Lost

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[EDIT]

-Anh à?

-Ừ em à! Hôm nay anh bận quá! Hôm nay em thế nào? Chắc 10h giờ tối anh mới xong việc,anh qua đón em đi dạo phố một chút nhé!

-Hôm nay em rất vui nhưng cũng rất buồn.

-Thế à? Lạ vậy? Thôi lát anh qua đón rồi kể sau nhé! Anh phải làm nốt việc đã.

-Không! J-Hope à! Em nói nhanh thôi! Hôm nay em đã thực sự gặp một người khiến em yê thực sự! Em gọi điện để nói chia tay với anh thôi...

-Gì cơ? Em....

-Vâng xin lỗi anh! Nhưng anh biết đấy tình yêu đến bất ngờ rồi cũng đến lúc kết thúc thôi

-Từ từ đã....Hôm qua chúng ta còn rất vui vẻ mà? Tại sao.....

-Em không biết nữa! Nhưng hôm nay khi gặp người ấy em đã thực sự cảm giác đó chính là người mà em mong đợi.

-Jimin à, nghe anh này! Đừng vội vàng quyết định bất cứ điều gì lúc này... Em hãy bình tĩnh

-Em chỉ nói vậy thôi! Em không muón lừa dối anh! Chào anh! Chúc anh tìm được người nào tốt hơn em...

-Jimin!!! Từ từ đã......

Anh à , em đâu thực sự muốn chia tay với anh! Chỉ là em thấy ảnh anh rồi mới nghĩ ra cái trò quái thai này, ...Cơn tủi thân khiến em muốn làm anh tức tối.

Em dập máy rồi phá lên cười.Cứ tưởng tượng khuôn mặt anh đang méo xẹo mà không khỏi buồn cười.Anh chắc chắn sẽ tức điên lên mà phóng xe như bay đến nhà em....

...

Em giật mình bước ra từ phòng tắm, anh đã đứng ngay trong phòng em.

Khuôn mặt anh trắng bệch.

-Anh! Anh vào lúc nào mà sao em không biết?

Anh nhìn em, đôi mắt buồn rười rượi. Em biết mình đã đùa quá trớn rồi.

-Em xin lỗi! Lẽ ra không nên đùa anh như vậy!

Em lí nhí nói câu xin lỗi..Đôi mắt anh vẫn thăm thẳm buồn.

Và rồi anh cũng lại gần em, ôm lấy em.Người anh lạnh toát

Anh nói,giọng nói dịu dàng:

-Anh tha thứ cho trò đùa của em!

Em dụi đầu vào ngực anh và khóc...

-Anh xin lỗi vì mải mê công việc mà bỏ em một mình.

-Không! Là em! Cũng bởi đêm qua tủi thân khi em xem lại ảnh của anh và Eun Hee ( người yêu cũ) hồi bên London. Em thật ngớ ngẩn khi đã xem rồi lại ghen !

-...Anh muốn đưa em đi chơi, Jimin!

-Vâng!

Tối hôm đó anh đưa em về nhà. Đường phố về khuya vắng tanh.Hai đứa cứ như trôi đi với nhau vậy.Em thì thầm với anh '' Yêu em mãi mãi anh nhé!''

Anh không đáp mà chỉ nắm tay em thật chặt.Em muốn nghe anh nói ''Anh yêu em''. Nhưng em chỉ nghĩ thôi mà không dám yêu cầu.Vậy mà như hiểu được lòng em:

-Anh yêu em, Jimin! Anh luôn mơ về một ngày rất gần, anh và em sẽ.....

Hình như anh khóc. Và hình như em cũng đang khóc.Những con đường đêm hun hút vàng vọt.Gió lồng lộng thổi suốt chiều con đường.Chìm giữa một tình yêu dịu ngọt đến vô cùng.Và em thiếp đi trên lưng anh lúc nào không biết!

----------------

Buổi sáng, em tỉnh giấc.Nhưng không thấy anh.Vẫn bộ quần áo đó trên người mình.Em tìm anh nhưng không thấy.Không lẽ em tự về? ...Em nhấc máy gọi cho anh.Chờ lâu mới có người bắt máy.Không phải anh mà là mẹ anh:

-Jimin à!

-Dạ, bác ơi anh HoSeok có ở đó không ạ?

-Nó ở đây....

Và rồi mẹ anh òa khóc

-Hoseok nó bỏ bác với cháu đi rồi...

-Anh ấy.... anh ấy...

.....

Không được! Không thể có chuyện đó! Rõ ràng đêm qua em vẫn đi cùng anh mà? Không! Em không tin! Anh không thể chết được! Anh vẫn còn sống! Ai đó hãy nói đó không phải sự thật đi! Em thực sự không tin!!!!......

****

Hồi tối hôm trước vào khoảng 18h30' sau khi nhận được điện thoại đòi chia tay của Jimin, anh đã phi xe như điên đến nhà cậu. Một tai nạn đáng tiếc đã xảy ra. Anh tử vong....

Mặc cho Jimin khẳng định là sau 19h tối cậu vẫn gặp anh.Thậm chí cậu còn dắt mọi người đến quán cafe mà cậu và anh ngồi tối hôm ấy.Song chủ quán lắc đầu bảo không gặp cặp đôi này.

Anh à! Em xin lỗi! Mau về với em đi......

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------


Bình chọn cho con au này nhé ;)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro