#40: Tứ hoàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài ngày sau chúng tôi lại đụng độ băng Râu Đen. Hắn đã chờ sẵn rồi...

Đột ngột đụng độ với tứ hoàng ai cũng thấy bất an nhưng chúng tôi đã biết trước rồi nhưng vẫn không khỏi lo lắng

Mọi người, đừng hoảng hốt. Hãy làm theo kế hoạch đã đề ra 

Rõ thưa thuyền trưởng

Từ giờ dù xảy ra chuyện gì chúng ta cũng sẽ tiến về phía trước!

Tất nhiên rồi, chúng ta sẽ vượt qua tất cả

_ Mọi người... em chỉ nói dối thôi nên làm ơn hãy bình an nhé _ tôi nắm chặt tay thầm cầu nguyện

Quay lại vài tiếng trước

Chúng ta sắp đụng độ tứ hoàng đó mọi người

Sao cơ??? Tứ hoàng??? - ai cũng tròn mắt ngạc nhiên không ngoại trừ Law

Xin lỗi vì giờ mới nói nhưng Râu Đen đang phục sẵn mọi người nên chuẩn bị tinh thần đi

Trời ạ sao giờ nhóc mới nói

Xin lỗi ạ

Haizzz không có ý kiến gì nhưng lần sau báo sớm hơn được không

Thành thật xin lỗi

Bỏ qua đi. Chúng ta bàn kế hoạch thôi nhỉ thuyền trưởng  - Penguin bình tĩnh hỏi Law

Cậu đã được nói trước rồi đúng không? Cứ nói chúng tôi sẽ làm theo cậu - cậu nói của anh như thể hiện sự tin tưởng của anh dành cho Law vậy Giống như là Law thì anh sẽ không thắc mắc gì mà làm theo lời anh nói

Phải đấy, tôi sẽ cần làm gì? - Shachi đặt tay lên vai Law và nở một nụ cười tự tin

Hừm. Được rồi, ta chia làm ba nhóm nhé - Law nhìn Shachi cười nhẹ

Nói rõ đi thuyền trưởng

Nhóm 1 sẽ ra chiến đấu với băng Râu Đen bao gồm tôi, Penguin, Shachi, Bepo, Jean Bart, ... Nhóm 2 sẽ gồm Ino, Cloine, Ikkaku và nhóc trà trộn vào tàu băng RĐ để phá hủy tàu chúng. CÒn lại ở lại bảo vệ tàu

Khoan đã, chúng tôi sẽ phá hủy tàu chúng thế nào đây?

Cái đó chị Ikkaku khỏi lo. Em đã chuẩn bị sẵn một đống thuốc nổ nè. Mọi người cứ phục sẵn một hộp diêm này nhé. À phải, nhóm 3 cầm luôn cả súng và pháo nổ nữa nhé

Sao nhóc có được những thứ này? - Law hỏi

Em đã lấy từ tàu hải quân đấy

Tàu hải quân? Đừng nói là lúc ở Dressrosa...

Yes! 

Tôi cứ tưởng nhóc chỉ nghịch thôi ai ngờ...

Đừng coi thường người khác thế. Mà phòng em còn cả ngư lôi đấy. Nếu cần thì cứ dùng thoải mái. 

Haizz nhóc nguy hiểm hơn chúng ta tưởng đấy

Đừng đùa chứ. Em mới 14. Mà mọi người cố lên nha. Chúng ta nhất định sẽ thắng!

Sao nhóc chắc vậy?

Em biết mà... mọi người... sẽ... thắng

Sau khi tôi nói vậy thì mọi người cũng an tâm hơn một chút nhưng tôi lại thấy có lỗi với họ hơn. Nhìn họ vừa căng thẳng rồi lại thở phào nhẹ nhõm tôi không muốn nói sự thật ra nhưng biết đâu mọi chuyện sẽ xảy ra giống tôi nói thì sao? Hi vọng tương lai sẽ tốt đẹp. Bản thân tôi cũng không biết nữa.

Diễn biến tiếp theo như trên

.

.

.

Sau bao lâu tôi cũng không biết những hiện tôi đang bị chôn vùi trong một đống đất đá. Hiện tại chúng tôi đã dời khu vực đánh nhau từ giữa biển sang trên mặt đất. 

Dáo dác nhìn xung quanh tôi thấy Law và Penguin, Shachi, Pebo cùng với Jean Bart đang đấu với RĐ. Tôi biết nhưng người khác cũng rất đang cô gắng cầm chân các đội trưởng băng Râu Đen vì nếu chúng thoải mái hành động thì sẽ rất phiền phức. Với tài thiện xạ của mình, nhóm 3 cũng đã góp không ít sức lực vào việc bảo vệ tàu và yểm trợ chúng tôi. 

Chán thật! Tôi đã cố gắng tập luyện để có thể giúp mọi người như cách mà tôi đã giết Kanjuro và bảo vệ ngài Yasuie nhưng tất cả đều bất lực (theo truyện mình thì mình đã cứu được ngài Yasuie vì mình thấy tội cho bé Otama quá. Em ấy còn quá nhỏ để chứng kiến người thân mình ra đi trước mắt. Xin lỗi vì đã thay đổi tình tiết này)

"Law, đứng dậy đi! Anh không thể gục ngã được!"

"Penguin, đằng sau kìa"

"Shachi, hắn đang sơ hở đấy"

"Bepo hãy chú ý chút vì tôi không thừa thời gian để cứu cậu đâu đấy"

"Cảm ơn Ikkaku. Cô cũng cẩn thận"

Những tiếng nói ấy như một bản nhạc du dương giữa cuộc chiến này vậy. Thật tốt vì họ còn nói được ít nhất là ngay lúc này. Có thể nói lại lần nữa không?

...

Tại sao bây giờ lại không nghe ai nói gì nữa? Mọi người đâu rồi? Những kẻ đang nằm kia không phải mọi người đúng không? Trả lời em đi!

"Nhóc bí ẩn thật đấy"

"Ở đây lạnh lắm, nhóc mặc áo vào"

"Tập một mình thì sẽ không khá lên đâu. Đấu với tôi không?"

"Ngồi im để tôi sơ cứu đi"

"Tôi là người tộc Mink đó"

Tại sao? Tại sao lại nằm im ở đó? Mọi người tỉnh lại đi, tỉnh lại đi, muốn em làm gì cũng được mà.  Em sẽ giết chúng mà, tỉnh lại nhìn em đi

Tôi cứ như kẻ mất hồn đi lại giữa cuộc chiến, đồng đội tôi đang nằm đó... Tôi cứ đi mãi đi mãi cho tới khi có một người đặt tay lên vai tôi mới khiến tôi mới giật mình quay lại

Đó là ai? Mọi người đoán đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro