5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ryu_minria

tôi chếc rồi bạn tôi ơi

gumabear

không về ăn sáng nữa hả

có đi học không

ryu_minria

chếc thật rồi

gumabear

sao vậy

phát hiện ra crush có người yêu hả

.

''em thích anh, em muốn nghiêm túc theo đuổi anh đó.'' 

ryu minseok điên rồi, chuẩn xác phát điên vì tình rồi. hóa ra lee minhyung đã đoán nhầm, cupid không chỉ cho quá liều thuốc mù quáng mà ngài còn đánh cắp cả trí thông minh tạm thời của cún lùn nữa. nhưng suy cho cùng, lời đã phát ra cũng chẳng thế lấy lại được, nói xong cậu mới bắt đầu cảm thấy bản thân mình hơi vội vàng, tuy vậy cũng sẽ không hối hận vì những gì mình làm.

''đ-đây vẫn chưa phải một lời tỏ tình đâu ạ, anh không cần phải đáp lại lời em-''

''ồ ! hyeonjoonieeee~~''

minseok còn chưa dứt lời, thì từ phía xa đã phát ra tiếng gọi ý ới làm nũng của ai đó. chủ nhân của giọng nói kia cũng sở hữu chiều cao không kém gì ông chủ tiệm sách, với hai bước là đã tiếp cận đến nơi cậu và hắn đang đứng. sau đó, người kia đưa một tay quàng qua vai hyeonjoon, tay còn lại cũng đưa lên xoa đầu hắn. 

''ai đây ? người quen anh hả ?'' cậu ta nhìn cậu rồi quay lại hỏi. nhìn thái độ này xem ra là người vô cùng từ lâu với hắn. minseok chỉ biết đứng đó tròn mắt nhìn, cậu đâu có biết quan hệ của hai người này là như thế nào đâu, có lẽ chỉ là bạn bè hoặc người nhà, nhưng mà khó chịu thì vẫn khó chịu chứ. chú cún tai cụp mắt tròn có một tính xấu mà lee minhyung đã phát hiện ra từ lâu, đó chính là cậu rất dễ bực bội và nhanh dỗi hờn, minseok thậm chí có thể đỏ hoe mắt chỉ vì không có ai để ý đến cậu ấy khi cậu ấy đang nói chuyện. tuy là cậu cũng muốn hỏi moon hyeonjoon cho rõ danh phận người kia nhưng cũng chính cậu nhận ra rằng mình chẳng có quyền gì để dò xét về các mối quan hệ của đối phương, vì thế trước khi bừng bừng lửa ghen, cậu chọn cách tránh đi.

''vậy tôi đi đây ạ, chào anh.'' 

nói xong, ryu minseok cũng đi một mạch, rất nhanh mà chẳng hề ngoảnh đầu. người bạn trông thân thiết với moon hyeonjoon cũng ngoái đầu nhìn theo, xong lại bị hắn gạt phăng ra.

''choi wooje tránh ra nhanh.'' mất đi điểm tựa, choi wooje lảo đảo suýt ngã, cũng may là cậu đã bị đối xử như vậy quá nhiều nên đã nhanh chóng lấy lại được thăng bằng.

''sao anh lúc nào cũng cục súc với em quá vậy !!'' tự vươn tay vuốt lại mái tóc mềm, trong đầu wooje đã nghĩ ra cả nghìn cách để trả đũa hyeonjoon, tuy vậy em nào dám cơ chứ. ông anh họ trời đánh tránh miếng ăn này là con cưng mẹ choi, còn em chỉ là con ghẻ thôi. ''nay được nghỉ em sợ anh buồn mới ghé qua chơi mà lại mắng em, nhắm vậy coi được không trời! ơ, sao mặt anh đỏ quá vậy, anh sốt hả ?''

ông chủ hiệu sách cũ tính đến nay cũng đã tốt nghiệp đại học được 7 năm, đã lăn lê bò toài trải qua cả trăm tình huống từ khó nhằn đến dễ ăn. vậy mà chỉ bằng một câu ''chưa phải là lời tỏ tình'' của chú cún lùn mới gặp lần thứ hai đã khiến hắn ngại ngùng đến đỏ cả mặt. moon hyeonjoon cúi đầu ôm cả mặt vào lòng bàn tay, nửa bực bội vì choi wooje nửa cảm kích thằng nhóc. nếu nó không đến, không biết bây giờ hắn sẽ đối mặt với cậu như thế nào.

quay trở lại với ryu minseok, cậu đã đi khuất được khá xa hiệu sách rồi. nếu hai người đó là người yêu thì phải làm sao đây, cậu thở dài rồi lại thẫn thờ bước về nhà. sau đó khi bắt đầu bước lên bậc thang khu nhà rồi mới nhận ra mình vẫn chưa đưa lại sách cho ông chủ cửa tiệm star. minseok vò bù tóc rối, lòng cậu đang ngổn ngang muốn điên lên.

''ồ mày đây rồi !''

vừa bước chân tiến về phía cửa nhà thì đụng phải lee minhyung đi từ trong ra. anh mặc áo măng tô dài, sau lưng mang cặp sách, tóc vuốt lên lộ trán nom rất ra dáng hot boy trường. 

''nãy ai làm gì mà nhắn tin than thở hả ?''

''crush biết tao thích ảnh rồi minhyung ơi.'' vì là bạn thân từ thuở còn trong nôi nên ryu minseok cũng chẳng giấu diếm bất cứ điều gì mà đều kể hết với minhyung. tiếp đó, chưa để gấu đần sốc kịp, cún lùn lại tiếp tục khóc than. ''ảnh có người yêu rồi hay sao ấy huhuhu.''

thế là mặc kệ hôm đó hai đứa đều có full lịch học chuyên ngành từ sáng tới chiều, mặc kệ minhyung đã chải chuốt gọn gàng chuẩn bị lên đường, mặc kệ việc hôm nay cơm canteen trường thông báo có cơm cà ri, cả hai quyết định cúp học ở nhà ăn mì xem phim tình cảm thất tình lâm li bi đát. 

sau khi ryu minseok rút tờ giấy ăn thứ 10 để lau nước mắt, lee minhyung ấn dừng phim để quay lại tra hỏi đứa bạn. thật ra iq khi yêu của cún giảm mạnh khiến anh cũng nghi ngờ việc cún thất tình, nhưng đối với đứa bạn thân bằng tuổi mà lùn hơn một cái đầu, gấu đần lúc nào cũng chiều chuộng cún lùn hơn cả phụ huynh của cậu.

''cún ơi tao hỏi tí xíu thôi. nãy mày kêu ảnh có người yêu rồi là mày tự đoán hay người ta thừa nhận có người yêu vậy.''

''t-thì tao nói vậy thôi chứ ai chắc chắn đâu.''

nghe minseok sụt xịt rấm rức nói vậy, minhyung cũng tự hiểu mình đã mất oan một ngày học. tuy là vậy, anh vẫn múc cho bạn thân một miếng kem. hầu như mọi nỗi buồn của cậu đều được món kem vani trắng sữa giải quyết, vị ngọt béo như tan trong miệng đã phần nào đánh bại được mớ cảm xúc tiêu cực hỗn độn trong lòng cậu. đợi người kia nín hẳn, gấu đần mới cất lời.

''vậy là chưa chắc chắn đúng không ? thế còn thích người ta không ?''

''t-thì còn.''

''thế tối đi gặp người ta mà hỏi, nói thích thì cũng nói rồi, giờ tránh không được chạy cũng không xong.''

''nhưng mà tao sợ lắm.''

''mày sợ người ta không thích mày hay sợ người ta có người yêu ? rõ là mày cũng chẳng chắc người ta có người yêu hay không, đã tấn công rồi thì tấn công cho chót. đừng vì bỗng thấy có bất lợi mà rụt cổ.''

.

em cún nước mắt lưng tròng.

có chiến cách mấy thì vẫn phải sợ crush mê người khác thoi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro