[ONESHOT] We Have Never Been Real [Part 4], YoonYul

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Part IV

Status: Đừng sống trên sự miễn cưỡng của người ta, mà hãy sống nhờ tình yêu thật sự họ dành cho mình.

“Yuri, quà của fan tặng em nè” – đã gần 1 tuần nay, vẫn thường xuyên ngày nào cũng vậy, một người fan bí mật có tên A luôn gửi cho Yuri những món quà.

“Hôm nay lại là gì thế nhỉ?” – Sooyoung tò mò nhòm vào chiếc hộp quà trên tay của Yuri

“Yuri có vẻ rất vui kìa, cậu ấy thật may mắn khi có được một người fan như thế” – Hyoyeon nhìn biểu hiện trên khuôn mặt Yuri rồi cảm thấy chút ghen tị.

“Thôi nào các cậu, có gì đâu chứ” – Yuri vẫn mỉm cười và đọc từng dòng chữ trên tấm thiệp được gửi hàng ngày đến cho cô.

“Tớ không nghĩ đó còn giống một người fan nữa đâu, tớ nghĩ đó giống như một người đang yêu thầm Yuri thì đúng hơn” – Sooyoung nói với một giọng điệu trêu trọc Yuri, đôi lúc ánh mắt cô lại hướng tới Yoona để quan sát phản ứng.

Yuri không nói gì cô chỉ tập trung đọc hết tấm thiệp được gửi tới trong hộp quà của mình.

“To Yuri thân mến, tôi vẫn đang làm công việc mà dạo gần đây tôi hay làm đây – gửi quà tới bạn. Dạo này tôi không còn thấy khuôn mặt buồn rầu của bạn nữa, nhưng tôi vẫn cảm thấy hình như bạn vẫn không thực sự vui, có chuyện gì thế, có phải vì ai đó khiến bạn như vậy không. À bạn có thích chocolate đúng không, tôi đoán vậy, chắc hẳn bạn đã yêu một ai đó rồi đúng không, hãy thưởng thức vị của thanh chocolate tôi tặng bạn nhé, tôi nghĩ nó sẽ phù hợp với tâm trạng của bạn đó.

From A”

Cô khẽ mỉm cười, fan của cô luôn hiểu cô và biết cô thích gì. Từng dòng chữ và lời nói trong tấm thiệp dường như có một ngụ ý nào đó, nó luôn khiến Yuri phải suy nghĩ và cố gắng giải đáp nó, nhưng cuối cùng cô vẫn chưa thành công một lần.

“Có vẻ như người fan bí mật này đang khiến Yuri cảm thấy khá hơn” – Sooyoung đến nói nhỏ bên tai của Yoona

“Chắc là vậy, người bạn đó nên tiếp tục cố gắng nhiều hơn nữa” – Yoona thở dài nhẹ vẫn chăm chú hướng mắt về phía Yuri.

Sooyoung cười khúc khích rồi di chuyển đến phía chiếc ghế nơi mà Jessica và Tiffany ngang ngồi.

“Các cô gái, chuẩn bị nào, show time” – tiếng các staff gọi các cô gái khiến họ hào hứng đứng lên và bước theo ra phía sân khấu.

Yuri là người đi ra cuối cùng khỏi phòng chờ, ngay đằng trước cô chính là Yoona, cô hơi giật mình khi nhận ra điều ấy, nhưng rồi nhanh chóng rụt rè đi chậm hơn để tránh khỏi việc phải đi quá gần với cô ấy. Cô vẫn chưa thực sự có đủ dũng cảm để giả vờ như mọi chuyện không có gì, cô sợ nếu lại gần ý chí của cô sẽ mất đi và lại trở về với con người yếu đuối của mình.

Khẽ mím môi và hơi cúi mặt xuống, cô rất sợ phải đối diện với chính bản thân khi đứng giữa lí trí và con tim của mình.

Một cái gì đó êm êm chắn ngang bước đi của cô, nói chính xác hơn là hình như Yuri vừa va phải một cái gì đó như tường vậy, nhưng nó lại mềm và ấm chắc chắn là không phải tường rồi. Chầm chậm ngẩng đầu mình lên quan sát, cô bắt gặp đôi mắt của Yoona. Họ đứng đó nhìn nhau trong vài giây rồi Yoona chủ động phá vỡ.

“Unnie không sao chứ, chúng ta cần phải khẩn trương ra sân khấu, em chỉ định nói thế thôi” – Yoona lo lắng nhìn Yuri, cô cảm thấy có cái gì đó khá ngượng ngùng diễn ra giữa họ.

“Không sao đâu, uhm chúng ta nhanh lên nào” – Yuri nhanh chóng bước qua Yoona, cô hơi lúng túng.

Dường như Yuri quá vội vàng mà quên mất rằng mình đang vô thức nắm tay Yoona kéo cô ấy đi cùng ra phía sân khấu. Có một người cảm thấy hơi bất ngờ nhưng rồi nụ cười lại nở trên môi, Yoona thấy hạnh phúc, vui chứ, vui đến phát điên khi bỗng nhiên cô lại được gần như thế lại được nắm bàn tay cô ấy, kết nối họ với nhau.

Khi ra đến sân khấu Yuri mới chợt nhận ra điều cô vừa làm, cô buông nhanh tay mình với tay của Yoona di chuyển về vị trí của mình.

Unnie chưa bao giờ từ bỏ, em biết mà, em sẽ cố gắng nhiều hơn.

-----------------------------------------

Ngày thứ 7 hiếm hoi mà các cô gái được nghỉ làm việc, chẳng cần phải nói họ đã vui sướng đến thế nào. Trước ngày sinh nhật Yuri 2 ngày, họ quyết định cùng nhau tổ chức một bữa tiệc bất ngờ cho cô ấy, vì ngày mai họ phải có lịch cho một Event và sang ngày thứ 2 họ sẽ phải bay sang Nhật cho hoạt động ở bên đó. Ý định tổ chức bữa tiệc đã được giấu kín và được bàn bạc kĩ bởi 8 cô gái ngoại trừ Yuri, cô ấy sẽ là người được thưởng thức sự bất ngờ này mà.

“Này này, Yoona, đang đi mua đồ để chuẩn bị tổ chức tiệc mà em dẫn unnie đi đâu thế hả” – Sooyoung bị kéo đi nhưng miệng thì vẫn càu nhàu.

‘Unnie đã hứa giúp em rồi, unnie quên hả” – Yoona quay lại nói

“Tất nhiên là không quên, nhưng mà rốt cuộc em muốn dẫn unnie đi đâu cũng phải nói chứ” – Cô gái cao hơn khẽ nhíu mày bối rối.

“Cứ đến đó thì unnie sẽ biết mà”

“Định đi đâu” – một tiếng nói khiến cả 2 cô gái còn lại giật mình

“Hyoyeon unn….unnie” – Yoona hơi lo sợ

“2 người tính đi chơi ở đâu mà không làm nhiệm vụ của mình là phải đi mua đồ hả” – Hyoyeon trừng mắt nhìn Yoona và Sooyoung đang run rẩy.

“Bọn em….”

“Bọn tớ….”

“Haha thôi thôi, gì mà sợ đến run cả người thế chứ, tớ biết hết rồi, cho tớ đi cùng tớ sẽ không nói gì đâu” – Hyoyeon phá ra cười rồi nói thầm với Sooyoung

“Ơ….cái này…….” – Sooyoung hơi e ngại nhìn sang Yoona

“Sao unnie lại biết chứ, mà unnie biết gì” – Yoona nhìn Hyoyeon khó hiểu

“Đừng có giả babo nữa đi, đi thôi, em định đưa Sooyoung đi đâu giúp em thì đưa unnie đi cùng, mau lên” – Hyoyeon kéo cả 2 ra khỏi khu trung tâm siêu thị

“Vậy còn mọi người còn lại thì sao unnie”

“Unnie đã báo với họ rồi, thôi mau đi đi, sắp trưa rồi đấy”

----------------------------------------------

Nguyên một ngày nghỉ mà Kwon Yuri chỉ nằm yên một chỗ trong chiếc phòng ngủ, duy nhất một việc cô dậy làm từ sáng cho đến bây giờ là dậy tập thể dục 1 chút rồi lại nằm xuống ngủ tiếp.

Cơ thể cô không mệt mỏi nhưng cô chán, chẳng làm gì ngoài việc nằm nghe nhạc hay đọc tạp chí, chán quá cô ngủ lúc nào cũng chẳng hay. Mọi người bỏ mặc cô ở nhà từ sáng sớm cơ, họ đi và chỉ để lại đúng một lời nhắn : “ở nhà ngoan, bọn tớ đi vì có lịch đã lên sẵn, tầm chiều bọn tớ về”.

Thậm chí Yuri đã nhấc điện thoại gọi cho từng thành viên nhưng không một ai thèm trả lời cô, bực mình quá cô quẳng chiếc phone đi và lại nằm ngủ. Cái bụng Yuri đói meo nhưng cô chẳng muốn ăn, cô đã nghĩ có được một ngày nghỉ sẽ thật tuyệt cùng với các thành viên còn lại. thế mà nó lại ra nông nỗi này.

Cuối cùng khi đã ngủ chán chê, cô lại thấy buồn, cảm thấy hơi chạnh lòng khi 8 người chị em của cô đã bỏ mặc cô một cách không thương tiếc như thế, nằm nghĩ thẫn thờ một lúc những hình ảnh của ngày hôm trước lại chạy dọc trong tâm trí của cô.

Cái ngày mà cô vô thức nắm lấy lại bàn tay Yoona, cô chỉ biết nó là điều quen thuộc với cô, hơi ấm ấy, cô đã không muốn buông ra chỉ có điều trong tâm trí cô luôn tự nhắc nhở rằng phải quên nó đi. Cô đưa những ngón tay của mình lên ngắm nhìn, những chỗ trống giữa những ngón tay, nó đã từng được lấp đầy bởi một bàn tay của ai đó.

---------------------------------------------

“Yuri, ra quán café gần kí túc xá của chúng ta đi, bọn tớ đang ở đó” – một tin nhắn từ Tiffany được gửi tới cho Yuri.

Cô nhanh chóng mặc quần áo và ra ngoài trong cái thời tiết giá lạnh của những ngày đông đầy tuyết, cô đi chầm chậm chứ không vội vàng, từ từ đưa chiếc mũ áo đội lên đầu để tránh khỏi bị tuyết làm ướt.

Đứng chờ 15 phút trước quán café gần kí túc xá, Yuri vẫn không thấy các thành viên đâu cô bắt đầu thấy hơi lo, cô cầm điện thoại và nhấn số gọi cho leader.

“Taeyeon, mọi người đang ở đâu vậy, tớ đang ở chỗ hẹn rồi” – Yuri sốt sắng hỏi

“Xin lỗi Yuri ah~, bọn tớ đợi cậu lâu quá lỡ về kí túc xá rồi, cậu mau về đi nhé, bên ngoài trời lạnh lắm”

“Khoan đã, sao các cậu lại làm thế với tớ?” – Yuri nói với khi đầu dây bên kia chỉ còn là những tiếng tút tút dài.

Cô bắt đầu cảm thấy thất vọng, đành quay đầu trở về, nắm trong tay mình một ít bông tuyết, nó thật giá lạnh cũng giống như trái tim cô lúc này vậy.

-------------------------------------------

Yuri ấn chuông để báo với mọi người rằng cô đã về và chờ đợi cho cánh cửa trước mặt mở ra. Một khuôn mặt nhỏ nhắn hơi ngó ra nhìn Yuri cười, đó là Sunny.

“Yul, cậu về rồi đó hả” – Sunny mở cửa rộng hơn để đón Yuri vào nhà.

“Các cậu khiến mình buồn lòng rất nhiều trong ngày hôm nay đấy” – Yuri bĩu môi.

“Happy Birthday to you…happy birthday to you…happy birthday to Yuri~, happy birthday to you~” – cả 8 cô gái cùng nhau cất tiếng hát chúc mừng sinh nhật tới Yuri khiến cô ấy bất ngờ.

“Các cậu…….” – Yuri xúc động

“Thôi nào Yuri của chúng ta sao lại sắp khóc rồi” – Taeyeon đi tới vỗ lưng động viên Yuri

“Phải đấy, cậu mau ước đi, đừng có mà khóc nữa” – Tiffany cười thật tươi nói.

Yuri mỉm cười hạnh phúc sau khi đã ước xong, cô nhìn các thành viên.

“Cảm ơn các cậu rất nhiều vì đã nhớ đến ngày sinh nhật của mình”

“Tất nhiên là bọn tớ luôn nhớ rồi, mà ví dụ chỉ là ví dụ thôi nếu như bọn tớ quên thì vẫn có một người không bao giờ quên được” – Hyoyeon nháy mắt mỉm cười với Yuri

Sooyoung cười thầm quay sang nhìn Yoona nhưng cô gái ấy chỉ đang quá chăm chú vào Yuri. Có vẻ như Yuri không hài lòng lắm việc Hyoyeon nhắc đến ai đó, hơn ai hết cô ấy biết người đó là ai, cô ấy cgir cười nhạt và lảng tránh đi giả vờ như không biết, hành động đó vô tình khiến Yoona thất vọng.

Các cô gái cùng nhau ngồi xung quanh một chiếc bàn nhỏ ở phòng khách cùng nhau thưởng thức đồ ăn thức uống, họ có vẻ rất vui và hào hứng khi đã lâu rồi không có một bữa tiệc như thế này.

Yoona ban đầu không muốn tham gia vào cuộc thi tửu lượng nhưng sau cùng cô cũng lao vào cuộc chơi không có điểm dừng khi trong lòng cô cảm thấy quá trống rỗng và không khí xung quanh khiến cô ngột ngạt đến không thể thở nổi.

“Yul này, tớ bảo này, dạo này cậu còn lạnh lùng hơn cả tớ rồi đấy” – Jessica hơi ngà ngà say sau khi đã uống vài ly rượu.

Yuri khẽ cắn nhẹ môi mình nhìn xuống.

“Nhưng mà không sao, hức…rồi dần dần….hức….cậu sẽ trở lại với chính mình thôi….vì hức….Yoong nó…….”

Sooyoung chạy sang bịt miệng Jessica ngay lập tức để cô nàng không nói lộ ra bất cứ chuyện gì, Yuri là một người rất tinh ý và cô ấy chưa có say, nếu cứ để Jessica nói tự do cô sợ mọi việc sẽ không còn cứu vãn được nữa.

“Yuri ah~, Jessica say rồi, ấy cả Hyoyeon với Sunny nữa, để bọn tớ đưa họ vào phòng nghỉ ngơi nha” – Sooyoung nhanh chóng đỡ lời để Yuri không nghi ngờ, cô cố gắng tạo khoảng không riêng cho cô ấy và một người.

“Phải đó ạ, bọn em cũng hơi mệt rồi bọn em sẽ đưa họ vào phòng và đi nghỉ luôn, unnie cứ để đồ ở đó, sáng mai bọn em sẽ dọn sau, sinh nhật unnie mọi người sẽ ưu tiên cho unnie” – Seohyun vừa nói vừa đỡ Hyoyeon lẫn Tiffany.

“Uhm…em giúp unnie chăm sóc họ nha” – Yuri nhìn lo lắng

----------------------------------------------

“Uống tiếp đi nào”

Yuri giật mình quay lại nhìn người con gái có tiếng nói quen thuộc trước mặt mình. Tất cả các thành viên đều đã vào phòng hết và họ quên mất còn một người đang rất say để lại cho Yuri chăm sóc, đó là Yoona. Cô ấy say tới nỗi nói sảng và tay chân quơ lung tung vào không khí.

“Yoona, em say rồi” – Yuri rụt rè tiến lại gần lay người Yoona

“Em không có say, em đã uống gì đâu mà say cơ chứ” – Yoona lắc lư cái đầu của mình nói với giọng nói nhè nhè của một kẻ say thực sự.

“Để….unnie đưa em vào phòng, đứng dậy đi nào” – Yuri đỡ Yoona đi vào phòng của cô ấy.

Yoona bước từng bước loạng choạng trong vô thức khi được sự giúp đỡ từ phía Yuri, trí óc cô hoàn toàn bị điều khiển bởi rượu ngay lúc này, dường như cô không nhận định được mọi thứ xung quanh.

Sau khi đã đỡ được Yoona nằm lên giường, Yuri lấy một chiếc khăn ấm lau mặt Yoona và chăm sóc cô ấy, đó vẫn là hành động trước kia cô thường làm với cô ấy nhưng lần này lại đem đến cho cô một cảm giác lạ, nó có chút ngại ngùng xen lẫn sự lo lắng.

Yoona vẫn cứ nằm đó, mê sảng. Cô đã uống rất nhiều nhưng chắc chắn là trong người cũng đã không ổn nên mới dẫn đến tình trạng như thế. Yuri định quay bước đi khi thấy Yoona dường như đã chìm vào giấc ngủ sâu, nhưng cô đã sai.

“Đừng đi, Yul ah~” – Yoona nắm lấy cổ tay Yuri níu kéo nhưng mắt cô vẫn không mở

“Yoong xin đấy, đừng bỏ đi, Yoong biết lỗi rồi, Yoong sẽ nghe lời” – Yuri khẽ cắn nhẹ môi mình quay lại nhìn Yoona

“Yoong sợ phải ở một mình lắm, Yoong sợ ma mà, Yul ah~ ở lại đi, hãy bảo vệ cho em” – dường như Yoona đang gặp ác mộng, bàn tay còn lại của cô nắm chặt cổ tay của Yuri, nơi khóe mắt cô đã ướt đi vì những giọt nước mắt trong vô thức.

Cô gái đứng lặng lẽ trong bóng tối nhìn chăm chú vào khuôn mặt của người còn lại đôi tay vẫn cứ nắm chặt cổ tay cô không chịu buông. Yuri nhắm đôi mắt mình trong vài giây rồi nhanh chóng mở ra, cô thở dài một tiếng rồi tiếp tục quan sát Yoona, hình như cô gái kia vẫn chưa dập tắt cơn ác mộng của mình.

“Được rồi…Yul sẽ ở đây, đừng sợ” – Yuri nằm nhẹ nhàng bên cạnh Yoona, cô ấy quay lưng lại với cô, cô nhanh chóng vòng tay mình quanh eo Yoona, khẽ thì thầm vào tai của cô ấy.

Yuri khẽ đóng lại đôi mắt mình, cô không chắc vì lí do gì mà cô phải làm điều này, có thể vì cô đã uống chút rượu hoặc cũng có thể trái tim cô đang bị tan ra, động lòng trước một Yoona yếu đuối, đã từ lâu rồi cô chưa từng thấy Yoona bộc lộ sự sợ hãi của mình như thế. Thực tế là kể từ khi có Yuri bên cạnh mà Yoona đã mạnh mẽ hơn.

Flash Back

Yoona – 15 tuổi | Yuri – 16 tuổi

“Các em chia phòng ra nhé, ở đây có 2 phòng, 1 phòng nhỏ Yoona ở đó còn phòng còn lại đủ rộng cho 2 người đó, Yuri và Jinhee ở cùng nhau được không” – anh quản lí dẫn 3 cô gái thực tập sinh vào kí túc xá mới dành cho họ và chia phòng,

“Vâng, ổn ạ, oppa” – cả 3 đều đồng thanh nói rồi mỉm cười tuy nhiên Yoona khẽ nuốt nước bọt khi trong đầu cô vội vụt lên một ý nghĩ.

Ở một mình sao?

“Yoong, em mau dọn đồ vào phòng đi sao cứ đứng đờ ra thế” – Yuri cắt ngang dòng suy nghĩ của Yoona bằng một cái huých nhẹ vào tay.

“Đừng nói him Yoona mà lại không bê nổi đồ nha, có cần unnie với Yuri phụ giúp không” – Jinhee khẽ trêu chọc

“Tất nhiên … là không rồi, em là ai chứ” – Yoona vừa nói vừa thể hiện sức mạnh bằng cách nâng cả thùng đồ của mình vào phòng ngay lập tức, để lại sau đó là những tràng cười của 2 cô gái trẻ còn lại.

----------------------------------------

“Ma……omma cứu con với…..”

Yuri đang uống nước trong phòng bếp, cô gái trẻ bỗng dưng nghe được tiếng nói quen thuộc của Yoona đang phát ra từ phía phòng của cô ấy.

“Yoong ah~, em ổn chứ” – Yuri rụt rè gõ nhẹ cánh cửa phòng Yoona

“Có ma……Yoong sợ ma lắm”

Tiếng nói vẫn tiếp tục phát ra nhưng lại không phải câu trả lời mà Yuri muốn nhận, nó khiến cô càng thêm lo lắng, cuối cùng cô quyết định sẽ vào phòng xem thử.

Yoona nằm trên chiếc giường nhỏ của cô ấy đôi mắt cố gắng nhắm lại để không phải nhìn thấy bóng đêm nhưng nỗi sợ hãi vẫn không biến mất, cô gái khẽ run lên khi cảm nhận một bàn tay đang chạm vào tay của mình cùng với đó là một giọng nói trầm ấm quen thuộc.

“Yoong sợ ma lắm, Yoong sợ cả bóng tối nữa, Yul ah~” – Yoona nắm chặt tay của Yuri rồi đưa lên áp nhẹ vào khuôn mặt mình, trên đó lấm tấm vài giọt nước mắt.

“Vậy….để Yul ngủ cùng cho đỡ sợ nhé” – Yuri khẽ cắn môi nói

Yoona chỉ gật đầu nhẹ rồi nhanh chóng vùi mặt mình vào lòng của Yuri và nhắm mắt, cô gái nhỏ hơn cảm thấy được an toàn trong vòng tay ấm áp. Từ nhỏ đến giờ cô chưa bao giờ dám ngủ một mình, khi ở nhà cô sẽ ở chung phòng với chị của mình, ngày trước ở kí túc xá cũ cũng vậy cô cũng ở cùng một người bạn khác.

:ần đầu tiên Yoona ở một mình và cô đã không thể chống lại nỗi sợ hãi vốn có từ nhỏ của mình, cô thầm cảm ơn Yuri vì đã xuất hiện đúng lúc giúp cô ấy.

“Ngủ ngon Yoong”

End Flash

-------------------------------------------------------

Ánh mặt trời chói sáng khẽ đánh thức đôi mắt xinh đẹp của Yoona thức dậy, cô hơi nheo mắt và lấy tay mình dụi dụi vài cái, đầu óc vẫn còn cảm thấy hơi đau nhức vì thứ chất cồn hôm qua cô đã cho vào cơ thể mình quá liều lượng.

Yoona nhìn xuống eo mình và nhận ra một vòng tay đang yên vị trên đó, cô giật mình nhưng nhanh chóng quay sang để xem xét đó là ai. Cô dụi mắt mình, như không tin vào mắt mình, đó là Yuri, cô lắc đầu mình thật mạnh rồi nhìn lại, cô cứ ngờ như mình vừa nằm mơ một giấc mơ dài và tỉnh dậy khi ảo giác vẫn còn được giữ lại. Tất cả thực ra là hoàn toàn là sự thật.

Yoona đưa bàn tay mình hất nhẹ những lọn tóc đang vương trên khuôn mặt xinh đẹp đối diện với mình, cô ngắm nhìn nó thật lâu, cô cảm tưởng như trái tim mình đập nhanh hơn bất bình thường, chỉ mới gần 1 tháng thôi vậy mà Yoona lại ngỡ như mấy năm không được ngắm nhìn nó vậy.

Hàng ngàn ý nghĩ và những câu hỏi cùng sự thắc mắc cứ chạy dọc trong đầu Yoona, không rõ ngày hôm qua đã thật sự xảy ra chuyện gì hay cô đã làm gì mà Yuri lại đang nằm trên giường cùng với cô, ôm cô như cô ấy vẫn thường làm trước kia, dẫu sao cô ước giá như thời gian có thể ngừng lại, cô chỉ muốn được như thế này mãi mãi.

“Dậy dậy, đến giờ dậy rồi các cô gái” – tiếng gọi vang lớn của Taeyeon phía bên ngoài khiến Yoona giật mình.

Cô gái đang ngủ yên trên giường theo phản xạ tiếng nói, cô khẽ cựa quậy và mở hẳn đôi mắt mình, cô chỉ mới nhận ra rằng mắt của cô và của Yoona đang khóa chặt với nhau, họ nhìn nhau vài giây trong sự im lặng đến ngột ngạt.

“Unnie dừng lại, unnie định cứ thế mà đi sao” – Yoona quát lớn khi nhìn thấy Yuri lờ mình đi đứng dậy với ý định ra khỏi phòng.

“………..”

“Rốt cuộc hôm qua, đã có chuyện gì xảy ra” – Yoona nắm chặt cổ tay Yuri xoay người ép người Yuri vào tường.

“Hôm qua……thật ra…..không có gì hết” – Yuri bất ngờ với hành động ấy, cô quay đi tránh ánh nhìn từ phía Yoona

“Unnie nói dối, trả lời em” – Yoona vẫn cương quyết

“Thật ra là vì em……….”

Không kịp để cho Yuri nói hết câu, Yoona nhanh chóng áp môi mình với môi của cô ấy, cô sợ nếu như cô ấy nói thêm bất cứ điều gì đó sẽ là điều khiến cô lại rời xa cô ấy một lần nữa, cô sợ cơ hội của mình không còn nữa, thay vì cứ cố gắng giấu cảm xúc ấy cô quyết định vượt qua chính bản thân mình để thể hiện thứ tình yêu cô hằng mong ước và chìm đắm trong nó đã từ lâu.

Dù đó không phải là một nụ hôn sâu mà chỉ là môi chạm môi nhưng cũng đủ khiến Yuri phải đứng sững người, cô không biết phải phản ứng như thế nào trước nụ hôn ấy, cô cảm thấy có một thứ sức mạnh nào đó từ Yoona đang thu hút cô và điều duy nhất cả lí trí lẫn trái tim cô biết lúc này đó là chấp nhận để cô ấy tấn công, chấp nhận cuốn theo nó như một lẽ thường.

“Em yêu unnie” – lồng ngực bên phía trái của Yoona đập mạnh khi thổ lộ câu nói ấy.

Má của Yuri cứ ấm nóng dần lên khiến cô không kiểm soát nổi chính bản thân mình, cô thấy bối rối trước câu nói ấy, những cảm xúc xáo trộn đang làm phiền cô. Cô cố gắng quay mình thoát ra khỏi vòng tay của Yoona nhưng càng gắng gượng thì cô ấy càng kéo cô lại gần với cơ thể của cô ấy hơn.

“Unnie có nghe thấy không, em nói em yêu unnie, bất chấp tất cả đấy” – Yoona gằn từng chữ một không một chút lúng túng

“Chúng ta không thể Yoona” – tiếng Yuri nói nho nhỏ bên tai Yoona, cô cảm thấy có cái gì đó đang đánh bật trái tim mình bằng chính những lời nói đó.

“Tại sao lại không thể”

“Nói em nghe”

“Em đã quyết định làm theo trái tim mình rồi vậy còn unnie, tại sao lại trốn chạy”

“Mau nói em nghe, unnie có nghe không”

Yoona cầm chặt cổ tay Yuri ép sát vào phía tường, mặt cô và cô ấy chỉ cách vài inch, mọi sức mạnh cứ đổ dồn vào bàn tay cô.

“Yoona ah~, tay unnie, nó đau” – Yuri cảm thấy lúng túng trước cơn giận của Yoona, cô cũng muốn đáp trả lại tất cả, cô cũng muốn có được tình yêu mà cô đã che giấu, đã cố gắng để nó không bị tổn thương.

“Unnie biết gì không, em sẽ không buông ra như lần trước đâu, lần này cho dù có chết em cũng sẽ không buông”

“Yoona, Yuri, 2 unnie dậy chưa mau ra ăn sáng còn chuẩn bị đến salon để trang điểm nữa” – Seohyun nói vọng từ bên ngoài vào chỉ khiến Yuri giật mình còn Yoona, đôi mắt cô vẫn dán chặt vào khuôn mặt của người đối diện.

“Có chuyện gì chúng ta sẽ nói sau được không Yoona, mọi người đang chờ kìa” – Yuri sốt ruột cố gắng đánh tan mọi ánh nhìn sắc lẹm kia về phía mình nhưng cô đều thất bại.

Yuri chỉ có vài phút để suy nghĩ một cách cẩn thận về quyết đinh của mình, khi mà những suy nghĩ cứ dồn dập đánh bại trái tim yếu đuối của cô thì mọi hình ảnh và cảm giác ấm áp chạy dọc cơ thể cô như tiếp thêm một sức mạnh vô hình cho trái tim cô.

Yuri thích nụ hôn vừa rồi, nụ hôn đã chờ đợi bao lâu, Yuri muốn được vòng tay của Yoona quanh cơ thể cô như chính lúc này, và cô đã ước muốn được nghe những lời thổ lộ kia biết bao. Lí trí của cô đã hoàn toàn bị đánh bại, cô biết chắc điều ấy, vì đối với cô tình yêu là con đường duy nhất cô sẵn sàng bỏ tất cả để có được. Và giờ đây người mà cô yêu đã quyết định muốn được đồng hành cùng cô trên con đường kia, chính bản thân cô không thể tiếp tục phủ nhận và nói không với cô ấy một lần nữa.

Cô gái ở thế bị động khẽ cắn nhẹ môi dưới rồi bất ngờ rướn người về phía trước, áp nhẹ môi mình với đôi môi kia, đôi mắt từ từ nhắm lại để cảm nhận dư vị.

Yoona hơi bất ngờ về hành động ấy nhưng rồi cô nhanh chóng nở một nụ cười nhẹ và chìm đắm trong nụ hôn nhẹ nhàng nhưng lại như kéo dài đến hàng thế kỉ kia.

“Em đoán đó là câu trả lời Có” – Yoona từ từ tách ra khỏi nụ hôn và mỉm cười nhẹ.

“Sẽ không có sự tha thứ cho cái được gọi là Lạnh lùng và Vô tâm kia nữa đâu” – Yuri hơi xấu hổ, má cô cứ tiếp tục ấm nóng.

“Em hứa” – Yoona nhanh chóng đặt một nụ hôn lên má Yuri, cô ấy chỉ gật đầu nhẹ

“À…em có thứ này muốn tặng unnie” – Yoona lấy trong túi áo của mình một chiếc hộp nhỏ

“Vòng chữ Y” – Yuri nhìn Yoona thắc mắc

“Uhm…2 chiếc, một chiếc của em một chiếc của unnie, Y có nghĩa là Yoona cũng có nghĩa là Yuri, em đã đặt riêng họ làm chỉ cho 2 chúng ta thôi”

Yoona giải thích rồi nhẹ nhàng đeo vào cổ Yuri một chiếc, và ngược lại Yuri cũng đeo cho Yoona chiếc còn lại.

“Vậy chúng ta là thật đúng không” – Yoona dựa trán mình chạm vào trán của Yuri, cô cọ nhẹ chóp mũi của mình với của cô ấy đồng thời vòng tay quanh eo của Yuri.

“Mối quan hệ của chúng ta sẽ được giữ kín trước công chúng, các thành viên biết cũng được nhưng em biết đấy, chúng ta là idol không thể vướng mắc vào scandal được”

“Em chỉ hỏi chúng ta là thật có đúng hay không thôi mà, cái đó là đương nhiên phải giấu rồi” – Yoona tinh nghịch véo nhẹ mũi Yuri như trước kia cô ấy đã từng làm với cô.

“Uhm…chúng ta là thật” – Yuri cười nhẹ, trái tim cô lại bắt đầu đập bất thường trở lại như trước kia mỗi khi cô được ở gần Yoona.

“Dù sau này có thế nào, chúng ta cũng phải giữ vững niềm tin và không được gục ngã trên con đường chúng ta đang nắm tay đi nhé, unnie hứa đi” –Yoona nhìn Yuri một cách chân thành.

“Hứa bằng cả trái tim và lí trí”

Yoona đan nhẹ tay mình vào với Yuri, họ cứ đứng đó nhìn nhau một cách đắm đuối, không để ý đến mọi thứ xung quanh xảy ra điều gì nữa, chỉ đơn giản là chìm đắm trong thế giới của riêng họ - nơi mà họ vừa quyết định cùng nhau đặt chân vào và sẽ cùng nhau đi đến tận cuối cùng.

“Yaaaa…..tâm tình đủ chưa, ngoài này nghe thấy hết rồi vì không có cách âm, thế nên nhanh nhanh chóng chóng ra chuẩn bị rồi đi diễn nào 2 cô gái” – Sooyoung đập nhẹ cánh cửa gọi để phá vỡ cặp đôi ở bên trong.

“Tớ đoán, kế hoạch A kia nên dừng được rồi” – Hyoyeon nói nhỏ vào tai Sooyoung rồi cười khúc khích.

“Uhm…tất nhiên”

"Nhưng cần phải có một kế hoạch C để giúp họ tránh khỏi scandal" - Sooyoung khẽ nhíu mày vẻ suy tư rồi khuôn mặt lại xuất hiện nụ cười gian tà.

"Cậu hâm mộ 2 người đó rồi hả, đi thôi, kệ 2 đứa tâm tình" - Hyoyeon kéo Sooyoung ra phòng khách vừa đi vừa nói.

"Ừ từ từ nào".

--------------------------------

Không phải lúc nào câu nói và sự thật cũng luôn là một, có đôi lúc tự chính bản thân chúng ta cũng không rõ trái tim chúng ta cần gì và muốn gì, hãy sống chậm lại, hãy cảm nhận nó và sẵn sàng dũng cảm chấp nhận sự thật, tuy rằng đôi lúc nó thật khó chấp nhận nhưng chỉ cần sống thật với con người của chúng ta, vậy là đủ rồi. Lí trí không phải lúc nào cũng chiến thắng được tình cảm và trái tim của con người. Tập chấp nhận và sống với nó là cách tốt nhất để đạt được điều mình mong muốn.

-----------------------------------------------------------

A/N: có lẽ đây là một cái kết thúc fail nhất từ trước đến giờ của mình. T^T hi vọng không làm các bạn quá thất vọng, thanks all for the comment, mình sẽ rep sau nếu các bạn còn gì thắc mắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro