Sự khởi đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu bạn hỏi Uchiha Sasuke  về chuyện tình của anh và vợ mình bắt đầu như thế nào, câu trả lời của anh ấy sẽ khác với Sakura.

Nhiều khoảnh khắc hiện về trong tâm trí Sakura, một bức tranh ghép từ những khoảnh khắc nhỏ dẫn cô đến bàn thờ ở một ngôi làng dân thường lân cận, gắn kết cuộc sống của cô với cuộc sống của Sasuke mãi mãi.

Thật khó để xác định khi nào Sakura đã trao trái tim mình cho Sasuke. Tuy nhiên, Sakura vẫn nhớ lại lần đầu tiên Sakura nhìn thấy Sasuke khi năm tuổi. Đôi mắt đen như đá mã não, những chuyển động duyên dáng của Sasuke trong quá trình luyện tập thể thuật và chiếc quạt trên lưng.

Sakura vẫn chưa biết sức nặng của biểu tượng này, chiếc quạt tượng trưng cho gia tộc và số phận của Sasuke. Vai trò của nó trong việc chia rẽ và đoàn kết họ.

Đó là nơi mọi chuyện bắt đầu với Sakura. Sự ngưỡng mộ đã bén rễ trong trái tim và Sakura khao khát được tự tin bằng một nửa cậu bé Uchiha. Có lẽ khi đó những đứa trẻ khác sẽ để Sakura một mình ở sân chơi. Sakura rất biết ơn Ino vì đã bảo vệ nhưng không thể dùng Ino làm lá chắn trong suốt quãng đời còn lại.

Ngày định mệnh đó đánh dấu sự khởi đầu cho hành trình giành được sự tôn trọng của Sasuke. Tất nhiên, vào thời điểm đó, tình yêu của Sakura dành cho Sasuke rất nông cạn—chỉ là sự ngưỡng mộ của tuổi trẻ được khuếch đại bởi sự trân trọng của Sakura dành cho vẻ đẹp thanh thoát của Sasuke.

SAkura không bận tâm đến việc Sasuke xa cách, rõ ràng là không cảm nhận được tình cảm của bất kỳ cô gái nào. Việc đắm mình trong sự vĩ đại của Sasuke đã đủ để Sakura cuối cùng mong chờ được đến học viện.

Được xếp vào cùng một đội đã thay đổi mọi thứ đối với họ. Sasuke sẽ không nói rằng việc trở thành đồng đội của Sakura khiến anh ấy yêu cô ấy ngay lập tức nhưng Sasuke đã khám phá ra một khía cạnh mới của Sakura. Nó đã lôi cuốn mặc dù Sasuke không muốn. Búp bê tóc hồng mỏng manh này đã nịnh nọt Sasuke trong nhiều năm có tính khí nóng nảy. Sakura cố gắng che giấu điều đó trước mặt Sasuke vì những lý do mà Sasuke không hiểu.

Tuy nhiên, đó là trong cái siết chặt hàm của Sakura khi Naruto rủ Sakura đi chơi, trong cái cau mày trên khuôn mặt Sakura mỗi khi Kakashi đến muộn trong buổi tập và trong những lần hiếm hoi trong cái nhìn trừng trừng mà Sakura dành cho Sasuke khi Sasuke thô lỗ không cần thiết với Naruto. Tuy nhiên, đó không phải là lần đầu tiên Sasuke để ý đến Sakura. Sasuke đã để ý đến Sakura kể từ khi họ còn là những đứa trẻ, không chỉ vì tình cảm nồng nhiệt của Sakura dành cho mình. Cô gái bí ẩn đáng ghét này đã đánh bại Sasuke trong mọi lớp học lý thuyết mà họ học cùng nhau.

Nhưng đó dường như là điểm mạnh duy nhất của Sakura. Sasuke không thể hiểu Sakura đang làm gì ở học viện, mái tóc kỳ lạ của Sakura nổi bật như ngón tay cái bị đau. Sasuke cho rằng Sakura xinh đẹp, không phải vì Sasuke cố tình nhìn Sasuke mà là vì Sasuke chỉ thừa hưởng sự tuân thủ của gia tộc mình. Vừa là phước lành vừa là lời nguyền.

Ngay cả khi không kích hoạt sharingan, Sasuke vẫn tràn đầy sự cảnh giác mà gia tộc đã truyền lại. Điều đó thúc đẩy Sasuke chú ý đến từng nụ cười mà Sakura dành cho mình, sự cẩn thận khi Sakura băng bó tay Sasuke sau một cuộc chiến, sự tàn phá thực sự trên khuôn mặt Sakura vào ngày định mệnh trên cây cầu nơi Sasuke thoát chết trong gang tấc,\ và tình cảm khắc sâu trên khuôn mặt Sakura, rõ ràng để mọi người nhìn thấy và giải mã.

Tình cảm của Sakura nhắc Sasuke nhớ đến tình yêu mà anh ấy không còn nữa. Một ký ức của quá khứ vẫn chưa bị vấy bẩn.

Anh ấy không biết phải làm gì với Sakura. Sau vụ thảm sát gia tộc, Sasuke hầu như không biết cách giao tiếp với mọi người. Ít nhất thì đó là những gì mà medic-nin mà Sasuke buộc phải gặp trong vài tháng sau đêm đó đã kết luận.

Không phải là anh ấy quan tâm. Ờ thì, hầu hết thời gian là anh ấy không quan tâm.

Nhưng đôi khi, khi Naruto miễn cưỡng khen ngợi Sasuke hoặc khi Sakura bám lấy anh ấy, Sasuke đã ước mình biết cách để quan tâm. Lòng căm thù Sasuke dành cho anh trai mình đã vượt lên trên mọi thứ. Bất kể có yêu thương đồng đội của mình đến đâu, anh ấy đã mất đi sự xa xỉ khi quan tâm vào ngày Itachi thảm sát gia tộc. Anh ấy không có lòng trung thành nào dành cho bất kỳ ai ngoại trừ gia tộc của mình.

Tất nhiên, những sự kiện trong kỳ thi chunin đã chứng minh Sasuke đã sai.

Có phải là lúc mọi chuyện bắt đầu với anh ấy không? Không hẳn vậy. Tuy nhiên, đó là lúc sự tôn trọng của Sasuke dành cho Sakura tăng lên gấp mười lần.

Cô kunoichi nhỏ nhắn này, người hầu như không thể giữ mình sống sót trong trận chiến, không chỉ sát cánh cùng Sasuke khi đối mặt với Orochimaru. Sakura đã chăm sóc cả hai đồng đội khi họ bất tỉnh và bảo vệ họ bằng cách liều mạng sống của chính mình. Sasuke không bao giờ ngờ rằng Sakura lại có lòng dũng cảm như vậy ẩn sau lớp sơn bóng đẹp đẽ của vẻ ngoài được chăm sóc cẩn thận.

Khi SAsuke tỉnh dậy sau sự tra tấn mà con dấu nguyền rủa gây ra, một lần nữa tỉnh lại sau cảnh cha mẹ bị giết hại, mọi thứ đều trở nên khác biệt. Máu Sasuke sôi sục trong huyết quản. Chakra của Sasuke thường mạnh mẽ nhưng thuần hóa, giờ đây lại trở nên như điện giật.

Sức mạnh này đã vượt qua anh ấy, nuốt chửng mọi giác quan của SAsuke. Làm ô uế tầm nhìn, làm bại hoại tâm trí anh ấy, buộc Sasuke phải giải phóng cơn thịnh nộ bị kìm nén của mình lên thế giới.

Nhìn Sakura bị đánh đập và bầm tím, mắt sưng húp, mái tóc hồng bẩn thỉu và cắt vụng về khiến cơn thịnh nộ không hề nao núng đó càng thêm mãnh liệt. Sasuke không có thời gian để sợ hãi trước bản năng bảo vệ dữ dội đang chiếm hữu mình.

Tất cả những gì Sasuke biết là cần phải đổ máu của tất cả những kẻ chịu trách nhiệm làm lu mờ đi vẻ đẹp của Sakura. Họ cần phải trả giá vì đã làm tổn thương những gì còn lại của anh ấy. Đội 7 là thứ duy nhất chưa bị tước đoạt một cách tàn nhẫn khỏi Sasuke.

"Sakura, ai đã làm thế với cậu?"

Những sự kiện tiếp theo là một mớ hỗn độn của máu, xương gãy và sự tôn vinh. Cậu bé Uchiha cuối cùng cũng có sức mạnh để bảo vệ những người đứng bên cạnh mình. Làm tổn thương người khác chưa bao giờ cảm thấy tốt như vậy.

Liệu nó có cảm thấy tốt như vậy không? Tiếng xương kêu răng rắc tuân theo ý muốn tàn nhẫn nhất của Sasuke, nỗi sợ hãi thú vị trên khuôn mặt đối thủ, anh ấy tận hưởng sự hỗn loạn xung quanh mình. Lần đầu tiên tận hưởng nó. Đối với Sasuke mười hai tuổi, lời nguyền này là một phước lành ngụy trang.

Là chìa khóa để báo thù cho gia tộc. Mảnh ghép còn thiếu để trở nên mạnh mẽ đến mức ngay cả Itachi cũng phải sụp đổ trước ý chí của anh ấy.

Chỉ còn lại một ninja âm thanh, chướng ngại vật cuối cùng trên đường đi của Sasuke. Sasuke có thể không kiềm chế được với điều này, nỗi kinh hoàng trên khuôn mặt hắn chỉ khiến việc giết hắn trở nên ngọt ngào hơn.

Khi Sasuke tiến lên, những vòng xoáy của dấu ấn bị nguyền rủa lan ra khắp cơ thể, một nụ cười tàn nhẫn trên khuôn mặt. Anh ấy nghe thấy một tiếng động quen thuộc phía sau mình.

Khi Sakura quan sát tia sáng điên cuồng trong mắt đồng đội, cô ấy biết có điều gì đó đã thay đổi. Sasuke luôn là một shinobi lão luyện, anh ấy biết cách bảo vệ họ khi tình huống nguy cấp. Tuy nhiên, cậu bé này không hành động vì phòng thủ. Cậu bé trước mặt cô đang bị thiêu đốt bởi lòng căm thù. Cậu bé say sưa với sức mạnh. Sakura có thể thấy sự tàn ác trong từng chuyển động của Sasuke. Sự hồi hộp không phải của trận chiến mà là của việc gây ra đau đớn cho đối thủ.

Đó không phải là Sasuke mà cô ấy biết. Đồng đội của Sakura đôi khi có thể lạnh lùng và ít nói. Nhưng SAsuke là người đáng kính và không có chút tàn nhẫn nào trong người.

Người rắn kỳ lạ đó đã biến Sasuke thành một cỗ máy hung dữ và khát máu.

Cô ấy nhìn thấy chiếc quạt trên lưng Sasuke khi Sasuke tiến tới kẻ địch còn lại. Biểu tượng của lòng tự hào và danh dự này nhìn xuống Sakura như thể đang cầu xin cô ấy làm điều gì đó.

Sakura không thể để Sasuke bị nhấn chìm trong bóng tối lớn hơn họ. Sakura có thể nói rằng cô ấy sẽ mất Sasuke trong vực thẳm này.

Thế là cô ấy chạy.

"Dừng lại"

Hai cánh tay vòng qua lưng Sasuke. Hơi ấm của một cơ thể áp vào lưng Sasuke.

"Đừng làm thế"

Sasuke sôi sục vì tức giận khi nghĩ đến việc bị làm phiền. Anh ấy quay đầu lại. Sasuke bắt gặp đôi mắt xanh đẫm lệ, nghiêm nghị.

Sakura.

Sakura đã cầu xin anh ấy dừng lại khi vòng tay cô ấy ngày càng siết chặt hơn.

Cơn thịnh nộ của Sasuke tan biến nhanh chóng như lúc nó xuất hiện.

Dấu vết đang lùi dần.

Sasuke ngã về phía sau nhưng Sakura đã đỡ kịp.

Đó là lúc Sasuke nhận ra Sakura rất nguy hiểm. Cô gái khiêm tốn này nắm giữ quá nhiều quyền lực đối với mình.

Anh ấy là một kẻ báo thù. Không gì có thể ngăn cản anh ấy.

Hôm nay đã chứng minh được điều đó.

Đây là ngày Sasuke nhận ra Sakura thực sự yêu anh ấy.

Đủ để mạo hiểm cả mạng sống của mình.

Đây không phải lần đầu tiên Sasuke nghĩ đến việc cô gái đó phiền phức đến thế nào.

Sau khi nhận ra điều đó, anh ấy đã cố gắng tránh xa Sakura. Sasuke tỏ ra giận dữ khi Sakura cố ngăn cản anh ấy tham gia kỳ thi.

Sao cô ấy dám, anh ấy đã nghĩ. Sakura có tin rằng khuôn mặt đau khổ của cô ấy đủ để ngăn cản Sasuke không? Không gì có thể ngăn cản Sasuke đạt được nhiều sức mạnh nhất có thể. Sasuke có cảm giác rằng Sakura biết điều đó. Và điều đó khiến cô ấy sợ hãi.

Anh ấy sẵn sàng đi xa đến mức nào.

Sasuke có thể sẵn sàng giết người vì cô gái này nhưng anh ấy sẽ không bao giờ từ bỏ nhiệm vụ trả thù cho gia đình mình. Ngay cả là vì Sakura.

Sakura... Tớ đã nói với cậu rồi. Tớlà một kẻ báo thù. Đây không chỉ là một bài kiểm tra đối với mình. Tớ không quan tâm đến Chuunin hay bất cứ thứ gì. 'Tớ có mạnh không?' Tớ chỉ muốn câu trả lời cho câu hỏi đó. Tớkhông thể tha thứ cho ngay cả cậu... Nếu cậu lấy mất điều đó khỏi tôi"

Anh ấy quên hết khoảng cách cần thiết đó ngay khi cô ấy đến trước mặt anh khi Gaara tấn công. Tất nhiên, Sakura bị gạt sang một bên trong vài giây. Cô gái ngốc nghếch đó, một lần nữa lại vứt bỏ mạng sống của mình vì Sasuke.

Ồ, không phải lần này. Người thừa kế Uchiha không xứng đáng sống nếu anh ta không thể bảo vệ Sakura khỏi một người như Gaara. Anh ta không thể chịu  nổi cảnh đồng đội của mình chết trước mặt mình. Anh ta đã trải qua điều đó một lần, anh ta không thể chịu đựng điều này thêm lần nữa.

Nếu Sasuke chết ở đây, anh ấy sẽ không thể giết Itachi.

Sau trận chiến này, Sasuke biết chắc điều đó. Để tiến lên, Sasuke phải giữ mình không quá gắn bó với Đội 7.

Gặp lại Itachi tạo ra một vết nứt khác trong tâm trí vốn đã tan vỡ của anh ấy. Điều đó chứng tỏ là quá nhiều.

Sasuke ước ao một cách khác khi ngắm nhìn bức ảnh Đội 7 được đóng khung trên tủ đầu giường. Sasuke tưởng tượng ra một thế giới nơi cha mình khuyến khích sự ganh đua của anh ấy với Naruto, nơi tội lỗi duy nhất của anh trai là quá bận rộn để luyện tập, nơi mẹ Sasuke mắng anh ấy vì quá lạnh lùng với Sakura. Một cuộc sống mà Sasuke được ở bên họ. Cùng nhau phát triển chứ không phải xa nhau.

Nhưng với những lá bài đã được chia, mối ràng buộc sẽ chỉ kìm hãm anh ấy lại. Đó là điều tốt nhất cho tất cả mọi người, hãy để cả hai cùng đắm mình trong ánh sáng mặt trời của Konoha, Sasule sẽ nở rộ hơn trong bóng tối mà Orochimaru có thể mang lại.

Khi Sakura rời khỏi Ichiraku, lòng cô ấy vẫn còn nặng trĩu lo lắng.

Sakura nghĩ nói chuyện với Naruto sẽ làm dịu nỗi sợ của mình. Rốt cuộc, Naruto và Sasuke hiểu nhau ở một mức độ mà cô ấy không thể hiểu hết, dù tốt hay xấu.

Cảm giác đáng ngại này vẫn ám ảnh Sakura khi cô ấy chiêm ngưỡng trăng tròn đêm nay.

Nhiều năm sau, Sakura không biết điều gì đã thúc đẩy cô ấy đến cổng làng. Gọi là số phận hay trực giác, Sakura biết mình sẽ tìm thấy Sasuke ở đây.

Trời đặc biệt lạnh so với những ngày khác của Konoha khi Sasuke đến cổng làng. Anh ấy phát hiện ra Sakura ngay lập tức. Mái tóc hồng của cô ấy nổi bật như ngón tay cái bị đau trong sắc xanh của màn đêm.

Sakura lại làm Sasuke ngạc nhiên lần nữa. Làm sao Sakura biết Sasuke sẽ rời đi vào tối nay?

Không phải "rời đi", anh ấy tự nhắc nhở mình. "Đào tẩu" mới là từ thích hợp để diễn tả điều đó.

Sasuke đang phản bội làng Lá. Nhưng không đi cũng có nghĩa là phản bội chính mình.

Sasuke phải tự nhắc nhở mình điều này khi Sakura cầu xin anh ấy ở lại.

Sakura cầu xin như cô ấy vẫn làm mọi thứ. Nồng nhiệt, thẳng thắn, với những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt. Cô ấy cầu xin Sasuke trong một màn trình diễn mà anh ấy sẽ thấy thảm hại với bất kỳ ai khác. Nhưng Sakura là cô gái đã sát cánh bên Sasuke qua địa ngục. Người đã không để anh ấy đầu hàng trước những ý nghĩ đen tối nhất của mình.

Vậy nên Sasuke lắng nghe, biết rằng điều đó sẽ chẳng thay đổi được gì.

Và rồi Sakura thú nhận.

"Tớ yêu cậu bằng cả trái tim mình"

Sasuke vừa kinh hoàng vừa biết ơn.

Sasuke biết ơn vì một người trong sáng, chu đáo và thông minh như vậy vẫn nhìn thấy điều gì đó xứng đáng ở anh ấy. Biết ơn vì đã nhiều năm trôi qua kể từ khi Sasuke nghe những lời đó, chúng hiếm khi được thốt ra, ngay cả khi gia tộc anh ấy còn sống.

Sasuke lại một lần nữa kinh hoàng trước tình yêu mà Sakura dành cho một người như anh ấy, người chẳng có gì để cho đi. Một phần trong anh ấy phản đối, nó cào cấu ngực Sasuke, tuyên bố rằng anh ấy có thể yêu và bảo vệ Sakura nếu anh ấy để bản thân cảm nhận.

Nhưng những tình cảm nở rộ dành cho Sakura vẫn vô nghĩa khi đối mặt với mối hận thù đã nung nấu trong tim Sasuke kể từ đêm thảm sát. Toàn bộ ý chí sống của Sasuke phụ thuộc vào mối hận thù này.

Anh ấy nuôi dưỡng cảm giác đó như không có gì khác và nuôi dưỡng nó bằng mọi khoảnh khắc thức giấc. Mọi kỹ năng được mài giũa, mọi kỹ thuật được học đều vì mục đích trả thù của anh ấy.

Sasuke không thể nuôi dưỡng tình cảm đang bén rễ trong tim mình dành cho Sakura. Người thừa kế Uchiha sẽ để thứ tình cảm này chết trong bóng tối mà anh ấy đang theo đuổi.

Một lần nữa, Sasuke lại tỏ ra tàn nhẫn và lạnh lùng với Sakura.

Như thể họ vẫn là người xa lạ. Sakura với những bình luận vô cảm và anh ấy, với sự vô cảm thường trực.

"Cậu thật là phiền phức."

Phần nào trong Sasuke quan tâm đến Sakura hy vọng cô ấy nhìn thấu bên dưới. Sasuke hy vọng Sakura nhận ra rằng anh ấy nhớ mọi thứ.

Khi Sakura định hét lên, anh ấy đã chạy nhanh ra sau.

Những chiếc lá rơi xung quanh họ, ánh trăng là nhân chứng duy nhất khi Sasuke thốt ra điều gần gũi nhất mà anh ấy có thể thốt ra để nói về tình yêu.

"Sakura..."

Gần Sakura như vậy, Sasuke có thể cảm nhận được hơi thở run rẩy của cô ấy, Sasuke gần như có thể cảm nhận được Sakura đang run rẩy. Nhưng ít nhất Sasuke không phải nhìn thấy những giọt nước mắt trên khuôn mặt Sakura. Có thể là hèn nhát nhưng đó là tất cả những gì anh ấy có thể xử lý ngay bây giờ.

"Cảm ơn"

Trước khi Sasuke đánh Sakura bất tỉnh, Sasuke nghe thấy Sakura ngạc nhiên trước lòng biết ơn của anh ấy. Điều đó đau đớn gần bằng chính cử chỉ đó.

Sẽ không ai biết được anh ấy đã cẩn thận thế nào khi bế Sakura trên tay và đặt lên chiếc ghế đá gần đó. Một hành động nhỏ thể hiện sự tôn trọng trước sự phản bội mà anh ấy đã gây ra cho Sakura.

Sasuke, được che chở bởi bóng đêm, liều lĩnh nhìn đồng đội lần cuối. Sự quan sát chi tiết của anh ấy một lần nữa là một lời nguyền và một phước lành.

Cậu bé ghi nhớ, mái tóc hồng xõa quanh khuôn mặt Sakura, vẫn còn méo mó vì đau buồn, những vệt nước mắt trên làn da nhợt nhạt. Sasuke đã ước mình có thể nhìn Sakura lần cuối, đôi mắt sáng lên vì vui vẻ và nhanh chóng tràn ngập nước mắt.

Nhưng khi bước qua cổng làng, anh ấy đã quyết định coi Đội 7 như một điều của quá khứ, một khoảng lặng trong cuộc đời đầy bi kịch.

Với bản thân Sasuke lúc trẻ, đó vừa là khởi đầu vừa là kết thúc của mọi thứ liên quan đến Haruno Sakura . Cô gái mà anh ấy đã yêu và phải rời xa.

May mắn thay cho Sasuke, sau nhiều năm chiến đấu với những con quỷ bên trong mình và đối mặt với nỗi sợ hãi tồi tệ nhất, giờ đây họ đã đoàn kết dưới cùng một biểu tượng đã xua đuổi Sasuke nhiều năm trước.

Đó là cách họ thấy mình nằm trên giường sau buổi lễ yên tĩnh gắn kết cuộc sống của họ lại với nhau. Họ thuê một căn phòng tại một nhà trọ đồng quê tránh xa cuộc sống hối hả thường ngày của dân thường.

Vì vậy, tránh được những cái nhìn chằm chằm dai dẳng của những người nhận ra người thừa kế Uchiha và học trò của Hokage đệ ngũ vì danh tiếng của họ đã lan đến cả những ngôi làng ẩn dật nhất sau đại chiến ninja IV. Đó là một căn phòng đơn giản với đồ nội thất bằng gỗ và những bức tường sơn màu xanh lá cây nhạt.

Đây không hẳn là nơi sang trọng nhất nhưng nó mang lại sự yên tĩnh và riêng tư mà cuộc sống của họ hiếm khi được ninja cho phép. Sasuke dành thời gian này để quan sát vợ mình như thể đó là lần đầu tiên.

Tóc cô ấy dài hơn bất kỳ mái tóc nào Sasuke từng thấy kể từ khi 12 tuổi. Nó buông xuống vai và dài đến giữa lưng. Một nụ cười tinh tế hiện trên khuôn mặt Sakura khi anh ấy vẽ những họa tiết vô tận trên làn da cô ấy. Tuy nhiên, đôi mắt Sakura vẫn vậy—to và tràn đầy biểu cảm, sắc xanh đẹp nhất mà Sasuke từng thấy.

Sasuke hiếm khi được nhìn thấy khuôn mặt Sakura được trang điểm nhưng hôm nay là ngoại lệ, anh ấy đã nghĩ khi nếm thử tàn dư son bóng của Sakura. Haruno Sakura  trông như một ảo ảnh trong chiếc shiromuku trắng, mái tóc được búi cao với một bông hoa đỏ trang trí vào buổi chiều hôm đó khi họ trao nhau lời thề.

Tuy nhiên, Uchiha Sakura  trông đẹp hơn rất nhiều, tóc xõa, mặc một chiếc váy ngủ đơn giản khi họ nằm bên nhau, được chiếu sáng bởi vầng trăng tròn, không khác gì ánh trăng đã dõi theo họ khi Sasuke rời khỏi làng.

Lần đầu tiên sau một thời gian, Sasuke thực sự cảm thấy bình yên.

Sakura làm anh ngạc nhiên, phá vỡ sự im lặng yên bình của họ "Này Sasuke-kun, khi nào thì anh ngừng ghét em vậy?" Sakura hỏi, đầu tựa vào ngực chồng mình, cánh tay vòng qua eo Sasuke.

Sasuke giật mình, điều này hiếm khi xảy ra, anh đã được chuẩn bị để mong đợi mọi kịch bản trong mọi tình huống. Tất nhiên, vợ anh liên tục thách thức điều đó. Anh thay đổi vị trí của họ để họ đối mặt với nhau trước khi anh trả lời

"Anh chưa bao giờ ghét em, Sakura."

Vợ anh đảo mắt nhìn anh một chút. Nghĩ đến những gì họ đang nói, điều đó không làm anh thấy vui nhưng vẫn có chút vui.

"Được rồi, ghét có thể là một từ mạnh nhưng rõ ràng là ngay từ đầu anh đã không thích em rồi" cô nói thêm.

Sasuke cau mày "Anh chưa bao giờ ghét em. Anh chỉ thấy em thật phiền phức."

Sakura cười bất mãn "Trời ạ, anata, anh đúng là biết cách khiến một cô gái cảm thấy đặc biệt."

Anh mỉm cười trước khi hôn nhẹ lên má cô.

Sakura mỉm cười nhẹ trước khi đánh giá lại câu hỏi của mình "Vậy thì, từ khi nào anh không còn thấy em phiền phức nữa vậy?"

"Anh chưa bao giờ làm thế" người thừa kế tộc Uchiha trả lời với một nụ cười nhẹ, khiến anh nhận được một cái véo nhẹ vào cánh tay và ánh mắt phản chiếu cả sự khó chịu và thích thú.

"Anh chỉ đùa thôi, Tsuma" Sasuke nói trước khi hôn tay vợ mình để xin lỗi "Em có thể khó chịu, nhưng em biết là anh sẽ không làm khác đi."

"Xem ai có khiếu hài hước này" Sakura  trêu chọc.

"Em đoán điều em thực sự muốn hỏi là, anh bắt đầu quan tâm đến em từ khi nào? Anh bắt đầu quan tâm đến em từ khi nào?" cô thì thầm, khoảnh khắc đó có cảm giác trang nghiêm lạ thường.

Sau vài giây im lặng tưởng như dài cả thế kỷ, Sakura bắt đầu nói lại "Quên đi, Sasuke-kun. Em biết anh không thoải mái khi nói về những chuyện như thế."

Sasuke siết chặt tay Sakura để trấn an "Không phải vậy. Anh chỉ không nghĩ mọi chuyện đơn giản như vậy" Anh thở dài trước khi nói thêm "Anh luôn để ý đến em và một khi chúng ta được xếp vào một đội, anh đã quan tâm đến em bất chấp bản thân mình. Anh nghĩ mình không làm gì để xứng đáng với lòng trung thành hay tình yêu của em. Đó là điều khiến anh khó chịu" Một nụ cười gượng gạo hiện lên trên khuôn mặt Sakura khi cô lắng nghe, nghĩ rằng không ai nên lớn lên với suy nghĩ tình yêu là thứ phải đạt được.

"Nếu phải chọn một khoảnh khắc, có lẽ đó là đêm anh bỏ đi" Sasuke nói thêm, hồi tưởng về Sakura lúc đó 12 tuổi đã cầu xin anh ở lại, cái lạnh của đêm hôm đó vẫn còn hằn sâu trên da anh.

"Thật sự?"

"Một phần trong anh muốn ở lại với em nhưng anh không thể. Đó là một trong những quyết định khó khăn nhất mà anh phải đưa ra" Sasuke dừng lại, một lần nữa nhớ lại lời tuyên bố tình yêu táo bạo của Sakura.

"Khi em thú nhận, anh nhớ mình đã nghĩ rằng điều đó có thể quan trọng trong một kiếp khác. Em bắt đầu nhìn anh khác đi ngay khi em không đủ khả năng" Sasuke tiết lộ bằng giọng nhẹ nhàng khác thường với anh

"Và rồi anh đã quay trở lại." Kunoichi nói, mỉm cười rạng rỡ.

Sasuke mỉm cười và cúi xuống hôn lên ấn ký trên trán cô "Anh đã làm thế và anh quyết định rằng điều đó thực sự quan trọng."

Khi họ ngủ thiếp đi lần đầu tiên với tư cách là vợ chồng, một trang mới được lật sang, một khởi đầu mới trong câu chuyện của họ. Trong khi chìm vào giấc ngủ, Sasuke nghĩ rằng câu chuyện của họ bắt đầu khi nào không quan trọng, tất cả những gì quan trọng là cuối cùng họ đã đến đây. Cả hai đều an toàn và khỏe mạnh, xây dựng một tương lai mà anh không bao giờ mong đợi có được.

Hôm nay đánh dấu sự khởi đầu của một cuộc sống không còn đau buồn và buồn bã nữa, anh thề sẽ không coi thường cơ hội này. Anh nghĩ mình đã thấy Itachi mỉm cười với anh khi anh ngủ thiếp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sasusaku