Hôn nhân sắp đặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( https://archiveofourown.org/works/56749057#main - Panda 28 )


Những tiếng cười sảng khoái, những tiếng vỗ tay và những lời chúc mừng vang vọng xung quanh Sakura. Nhiều người ở đây đã say khướt và đi phá vườn. Điều đó không thực sự quan trọng, vì cô sẽ không phải là người dọn dẹp đống bừa bộn này, mặc dù Sakura cảm thấy tiếc cho những người sẽ dọn dẹp cung điện.

Cô sắp kết hôn và điều được cho là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời cô.

Ngoại trừ việc có gì để vui khi cô không bao giờ có sự lựa chọn cho hôn nhân của mình?

"Tiểu thư?" Đôi mắt xanh chớp chớp và nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trước mặt. Shizune là một trong những người giúp việc đáng tin cậy nhất của Sakura mặc dù trong trường hợp của cô, Shizune cũng có thể là người đã nuôi nấng Sakura.

Một lần nữa, nếu đúng như vậy thì ngay từ đầu Sakura đã không rơi vào tình trạng hỗn loạn này.

"Mọi việc ổn chứ? Đồ uống không hợp khẩu vị của em à?"

"Không, không sao đâu" Sakura nở một nụ cười  "Em không thể tin được là ngày mai rm sẽ kết hôn"

Sakura nhìn vị hôn phu của mình. Một người đàn ông đẹp trai bảnh bao có thể làm tan chảy trái tim của một cô gái chỉ bằng một nụ cười nhếch mép. Anh ta lịch sự và cư xử đúng mực, với đôi mắt xanh đậm và mái tóc đỏ bù xù.

Một chàng trai mà bất kỳ người phụ nữ nào cũng mong muốn, phải không?

Tuy nhiên anh ta sẽ không nhìn cô lấy một lần, chắc chắn Sakura không hào hứng với sự sắp xếp này nhưng điều đó không có nghĩa là họ không thể làm quen và hòa hợp. Anh ta thấy cô ở dưới anh, không thấy cô xứng đáng với thời gian của mìnhh.

Trên hết, anh ta còn bị nhìn thấy đi cùng những người phụ nữ khác và thậm chí còn không tinh tế về điều đó.

Cuộc hôn nhân chỉ được sự đồng ý của cha mẹ họ, chính các vị Vua và Hoàng hậu.

Shizune nở một nụ cười buồn bã đặt tay lên vai cô an ủi.

"Chị hiểu nhưng em hãy cố gắng và đừng lo lắng. Chị chắc chắn mọi chuyện sẽ ổn thôi"

"Anh ta đã ngủ quên, em không nghĩ chuyện đó sẽ dừng lại khi chúng em kết hôn" Điều gì sẽ xảy ra nếu họ có con? Đó sẽ là bước tiếp theo nhưng Sakura không muốn những đứa trẻ lớn lên với bố mẹ trong một cuộc hôn nhân không tình yêu, cô không muốn như thế.

Tuy nhiên, họ không quan tâm, họ cần một người thừa kế và Vương quốc của cô nợ họ nên thỏa thuận về một cuộc hôn nhân sắp đặt đã được thực hiện. Một Hoàng tử thuộc tầng lớp cao đã kết hôn với một Công chúa ở quốc gia yếu kém hơn.

Cô không có lựa chọn nào trong vấn đề này và phải làm mọi cách để làm hài lòng họ.

"Ồ, chị không nói về anh ta" Shizune lấy trộm ly của cô và tự mình uống một ngụm. Bản thân cái nào đã kỳ quái và thứ hai, chị ấy đang nói về cái gì vậy?

"Ý chị là gì?"

Sakura sẽ đã trở thành Nữ hoàng của anh ta và họ đang mắc nợ. Bất kể hoàn cảnh nào, cô phải làm bất cứ điều gì anh ta muốn... cho đến khi có thể cô tìm được cách trốn thoát trừ khi phép màu xảy ra.

"Không sao đâu, tha cho chị đi. Chị sẽ lấy cho em ly khác" Người giúp việc bỏ đi, thật kỳ lạ.

Sakura nhún vai nghĩ có lẽ Shizune đã bí mật uống quá nhiều và không còn là chính mình nữa.

Những tiếng cười lớn đáng ghét hơn có thể được nghe thấy và khuôn mặt cô nhăn nhó khi vị hôn thê của cô và bạn bè của anh ta chơi một trò chơi uống rượu khác. Ngày mai anh ta sẽ thức dậy như thế nào?

"Thưa Nữ hoàng, đồ uống của người" một giọng nói khàn khàn hơn vang lên phía sau khiến cô giật mình. Anh ta chìa khay đựng đồ uống của cô ra.

"Ồ, cảm ơn" Shizune hẳn đã gọi anh ấy lại. Đôi mắt đen của anh nhìn chằm chằm vào đôi mắt ngọc lục bảo của cô, anh ta trông không quen nhưng đúng vậy? Có lẽ anh ấy là người mới.

"Xin lỗi? Tôi không nghĩ chúng ta đã từng gặp nhau trước đây phải không?"

"Anh không biết tại sao em lại nhớ đến anh" Giọng điệu của anh phát ra gay gắt và buộc tội.

À đúng rồi, không giống như cô, chồng tương lai của cô không tử tế với những người làm việc cho mình, luôn bắt họ làm việc quá sức. Ra lệnh cho họ về mọi điều nhỏ nhặt.

Có lẽ cô nên thay đổi câu nói trước đây của mình về việc anh là người lịch sự. Điều cô thực sự muốn nói chỉ là quan tâm đến bản thân anh ta.

Sắc mặt anh thay đổi, tư thế thoải mái hơn khi anh cất khay đi.

"Lời xin lỗi của tôi. Nhưng vâng, tôi là người mới. Bắt đầu từ vài tháng trước, ngài có thể đã nhìn thấy tôi ở xung quanh"

À, vậy là cô đã từng gặp anh ta trước đây... một cách mơ hồ.

"Trông anh có vẻ đang vui vẻ nhỉ" Sakura cố nói đùa nhẹ nhàng để thoát khỏi sự căng thẳng khó xử.

"Trông anh không có vẻ gì là đang vui vẻ cả" Sakura cau có khoanh tay lại.

"Anh làm gì-"

"Những người giúp việc nói chuyện" đó là tất cả những gì anh nói. Họ sẽ làm vậy, nhưng cô không quan tâm. Dù sao thì những gì họ nói có lẽ đều đúng.

"Có vẻ như tôi không có quyền lựa chọn trong vấn đề này"

"Anh ta có vẻ không giống mẫu người của anh" Cô chế nhạo điều đó "Và anh sẽ biết?"

"Tôi biết, nhiều hơn những gì ngài nhận ra" Sakura nhìn anh.

"Và điều đó có nghĩa là gì?" Mắt anh ta đỏ lên, chờ đã đỏ? Và cô ngã gục trong vòng tay chờ đợi của anh.

Khi tỉnh dậy, Sakura vẫn còn cảm thấy hơi chóng mặt, cô đang dựa vào một cái cây và nhìn thấy người đàn ông trước đó đang ngồi bên bờ nước. Họ đã ở đâu?

"Chuyện gì đã xảy ra thế?" Cô đứng dậy, dùng thân cây làm điểm tựa. Anh ta có đánh gục cô không?

Tại sao?

Để làm gì?

"Em thấy không khỏe nên anh nghĩ nên đưa em đến đây để tránh xa mọi thứ" Tại sao một cảm giác khó chịu đột ngột lại ập đến trong cô?

"Giờ đợi một chút, anh không thể... anh không thể đưa tôi đén đây. Tôi hầu như không biết anh, đây là vụ bắt cóc. Anh nghĩ ai-" Giọng cô the thé khi anh ta cởi quần áo ra một cách thản nhiên mà không quan tâm đến chúng.

Sakura nhanh chóng đảo mắt nhìn đi nơi khác.

"Anh đang làm gì thế?"

"Đi bơi à? Tôi nghĩ cái đó là hiển nhiên"

Ừm xin chào, anh đã bắt cóc tôi, đưa tôi đến giữa nơi hoang vắng và mong tôi có lý trí?

Giọng điệu của anh ấy rất bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra. Anh chàng này đang sống ở thế giới nào vậy?

"Em nên tham gia cùng tôi" Nghe thấy anh xuống nước, Sakura lén nhìn xem có an toàn không và thấy anh đang nổi ngửa trên mặt nước. Chưa bao giờ cô muốn đấm một người đàn ông đến vậy.

Ngoại trừ vị hôn phu của cô 

"Tôi sẽ và bây giờ hãy giải thích. Tại sao anh lại đưa tôi ra đây? Động cơ của anh là gì?"

Động cơ của anh ta là gì?

Anh ta đang giữ cô làm con tin à?

Anh ta có ý định giết cô không?

Có lẽ đó là do cô tưởng tượng hoặc thực tế là trời quá tối nhưng có vẻ như anh ấy đang... bị thương?

"Họ đã làm đưa bao nhiêu tiền cho anh?"

Huh?

Sau đó cô nhìn thấy nó.

Cái đuôi.

Sakura lùi lại một bước, không tin lắm.

"Anh là... người cá?" Sinh vật khịt mũi.

"Cũng không gần lắm, tôi là cá mập. Tôi đảm bảo với em là khác nhiều so với người cá"

Bây giờ cô có thể nhìn thấy, anh đang thay đổi dần dần, làn da dần chuyển sang vảy xám và đôi mắt đỏ hoe giống như những gì cô nhìn thấy trước đây. Ngay cả tóc của anh ta cũng dài hơn một chút.

Anh ta cũng đã to lên rồi phải không?

Cô càng nhìn sâu vào mắt anh thì càng có nhiều mảnh ghép dần dần được ghép lại với nhau.

"Tôi biết anh. Anh là lý do khiến người của chúng tôi mất tích"

Đó hẳn là anh ta

Sakura đã nghe về những tin đồn, về một con thú hay một sinh vật nào đó. Nó sẽ dụ phụ nữ ra biển và không bao giờ được nhìn thấy họ nữa. Giống như cách còi báo động sẽ thu hút đàn ông.

Vì vậy, đây là cách anh ấy đã làm điều đó. Nếu anh ta có thể đi bộ trên đất liền, anh ta có thể thu hút bao nhiêu tùy thích.

Và bây giờ cô là người tiếp theo.

Câu hỏi đặt ra là tại sao.

Tại sao lại làm một việc như vậy?

Ừm, hắn muốn ăn thịt chúng ta!

"Tại sao anh làm điều này?" Mục đích của việc đặt câu hỏi là gì?

Cô cảm thấy đông cứng và không thể cử động, cô sợ hãi và run rẩy nhưng cô phải biết.

"Tôi làm vậy để trả thù" Bây giờ anh đang tức giận. Móng vuốt đào xuống đất gần như thể anh ta chuẩn bị nhảy ra ngoài và kéo cô đi bất chấp.

Cô vẫn có thể chạy trốn khỏi anh và biết mình nên làm vậy. Tuy nhiên, tâm trí cô mách bảo cô hãy im lặng và đừng chọc giận anh thêm nữa.

Nhưng cô phải biết.

"Trả thù để làm gì? Chúng tôi đã làm gì anh thế này?!"

"Họ đã đưa em đi khỏi tôi!"

Anh ta nói gì?

"Cái gì?"

Trông anh ta thật mệt mỏi, thật kiệt sức và đau khổ "Trên lưng em có vết cắn phải không?"

Làm sao mà anh ta...

"Ờ... nhưng đó là vì tôi suýt bị ăn thịt khi tôi... khi tôi bơi ra ngoài..." Không thể nào!

"Đó là một dấu hiệu, một dấu hiệu bạn đời. Từ tôi"

Thật khó thở.

"Em là người của tôi"

Đầu gối cô khuỵu xuống và không hề nhận ra nước mắt bắt đầu rơi. Cô vẫn đang xử lý mọi thứ và tâm trí cô đang bảo cô hãy chạy đi.

Nếu anh ta nói dối thì sao? Anh ta có thể nói những điều này để dụ dỗ cô. Làm sao chúng ta có thể tin tưởng anh ta được?

Nhưng anh ấy đã không làm thế!

Cha mẹ cô đã giữ cô tránh xa biển vì 'sự cố' nói rằng nó quá nguy hiểm.

Tuy nhiên Sakura không hề nhớ gì về chuyện đó.

Và có lẽ đó là lý do tại sao anh ấy lại có vẻ quen thuộc đến vậy?

"Chúng ta giống nhau" Giọng nói của anh cắt đứt dòng suy nghĩ của cô, anh giơ tay ừm vuốt để lấy.

"Nếu em không tin tôi, hãy tự mình xuống nước"

"Nước?"

"Em sẽ thay đổi giống tôi và sau đó em có thể tự quyết định xem mình muốn làm gì"

Cô tin anh.

"Tôi... tôi không hiểu. Tại sao tôi không thể nhớ được anh... chúng ta hay gì đó. Làm sao chuyện này lại xảy ra?"

"Họ đã bắt em. Một khi đặt chân lên đất liền, chúng ta trở thành con người. Ký ức của chúng ta bị xóa sạch. Họ biết về điều đó và họ sử dụng nó để lợi dụng chúng ta"

Điều đó vẫn không giải thích được một điều.

"Anh nhớ... anh đã từng ở trên đất liền và anh nhớ đến em. Làm sao?"

"Bởi vì anh đã mất em nên anh sẽ không để bất cứ điều gì cản trở việc tìm lại em" Vì lý do nào đó, Sakura cảm thấy tim mình lỡ nhịp khi nghe những lời đó.

"Anh chưa bao giờ nói cho tôi biết tên anh" À đúng rồi.

"Sasuke" Sakura đưa tay về phía anh, nhúng chân vào làn nước mát lạnh.


"Cậu có nghĩ con bé sẽ nhớ ra không" Shizune đứng cạnh Kakashi nhìn xuống biển.

"Không và con bé sẽ không bao giờ nữa. Hai đứa nó sẽ phải tạo ra những kỷ niệm mới"

"Tôi không thể tưởng tượng được nó đáng sợ đến mức nào đối với con bé"

"Tôi không thể tin được Sasuke lại bướng bỉnh đến thế" Anh nói đúng, tộc Uchiha đã yêu rất sâu đậm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sasusaku