01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm tối, cơ hồ mọi vật liền hoàn toàn yên lặng, chỉ mang theo chút mưa phùn lất phất rơi xuống trên lá cây thường xanh, tích tích tách tách mang mác buồn bên tai, âm thanh không dễ chịu chút nào quấy rầy thính giác.

Thật ra Seongwu thích nhất là khi trời mưa, bởi sau cơn mưa, ngoài cửa sổ nhẹ nhàng khoan khoái, mùi bùn đất dễ ngửi ngập tràn, làm sao cũng cảm thấy ngửi bao nhiêu cũng không đủ. Nhưng liên tục mấy ngày mưa như vậy, giờ phút này thân thể lại hừng hực như lửa đốt, anh thật không chịu nổi, cùng tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ, trong nháy mắt, tất cả đối với anh đều trở nên phiền não.

"Tí tách ——" Seongwu cuộn thành một khối, hơi nước tràn ngập trước mắt khiến tầm nhìn của anh không cách nào tập trung, suy nghĩ đã không cách nào theo kịp giác quan mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy bên tai đột nhiên vang lên âm thanh mật mã cửa được mở.

Ngay sau đó là một hồi tất tất tốt tốt, âm thanh hỗn tạp, tiếng bước chân một đường đi tới trước cửa phòng mình, cuối cùng là một tiếng thở dài an lòng.

"Tiểu hồ ly, anh có khỏe không." Âm thanh ấy thật ngọt ngào.

Seongwu khe khẽ hừ một tiếng, giang rộng hai cánh tay hướng người đang đứng ở cửa phòng mình, môi có hơi vểnh lên, khóe mắt còn vương một giọt nước sáng long lanh, bĩu môi than phiền: "Thật không tốt. Ôm anh."

Bộ dáng đáng thương khiến Daniel ở cửa phòng phải tiến vào, thuận tay cởi xuống áo khoác ném trên tủ chứa đồ bên vách tường, cậu chỉ mặc một cái áo len màu cà phê đi tới bên giường, cúi người xuống hôn lên khóe mắt thấm ướt của Seongwu.

Động vật vào thời kỳ phát tình, trán mướt mồ hôi cùng môi mỏng hơi mở ra thở dốc đã tỏ rõ một điểm này. Seongwu chỉ kịp thay một chiếc áo len màu trắng, nửa người dưới hoàn toàn trần truồng, thắt lưng lộ rõ dưới ánh trăng lành lạnh, Daniel đưa tay xoa nụ hoa sau đuôi cáo màu đỏ, một đường tự nhiên trượt xuống thẳng tới mông mềm mại của Seongwu.

Hài lòng thấy thân thể anh vì bị đụng chạm mà nhẹ nhàng run rẩy thở dốc, Daniel vén lên tóc mái đã bị ướt đẫm mồ hôi của Seongwu, lộ ra trán đầy đặn trơn bóng, ngón tay luồn vào nghịch ngợm tóc anh, bàn tay lớn dạo chơi trên mái tóc, cuối cùng bắt được tai cáo màu đỏ, cực kỳ ôn nhu nắn bóp.

Không cần phải tốn sức vuốt ve, Seongwu liền lập tức vòng qua cổ cậu, vội vàng đem đầu lưỡi thăm dò miệng Daniel, khinh xa thục lộ (2) tìm được lưỡi trơn mềm của đối phương, dùng sức hút ra tiếng nước chặc chặc.

(2) Khinh xa thục lộ: Quen thuộc nên dễ dàng

Phát tình khiến da Seongwu nóng hầm hập, cho dù cách một tầng vải vóc cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể như muốn làm bỏng tay. Daniel nhận được tin nhắn "Đã hai tháng, hình như anh lại phát tình rồi" liền liều mạng bất chấp một đường mưa phùn mà chạy đến, cả người từ đầu ngón tay đều lạnh đến xương tủy, chạm vào cơ thể ấm áp đang ôm trong ngực, hai thân nhiệt khác biệt cực độ, vì đối phương mà nổi lên sắc dục hỏa tinh.

Daniel đưa tay, vòng qua thân thể ấm áp lại bé nhỏ của người yêu, kéo anh lại gần mình hơn, từ từ hôn sâu rồi liếm qua quai hàm sắc nhọn, men theo đường cong đi tới nơi cổ quyến rũ, nhẹ nhàng ngậm vào yếu hầu, cơ thể vì phát tình mà càng nhạy cảm bật ra tiếng ngâm nga.

"Mau..." Seongwu thúc giục một tiếng, chưa nói xong, môi dưới liền bị cắn xuống cắt ngang. Dù trò chuyện cũng không tình nguyện muốn cách ra quá xa, Daniel dùng mũi lưu luyến cọ cọ trên mặt Seongwu, nghe được tiếng hít thở nóng bỏng của đối phương lại khẽ liếm khóe miệng anh, cười nói: "Anh thật nóng a, tiểu hồ ly."

Khó nhịn được mà nắm lấy cổ áo đối phương, Seongwu ổn định lại, tự đưa mình ngồi lên người cậu, hai chân quấn quanh thắt lưng cường tráng của Daniel, đem dục vọng nguyên thủy nhất của mình mở ra cho cậu, lại nhìn chằm chằm hai con ngươi màu hổ phách cùng xanh đậm bất đồng trước mắt, đưa đầu ngón tay nóng bỏng của mình vuốt ve trên mặt cậu.

"Cho nên mới cần em, sói thân ái."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro