ, yêu lực của con Yêu Quái này nhất định là cao thâm đến khó lường, nếu có thể thu phục được. . . .

Sau đó, Tiểu Ma Thần liền nhận được một cái tát, và một lần nữa bị Diệp Tịch Vụ mắng là tên không biết xấu hổ, vô liêm sỉ!

Huyết Nha ở bên ngoài cửa sổ gấp đến độ giậm chân lo lắng: "Đạm Đài Tẫn! Người bình thường nào có ai nhìn chằm chằm như thế đâu!!"

Đạm Đài Tẫn không thèm để ý đến lời của nó, truyền âm nói: "Lui xuống đi, Diệp Tịch Vụ sợ ngươi!"

"Nhưng hiện tại ta bị Thương Sinh Phù hóa thành Hỉ Thước rồi, không phải Quạ đen—— !" Một tiếng động vang lên, kèm theo đó là cảnh tượng của Huyết Nha bị rơi xuống.

Diệp Tịch Vụ một thân mồ hôi lạnh, phản ứng của nàng cuối cùng cũng không có bị Đạm Đài Tẫn nhìn thấu. Nàng đem hộp điểm tâm đặt sang một bên, tiện hỏi: ". . . . . . Bên ngoài cửa sổ có tiếng gì vậy? Đạm Đài Tẫn, ngươi lại đang giả Thần giả Quỷ để làm chuyện gì bất chính đúng không?"

Đạm Đài Tẫn bình tĩnh nói: "Không có gì, tiếng động vừa rồi là do tuyết rơi."

Huyết Nha biến thành Hỉ Thước thực sự không yên tâm về Đạm Đài Tẫn, dù mới bị rơi xuống từ trên cao, tuy thân tàn nhưng ý chí kiên cường vẫn còn đó, nó lại lén trèo lên và ẩn mình vào trong rừng hoa đào.

"Được rồi." Diệp Tịch Vụ mở hộp điểm tâm ra nói: "Lát nữa ta đi rồi, người cứ tiếp tục ở đây chép kinh đi, còn hiện tại thì đem cái hộp điểm tâm này ăn hết sạch cho ta, không được bỏ lại một cái nào."

"Này khó mà có thể ăn hết sạch được. . ." Đạm Đài Tẫn liếc mắt nhìn vào trong hộp, đánh giá một chút: "Cô xác định là, những thứ này còn có thể ăn được?"

Diệp Tịch Vụ giận đến mức hai mắt muốn bốc hỏa, nhưng nhớ đến số mệnh của Tam Giới Tứ Châu đang ở trên vai mình, thế là cố gắng kìm nén cơn giận xuống.

"Sao lại không ăn được, còn không phải chỉ là, trông có chút khó coi thôi hay sao? Ta đều đã thử qua rồi, hương vị cũng không tệ đâu." Nói xong rồi, nàng lấy một miếng bánh nhét vào trong miệng: "Nhìn xem, rất thơm!"

"Ồ?" Đạm Đài Tẫn đưa tay chống cằm, tay còn lại chỉ vào một loại bánh có màu sắc khác nói: "Cái này cũng không có vấn đề gì chứ? Ta không tin, cô ăn thử một cái cho ta xem."

Chẳng mấy chốc, mười hai miếng bánh với bốn màu sắc khác nhau, giờ chỉ còn lại có tám miếng.

Diệp Tịch Vụ ăn no đến nấc lên một tiếng, thầm than trong lòng: Tiểu Ma Thần không hổ là Tiểu Ma Thần, lừa người đến không thèm chớp mắt, hiện tại việc cấp bách nhất chính là, tìm ra khúc xương nào là Tà Cốt!

"Lần này, lại là vì chuyện gì? Cô tự tay làm điểm tâm mang đến cho ta, là có điều gì muốn yêu cầu ta làm sao?" Đạm Đài Tẫn nói chuyện với nàng, mi mắt cũng không thèm nhấc lên.

Nữ nhân này, trước kia đã có một rổ ý xấu ở trong đầu, hiện tại trong lòng hơn một nửa chắc là đang che giấu Yêu Ma nào đó, cũng không biết là muốn dụ dỗ ta để đạt được mục đích gì.

Thế nhưng thiếu nữ ở phía đối diện lại là vẻ mặt ngây thơ, hơi mờ mịt nói: "Ta chỉ là, chỉ là muốn đến gặp ngươi thôi!"

Diệp Tịch Vụ là đang nói lời thật lòng.

Nàng đến nhân gian tuy không thể sử dụng được thuật pháp nào, mọi việc đều phải dựa vào phù chú, hiệu quả rất thấp. Nhưng từ nhỏ nàng đã thuộc lòng tâm quyết của Hành Dương Tông, hiện tại vẫn còn ghi tạc ở trong lòng. Mỗi khi dược lực của Kết Xuân Tằm phát tác, nàng liền đem tâm quyết niệm đến mười lần, cũng đủ để khiến cho huyết mạch thông suốt, tâm trí tỉnh táo.

Nhưng chính nàng cũng không biết là bắt đầu từ khi nào, có lẽ là sau khi bị ảnh hưởng bởi yêu lực của Mộng Yểm Ma, nên những suy nghĩ trong đầu nàng cứ đảo lộn suốt, tâm quyết dù có đọc ngược hay đọc xuôi, thì cuối cùng nàng vẫn bị sai một câu.

Nàng niệm tâm quyết một trăm lần, vẫn là nhớ đến hắn, vẫn là muốn gặp hắn.

"Đến gặp ta?" Đạm Đài Tẫn không hiểu, cũng lười tìm hiểu.

Diệp Tịch Vụ trong khoảng thời gian gần đây cứ hay nói lung tung, nếu ta đi phân tích từng câu từng chữ của cô ta, không bị mệt chết mới là chuyện lạ!

Hiện tại chuyện quan trọng trước mắt chính là, thu phục con Yêu đang ở trong lòng của cô ta, nhưng hiện tại sức mạnh của ta còn quá yếu, yếu đến nỗi dù ngực có dán sát vào tim của cô ta, cũng không thể cảm nhận được một chút khí tức của Yêu Ma nào!

Thế nên hiện tại, ta phải chiều theo ý của Diệp Tịch Vụ, như vậy cô ta mới cho ta đi ra khỏi phủ, hấp thụ yêu lực ở bên ngoài.

Đạm Đài Tẫn cong môi cười, cầm lấy một miếng bánh không mấy đẹp mắt bỏ vào trong miệng.

"Thế nào?" Diệp Tịch Vụ ngẩng đầu lên hỏi.

"Ừm."

"Ừm là có ý gì? Là ăn ngon hay vẫn là ăn không ngon?"

"Ăn ngon hay ăn không ngon, thì có gì khác nhau sao? Nếu cô muốn đến gặp ta, thì cứ đến, nếu cô muốn ta ăn những gì do cô làm, thì ta sẽ ăn."

Diệp Tịch Vụ bị câu hỏi này của hắn làm cho nghẹn lời: Đúng vậy, ta vì sao lại phải để tâm đến việc Đạm Đài Tẫn cảm thấy bánh này ăn có ngon hay không?

Thế nhưng sau đó nàng lại nghe thấy Đạm Đài Tẫn nói: "Ăn ngon."

Đồng thời, Đạm Đài Tẫn gửi truyền âm cho Huyết Nha ở bên ngoài cửa sổ: "Nếu lời của ngươi là đúng, thì ta chỉ cần nói như vậy, là cô ta sẽ dẫn ta ra khỏi phủ?"

Diệp Tịch Vụ quả nhiên là chống cằm lên, đắc ý cười, nàng nghĩ thầm: Tiểu Ma Thần này tuy là không có thất tình lục dục, có thể nói cùng với Thao Thiết[1] là có vài phần tương đồng, thế nhưng vẫn còn có một chút phẩm vị.

[1] Thao Thiết: Thần Thú/Hung Thú Thượng Cổ, có khả năng cắn nuốt rất kinh khủng, sống từ thời Hồng Hoang, có đôi mắt to, miệng rộng, dáng vẻ kỳ lạ, bản tính hung hãn, tham ăn. Một số thuyết cho rằng Thao Thiết thân dê, mắt dưới nách, răng hổ vuốt người, có đầu to cùng miệng lớn, và có tuổi thọ đến 10 vạn năm. Sự tham ăn của Thao Thiết có khi được miêu tả rằng: "Sau khi cắn nuốt tất cả vạn vật, Thao Thiết tự nuốt chính mình rồi hóa thành hư vô." Bắt nguồn từ: Sơn Hải Kinh.

Nàng nhìn hắn bằng ánh mắt sáng lấp lánh: "Đạm Đài Tẫn, năm mới sắp đến rồi, ta muốn ra ngoài phủ mua một ít đồ, ngoài kia có rất nhiều món ngon, ngươi có muốn đi cùng ta hay không? Đừng có suốt ngày ngồi ở trong cái lầu các nhỏ bé này như vậy!"

Lời của Huyết Nha vừa đúng thêm một ý nữa, thế là nó cũng nâng cằm lên, à không phải, phải là nâng mỏ lên tỏ vẻ.

Đạm Đài Tẫn nhìn lên nói: "Ra phủ mua đồ, đi đến nơi nào?"

"Có rất nhiều nơi có thể đến, ngươi muốn đi đến nơi nào?"

"Đi. . . Cửa tiệm y phục thì sao?"

Diệp Tịch Vụ cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì Tiểu Ma Thần thế mà lại có cùng chung một suy nghĩ với nàng.

Nàng vẫn không thể nào tìm ra được, dù có nghĩ trăm lần cũng không ra, đến cùng thì khúc xương nào trên người của Đạm Đài Tẫn mới là Tà Cốt. Mặc dù Diệp Tịch Vụ đã cùng Đạm Đài Tẫn thành hôn rồi, thế nhưng cả hai lại không có ngủ chung với nhau, thế nên nàng căn bản là không thể tìm ra được khúc xương nào là Tà Cốt.

Lần này lừa Đạm Đài Tẫn ra khỏi phủ, nơi tốt nhất để đến chính là cửa tiệm y phục, nhân lúc hắn thử y phục, ta liền tranh thủ thời gian giở trò sờ soạng một phen.

"Được a, được a, ta. . . Ta cũng đan có ý định đến đó!"

Thế nhưng, nàng đại khái là không biết được, ở nhân gian có rất nhiều quy củ, chuyện rút vải giúp nhau thay y phục, là một chuyện mà nam nữ ở đây không được làm giữa thanh thiên bạch nhật.

Và đó cũng chính là lý do Đạm Đài Tẫn chọn tiệm y phục làm mục tiêu để đến.

Yêu Ma trước khi cắn nuốt nguyên thần của một người, thì tất nhiên là phải hãm hại lừa gạt. Nơi có nhiều đôi giai lữ đến tụ tập, thường chính là những nơi có yêu khí nặng nhất.

Tiểu Ma Thần người ta lên kế hoạch rất chu đáo, nếu hắn cùng Diệp Tịch Vụ đi đến nơi đó, mà làm ra cử chỉ hành động gì khác thường, thì chắc chắn sẽ khiến cho Yêu Ma hoài nghi. Đạm Đài Tẫn cũng đã sớm cho Huyết Nha đi đến đó thám thính, cũng biết rõ được ở nơi đó sẽ có nam nữ tử sẽ giao tiếp với nhau như thế nào, và làm ra những hành động gì.

Vậy nên Đạm Đài Tẫn nói thêm: "Diệp Tịch Vụ, về phần điểm tâm này, cô bảo ta ăn hết cũng được. Và bảo ta đi ra ngoài phủ mua y phục cùng cô cũng được, nhưng. . ."

Diệp Tịch Vụ cảnh giác nói: "Nhưng cái gì?"

"Lúc ra khỏi phủ, cô cần phải gọi ta là phu quân, còn ta tất nhiên là sẽ gọi cô là nương tử."

"Đạm Đài Tẫn!! Ngươi không biết xấu hổ à?!"

"Nếu như cô không muốn, vậy thì cũng không sao cả! Việc đi ra ngoài mua sắm, ta cũng không cần phải đi cùng."

Diệp Tịch Vụ kìm nén lửa giận trong lòng: Việc nhỏ mà không nhịn được thì sao làm được việc lớn, hôm nay ta nhất định phải lừa được hắn ra khỏi phủ, bằng không thì làm sao mà biết rõ được Tà Cốt nằm ở vị trí nào?

"Được được được. . ." Diệp Tịch Vụ chỉ vào những chiếc bánh còn lại nói: "Ngươi ăn trước đi, nếu ngươi dám ăn hết, ta liền dám gọi ngươi một tiếng phu quân!"

Đúng thật là không thể hiểu nổi, Diệp Tịch Vụ rốt cuộc là bị Yêu Ma nào đoạt xá rồi?

Thật đúng là quá bất thường, ta còn tưởng rằng sẽ vô cùng khó khăn, nhưng lại không nghĩ tới, chỉ cần ăn vài chiếc bánh là có thể khiến cho cô ta mở miệng gọi ta là phu quân!

Đạm Đài Tẫn không cầm được lòng, ánh mắt lại lần nữa chuyển hướng đến vị trí trước ngực nàng, nhưng lại sợ bị nàng đánh lần nữa, nên chỉ có thể cúi đầu, yên lặng đem phần điểm tâm còn lại bỏ vào trong miệng.

Diệp Tịch Vụ dùng góc mắt để nhìn chằm chằm vào hắn, xem hắn ăn điểm tâm.

Đạm Đài Tẫn thật sự ăn rất chậm, mãi cho đến khi chiếc bánh cuối cùng được ăn xong, thì hắn mới dám ngẩng đầu lên nhìn nàng.

Thế nhưng lại phát hiện ra, nàng đã ngủ rồi, nghe thấy tiếng hít thở đều đều của nàng, trông không giống như là đang giả vờ. Cuối cùng thì một câu "phu quân" này, vẫn là bị nàng nợ lại.

Phương Thốn Hải Nạp, Ý Động Thần Tùy!

Dựa vào uy lực của phù chú tạo ra, cùng với đạo hạnh không cao của Đạm Đài Tẫn, hắn có thể tạo ra được ảo cảnh của Thương Sinh Phù trong tầm một nén nhang, sau đó liền sẽ biến mất.

Sức mạnh của ta đã dùng hết toàn lực vào ngày diễn ra hỉ yến hôm đó, theo lý mà nói, thì hiện tại bên ngoài cửa sổ cảnh tượng lẽ ra phải là mùa Đông hiu quạnh mới đúng?

[ Hỉ yến: Tiệc cưới. ]

Những ánh nắng ấm áp và ánh mắt của Tiểu Ma Thần vẫn dừng lại ở nơi gò má của nàng, thậm chí là cả những cánh hoa đào cũng theo gió xuân mà bay vào bên trong Kinh Các, rồi nhẹ nhàng chạm vào mũi nàng.

Diệp Tịch Vụ từ bên trong giấc mộng đẹp, theo bản năng nhăn mũi nhíu mày, hờn dỗi nói: "Phu quân."

Coi như là đang luyện tập cách cư xử bình thường của một con người, Đạm Đài Tẫn hơi há miệng nhưng lại không có phát ra âm thanh.

Đáp lại nàng một câu: "Nương tử!"

HẾT.

🌙 Collect date: 08.04.2023

[ ONE-SHOT: TẪN TỊCH HÀ NIÊN - END ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro