Nhất định phải đi theo cậu ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một là người có tiền đồ thật tốt ngôi sao tương lai mới – Rim Ho, một là một người suốt ba năm không có tác phẩm nào thành công đã sớm bị người khác quên lãng tại xó xỉnh – Oh Jung San người như anh ta...

Bất kể là ai đều sẽ biết nên lựa chọn thế nào...

Anh ta sớm phải biết... Sớm nên biết...

Joo Woon Bin nói không sai... Toàn bộ Hoàn Cầu này... Ai dám muốn anh ta cơ chứ... Ai sẽ muốn anh ta...

Anh ta đời này... Cũng sớm đã xong rồi...

Joo Woon Bin thấy đối phương đồng ý, âm thầm lộ ra vẻ mặt khinh bỉ, sách, bất quá là một nghệ sĩ nhỏ hạng ba thôi mà đã liền thỏa hiệp rồi, Kim Baek này tính ra cũng có chút kiến thức.

Joo Woon Bin giọng nói ngạo nghễ, giọng nói bố thí nói: "Nếu là người đại diện cũng không ý kiến, vậy chuyện kia cứ quyết định như vậy đi, tôi sẽ để cho người khác đem hợp đồng của Rim Ho lấy tới đổi cho cậu nha!"

"Chậm đã!" Lisa lại cắt đứt lời nói của Joo Woon Bin.

Joo Woon Bin cau mày, tựa như có bất mãn "Làm sao cậu còn có yêu cầu gì khác hả?"

Lisa tự tiếu phi tiếu hướng về Joo Woon Bin nhìn một cái, trong con ngươi sáng chói thoáng qua một tia nhìn bằng nửa con mắt cùng khinh miệt "Đổi người tự nhiên có thể, chẳng qua là, Joo tổng giám, Rim Ho sợ là không đủ tư cách đâu nếu ngài muốn đổi... Liền lấy Kung Wook để đổi đi!"

Nghe xong, Joo Woon Bin ngẩn người một chút mới phản ứng lại được điều mà Diệp Bạch nói cái gì, ngay sau đó đột nhiên thay đổi sắc mặt, đứng tại chỗ giận dữ hét lên: "Kim Baek! Khẩu khí của cậu cũng thật là lớn nha! Thật sự cho rằng tôi không dám làm gì cậu sao, Chun tổng ngài nghe được lời tiểu tử này nói rồi chứ cậu ta chính là cố ý gây chuyện mà!"

Lại là một tên không biết điều, cậu ta lại dám lấy Kung Wook người nghệ sĩ đang nổi tiếng nhất dưới tay ông ta so với một tay nghệ sĩ hạng ba như Rim Ho, rồi còn muốn cướp lấy Kung Wook của ông ta nữa sao!

Quả thật là quá cuồng vọng mà!

Đừng nói là Joo Woon Bin, ngay cả Oh Jung San chính tai mình nghe thấy đều ngẩn ra một lúc, một đôi con ngươi sạch sẽ mờ mịt tràn đầy không cách nào tin tưởng được điều mình vừa nghe là chính xác...

Sắc mặt của Lisa lại không thay đổi chút nào, liên tục cười lạnh mà mở miệng nói: "Tôi thực sự không biết người gây chuyện hiện giờ rốt cuộc là ai đây Chun tổng(lý do là nhân vật này khúc sau bị đổi cái họ, nên mình đổi họ khác theo luôn), ngài đã chính miệng mình hạ lệnh, để cho tất cả mọi người ở Quang Diệu phối hợp với công tác của tôi..."

Nói tới chỗ này, trong nháy mắt ánh mắt thờ ơ của Lisa tiêu tan, ánh mắt lạnh lùng đột nhiên hướng về Joo Woon Bin bắn tới, nghiêm nghị mà mắng: "Nhưng Joo tổng giám ông ấy thì sao chẳng lẽ ông ấy không phải là người của truyền thông Quang Diệu sao, không phải là thuộc hạ của Chun tổng à, hay Joo tổng giám ông cho rằng là Quang Diệu chính là thiên hạ của ông, ông có thể thay Chun tổng một mình đơn độc đưa ra quyết định, vì vậy lời nói của Chun tổng ông đều không coi vào đâu rồi nhiều lần muốn ngăn trở người khác làm việc, đúng không?!"

Lisa dĩ nhiên sẽ không nói chuyện Joo Woon Bin cưỡng ép Jung San, bởi vì cô biết có nói cũng vô ích mà thôi.

Một là người đại diện kim bài, một là nghệ sĩ không có chút giá trị nào cả, Chun Hong Gwang sẽ đứng về phía người nào mọi người đều đã rõ ràng, ở trong giới giải trí loại chuyện như thế này là quá bình thường, nếu cô làm không cẩn thận còn có thể bị Joo Woon Bin đánh ngược một cái nói là Oh Jung San chủ động câu dẫn ông ta.

Cho nên cô phải lấy thứ mà Chun Hong Gwang để ý nhất. Đó chính là thứ gì đây?

Chỉ có quyền uy và địa vị của ông ta mà thôi.

Tư thế bây giờ của Joo Woon Bin tựa như phiên vương cách xa kinh thành, cố thủ ở đất phong, cầm binh tự cao tự đại.

Mà ở trong giới giải trí, kiêng kỵ nhất chính là người đại diện tự tạo cho mình bè phái lớn, đã có biết bao nhiêu công ty giải trí có thực lực cường thịnh cũng là bởi vì người đại diện trốn đi đồng thời lại mang theo nhóm lớn nghệ sĩ thủ hạ của mình mà ngay trong một đêm phân băng chia rẽ, công ty phá sản sụp đổ hoàn toàn...

Nghe đối phương nói một tràng tiếng chất vấn, trong con ngươi của Joo Woon Bin dần dần hiện lên một tia hốt hoảng, lạnh giọng nổi giận nói: "Kim Baek! Cậu bớt ở chỗ này khích bác ly gián đi! Tôi nói qua lời như vậy lúc nào cơ chứ?"

Phải biết điều mà Chun Hong Gwang kiêng kỵ nhất chính là có người khiêu chiến quyền uy của ông ta, muốn thoát khỏi sự khống chế của ông ta.

Quả nhiên, trong video Hong Gwang đã bắt đầu thay đổi sắc mặt.

Cho dù Chun Hong Gwang biết rõ Kim Baek chính là cố ý khích bác ly gián nhưng lời nói của Kim Baek ông ta nghe vẫn hiểu được.

Khoảng thời gian này Joo Woon Bin đúng là có chút quá đáng, nhiều lần không đem ông ta là chủ tịch công ty này coi ra gì, ông ta thậm chí còn nghe nói, Joo Woon Bin cùng người của tập đoàn Kim thị âm thầm tiếp xúc qua lại...

Nghĩ tới đây, Chun Hong Gwang rốt cuộc mở miệng nói: "Woon Bin, cậu đem thủ tục còn có hợp đồng giao ra đi, chuyện này tôi đã quyết định rồi không cần bàn cãi gì nữa."

"Nhưng là, Chun tổng..."

Sắc mặt của Chun Hong Gwang đột nhiên âm trầm xuống: "Làm sao hiện tại ngay cả một nghệ sĩ nhỏ tôi đều không có quyền điều động được sao nếu cậu không nguyện ý vậy liền đem Kung Wook đổi cho người đại diện Kim đi!"

Lại có thể nói ra được những lời này, có thể thấy Chun Hong Gwang thực sự đã tức giận lắm rồi.

"Sao lại thế... Chun tổng tôi không phải là có cái ý này... Tôi... Tôi liền đi sắp xếp đây..." Để tránh tiếp tục chọc giận Chun Hong Gwang, Joo Woon Bin chỉ có thể nhượng bộ.

Chun Hong Gwang lạnh giọng rên lên một tiếng, cúp cuộc gọi video.

Xem ra, đem Kim Baek qua đó là đúng, nếu ở Quang Diệu tiếp tục để cho Joo Woon Bin một mình độc quyền chiếm lĩnh như vậy dù sao đó cũng không phải là dấu hiệu tốt lành gì, một khi Joo Woon Bin có dị tâm, toàn bộ Quang Diệu cơ hồ đều sẽ bị móc sạch.

Nhưng tiểu tử tên Kim Baek này còn quá trẻ khí thịnh, hành động theo cảm tính quá nhiều, vì muốn lấy người kêu là Oh Jung San kia mà ngay trước mặt Joo Woon Bin nói chuyện thẳng thắn như vậy, thật sự là đáng chú ý, cậu ta có thể kềm chế được Joo Woon Bin trong một khoảng thời gian đây.

Kết thúc cuộc gọi video xong, Joo Woon Bin hung tợn gọi điện thoại, để cho trợ lý cùng luật sư qua tới xử lý tiếp nhận những công việc có liên quan tới Jung San.

Thời điểm ký tên, ánh mắt của Joo Woon Bin nhìn chằm chằm Lisa quả thật là hận không thể đưa cô đi ăn tươi nuốt sống.

Đáng chết, thịt vịt đã đến miệng rồi còn bị bay đi!

Toàn bộ họp đồng của Oh Jung San được chuyển tới danh nghĩa của cô đều đã được xử lý xong sau đó, Lisa cầm lấy họp đồng quơ quơ, câu môi đứng lên nói "Joo tổng giám, đa tạ!"

Sự tình phát sinh đến mức này thật sự là quá đột ngột, cho đến khi trong họp đồng mới ký xuống tên của mình, Jung San vẫn như cũ có chút chưa tỉnh hồn lại được, nhìn thấy Kim Baek đã xoay người rời đi, mới chợt thanh tỉnh lại, theo bản năng liền đi theo cô.

Mới vừa bước chân ra khỏi phòng, sau lưng liền truyền tới âm thanh âm trầm của Joo Won Bin: "Jung San, cậu tốt nhất là suy nghĩ cho kỹ càng đi! Cậu thật sự muốn làm với người đại diện này, chưa dứt sữa lại không có chút tư chất nào như vậy sao?"

Bước chân của Jung San dừng lại một chút, bất quá chỉ một giây, liền theo phương hướng của Kim Baek mà đi...

"Phanh ——" một tiếng vang thật lớn, trong phòng làm việc truyền tới âm thanh đạp ngã bàn của Joo Woon Bin.

Trong công ty đứa trẻ thuận mắt ông ta còn lại rất nhiều, ông ta muốn chơi ai bộ dáng gì không có cơ chứ

Jung San đều đã hai mươi mốt tuổi rồi, đã sớm không thể so được với năm đó, ông ta chẳng qua chỉ là bởi vì không chiếm được nên mới một mực nhớ nhung nhất định phải đoạt tới tay, ai biết được tiểu tử này lại có thể không biết phải trái như vậy cơ chứ!

Được! Rất tốt! Ông ta ngược lại muốn nhìn một chút xem nếu Jung San đi theo Kim Baek có thể có được loại kết quả gì!

Trong phòng làm việc ở lầu hai.

Dù sao cũng là Chun Hong Gwang tự mình đưa người xuống, ngoài mặt vẫn là phải làm đúng mức, phòng làm việc của Lisa mặc dù không có lớn hay xa hoa như Joo Woon Bin, nhưng điều kiện cũng tương đối khá, rộng rãi giản lược, ánh sáng quang đãng đầy đủ.

"Tự mình xử lý một chút đi" Lisa từ trong một cái trong ngăn kéo lôi ra một cái hòm thuốc.

Jung San vùi đầu xuống, không nói một tiếng nào tự mình rửa sạch vết thương cho chính mình, sau đó đơn giản tại chỗ băng bó lại vết thương một chút.

Lisa kéo ghế ra, ngồi trước bàn làm việc, ung dung thản nhiên mà quan sát người đàn ông trước mắt một cái.

Nói là đàn ông, cô ngược lại cảm thấy dùng từ thiếu niên càng thích hợp hơn.

Bởi vì giờ khắc này Jung San mà cô nhìn thấy cũng giống như người trong hình ba năm trước đây người thiếu niên kia cơ hồ không có chút nào khác biệt hết.

Chẳng qua tướng mạo không thay đổi, nhưng khí chất của một người sẽ biến đổi.

Ba năm trước đây Jung San tựa như một tờ giấy trắng, sạch sẽ không vướng bụi trần, tràn đầy linh khí cùng thiên phú, cái khí chất đặc biệt này trong giới giải trí coi trọng vật chất quả thật chính là một dòng nước trong.

Nhưng cùng với khí chất như vậy cũng cực dễ làm cho người khác muốn chà đạp...

Bây giờ mặt mũi của Jung San vẫn như cũ tinh xảo hoàn mỹ, rõ ràng vẫn là bộ dạng của một thiếu niên nhưng đáy mắt lại là một mảnh hoang vu, không có có một tia sáng nào.

Vốn là Lisa còn vẫn nghĩ không ra, năm đó nhân vật chính của《 Kinh Long 》nhờ bộ phim đó đã có danh tiếng lớn, ngay cả vai phụ cũng đều thành danh không quá tệ, vì sao lại chỉ có một mình Jung San mai danh ẩn tích, hiện tại cuối cùng cô cũng đã rõ ràng rồi.

Năm đó Jung San mới mười tám tuổi, mới vừa gia nhập vào trường đại học, ôm trong lòng một mộng tưởng, thành công quay được bộ phim đầu tiên trong đời, hơn nữa bộ phim lại nổi tiếng, nhân sinh của anh ta như mới vừa vặn bắt đầu.

Nung nấu ý chí suốt mười tám năm, rốt cuộc anh ta cũng có thể bắt đầu dùng sự nhiệt tình của chính mình gây dựng sự nghiệp cho bản thân, rốt cuộc có thể kiếm tiền để cho mẹ anh ta được sống cuộc sống tốt hơn...

Ngay khi Jung San tưởng mình có thể có hết thảy các thứ này, lại ngay lập tức bị Joo Woon Bin bóp chết ngay khi đang còn trong trứng nước...

Jung San không quyền không thế, lúc nhỏ chỉ biết nghe lời mẹ, sau đó chỉ một câu nói của Joo Woon Bin liền có thể đem anh ta bức đến đường cùng, anh ta trơ mắt nhìn nghệ sĩ bên cạnh người cùng thời với mình, bao gồm những người kém xa anh ta một người tiếp theo một người vận đỏ, xa xa đem anh ta bỏ lại đằng sau...

Trơ mắt nhìn mẹ mình càng ngày càng già yếu bệnh tật nhiều hơn mà anh ta vẫn như cũ bất tài vô lực, sự nghiệp thì hoàn toàn không thấy được hy vọng, không có tương lai tươi sáng hơn...

Bởi vì Jung San kiếp trước thật sự là quá trong suốt mờ nhạt, đối với Lisa hiểu biết duy nhất của cô về Oh Jung San chỉ có bộ phim《Kinh Long》mà thôi, cho nên cô cũng không biết Jung San kiếp trước kết cục rốt cuộc là như thế nào, cô sợ là cũng không tốt lắm bởi vì Jung San không có nổi tiếng, điều này đã nói rõ một điều anh ta cuối cùng cũng không có thỏa hiệp đối với yêu cầu của Joo Woon Bin...

Trên ghế sa lon, Jung San thân hình đơn bạc, mái tóc đen nhánh chất tóc nhìn qua rất mềm mại, làn da tái nhợt như bị bệnh nặng dường như chạm vô cũng có thể bị vỡ vụn.

Lisa nhìn Jung San cúi thấp cổ xuống, không nói tiếng nào bộ dáng tự mình xử lý vết thương cho mình nhìn qua nhu thuận lại nghe lời, làm tim cô không khỏi có chút mềm nhũn.

Không có cách nào khác nha, xét về tuổi tác hay tâm lý cô dầu gì cũng là một thục nữ đã 27 tuổi rồi, nhìn thấy tiểu tử đơn thuần mềm mại như vậy, khó tránh khỏi có tình thương của mẹ tràn lan.

Jung San cảm giác được có tầm mắt nhìn chằm chằm trên người của mình, có chút bất an ngẩng đầu hướng về người đang ngồi sau bàn làm việc nhìn lại, trong đôi tròng mắt trong suốt kia, rõ ràng thấy được vẻ phòng bị cùng cảnh giác.

Suốt ba năm bị chèn ép, gần như đã hoàn toàn tiêu hủy tất cả ngây thơ cùng sự đơn thuần của anh ta, anh ta không có cách nào tùy tiện tin tưởng bất luận kẻ nào nữa, cho dù người này mới vừa cứu mình từ trong tay Joo Woon Bin ra ngoài.

Ai biết, cậu ta có phải là người kế tiếp như hắn ta hay không?

Nghĩ tới đây, trong nháy mắt Jung San liền căng thẳng.

Giờ phút này, Lisa cũng đã tỉnh hồn lại, bắt đầu làm chính sự.

Cô mở ra một quyển sổ màu đen cùng máy vi tính xách tay, sau đó trực tiếp mở miệng hỏi: "Anh trong ba năm này có nhận vai diễn cùng thông báo quay quảng cáo nào không?"

Jung San sắc mặt một mảnh u ám, âm thanh khàn khàn nói: "Không có... Không có vai diễn, cũng không có thông báo quay quảng cáo nào cả."

Câu trả lời này cũng tương đối giống như trong suy nghĩ của cô.

Lisa: "Anh có việc riêng sao?"

Jung San lắc đầu: "Không có, công ty không cho phép."

Lisa tiếp tục hỏi: "Vậy anh có nói yêu đương hay có đối tượng nào lui tới hay không bao gồm cả trong quá khứ?."

Jung San hơi sửng sốt một chút, thân thể vì vấn đề đó mà căng thẳng lên chút ít, mấp máy môi trả lời: "Không có... quá khứ cũng chưa từng..."

Lisa nghe vậy hơi có chút ngoài ý muốn gõ bút máy trong tay một cái, mặc dù cậu tuổi không lớn lắm, nhưng hai mươi mốt tuổi cũng không tính là nhỏ rồi, cộng thêm loại tướng mạo đẹp trai này của anh ta, thế mà ngay cả một lần yêu đương cũng chưa có nói qua.

Oh Jung San à, anh có cần ngây thơ như vậy hay không...

"Vậy bạn giường, bạn tình một đêm thì sao?" Lisa nghiêm túc tiếp tục hỏi.

Nếu như không có là tốt nhất, nếu như có, cô nhất định phải trước thời hạn xử lý xong hết thảy những lịch sử đen tối của anh ta.

Có thể bởi vì Lisa hỏi quá thẳng thắn cho nên sống lưng của Jung San căng thẳng thẳng hơn bao giờ hết trả lời: "Không có "

Vẻ nghiêm túc trên mặt của Lisa lúc này mới thu lại thêm vài phần "Rất tốt."

Nói xong tiếp tục công việc hỏi chuyện của mình: "Vậy tài khoản Weibo bây giờ của anh là ai đang quản có phải ở trong tay anh hay không?"

"Anh Bin đang quản lý đi." Jung San trả lời.

Khó trách ba năm qua động tĩnh trên Weibo thật là ít ỏi

Lisa cau mày, ngay sau đó mở miệng nói, "Được, tôi biết rồi, tôi sẽ lấy về. Sau khi lấy trở về tôi sẽ đưa cho anh xem tất cả các tài khoản xã hội của mình, anh nhớ kiểm tra cẩn thận một lần, nếu có nội dung nào không ổn thỏa lập tức xóa bỏ, tôi sẽ kiểm tra lại một lần nữa."

Jung San theo bản năng nghe theo sự sắp xếp của cô trả lời: "Được."

"Đúng rồi, công ty có phát tiền lương cơ bản cho anh không?" cô hỏi.

Jung San vẻ mặt khổ sở: "Đã có nửa năm không có phát lương cho tôi rồi."

"Vậy anh trong khoảng thời gian này làm cái gì vậy?" cô lại hỏi.

Vẻ mặt của Oh Jung San tựa hồ có hơi khó chịu nói: "Tôi không làm được gì cả."

Việc Jung San không có công tác được tiếp nhận chắc có liên quan đến Joo Woon Bin, anh ta lại không thể tiếp nhận công việc riêng nếu không sẽ bị công ty kiện, cho nên Jung San cũng chỉ có thể ăn không ngồi rồi, không làm gì cả.

Lisa nghe vậy sắc mặt lạnh lùng.

Ký hợp đồng với nghệ sĩ cơ bản là có tiền lương, nhưng Joo Woon Bin không an bài cho anh ta quay quảng cáo cùng đóng phim, lại kiên quyết nắm chặt hợp đồng của anh ta không muốn thả anh ta đi, thậm chí ngay cả khoản tiền lương cơ bản đều muốn trừ đi, rõ ràng là muốn đem Jung San ép vào đường cùng mà.

Những khoản tiền lương thật là ít ỏi kia cơ bản đối với các nghệ sĩ khác như chỉ là đi thực hiện một đoạn quảng cáo nhỏ, cho tạp chí chụp mấy tấm hình mà thôi, nhưng đối với Jung San mà nói đây lại là nguồn thu nhập duy nhất tại công ty mà anh ta có thể có được.

Chỉ mới nghĩ thoáng qua cũng có thể biết được anh ba năm nay làm sao qua được, rõ ràng là một người tràn đầy thiên phú và linh khí, vốn nên ở giới nghệ sĩ này thi triển được nét tài hoa của mình, thế nhưng anh ta lại phải gắng gượng mỗi ngày chỉ có thể ở tầng lớp cuối cùng làm chút ít chuyện không có liên hệ nào tới công việc mình muốn để có thể kiếm được chút tiền.

Jung San phỏng chừng một lòng nghĩ cố gắng nhịn hai năm liền tưởng mình có thể ký hợp đồng với những công ty khác, ngay cả khoảng thời gian năm năm quý báu nhất của mình cũng không quá quan tâm, coi như hợp đồng của Oh Jung San hết thời hạn thì lấy thủ đoạn của Joo Woon Bin, cũng tuyệt đối sẽ không để cho hanh ta có cơ hội ra mặt.

Không có người nào muốn một nghệ sĩ toàn thân mang lại phiền toái cho mình.

Trước phòng làm việc của Joo Woon Bin, cô giống như nghe được lời nói liên quan đến mẹ của Jung San, tiền thuốc thang của mẹ anh ta cũng sắp không trả nổi nữa rồi.

Lisa suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng nói "Công ty bên này thiếu tiền lương của anh, tôi để cho người phát một lần cho anh, anh trước tiên cầm đi làm chuyện cần làm của mình đi."

Lisa nói xong liền lấy điện thoại gọi cho bộ tài vụ.

Chun Hong Gwang mới vừa phát bão xong cho nên Joo Woon Bin không dám đối với loại chuyện như thế này mà làm khó cô, loại chuyện nhỏ này cô vẫn có thể làm chủ được.

Quả nhiên, bộ tài vụ bên kia cũng tùy tiện oán trách mấy câu, nói công ty muốn tăng thu giảm chi không nuôi người rảnh rỗi, bất quá cuối cùng vẫn là đồng ý kết toán cho Jung San.

"Có thể rồi, tí nữa anh trực tiếp đi đến bộ tài vụ lĩnh tiền nhé."

Jung San thấy Lisa ở tại chỗ gọi điện thoại giúp anh ta đem hơn nửa năm tiền lương đòi lại, ánh mắt khẽ nhúc nhích, âm thanh khô khốc mà mở miệng nói: "Cảm ơn."

Mặc dù hơn nửa năm tiền lương cộng lại cũng chỉ có hơn mười ngàn nhưng anh ta lại thật sự cần trong trường hợp này.

Nhưng sau này thì sao anh ta hoàn toàn không biết như thế nào nữa? Chàng trai này thực sự muốn dẫn dắt mình sao? Nhưng tại sao hết lần này tới lần khác lại là mình? Tại sao Joo Woon Bin dùng Rim Ho cùng mình trao đổi, cậu ta cũng không đồng ý?

Jung San không biết mình có điểm nào đáng giá để cho cậu ta tiêu tốn tinh lực lớn như vậy, thậm chí không tiếc cùng Joo Woon Bin kết thù chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro