Sợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Daniel à, anh sợ
Một ngày lạc mất em
Lạc mất vòng tay ấm
Lạc mất ánh mắt đen.

Daniel à, anh sợ
Khi màn đêm buông xuống
Gió lay khung cửa sổ
Anh chẳng còn thấy em.

Daniel à, anh sợ
Sợ một chiều thu vắng
Trước nơi ta từng quen
Em bỏ anh đi mất.

Daniel à, anh sợ
Lòng vẫn còn thương em
Nhưng em lại nỡ vội
Cắt đứt đoạn đường tình.

Daniel à, anh sợ
Giàn hoa giấy trước sân
Không còn được chăm sóc
Héo úa, theo tháng năm.

Daniel à, anh sợ
Khi đêm về, em khóc
Giọt nước mắt em rơi
Khiến tim anh quặn thắt.

Daniel à, anh sợ
Khi thấy em gầy đi
Đôi mắt em không sáng
Anh lạc mất hy vọng.

Daniel à, anh sợ
Ánh trăng tròn soi chiếu
Đèn màu phố phồn hoa
Khiến em quên thân mình

Daniel à, anh sợ
Sợ khi em mỉm cười
Nhưng lòng em tan vỡ
Anh trót thương em rồi!

Tâm trí anh xoay vòng
Vụ trụ chẳng ngừng quay
Chỉ có em ở đấy
Chờ anh, chờ chúng ta.

À, còn giàn hoa giấy
Nay đã phủ kín cổng
Những bông hoa khoe sắc
Đâm chồi trong tim anh.

Này, em có nghe thấy
Tiếng mưa rơi ngoài hiên
Như những giọt nước mắt
Rơi xuống từ thiên đường.

Daniel,
hãy nhắm mắt
Anh vẫn ở nơi đây
Anh chẳng đi đâu cả
Vì anh rất yêu em.

Daniel à, cứ thế
Bốn mùa, lặng lẽ trôi
Xuân hạ, cây tươi tốt
Thu đông, lá rụng rơi.

Chỉ có ta bên nhau
Từ ngày này tháng nọ
Từ giờ tới khi chết
Anh vẫn rất yêu em.

Daniel, em có biết
Khi em đã mệt mỏi
Phía sau vẫn có anh
Vì anh yêu em nhất.

Daniel, em có biết
Bàn tay em thật lạnh
Trái tim em thì ấm
Nên anh thích ôm em.

Daniel, em có biết
Khi phố phường đông người
Tay lớn giữ tay nhỏ
Khiến tim anh xốn xang.

Ta trải qua giông bão
Để tới nơi yên bình
Nơi có ngôi nhà nhỏ
Thuộc về anh và em.

---
Seongwu, em nói nhỏ,
Rằng anh vất vả rồi
Những năm thắng mệt mỏi
Giờ hãy quên đi nhé

Hãy chỉ nhớ những khi
Anh và em chung bước
Tay xiết chặt vào nhau
Em thương anh nhiều nhất.

Seongwu, em nói nhé
Rằng vì thương anh nhiều
Nên em có thể hiểu
Khi nước mắt anh rơi

Em cũng như vậy, Seongwu à
Cũng sợ đôi ta phải chia xa
Em thương anh nhiều đến như thế
Sao lại nỡ cắt đứt sợi tơ duyên.

Seongwu, em nói anh nghe nhé
Khi giông bão kéo tới nơi đây
Em sẽ là mái che
Cho anh sự ấm áp.

Anh như vầng thái dương
Như mầm cây biêng biếc
Em chăm sóc mỗi ngày
Chỉ sợ anh tổn thương.

Bên nhau đã bao ngày
Tình đôi ta thắm thiết
Em thích khi hai ta ôm xiết
Để cảm nhận, nhịp đập của nhau.

Em rất thích khi chúng ta nắm tay
Tay anh nhỏ, còn tay em thì lớn
Qua bao con phố, bao nẻo đường
Chạy đuổi theo mặt trời, mặt trăng và các vì tinh tú.

Mỗi khi thấy đôi mắt anh sáng ngời
Em ngỡ như, một ngân hà lấp lánh
Chúng rực rỡ, hay vì em yêu anh?
Em không biết.
Thật khó để hiểu.

Chẳng quan tâm, dù mai có là ngày tận thế
Chỉ muốn cạnh anh, sát vai kề
Dưới ánh trăng non, đôi ta nguyện ước
Rằng sẽ bên nhau, cả khi lìa đời.

Kìa Seongwu, bầu trời nắng rực rỡ
Màn sương tan, đọng lại nước long lanh
Triệu cành hồng, nở bừng khoe sắc thắm
Nhưng chẳng có, cành nào đẹp bằng anh.

Em yêu anh
Không từ ngữ nào tả xiết
Chỉ biết rằng em tồn tại vì anh
Vấn vít lấy nhau, như những ngọn nến
Thắp sáng trong em, một ánh lửa.

Em thích khi, ta mặc chung một áo
Anh nằm trọn, trong tầm nhìn của em
Thích cái cách, anh nhón chân khi hôn
Tất cả về anh, đều toả sáng trong mắt em.

Hành tinh này, bao la và rộng lớn
Vậy mà em, vẫn tìm được thấy anh
Nâng niu anh, quan tâm anh từng chút
Anh là thế giới khác của em người biết không?

---
End
---
1:33am
31012019
Cùng với bài tập tết.
Sép

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro