Cẩn thận mập không đi nổi đó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng, Soo-wang lệ chảy thành sông mà đi ra khỏi phòng.

Thật là làm cho hắn cứ như có tật giật mình, hai bên cùng nhau làm khó hắn làm hắn quấn quít muốn chết, kết quả ông chủ lại có thể để cho hắn "Nhìn chăm chú ông chủ hắn thật tốt nữa chứ!"

Ông chủ ngay cả chuyện liên quan đến Ye-Eun tiểu thư cũng không chút nào nảy sinh ra dấu hiệu tức giận đối với Lisa.

Hắn thật là quá sai lầm rồi.

Làm sao lại quên mất ông chủ mình bây giờ đang chạy điên cuồng trên con đường trở thành hôn quân chứ!

Sau đó, Lisa liền tiến vào một cuộc chiến long trời lở đất trước kì thi đại học.

Từ khi Jungkook đi qua trường học một lần sau đó ngàn dặm rừng đào không có một ngọn cỏ (Ý là không có ai theo đuổi Lilil của tui nữa á), cộng thêm sắp thi vào trường đại học không khí càng lúc càng khẩn trương cho nên khoảng thời gian này cô ở trường học đều rất yên ổn.

Về phần Seong Syeol luôn một mực muốn cùng với cô đối nghịch cùng nhanh chóng biến thành một người khác, tại thời điểm cô trở về trường học liền tự tạt vào mặt mình một ly dầu tẩy trang, sau đó ngay trước mặt bạn học cả lớp cùng nói xin lỗi với cô.

Không chỉ không cùng cô đối nghịch còn đối với cô ân cần hỏi han, quan tâm đầy đủ quả thực là coi cô là thành mẹ ruột mà hiếu thuận, hơn nữa mỗi lần Choi Ae-ri đến tìm cô cũng đều bị Syeol làm cho tức giận mà bỏ đi nha.

Lực uy hiếp của đại ma đầu nhà cô không phải là dùng để trưng cho đẹp nha.

Cô biết Seong Syeol đang lo lắng cái gì bất quá cô cũng không phải là học sinh tiểu học, vốn cũng không thích chơi trò chơi tố cáo ai, trong một tháng này Seong Syeol đã thay đổi cùng đưa đủ loại quà vặt cho cô cho nên cái thù oán gì cũng đều tan thành mây khói rồi.

Bình thường ở nhà, Jungkook đều không cho phép cô ăn quá nhiều quà vặt thêm vào đó chính cô còn nghèo đến mức không có ít tiền phòng thân, Jungkook có chuẩn bị riêng cho cô một phòng quần áo đồ trang điểm cùng túi sách nhưng lại không cho cô tiền, cô cần gì chỉ có thể để cho Soo-wang đi mua giúp cô cho nên Soo-wang dĩ nhiên là không có khả năng mua cho cô thức ăn mà cô thích, thật sự là quá ưu thương mà.

Rất nhanh thời gian thi vào trường cao đẳng chỉ còn lại có một tuần lễ.

Trước khi tan học chủ nhiệm lớp cô đem bảng nguyện vọng thi vào trường cao đẳng phát ra để cho bọn họ trở về cùng phụ huynh thương lượng viết vào đó.

Lisa giống như trước đây đi tới chỗ cũ chờ Soo-wang tới đón kết quả Ji-hun cũng theo cô đi đến cùng một chỗ.

Lisa một mặt cảnh giác nói "Cậu tại sao lại đi theo tôi?"

Mặc dù người này gần đây cũng coi như là yên phận nhưng cô cũng không dám xem thường.

Ji-hun ung dung theo ở phía sau đáp lại "Cho tôi đi chung một xe không được sao "

Lên xe, sau khi phát hiện Jungkook cũng ngồi ở đây, đoán chừng là hôm nay tan việc sớm, Soo-wang trước tiên đến công ty đón anh sau đó lại đến đón mình.

Lisa đi qua ngồi, sau đó giải thích "Ji-hun muốn đi nhờ xe!"

Nói xong lại lập tức nhìn về phía Ji-hun mở miệng nói "Cậu ngồi ghể trước đi phía sau ngồi sẽ chen chúc nhau đó!"

Ji-hun không nói gì mà liếc nhìn chỗ ngồi rộng rãi phía sau đủ để mở một nghị cỡ nhỏ hội hừ một tiếng, "Ai mà thèm ngồi phía sau cơ chứ!"

Lisa sau khi lên xe, Jungkook đưa cho cô một cái hộp bên trong có chứa mộ vài chiếc bánh ngọt ô mai tinh xảo xinh đẹp.

Jungkook mặc dù hạn chế cô ăn quà vặt nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ chuẩn bị cho cô một chút điểm tâm nhỏ dùng để trấn an cô.

Lisa sau khi thấy hộp bánh ánh mắt nhất thời sáng lên không có chút nào chột dạ nhận lấy chuẩn bị mở ra ăn "Cho em sao, cảm ơn anh nha!"

Ji-hun thời điểm ở trường học đã trơ mắt nhìn cô ăn không ngừng vào lúc này lại thấy cô bắt đầu ăn nữa, nhất thời sắc mặt đen đến mức không chấp nhận được, "Nói lắp! Cẩn thận mập không đi nổi đó!"

Lisa liếc hắn một cái, "Vậy thì thế nào cậu cho rằng là chú của cậu cùng cậu là một dạng đều bị nhan sắc điều khiển sao cho dù tôi có mập như thế nào thì anh ấy cũng sẽ không ghét bỏ tôi đâu!"

Lại bị đem ra so sánh cùng Jungkook, Ji-hun gân xanh trên trán đập mạnh không thể nhịn được nữa bỗng nhiên lạnh lùng cười một tiếng nói: "Lisa, cô tự coi mình là thím Cửu của toàn bộ Jeon gia chúng ta rồi sao, toàn bộ những người ở đây người nào không biết thím Cửu của tôi là Seo Ye-Eun chứ!"

Tiếng nói của Ji-hun rơi xuống trong nháy mắt trong bầu không khí đang thoải mái cơ hồ trong nháy mắt lạnh xuống.

Lãnh ý như vậy lại được truyền tới từ trên người của Lisa.

Jungkook mặt vẫn âm trầm như nước ngồi ở chỗ đó không lên tiếng.

Lisa dùng sức bóp lấy hộp bánh ngọt trong tay, ánh mắt giống như mủi tên nhọn hướng về phía Ji-hun bắn tới từng chữ từng chữ mà mở miệng "Jeon Ji-hun! Ngươi thử lặp lại lần nữa xem!"

Ji-hun bởi vì đáy mắt của cô lạnh cùng hàn ý bắn đến phía cậu cho nên cậu ta hoảng hốt trong chớp mắt, nhưng sau đó một giây kế tiếp bởi vì tức giận bật thốt lên mà nói "Nói liền nói! Tôi không có nói sai! Thím Cửu của ta nhất định là Seo Ye-Eun! Cô là cái thá gì cơ chứ!"

"Rào" một tiếng hộp giấy nhỏ bị bóp vỡ tiếng vang lên Lisa quét mắt một chút liền hướng về Ji-hun đang ngồi ở phía trước nhào tới.

"Lisa! Cô lại dám đánh ta! Đánh người không đánh mặt a cô còn tới nữa sao".

Phía trước đang lái xe Soo-wang nhìn thấy hai người bọn họ đánh thành một đoàn như hai con gấu con, quả thật là cũng sắp muốn khóc "Ji-hun thiếu gia, Kim tiểu thư, đừng đánh, nhanh dừng lại đi đừng đánh nhau nữa, như vậy rất nguy hiểm!"

"Cô đánh tôi làm cái gì! Đánh chết tôi cũng không sửa đổi được sự thật này! Thím Cửu của tôi chính là Seo Ye-Eun!"

"Để tôi nói cho cậu biết! Để tôi nói cho cậu biết điều này nhé!" Lisa vung móng vuốt tới, "Lão nương nói cho cậu biết là vị trí Jeon thái thái này, tôi chính là dù cho chó ăn cũng tuyệt đối sẽ bao giờ nhường không cho Seo Ye-Eun đâu!!!"

Hai người đánh nhau túi bụi ngay cả Kang Soo-wang cũng bị liên lụy.

Lúc này hông của Lisa đột nhiên bị một cái tay kéo lại.

Một giây kế tiếp sau tiếng la hét "chó ăn cũng không cho Seo Ye-Eun" cả người Lisa đã ngồi vào trên chân của Jungkook .

Lisa còn muốn đi về trước để nháo nữa lại vững vàng bị đè lại, tiếp theo đón lấy bên tai là âm thanh khàn khàn truyền tới của nam nhân như tiếng đàn cello "Ngoan ngoãn anh không cho em tự chửi mình như vậy."

Cô mới không có tự chửi mình nha! Không cho chửi mình là chó. Lisa sửng sốt một chút mới phản ứng lại được ý của Jungkook .

Trong lòng nóng nảy nghe được lời nói của anh cô vô hình lại bình tĩnh được chút sau đó Lisa ngẩng đầu trừng mắt về phía Jungkook  mở miệng nói "Không cho phép anh cưới Seo Ye-Eun!"

Kiếp trước nữ nhân này thiếu chút nữa đem cô ép thành người điên cô ta còn giết cả Đại Bạch nữa!

Lisa mới vừa nói xong liền phát hiện tâm tình của mình bị Ji-hun – con gấu con kia kích thích không khống chế được nữa, vuốt ve cái trán buồn buồn mở miệng nói "Được rồi, anh muốn kết hôn ai là quyền tự do của anh, em sẽ không can thiệp vào đâu".

Jungkook ánh mắt u ám mà nhìn cô yên lặng một hồi lâu sau mở miệng nói "Anh cũng không cần tự do."

Lisa có chút kinh ngạc khi nghe câu trả lời này của anh "Chẳng lẽ anh thích bị người quản lý sao, nếu em ngày ngày tra xét, ngày ngày đối với anh quản đông quản tây anh không tức giận sao "

Bàn tay của Jungkook một chút một chút một nhẹ khẽ vuốt ve đầu tóc của Lisa do đánh nhau mà rối bời sau đó đáp lại "Không tức giận."

Lisa hiển nhiên không tin bĩu môi một cái lại hỏi, "Cái kia vậy nếu là chờ em có quyền thế, biến thành nữ đại lão một tay che trời, đem anh giam lại nơi nào cũng đều không cho đi ngay cả cha mẹ của anh cũng không cho anh nhìn thấy, bất kể anh đi đâu đều phái người đi theo anh theo dõi anh, còn đem anh khóa ở trên giường, hàng đêm đối với ngươi muốn làm gì thì làm sao đây "

Jungkook nghe nói như vậy đột nhiên thật thấp mà cười một tiếng. Lời này của Lisa rõ ràng cho thấy có ý đồ riêng là đang tố cáo anh đây mà.

Sắc mặt của Lisa đen sẫm "Anh cười cái gì!" Anh còn có mặt mũi mà cười sao!

Jungkook nhìn chằm chằm cô gái đang tức giận khiến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, cúi đầu hôn một cái trên khóe môi của cô rồi nói: "Anh rất chờ mong."

Lúc Lisa phản ứng lại lời mà Jungkook mới nói xong ánh mắt đều trừng thành chuông đồng: "!!!"

Về phần hai người khác trong xe.

Soo-wang: "Khục khục" có thể hay không quấy rầy một chút trên xe còn có người

Ji-hun: "Ta, muốn, xuống, xe!"

Lisa quả thật là bị một người biến thái nào đó làm cho sợ ngây người. Cô nói như vậy anh lại còn dùng biểu tình rất mong đợi đáp lại cô sao. Cho nên, cô còn có thể nói cái gì nữa a.

Lisa đã không có hi vọng nào cùng Jungkook  trao đổi thêm gì nữa, cho nên hiện giờ cô vô cùng đau lòng buồn thương tiếc cho khối bánh ngọt bị cô bóp vỡ kia.

Cô tại sao lại phải gây khó dễ với thức ăn chứ! Đau lòng quá đi!

Cho tới khi một kẻ cầm đầu nào đó một mực đang đòi muốn xuống xe.

Soo-wang khó xử hướng về phía sau nhìn một cái xin phép, "Ông chủ cái này "

Jungkook không nhanh không chậm mở miệng, "Gọi điện thoại cho đại ca, liền nói Ji-hun tối nay không quay về."

Kang Soo-wang: "Vâng!"

Ji-hun nghe xong một chút lông đều dựng lên, cơn tức giận bùng nổ, dùng sức gõ cửa sổ xe "Jeon Jungkook! Ngươi muốn làm cái gì đối với tôi! Thả tôi xuống xe! Tôi muốn trở về!"

Con ngươi lạnh lùng của Jungkook lộ ra một tia cảnh cáo nói: "Hôm nay lão sư gọi điện thoại qua nói rằng bảng nguyện vọng đã phát xuống rồi."

"Vậy thì thế nào, chuyện của tôi không cần ngươi quan tâm!" Ji-hun lạnh rên một tiếng.

Jungkook không để ý đến lời nói của Ji-hun, tiếp tục hỏi, "Cậu chuẩn bị muốn thì vào trường đại học nào rồi? "

"Đều nói không cần ngươi quan tâm! Tôi không muốn lên đại học có được hay không" Ji-hun không nhịn được nói.

Jungkook gật đầu, "Có thể."

Ji-hun nghe vậy có chút kinh ngạc nhìn sang "Thực sự "

Jungkook liếc nhìn tiểu nha đầu trong ngực đang bởi vì bánh ngọt mà khổ sở "Đừng buồn khổ nữa trở về anh sẽ mua lại một cái mới cho em."

Trấn an được Lisa xong, Jungkook mới tiếp tục nhìn Ji-hun mở miệng nói "Không muốn đi học thì kết hôn đi."

"Kết... kết hôn!" Ji-hun như bị sét đánh ngang tai quả thật là không cách nào tin tưởng được hỏi lại "Jeon Jungkook ngươi có còn nhân tính hay không! Tôi CMN còn vị thành niên! Ngươi lại có thể gấp như vậy muốn bán đứng tôi sao!"

Biểu tình kia của Ji-hun thật là giống như một tiểu hoàng tử bị phụ vương độc tâm đưa đi kết thân cùng tiểu công chúa nước khác.

Jungkook mặt không đổi sắc mà mở miệng nói "Vậy cứ tiếp tục đi học, lần này nếu như không thi đậu Đế đô đại học, một tháng sau ta sẽ sắp xếp hôn lễ cho ngươi."

Ji-hun: " F, U, C, K!

Trả thù! Người này là trần truồng khỏa thân trả thù! Lisa nhìn lấy xui xẻo mà Ji-hun phải chịu cô rất là muốn cười trên nổi đau của người khác, ai biểu ngươi miệng đê tiện như vậy chứ! Thật là vui khi để cho Jeon Ji-hun đi nhờ xe!

Cẩm Viên.

Cứ như vậy, Ji-hun vốn là nghĩ đi nhờ xe thuận tiện làm một chút chuyện ác tâm với Jeon Jungkook, ai ngờ kết quả bị cưỡng chế mang về nhà còn phải bị buộc viết vào bảng nguyện vọng thi đại học nữa chứ.

Trên bàn, Lisa cùng Ji-hun hai người mỗi người nằm úp sấp ở một bên, Jungkook ngay ở bên cạnh nhìn xuống quả thật là giống như là lão sư đang giám khảo.

Ji-hun bị Jungkook cưỡng chế yêu cầu điền vào đại học Đế đô.

Lisa nhìn thấy kết quả của Ji-hun rốt cuộc cũng cảm thụ được một tia đồng bệnh tương liên, có chút khẩn trương mở miệng hỏi "Cái đó, em muốn thi vào đại học Đế đô truyền thông khoa quan hệ xã hội chuyên nghiệp, có thể không anh?"

"Quá xa." Jungkook đúng như dự đoán của cô anh cự tuyệt lời đề nghị của cô a.

Lisa vẻ mặt như đưa đám nói "Cũng không cách bao xa mà, ngược lại ở trong thành phố khoảng cách cách Cẩm Viên không phải chỉ hai đến ba giờ thôi sao.".

Thấy Jungkook không có chút dấu hiệu nào thay đổi chủ ý của mình, Lisa có chút kích động mở miệng nói "Anh không phải là rất chờ mong em trở thành nữ đại lão hay sao nếu như anh không cho em làm cái này, không cho em làm cái đó, em lúc nào mới có thể trưởng thành được bây giờ chỉ là chuyện thi lên đại học thôi mà anh đã như vậy rồi, vậy em sau đó muốn đi tìm công việc thực tập thì làm sao bây giờ có phải anh cũng sẽ không cho em đi không? Như vậy tới lúc nào em mới có thể hàng đêm đối với anh muốn làm gì thì làm a!"

Ji-hun: "Tôi có thể đi khỏi đây hay không a?"

Jungkook nhìn cô một cái "Không cần thành nữ lão đại, em cứ như bây giờ là được rồi."

Ji-hun: "Các ngươi rốt cuộc có không có nghe được tôi nói chuyện hay không vậy?"

Lisa quá giận đến mức cầm tay của Jungkook lên cắn một cái "Anh làm sao lại đáng ghét như vậy chứ!"

Không được rời khỏi phòng Ji-hun bi phẫn đan xen ngồi bên cạnh xem kịch, quyết định gây chuyện vừa nghe đến lời nói của Lisa, liên tục phụ họa gật đầu nói "Đúng đúng đúng! Cô thấy rồi đó! Hắn chính là kẻ đáng ghét như vậy đó! Cái này không cho làm, cái kia cũng không cho làm! Không có kẻ nào so với hắn ta đáng ghét hơn rồi!"

Con ngươi của Jeon Jungkook lộ ra lạnh giá như bên dưới Cửu U hướng về phía của Ji-hun nhìn một cái.

"Vốn chính là.." Ji-hun đỡ lấy ánh mắt kia muốn tiếp tục nói chẳng qua là âm thanh càng ngày càng nhỏ.

Jungkook không có lại để ý tới hắn, ánh mắt xéo qua liếc nhìn trên mu bàn tay mình bị Lisa cắn, sau đó nâng con ngươi lên ánh mắt chậm rãi rơi vào trên người của Lisa.

Không khí một trận quỷ dị tĩnh mịch.

Không biết qua bao lâu, Jeon Jungkook rốt cuộc mở miệng nói "Anh có thể để cho em đi cũng có thể bắt đầu từ hôm nay liền để em làm chuyện em muốn làm, anh sẽ không hạn chế bất kỳ tự do nào của em, anh cũng sẽ không nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của ngươi trừ phi gặp phải hai trường hợp "

Lisa càng nghe càng không cách nào tin tưởng, nghe được hai chữ cuối cùng kia khẩn trương mà siết chặt ngón tay hỏi lại: "Hai loại tình huống nào cơ? "

Jungkook: "Thứ nhất là chuyện em chủ động tới cầu anh."

Lisa cẩn thận suy nghĩ trầm ngâm nói, "Vậy anh có thể bảo đảm không làm ngáng chân em sao?"

Jungkook liếc cô một cái biểu tình kia rõ ràng cho thấy anh căn bản khinh thường việc mình ngáng chân cô: "Anh bảo đảm."

Lisa nghi ngờ không thôi mà hướng về Jungkook nhìn lại, Jungkook nếu đã đáp ứng chắc là sẽ không lừa cô đâu nha.

Nhưng anh nói như vậy là có ý gì chứ?

Xem thường cô sao anh cảm thấy cô dựa vào thực lực của chính mình nhất định sẽ đụng phải chứng ngại liền quay đầu trở về cầu xin anh giúp đỡ sao.

"Điều kiện thứ 2 thì sao?" Lisa ngừng thở tiếp tục hỏi.

Jeon Jungkook : "Thứ hai, bị thương."

Nghe được câu trả lời này Lisa ngừng lại sửng sốt một chút "Cái này bị thương tính theo mức độ như thế nào?"

Đối với Jeon Jungkook mà nói dù sao cô cũng là vật sở hữu anh để ý nhất cho nên anh không cho phép cô có bất kỳ tổn thương gì.

Jungkook mặt không thay đổi mà mở miệng: "Dựa theo phán đoán của anh."

Lisa có chút không biết nói gì "Cái này cũng quá chủ quan rồi nếu dựa hoàn toàn vào định đoạt của anh chẳng lẽ em trầy da đầu hay bị côn trùng cắn một cái cũng có thể tính là bị thương sao "

Jungkook : "Nhìn tâm tình anh."

Được rồi được rồi, anh là đại gia, anh có quyền định đoạt.

Cũng còn may là cô có khả năng nịnh hót, ách không phải nói là kỹ năng vuốt lông của cô cũng không phải là dùng để trưng cho đẹp.

Lisa đè nén tâm tình kích động hít sâu một hơi mở miệng nói "Có phải chỉ cần em chứng minh được chuyện em có năng lực xử lý xong hết thảy mọi chuyện hơn nữa em còn có năng lực ra sức bảo vệ che chở chính mình liền có thể hay không làm những điều em muốn hay không?"

Jungkook ánh mắt u lãnh mà nhìn chằm chằm cô: "Nếu em không làm được, như thế hết thảy trở về nguyên điểm, em sẽ không có cơ hội lần thứ hai."

Lisa cắn cắn răng "Được! Một lời đã định!"

Một ngày nào đó cô muốn xoay mình làm chủ nhân!

Jungkook nhìn lấy nữ hài đáy mắt xán lạn như sao ánh sáng "Đừng nóng vội anh còn có thêm mấy cái yêu cầu nữa."

"Còn có cái yêu cầu gì nữa vậy?" Lisa cảnh giác hỏi lại.

Cô cũng biết không có dễ dàng như vậy mà!

Jungkook vừa nói đưa ra một sấp văn kiện tới trước mặt cô: "Làm được những yêu cầu quy định này của anh, nếu có phạm quy, những lời anh mới nói tới toàn bộ hủy bỏ."

Lisa nhận lấy tập văn kiện hơi nhìn lướt qua, chỉ thấy bên trong tập hiệp nghị văn kiện kia viết: Cấm chỉ hút thuốc, cấm chỉ uống rượu, cấm chỉ đánh nhau, cấm chỉ về muộn, cấm chỉ cùng người xa lạ nói chuyện, cấm chỉ gửi tin nhắn không trả lời, cấm chỉ gọi điện thoại không nhận, cấm chỉ ăn thực phẩm rác rưởi, cấm chỉ nhìn chăm chú người khác phái, cấm chỉ đứng núi này trông núi nọ...

Cái này mà gọi là có mấy cái yêu cầu thôi sao, cái này ít nhất cũng có mấy trăm cái đi anh rốt cuộc là nghĩ như thế nào mà lại có nhiều yêu cầu như vậy chứ.

Hơn nữa để cho cô tương đối lưu ý chính là "Cấm chỉ uống rượu" bốn chữ này chẳng biết tại sao cố ý phóng đại to thêm.

Là văn kiện nay in sai rồi sao tại sao phải cố ý đem bốn chữ này phóng đại to thêm chứ.

Nên phóng đại to thêm không phải là "Đứng núi này trông núi nọ" sao.

Còn có cấm chỉ đánh nhau là cái quỷ gì cô là một cô gái nhu nhược như vậy có chỗ nào giống như là người biết đánh nhau chứ.

Mặc dù yêu cầu thật sự là rất nhiều, cô nhìn đến hoa cả mắt nhưng so với tất cả cô rốt cuộc cũng có thể yên tâm lớn mật làm chuyện chính mình muốn làm cho nên hết thảy đều không có vấn đề gì cả.

Vốn là cô đều đã chuẩn bị vừa khóc hai náo ba treo cổ tự vận, bây giờ không thể nghi ngờ được đây đã là kết quả tốt nhất rồi.

"Được được được á! Anh nói cái gì cũng được! Cũng biết anh tốt nhất! Người ta cực kỳ thích anh nha!" Con người vừa mới nói ghét người ta Lisa nhất thời thái độ chuyển biến lớn xoay một phát hơn 180°.

Jeon Ji-hun ở một bên khiêu khích hoàn toàn thất bại trợn mắt hốc mồm.

Tại sao? Vì cái gì mà kết quả lại biến thành như vậy chứ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro