Người ngoài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mocaanh_h, chúc mừng bạn vote đầu tiên nhé! Tặng chap mới cho bạn

Mình thấy cái số  chap nó nhiều quá mà chữ thì ít. Nên mình đã sửa lại trên hai ngàn từ. TT-TT

_______________

Mẹ cô cư nhiên lại tự mình đi giặt quần áo cho cả nhà cậu cô sao?

Lisa nhíu chặt mày lúc này, một trận tiếng bước chân truyền đến.

Chỉ thấy một nữ nhân ăn mặc đẹp đẽ quý giá tóc cuộn sóng từ trong phòng đi ra, trong tay còn cầm một kiện váy màu đỏ, biểu tình rất là không vui mà đi hướng mẹ cô mở miệng nói, "Tỷ tỷ, quần áo của em sao lại biến thành như vậy?"

Mẹ cô quay đầu lại nhìn nữ nhân liếc mắt một cái mắt lại nhìn váy trong tay cô ta thần sắc có chút kinh ngạc, "Này...... Như thế nào lại bị kéo ra như vậy?"

"Chị có phải dùng máy giặt giặt sạch hay không?" Mợ cô – Bang Soo-Min sắc mặt khó coi hỏi.

"Chị lúc ấy có hỏi em, em nói có thể bỏ vào giặt vì vậy chị liền bỏ vào đi......"

Bang Soo-Min tức khắc kích động mà kinh hô "Sao có thể có thể giặt như vậy cơ chứ, đây chính là tơ tằm! Lúc ấy em phỏng chừng đang dạy học cho tiểu Hwa, không chú ý nghe liền thuận miệng đáp ứng một câu, nhưng chị à, chị tốt xấu gì cũng đã từng mặc qua không biết là bao nhiêu bộ quần áo đẹp cao cấp rồi, như thế nào hiện giờ nguyên liệu cao cấp như vậy cũng đều nhận không ra?"

Hong So-Kyoon thần sắc có chút xấu hổ nói "Thực xin lỗi em, gần đây chị phải thức đêm chế tạo gấp đồ đính thủ công cho khách hàng cho nên nhìn đồ có chút mơ hồ...... Em nói cho chị biết bộ này bao nhiêu tiền chị sẽ bồi cho em!"

Bang Soo-Min đau lòng mà nhìn quần áo trong tay mình, nghe vậy lời mẹ cô nói liền trào phúng đáp lại "Một vạn khối đó chị định lấy cái gì để bồi thường đây? Chị làm ra những đồ giá rẻ mạt đó dù có làm một trăm cái cũng không đủ mua một kiện này đâu!"

"Chị cùng Cheol Ho tạm thời là không nhiều tiền như vậy, chờ Bo Geun trở về......"

Bang Soo-Min vẻ mặt không kiên nhẫn con ngươi lộ ra khinh thường hắt hủi mà xua xua tay, một bộ tư thái hào phóng không so đo nói "Thôi khỏi đi, Bo Geun cũng là người làm công ăn lương, mỗi tháng tiền tiêu xài cho chính mình đều không đủ đi? Cái quần áo này cũng không cần chị bồi thường nữa bằng không Go-Oh trở về có khi còn nói em cư xử làm khó dễ chị đó!"

Lúc này, một cô gái diện mạo kiều mỹ ăn mặc một thân váy thục nữ từ trong phòng đi ra, biểu tình ngạo mạn mà liếc mắt nhìn Hong So-Kyoon một cái "Cô cô, về sau tất cả các bộ quần áo này cô cô đều dùng tay giặt hết đi, đỡ cho việc lại làm hỏng cái gì nữa, hơn nữa âm thanh của máy giặt thật sự là quá lớn ồn muốn chết, làm sao cháu có thể ôn tập được?"

Bang Soo-Min vừa thấy nữ nhi bảo bối của mình đến lập tức khẩn trương mà đi qua "Bảo bối, con ra đây làm cái gì vậy, hiện tại chuyện quan trọng nhất mà con cần làm chính là chuyên tâm ôn tập nha!"

Bang Soo-Min nói xong lập tức có chút không cao hứng mà nhìn về phía mẹ cô, mặt lộ vẻ xin lỗi mà mở miệng nói, "Chị à, thật là không tốt lắm nếu em nói như thế này nhưng Hwa Hwa chuẩn bị thi đại học, một chút tạp âm đều nghe không được nếu không sẽ phân tâm vì vậy chỉ có thể phiền toái chị dùng tay của mình đi giặt đồ một chút vậy.

Vốn dĩ trong nhà có bảo mẫu cho nên cũng không cần chị tới làm loại sự tình này, nhưng thật sự là hiện giờ trong nhà người ở đông tiền tiêu dùng lại lớn, em đành phải cho bảo mẫu nghỉ việc, bên này em lại muốn chiếu cố Hàm Hàm bồi dưỡng con em đọc sách, thật sự không tiện để làm việc gì nữa cả, vì vậy chỉ có thể để chị vất vả một chút, chị à chị sẽ không để ý chứ?"

Hong So-Kyoon mím môi nói "Không có gì, để chị đi giặt đồ cho......"

Nguyên bản So-Kyoon cũng không muốn ở chỗ này ăn không trả tiền, giặt quần áo hay nấu cơm gì đó đều nằm trong khả năng cho phép cho nên cô cũng tự nguyện hỗ trợ.

Một bên Hong Seo-Hwa nghe vậy bất mãn mà nhíu mày "Mẹ, mẹ làm gì phải đối cô cô khách khí như vậy, bọn họ ăn tại nhà chúng ta, ở cũng tại nhà chúng ta, chúng ta chỉ muốn ăn thì phải trả tiền thôi vì vậy muốn để cho cô cô đi giặt một vài món quần áo mà thôi, đâu có chuyện gì quá khỏ khăn đâu? Con cực kì chán ghét trong nhà có người ngoài, phiền muốn chết luôn!"

Bang Soo-Min vội vàng nói "Bảo bối ngoan, nếu vậy con cách xa cô cô của con một chút, không có việc gì không cần ra ngoài làm ảnh hưởng tới con, con phải chuyên tâm học tập, không thể phân tâm, ngàn vạn lần đừng để cho con giống như biểu tỷ của mình nha!"

Hong Seo-Hwa tức khắc đầy mặt khinh thường "Mẹ, mẹ đang nói giỡn sao? Sao lại có thể lấy Lisa ra so sánh cùng con được!"

Bang Soo-Min nhìn nữ nhi xinh đẹp lại ưu tú của mình mặt đầy biểu tình tự hào nói "Vâng vâng vâng, mẹ sai rồi, nữ nhi của mẹ xinh đẹp lại ưu tú như vậy chờ con thi đậu Đế Truyền, mẹ sẽ nói ba con đi tìm Min Hyeon cô cô của con để cho con có thể đi đến Hoàng Thiên thực tập!"

"Thật vậy chăng? Con thật sự có thể đi Hoàng Thiên thực tập sao?" Seo-Hwa vẻ mặt kinh hỉ hỏi lại.

"Đương nhiên, tổng tài phu nhân tập đoàn Kim thị là cô cô của con đối với chuyện con vô đó thực tập mà nói còn không phải chỉ cần một câu nói của cô con thôi sao!"

......

Hai người nói chuyện hoàn toàn không hề kiêng dè dù Hong So-Kyoon đang đứng ở đó, Lisa nghe được thì Hong So-Kyoon khẳng định cũng nghe rất rõ ràng rành mạch.

Lisa nhìn đến mẹ mình đang nghe đến tên của cô sau đó sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch.

A, Hong Min Hyeon là cô cô ruột của Hong Seo-Hwa sao?

Lúc cha cô còn chưa thất thế, Bang Soo-Min đối với Hong Min Hyeon chỉ là một nữ nhân không có tư cách nói chuyện với mình, hiện tại lại nhận Hong Min Hyeon thành cô cô ruột thịt của Hong Seo-Hwa! Chuyện này mới nực cười làm sao!!!!

Hong Seo-Hwa vốn đang bất mãn làm nũng lại nghe được ở cửa truyền đến một trận thanh âm của động cơ ô tô, tức khắc lộ ra tươi cười vui vẻ mà đi qua đó đón người, "Ba, ba đã trở lại rồi!"

Ánh mắt Lisa theo tầm mắt Hong Ga-Oh nhìn qua là cậu cô – Hong Ga-Oh đã trở lại......

"Chồng à, anh đã trở lại rồi sao, công tác vất vả rồi!" Bang Soo-Min như con chim nhỏ nép vào người mà đi qua nghênh đón hắn còn giúp hắn cầm túi xách nữa.

Tan tầm trở về, đã được kiều thê cùng nữ nhi đáng yêu nghênh đón, Hong Ga-Oh tâm tình rất là sung sướng nói "Sao mọi người lại ở trong sân làm cái gì vậy?"

"Em đang giúp tỷ tỷ phơi quần áo!" Bang Soo-Min mặt không đỏ tim không nhảy mà trả lời.

Hong So-Kyoon tựa hồ là đã có thói quen nhìn Bang Soo-Min nói một đằng làm một nẻo, trước mặt nói một chuyện sau lưng nói chuyện khác, cô cũng không muốn gây náo loạn làm ảnh hưởng đến tình cảm của hai vợ chồng em mình, vì thế cùng giống như trước đây cái gì cũng đều không nói ra, chỉ là lo lắng mà hướng phương hướng chiếc xe vừa dừng nhìn nhìn, sau đó nhìn về phía em trai cô hỏi "Ga-Oh, anh rể của em đâu rồi? Như thế nào lại không cùng em trở về? Không phải nói hôm nay là cuối tuần có thể trở về nghỉ ngơi sao?"

Hong Ga-Oh sắc mặt hơi có chút khó xử mà mở miệng nói, "Công ty gần đây lượng công việc cần giải quyết có chút hơi nhiều, anh rể còn dang ở lại tăng ca......"

Hong So-Kyoon lo lắng cho sức khỏe cũng như thân thể của chồng mình nghe đến đó tức khắc có chút nóng nảy hỏi lại "Em cũng biết thân thể của anh rể em không tốt, sao lại không khuyên anh ấy, lại cứ để cho anh ấy làm việc mệt nhọc như vậy?"

Ga-Oh bị nói có chút chột dạ nhất thời không nói ra lời phản bác nào "Em..."

Hắn kỳ thật căn bản không am hiểu quản lý công ty, hơn nữa Bang Soo-Min vẫn luôn nói không cần làm thì không cần làm, hai vợ chồng chị mình ở nhà hắn hắn đều không thu tiền nhà, cho nên xem như đây là việc trả nợ mà thôi, vì vậy hắn liền dứt khoát đem mọi việc đều đẩy cho anh rể làm.

Bang Soo-Min đứng ở bên cạnh nghe nói như thế, tức khắc mặt mày cau có khó chịu, bóp giọng mở miệng nói "Chị à, lời nói này của chị nghe không được phù hợp lắm, việc anh rể tham ô công quỹ việc đã lan ra khắp nơi, nếu như không phải Ga-Oh đưa anh ấy tiến vào công ty thì có cái công ty nào dám nhận anh ấy chứ?

Nếu đã vào công ty tự nhiên phải làm việc thôi, công ty không phải là nơi nuôi dưỡng người rảnh rỗi! Người khác đều có thể tăng ca, vì cái gì anh rể liền không thể chẳng lẽ anh ấy là lão bản sao?

"..."

Bang Soo-Min nói xong nhìn về phía Hong Ga-Oh, vẻ mặt ủy khuất cùng đau lòng nói "Ga-Oh, em bởi vì kính trọng cô ấy là chị của anh, có chút lời không nghĩ muốn nói ra nhưng lời chị ấy nói thật sự làm cho người ta quá thất vọng buồn lòng, anh không chỉ có muốn nuôi dưỡng chị mình, còn muốn chăm lo cho cả anh rể, hai người họ ở lại lâu như vậy một phân tiền tiền thuê nhà cũng chưa thu qua, anh còn hảo tâm cung cấp cùng an bài công việc cho anh rể nữa, chị anh ở chỗ của chúng ta cũng giống như quý phu nhân, nhà của chúng ta có phải chị ấy cũng muốn chiếm luôn hay không a?"

Hong Seo-Hwa đang đứng ở một bên cũng sinh khí mà phụ họa "Cô cô người sao có thể như vậy chứ, ở nhà của cháu ăn cũng ở nhà cháu sao lại còn mắng ba cháu chứ, thật là bạch nhãn lang! Nếu như chịu không nổi nữa vậy thì cô cùng dượng dọn ra ngoài ở đi a, làm gì còn ăn vạ ở nơi này mãi không đi đem một nhà của cháu náo loạn không được bình yên!"

Ánh mắt Hong Ga-Oh một mảnh tích tụ "Seo-Hwa, con sao lại có thể cùng ngươi cô cô nói chuyện như vậy được! Soo-Min em cũng ít nói hai câu đi!"

"Vốn dĩ chính là như vậy mà, con không có nói sai, ba ba người cư nhiên lại nạt con sao......" Bị quát lớn như vậy Hong Ga-Oh không cách nào tin tưởng được đỏ mắt khóc lóc chạy ra ngoài.

Dù sao thì Hong Ga-Oh vẫn không đành lòng trách móc quá nặng nề đối với nữ nhi bảo bối mà mình ngày thường thương yêu nhất, bất đắc dĩ mà nhìn về phía chị mình mở miệng nói, "Chị à, điều em có thể làm thật sự đều đã làm hết cả rồi, cả gia đình em đều dựa vào em nuôi sống, áp lực của em cũng rất lớn, việc mà em có thể giúp chị chỉ có thể như vậy thôi".

Lisa đang đứng trốn ở phía sau gốc cây tận mắt mình nhìn thấy hết thảy những chuyện này, tức giận đến cả người phát run, bên trong lồng ngực có một cổ lệ khí điên cuồng dâng trào.

Hảo! Thật là tốt cho bọn người Hong Ga-Oh các ngươi! Bang Soo-Min cô cũng thật tốt a!

Ba mẹ cô lúc trước giúp đỡ toàn gia đình bọn hắn như vậy còn đem Hong Seo-Hwa trở thành thân nữ nhi của mình để yêu thương, toàn bộ tài sản cùng nhân mạch trong công ty của Hong Ga-Oh tất cả đều là do cha cô cung cấp, ngay cả ngôi nhà mà bọn họ đang ở vốn dĩ cũng chính là sản nghiệp của cha cô, Lương gia có được như ngày hôm nay hết thảy đều là do cha mẹ cô cung cấp.

Hiện tại cha cô thất thế một nhà bọn họ cư nhiên có thể đối đãi ba mẹ cô như vậy sao?.

Hong Ga-Oh tận mắt thấy vợ cùng con gái nhục nhã mẹ cô thế nhưng ngay cả một câu bênh vực cũng đều không nói.

Trong viện, một nhà Hong Ga-Oh cùng nhau đi vào phòng chỉ còn lại có mẹ cô lẻ loi một mình đứng ở tại chỗ.

Cô biết, lấy tính cách của mẹ mình mẹ cô nếu còn tiếp tục ở Kim gia dù có gặp ủy khuất như thế nào thì mẹ cô cũng chỉ biết một mình tích tụ trong lòng sẽ không nói cho bất luận kẻ nào nghe.

Lấy điều kiện kinh tế hiện tại của bọn họ nếu giờ chuyển ra ở bên ngoài gánh nặng liền nghiêm trọng hơn cho nên mẹ cô chỉ biết vẫn phải luôn nhẫn nại mà thôi.

Lisa đứng sau gốc cây gắt gao bóp chặt lòng bàn tay chỉ thấy mẹ cô ngơ ngác mà đứng một lúc lâu sau đó, liền chậm rãi hạ cong eo, tiếp tục cầm lấy những bộ quần áo đó một bộ một bộ mà phơi lên......

Nhìn thân ảnh của mẹ mình đơn bạc trầm mặc, Lisa quả thực hận không thể lập tức vọt tới bên người mẹ mình...

Chính là hiện tại nếu cô tiến đến thì cô có thể làm cái gì cơ chứ?

Trừ bỏ khóc lóc thỉnh cầu mẹ mình tha thứ lại làm cho mẹ mình biết thêm chính mình hiện tại cũng không tốt rồi để cho mẹ mình nàng càng thêm nhọc lòng thì cô cô cái gì khác cũng không làm được!

Một tháng, nhiều nhất là một tháng!

Cô nhất định sẽ đem tất cả ủy khuất mà ba mẹ mình chịu phải đều trả lại hết! Cô sẽ không bao giờ để cho ba mẹ mình chịu loại khuất nhục như này thêm một lần nào nữa!

Trước kia vì cô muốn trước mặt Lee Dae-hyun thể hiện bản thân mình cho nên dù ban đầu cha cô có để lại cho cô một khoản tiền cũng sớm đã bị cô phung phí hết sạch khoản tiền đó được dùng để đi mua một vài thứ nhìn chỉ đẹp mà không có làm gì thêm được.

Hiện tại cô cần tiền, thật sự cần rất nhiều rất nhiều tiền!

Số tiền mà cô cần không phải chỉ có thể thay cha mẹ cô mua một ngôi nhà hay để cho cha mẹ cô có thể sống tốt qua ngày mà đó phải là số tiền để cho cô thành phú khả địch quốc!

Thậm chí đủ để cho cô thoát khỏi sự khống chế của Jeon Jungkook đạt được tự do của mình.

Một khi tài sản tích lũy đến trình độ nhất định cô sẽ có quyền thế cùng mạng lưới giao thiệp cực lớn, hết thảy những điều mà cô muốn đều có thể thực hiện được.

Cô biết lấy tình huống bây giờ của mình mà muốn đông sơn tái khởi thật sự khó như lên trời Kim Yeon Hye nhất định sẽ toàn lực chèn ép cô.

Cô yêu cầu cần có một tập đoàn hoặc người hợp tác lớn đủ để chống lại Hoàng Thiên.

Địch nhân của địch nhân liền là bằng hữu, trước mắt lựa chọn tốt nhất chính là đối thủ một mất một còn của Hoàng Thiên – giải trí Hoàn Cầu.

Nhưng Hoàn Cầu là công ty lớn như vậy làm sao có thể cùng cô – một tiểu nha đầu mất tất cả hợp tác được.

Cô chỉ thiếu một thứ có phân lượng nặng nhất đến đủ để cho Hoàn Cầu cùng cô hợp tác đó chính là vốn liếng.

Cũng còn may cơ hội mà cô chờ đợi đã lâu chẳng mấy chốc sẽ đến.

Lisa che giấu tất cả tâm tình dưới đáy mắt mình lấy điện thoại di động ra, mở ra dữ liệu về tin tức của một vị nghệ sĩ đang ăn khách gần đây của Hoàn Cầu đang được chú ý nhất.

Cách biệt thự đó không xa.

Ngay tại thời điểm Soo-wang đều chuẩn bị mua quan tài cho mình rốt cuộc cũng nhìn thấy Lisa từ trong sân đi ra.

Hắn kích động đến mức giống như là thấy được ánh rạng đông ngày cuối cùng!

Lisa mở cửa xe ngồi xuống.

Cô chỉ cần nhìn qua biểu tình của Soo-wang một cái cũng biết được hắn đang suy nghĩ điều gì cho nên Lisa cười nói "Kang quản gia, tôi đã nói rồi, tôi coi như là muốn gây chuyện cũng sẽ không lựa chọn thời điểm mà anh đang làm việc điều mà tôi đã nói qua đương nhiên sẽ giữ lời."

Soo-wang nghe xong rất rung động ho nhẹ một tiếng rồi nói "Kim tiểu thư, cô có thể nghĩ thông suốt như thế mà nói đương nhiên là tốt nhất nhưng đối với lời đề nghị của cô xin cô thứ cho tôi, tôi thật sự không cách nào đáp ứng được nhưng chỉ cần cô biết thân biết phận tôi nghĩ ông chủ cũng sẽ không làm khó cô đâu."

Lisa ngay lập tức phán bác lại: "Đây không phải là vấn đề anh ấy làm làm khó tôi hay không mà lấy thân phận cùng địa vị của tôi tại Jeon gia muốn đặt chân hay ở đó có bao nhiêu khó khăn, anh hẳn cũng biết rất rõ."

Đời trước việc cô cùng Lee Dae-hyun chạy trốn bị phát hiện sau đó Jungkook ngay lập tức đem cô trói đến cục dân chính lĩnh giấy chứng nhận kết hôn, rồi mang theo cô đến Jeon gia ngay trước mặt tất cả mọi người tuyên bố thân phận của cô sau đó tất nhiên là nhận được sự phản đối của cả Jeon gia.

Lisa than nhẹ một tiếng mở miệng nói "Không sao, tôi biết là tôi đang làm khó anh, tại Jeon gia, Kang quản gia cũng được tính là người đối với tôi tốt nhất rồi, tôi cũng không phải không hiểu được cảm tạ anh, anh coi như tôi có đi có lại đi!"

Nghe được lời này Soo-wang không khỏi chột dạ, biểu hiện của hắn mặc dù không có kịch liệt như Ryu Yeong nhưng kỳ thật cũng phi thường chán ghét cùng bài xích Lisa, đối với cô luôn tồn tại thành kiến.

Soo-wang quấn quít nửa ngày trời rốt cục vẫn phải mở miệng nói "Cô muốn tôi giúp cô như thế nào"

Lisa thấy Soo-wang giao động cân nhắc một chút rồi chọn lời mở miệng nói "Thật ra thì rất đơn giản, chính là giúp tôi nhìn kĩ Jungkook một chút tỷ như anh ấy đang làm gì, lúc nào không có tiện để tôi quấy rầy, ngày nào tâm tình không tốt, có cái sở thích gì cấm kỵ, hay cùng nữ hài tử nào có mối quan hệ khá là thân thiết ví dụ như vị Seo Ye-Eun tiểu thư kia cô ấy hẳn là thích ông chủ nhà anh đi, tôi nói đúng chứ? "

Lisa nói nhiều như vậy thật ra thì trọng điểm vẫn là "Seo Ye-Eun " cái đại địch số một này.

Lúc mới nghe mấy yêu cầu đầu tiên Soo-wang cảm thấy vẫn bình thường nhưng sau đó nghe đến đoạn phía sau, mồ hôi lạnh của anh đều rơi xuống "Kim tiểu thư, những thứ khác tôi có thể chỉ điểm cho cô một chút nhưng phía sau chuyện có liên quan đến Ye-Eun tiểu thư, cái này, thứ cho tôi thật sự là muốn giúp mà không giúp được gì."

Hắn làm sao có thể dám tiết lộ chuyện riêng của ông chủ hơn nữa còn là chuyện liên quan tới Ye-Eun tiểu thư chứ!

"Tôi biết rồi, đa tạ Kang quản gia."

Quả nhiên Seo Ye-Eun không phải là người mà cô có thể tùy tiện đụng tới.

Bất quá đối với cái kết quả này Lisa cũng đã rất hài lòng rồi.

Đưa Lisa về Cẩm Viên xong Soo-wang lên lầu cùng Jungkook phục mệnh.

"Ông chủ, thuộc hạ đã đưa Kim tiểu thư đi qua nhà cậu của cô ấy, bất quá Kim tiểu thư ở lại khoảng vài chục phút liền đi ra."

"Biết rồi, còn có việc gì khác sao?" thấy Soo-wang hồi báo xong lại không có rời đi, Jungkook từ giữa chồng văn kiện ngẩng đầu lên hướng về phía hắn nhìn lại.

Soo-wang bị ánh mắt dường như có thể xuyên thấu lòng người kia nhìn đến cảm thấy có một trận chột dạ, không có thể chống đỡ nổi, vì vậy chỉ có thể mở miệng nói "Kim tiểu thư kính nhờ thuộc hạ một ít chuyện "

"Nhờ ngươi cái gì?"

"Cô ấy, cô ấy hy vọng thuộc hạ có thể giúp một tay nhìn chằm chằm ngài!"

"Nhìn ta chằm chằm sao?" Jungkook ánh mắt lóe lên.

"Đúng vậy bất quá cũng không có chuyện gì lớn chính là cô ấy sợ chọc giận ngài nên muốn để cho thuộc hạ hỗ trợ nhắc nhở cô ấy một chút chuyện sở thích cùng cấm kỵ ngày thường các loại còn có chính là ....."

Soo-wang nuốt nước miếng khẩn trương tiếp tục mở miệng nói "Còn có ngài cùng cô gái nào thân thiết, nhất là Ye-Eun tiểu thư Kim tiểu thư còn nói Ye-Eun tiểu thư thích ngài thuộc hạ thấy thái độ của Kim tiểu thư tựa hồ là đối với Ye-Eun tiểu thư có chút địch ý "

Trước bàn đọc sách, biểu tình của Jungkook giữ kín như bưng trầm mặc sau một hồi khá lâu rốt cuộc mở miệng nói một cái chữ: "Ừm."

Soo-wang  trong lòng không rõ ừ là có ý gì chứ.

Jungkook nhìn hắn một cái mở miệng nói: "Nhìn chăm chú ta thật tốt đi."

Soo-wang : "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro