Chương 81

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu ném chăn che kín mặt anh “ Anh không có tay sao, tự lộng đi!”

“Vợ à, sao em hung anh” anh tủi thân nói nhỏ " Tay anh nóng lắm không tin em sờ thử xem ”

"Nghe thấy giọng nói tủi thân của anh phát ra từ dưới chăn, cậu có chút không nỡ, đành kéo chăn ra khỏi bụng anh để tránh bị cảm lạnh, đồng thời lấy duỗi tay kéo quần lót của anh xuống.

Lần này, anh rất phối hợp để cho cậu kéo quần lót xuống.

Đầu ngón tay mát lạnh lướt qua, anh phát ra tiếng rên hừ hừ. Cậu mặt đỏ bừng, xấu hổ nhìn anh, không hiểu sao cậu lại cảm thấy anh trong tình trạng này rất quyến rũ hết sức

Thôi thì, coi như cái tên hỗn đản này cố tình dùng 'mỹ nam kế' để dụ dỗ mình phạm tội đi

Dù sao cũng chỉ là giúp anh ấy giải toả thôi, bản thân cậu đã mang thai bảy tháng rồi, mà chỉ mới giúp anh một lần lúc bốn tháng. Đàn ông đang ở độ tuổi sung mãn chưa đến ba mươi thì  nhu cầu sinh lý rất cao, muốn giải tỏa là chuyện bình thường

Thực ra, từ lần đó trở đi, anh luôn hiểu và thông cảm cho sự vất vả của cậu trong suốt thai kỳ, gần như chưa bao giờ tìm cậu nhờ giúp đỡ. Lần này, ỷ bản thân ngà say, tuỳ hứng một chút, cậu làm sao có thể không thỏa mãn anh chứ?

"Những ngón tay mát lạnh chậm rãi duỗi ra, chạm lên "cậu bé" của anh. Anh rên rỉ một tiếng, khẽ nỉ non thở dốc, người đàn ông say rượu này nhanh chóng bị kích thích

"Tử Dương ......" anh khẽ gọi tên cậu, giọng khàn khàn, đặc biệt mê hoặc

Cậu ừm một tiếng, tăng nhanh tốc độ

Thân thể Lăng Triển Dực nhanh chóng lên đỉnh, không kiềm chế khoái cảm khẽ ngâm nga một lúc uh-huh, uh-huh, nghe vậy, hai má Tô Tử Dương nóng bừng.

Tên hỗn đãn này
Làm ơn đừng phát ra thanh âm dâm đãng như vậy được không!

"Hừ...... Vợ, em thật tốt......" Hơi thở của anh có chút dồn dập, nói lời nịnh hót, không bao lâu sau chất lỏng ấm nóng phun lên lòng bàn tay cậu, anh rên rỉ, bắt đầu được đằng chân lên đằng đầu "Vợ...... anh còn muốn a ......"

"……" "......."

Phải nói tâm trạng cậu hôm nay rất tốt, mới đồng ý yêu cầu quá đáng của anh , nếu là thường ngày chắc chắn sẽ không có chuyện giúp anh lần thứ hai như vậy

Thở dài một tiếng, cậu lại lần nữa bắt lấy đứa em trai đang hăng hái của Lăng Triển Dực

Đến khi Lăng Triển Dực thoả mãn ngủ thiếp đi, cậu mới cố gắng đứng thẳng lưng. Thực sự mệt chết rồi,còn mệt hơn cả việc dùng cơ thể thoả mãn tên hỗn đãn này nữa!

Vừa quay sang một bên liền cảm thấy như thắt lưng của mình như sắp gãy vậy!

Hai bảo bảo trong bụng cựa quậy, cậu tinh thần tỉnh táo đi vào phòng tắm rửa sạch tay, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình, trấn an hai đứa nhỏ, Lăng Triển Dực trở mình đá chăn sang một bên.

Thì ra chăm sóc người khác mệt mỏi như vậy
Cậu thở dài đắp chăn lại anh, rồi chậm rãi leo lên giường

May mắn là giường đủ lớn, cậu không cần lo lắng rằng anh giơ tay đá chân làm tổn thương mình

Anh khi say rượu cũng khá ổn, ít nhất thì anh ấy ngủ yên tĩnh và ngoan ngoãn, không làm ồn.

Thư giãn một chút, cậu cảm thấy lưng và bụng đau không chịu nổi, chỉ có thể tự tay massage để giảm đau

Khi mơ màng ngủ đi, cậu tự nhủ với bản thân —lần sau nhất định không để Lăng Triển Dực say rượu nữa, chăm sóc anh thật mệt. Dù anh ấy có muốn uống rượu đi chăng nữa, cũng phải chờ đến khi sinh bảo bảo xong mới được phép, bụng bầu lớn như vậy còn phải chăm sóc anh quá cực khổ rồi !

Hai người đều ngủ rất sâu, người đầu tiên tỉnh dậy lại là Lăng Triển Dực, mở mắt ra, anh lập tức nhìn thấy một gương mặt đang ngủ gần bên cạnh

Hóa ra đêm qua, không biết từ lúc nào, hai người lại ôm nhau ngủ. Trong cơn say, anh vẫn nhớ phải cẩn thận tránh xa bụng của vợ, để vợ nằm gối đầu lên ngực mình, như vậy mới dễ chịu. Còn cậu thì tự động di chuyển về phía anh, lăn lộn đến khi gối đầu vào ngực anh mới cảm thấy thoải mái

Nét mặt anh đầy hạnh phúc, ánh mắt tràn đầy tình yêu. Anh cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên môi cậu, sau đó mới nhận ra mình đang khỏa thân

Đầu hơi đau nhẹ, nhưng không nghiêm trọng, dạ dày không còn cảm giác nóng rát. Những hình ảnh mờ ảo lướt qua trong đầu, Anh dần nhớ lại những chuyện xảy ra tối qua. Dù chỉ là một vài đoạn ký ức, nhưng cũng đủ khiến anh cảm thấy bất ngờ

“Tử Dương…. Anh yêu em….” anh lại đặt môi mình lên môi cậu, nhẹ nhàng ấn xuống, nhưng cậu vẫn không tỉnh dậy

Cậu tối qua quá mệt mỏi, vì cả ngày hôm qua đã chơi suốt với bọn Lạc Dương , không ngủ trưa, tối lại phải chờ anh trở về. Sau khi anh về, cậu còn phải giúp anh thay đồ và thoả mãn sinh lý vài lần. Cậu đã mệt đến mức lưng và hông đau nhức, phải lăn qua lăn lại một hồi lâu mới ngủ được

Anh nằm ôm cậu một lúc thì không thể tiếp tục nằm được nữa. Đã gần mười hai giờ trưa rồi, bình thường vào giờ này, cậu chắc chắn đã kêu đói và muốn ăn gì đó. Anh phải nhanh chóng dậy để chuẩn bị bữa ăn.

Nhẹ nhàng rút tay ra khỏi người cậu, cẩn thận đặt đệm cho cậu, nâng cao gối và đắp lại chăn, sau đó mới rời khỏi giường

Nhìn lướt qua, anh thấy chiếc camera đang hướng thẳng về phía giường, đèn của nó còn nhấp nháy. Anh ngạc nhiên, không lẽ máy quay này đã mở suốt đêm qua?

Anh vội vàng đi đến mà không kịp mặc đồ đàng hoàng, mở video ghi hình của ngày hôm qua. Anh thấy những cảnh quay của Lạc Dương và Diệp Thước, anh nhanh chóng hiểu ra rằng máy quay là để ghi lại những khoảnh khắc của họ. Có lẽ cất lại vội vàng, nên cậu đã quên tắt máy quay

Tiếp tục xem, anh thấy khoảng mười giờ không có gì. Anh tua nhanh đến khoảng hơn mười một giờ đêm, cuối cùng cũng thấy hình ảnh xuất hiện

Khi thấy cậu ân cần chu đáo chăm sóc mình, khóe miệng anh dường như đã cong đến tận mang tai

Cùng lúc đó, khi thấy cậu phải chống tay vào eo, ôm bụng nằm xuống với vẻ mặt đau đớn, trở mình không yên, nụ cười trên mặt anh lập tức tắt ngấm, thay vào đó là nỗi đau xót sâu sắc

Chẳng trách hôm nay em ấy ngủ sâu đến vậy, tối qua quả thực đã làm em ấy mệt mỏi nhiều rồi

Anh tắt máy quay, quay lại giường, cúi xuống hôn nhẹ lên trán của cậu, thì thầm: “Vất vả rồi bảo bối, Anh hứa sẽ không bao giờ uống nhiều như vậy nữa!”

"Ưm...” Cậu khẽ rên một tiếng, đau đớn lật người, tay vẫn đặt lên bụng dưới, rõ ràng vẫn đang cảm thấy khó chịu.

Anh không vội đi nấu ăn, ngồi xuống bên cạnh, nhẹ nhàng xoa bóp cho cậu.
Đợi đến khi hơi thở của cậu dần đều, nét mặt thư giãn lại anh mới ngừng xoa bóp, rời khỏi giường, mặc đồ và đi nấu ăn.

Chỉ 1 tiếng, món ăn đã nấu xong rồi. Anh vào phòng ngủ nhìn thấy cậu đang ngủ rất say, không nỡ đánh thức, nên để cậu ngủ thêm một giờ nữa

Nhìn đồng hồ sắp đến hai giờ, anh nghĩ rằng nếu để bụng đói thêm nữa, các bảo bảo cũng sẽ không chịu nổi, nên đánh thức cậu dậy

Cậu còn đang mơ màng, được anh đỡ dậy, đỡ bụng ngồi dậy, ánh mắt vẫn còn mơ hồ: “Anh tỉnh rồi à? Đầu có đau không? Dạ dày thì sao? Không còn khó chịu nữa chứ?"

Nghe xong những lời này, anh cảm thấy vô cùng ấm áp, tiến lại hôn liên tiếp vào má cậu: “Vợ ơi, anh yêu em chết đi được!”

Vài cái hôn làm cậu tỉnh táo. Nhìn Lăng Triển Dực một cái, nói: " Mới sáng sớm mà anh động kinh cái gì! Em đói rồi..."

“Anh nấu cơm xong rồi, để anh bưng lên cho em ăn! Em cứ tựa vào đây, đừng động đậy để anh đút cho em" anh đặt chiếc gối lên lưng cậu để cậu có thể ngồi thoải mái. Đứng dậy đem thức ăn vào phòng, anh ân cần chu đáo đút cho cậu ăn. Mỗi lần đút đều gọi cậu là “vợ yêu” một cách ngọt ngào.

Cậu cảm thấy rất vui khi Lăng Triển Dực đối xử với mình như vậy. Tuy nhiên, cậu không hiểu tại sao lại có sự thay đổi lớn như vậy. Có vẻ như anh ngày càng trở nên ân cần, chiều chuộng cậu hơn, điều này khiến cậu cảm thấy khác biệt so với trước đây

“Anh Tối qua làm chuyện gì có lỗi với em sao?” Cậu nghi ngờ liếc nhìn Lăng Triển Dực, hôm qua có chiếc áo sơ mi cậu cởi ra cho anh, lúc đó muốn cho anh ngủ thoải mái, quên kiểm tra xem có gì khác thường không

Có điều... dù cho hắn có một nghìn cái gan, hắn dám chắc!

Anh cười sảng khoái “Làm gì có chuyện xấu, vợ à, em không nhớ sao? Em đã đùa giỡn với ‘tiểu đệ’ của anh suốt cả đêm qua mà”

Mặt cậu lập tức đỏ bừng, chết tiệt, tên khốn này đêm qua say hay tỉnh vậy? Sớm biết như vậy đã không mềm lòng , nhìn vẻ mặt đắc ý của hắn, thật khiến người ta nổi giận mà!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro