SIX

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hình ảnh phản chiếu của cô trong gương được nhìn với đầy tự tin, dù hiện tại trái tim cô đang dày vò nhưng phải đứng dậy và mạnh mẽ để đối mặt với ngày hôm sau. Soo Ryeon cố gắng mỉm cười trước gương, trang điểm lại để trông xinh hơn trước mặt Dan Tae, chồng cô.

Hôm nay Soo Ryeon cùng với Dan Tae cùng nhau đi hẹn hò, đến nơi yêu thích của họ. Dạo quanh thành phố Seoul, có lẽ đây là buổi hẹn hò cuối cùng của hai người.

[Phải mạnh mẽ Shim Soo Ryeon, không được yếu đuối] - cô nói với chính mình, nhìn vào mặt mình trong gương.

Cạch!

Có tiếng mở cửa từ bên ngoài, Dan Tae đã sửa soạn tươm tất tiến lại gần, ôm lấy cơ thể nhỏ bé của Soo Ryeon từ phía sau, cằm anh đặt lên vai Soo Ryeon.

"Em đẹp lắm...yeobo!" - một lời khen từ Dan Tae khiến khuôn mặt của Soo Ryeon bắt đầu đỏ lên, xấu hổ vì mỗi lần Dan Tae khen cô ấy.

Buông cái ôm của Dan Tae ra, Soo Ryeon quay lại và nhìn Dan Tae thật sâu.

"Chồng em cũng đẹp trai mà" - Soo Ryeon đáp, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của Dan Tae. Cả hai mỉm cười và nhìn nhau. Dan Tae từ từ đưa mặt lại gần Soo Ryeon hôn lên đôi môi luôn khiến Dan Tae mê mẩn, Soo Ryeon sỗ sàng đáp lại và đặt tay lên vai của Dan Tae.

Soo Ryeon buông nụ hôn trước khi cô cảm thấy khó thở. Nhìn chằm chằm vào Dan Tae, Soo Ryeon nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của Dan Tae.

"Saranghae yeobo...rất nhiều. Em muốn anh biết điều đó" - Soo Ryeon nói, cố gắng kìm lại những giọt nước mắt chỉ chực trào ra.

"Nado...saranghae Shim Soo Ryeon" - Dan Tae trả lời bằng một giọng lãng mạn, nụ cười ngọt ngào nở trên môi. Suryeon lập tức ôm chặt lấy người Dan Tae như không muốn buông ra, đầu thoải mái tựa vào ngực người đàn ông của cô.

[Em có thể không có anh cho đến cuối cùng không yeobo...?] - Soo Ryeon thì thầm với chính mình trong khi siết chặt cái ôm hơn nữa.

Hôm nay Dan Tae và Soo Ryeon đi dạo quanh thành phố Seoul. Họ đã đến rất nhiều nơi, tất cả đều là những kỷ niệm đẹp mà Soo Ryeon sẽ nhớ mãi. Đối với Soo Ryeon, tất cả những kỉ niệm đẹp mà họ có được ngày hôm nay sẽ khắc sâu trong tim và cô sẽ không bao giờ quên.

"Yeobo, chúng ta sẽ đi đâu đây? Trông em mệt mỏi quá hay về nhà thôi được không?" - Dan Tae dỗ dành khi họ đã lên xe, nhìn Soo Ryeon với vẻ mặt lo lắng.

"Không! Hôm nay em muốn dành thời gian với anh đến tận khuya. Đừng lo yeobo, em rất mạnh mẽ" - Soo Ryeon tự tin giải thích, cô mỉm cười ngọt ngào cố giấu đi tất cả sự yếu đuối, buồn bã và thất vọng đang dồn nén vào lồng ngực mình lúc này.

"Được rồi, đây là nơi cuối cùng. Sau đó chúng ta sẽ về thẳng nhà" - Dan Tae nhẹ nhàng xoa đầu Soo Ryeon như một đứa trẻ.

Soo Ryeon nhanh chóng gật đầu trong khi mỉm cười để lộ một hàng răng trắng đều tăm tắp. Dan Tae đáp lại với một nụ cười mỏng trên môi, anh rất hạnh phúc khi có Soo Ryeon làm vợ. Anh cũng sợ một ngày nào đó Soo Ryeon sẽ rời bỏ cuộc đời mình vì lỗi lầm mà bản thân có thể sẽ mắc phải. Hai bàn tay họ đan chặt vào nhau không rời dù đang ở trong xe.

Nơi cuối cùng họ đến là Tháp Namsan, nơi yêu thích của Soo Ryeon và Dan Tae. Nơi đây cũng là lần gặp gỡ đầu tiên của họ, và từ đó họ hiểu nhau hơn. Và mối quan hệ của họ bắt đầu.

Sau khi đỗ xe, Dan Tae bước ra trước, bước về phía cửa của Soo Ryeon rồi mở nó ra. Soo Ryeon mỉm cười trong nỗi buồn mà cô đã nhận ra trước đó, rằng cô phải quên đi việc Dan Tae tiếp tục yêu thương cô, cảm thấy rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất khi có Dan Tae làm chồng. Họ nắm tay nhau đi bộ về phía tháp Namsan bằng lối đi dạo, tiếp tục bước đi trong khi tay họ vẫn đan chặt vào nhau. Đôi mắt của Soo Ryeon lấp lánh hạnh phúc khi cô nhìn thấy những cánh hoa anh đào màu tím rơi và vương vãi trên mặt đất. Những cây anh đào bao quanh họ khiến Soo Ryeon nhìn chúng với sự thích thú.

"Yeobo...nhìn này, hoa đẹp quá" - Soo Ryeon hớn hở nói như một đứa trẻ 5 tuổi. Cô nhặt vài bông hoa anh đào và đưa chúng lên trước mặt Dan Tae.

"Ừ yeobo...thật đẹp" - Dan Tae trả lời trong khi nhẹ nhàng xoa đầu Soo Ryeon. Anh khẽ mỉm cười trước hành vi đáng yêu của Soo Ryeon.

Họ tiếp tục đi bộ đến Tháp Namsan nằm trên đỉnh núi Namsan. Lên đến tầng trên, Soo Ryeon kéo Dan Tae về phía hàng rào với hàng ngàn ổ khóa tình yêu đầy màu sắc. Vị trí này là một địa điểm yêu thích cho du khách khi đi qua khu vực này.

"Em muốn đặt một ổ khóa tình yêu ở đây không yeobo?" - Dan Tae hỏi.

"Vâng yeobo" - Soo Ryeon trả lời trong khi chậm rãi gật đầu.

Không đợi lâu hơn, Dan Tae lập tức rời khỏi Soo Ryeon một lúc để mua một chiếc ổ khóa ở cửa hàng gần đó. Chưa đầy vài phút, Dan Tae đã quay lại với hai chiếc khóa trên tay và một cây bút để viết lời chúc lên chiếc khóa mà Dantae vừa mua.

"Em chỉ cần viết những gì em muốn..." - Dan Tae đưa cho Soo Ryeon một ổ khóa và bút dạ màu đen.

Họ bắt đầu viết những gì họ mong muốn, Soo Ryeon viết tất cả những gì trong trái tim mình cho Dan Tae. Đơn giản nhưng có ý nghĩa sâu sắc, những giọt nước mắt bắt đầu lăn dài trên đôi má xinh đẹp của cô, Soo Ryeon nhanh chóng lau chúng đi để Dan Tae không chú ý.

"Em đã sẵn sàng để viết nó chưa?" - Dan Tae lúc này đang ở bên cạnh Soo Ryeon hỏi, cố gắng nhìn xem Soo Ryeon đã viết gì trên ổ khóa trong tay Soo Ryeon.

"Vâng" - Soo Ryeon trả lời, tay nhanh chóng đóng ổ khóa mà Dan Tae nhìn thấy.

Dan Tae chỉ cười, nhẹ nhàng xoa đầu Soo Ryeon. Họ đã cài một ổ khóa trên hàng rào vốn đã được lấp đầy bởi hàng ngàn ổ khóa tình yêu được cài bởi nhiều cặp đôi đã đi qua khu vực này.

"Vậy là đủ cho cuộc hẹn hôm nay. Chúng ta về nhà nhé?" - Dan Tae nói, tay anh nhẹ nhàng vuốt ve má Soo Ryeon.

"Vâng, nhưng...em đói oppa" - Soo Ryeon nói với giọng điệu nhõng nhẽo, ôm chặt lấy Dan Tae.

"Được, chúng ta đi ăn trước, sau đó về nhà." - Dan Tae trả lời, đáp lại cái ôm của Soo Ryeon chặt chẽ trong vòng tay ấm áp của anh ấy, nơi luôn là nơi yêu thích của họ.

Bây giờ họ đã ở trong siêu thị, đó là sự lựa chọn của Soo Ryeon, ban đầu Dan Tae không muốn đi siêu thị, không muốn Soo ryeon ăn đồ không tốt cho sức khỏe. Ramen là món ăn yêu thích của Soo Ryeon, vì Soo Ryeon suýt hờn dỗi với anh ấy nên Dan Tae phải làm theo mọi điều Soo Ryeon muốn.

"Đi thôi yeobo!" - Soo Ryeon hớn hở nói, kéo tay Dan Tae như một đứa trẻ với bố mình.

Dan Tae chỉ đi theo bước Soo Ryeon mà không có bất kỳ sự phản đối nào. Lấy món ramen yêu thích của mình, Soo Ryeon quay lại nhìn Dan Tae với một tia thông cảm trên khuôn mặt anh ấy trong khi cầm ramen.

"Oppa... Hôm nay em có thể ăn ramen không...làm ơn đi oppa, em rất muốn ăn ramen" - Soo Ryeon nhõng nhẽo nói.

Lắng nghe lời dụ dỗ nhẹ nhàng của Soo Ryeon vang lên bên tai anh. Trái tim của Dan Tae bắt đầu tan chảy làm sao anh có thể không cho phép điều đó.

"Ừ, chỉ một lần này thôi nhé" - Dan Tae khăng khăng, Soo Ryeon gật đầu nhanh như một đứa trẻ.

Sau khi thanh toán, Soo Ryeon và Dan Tae ngồi vào một chiếc bàn nhỏ bên ngoài siêu thị, Dan Tae mở ngay hai bát ramen, bước vào trong để nấu ramen bằng máy nước nóng được cung cấp trong siêu thị. Soo Ryeon nhìn chằm chằm Dan Tae từ bên ngoài, khoảng cách giữa họ không xa, Soo Ryeon có thể nhìn thấy những gì Dan Tae đang làm.Vô tình, một giọt nước ngọc trong veo của nàng chảy xuống khuôn mặt xinh đẹp. Trái tim cô ấm áp khi đôi mắt cô bắt gặp người đàn ông mà cô thuộc về. Khi Dan Tae nấu xong, Soo Ryeon vội lau nước mắt.

"Ăn thôi" - Dan Tae đang ngồi ở phía trước mời Soo Ryeon.

Họ bắt đầu thưởng thức bữa tối cùng với cơn gió đêm thổi nhè nhẹ khiến cơ thể họ cảm thấy lạnh. Dan Tae ngừng ăn, mở chiếc áo khoác trên người và khoác lên người Soo Ryeon.

"Em có thể bị sốt nếu trời quá lạnh" - Dan Tae mỉm cười với Soo Ryeon. Soo Ryeon đáp lại nụ cười của Dan Tae, cảm động trước những gì cô ấy cảm thấy vào lúc này. Từng cử chỉ ngọt ngào của Dan Tae đều khiến trái tim cô ngày càng yêu anh, khiến cô càng khó rời xa Dan Tae.

[Làm sao em rời xa anh được, nếu trái tim em không thể để anh ra đi] - Soo Ryeon tự nhủ với chính mình.









end c6.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro