Anh ta là người của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu Won SeokWoo xong đời không còn cơ hội phát triển nữa thì công ty nhất định sẽ chọn người có tiềm năng như Kung Wook, rồi bọn họ sẽ đưa Kung Wook lên vị trí của Won SeokWoo, nhưng bây giờ Won SeokWoo không chỉ danh dự được rửa sạch, nhân khí cùng danh vọng đều tăng lên mạnh mẽ, vì vậy việc ông ta sẽ bị Bi Yang gắt gao đè đầu là điều tất yếu.

Nghĩ tới đây, Joo Woon Bin cười lạnh nói: "Kim Baek phải không rất tốt sao! Làm hư chuyện của tôi không tính mà còn dám chạy đến trên địa bàn của tôi để giễu võ giương oai! Lần này, vừa vặn đúng lúc tôi cùng cậu ta có thể tính toán hết nợ nần rồi!"

Nghe lão đại nói như vậy, trong lòng người kia an định lên không ít, lập tức vuốt mông ngựa nói "Có Bin ca ngài trấn giữ ở nơi này, dù có cánh cũng không bay ra khỏi chỗ này được!"

Mập mạp đứng ở một bên liên tục tâng bốc, một bên vẻ mặt mập mờ hướng về phía thanh niên trẻ tuổi tái nhợt đang ngồi trên ghế sa lon nhìn một cái.

"Còn có việc sao?" Joo Woon Bin tức giận quét mắt nhìn anh ta một cái.

"Không có! Không có, tôi đi đây!"

"Không việc gì còn không mau cút đi" Joo Woon Bin vào lúc này tâm tư rõ ràng đều đặt trên người đối diện là Oh Jung San, cho nên bị người khác quấy rầy rất là bất mãn.

"Dạ dạ dạ, tôi cút ngay đây! Cút ngay đây!" Mập mạp hiểu ý mà lui ra ngoài, còn cố ý đem cửa đóng lại thật chặt.

Mập mạp đi xong, trong lúc nhất thời, bên trong văn phòng lớn như vậy cũng chỉ còn lại hai người.

Ngón tay của Joo Woon Bin ngõ nhẹ trên mặt bàn vài cái, trên trán lộ ra một tia không kiên nhẫn "Jung San, sự kiên nhẫn của tôi có hạn nha."

Anh tựa hồ là chịu khuất nhục con ngươi chợt co rúc lại đóng thành băng.

Joo Woon Bin thấy vậy lại giả mù sa mưa mà sử dụng giọng nói có chút mềm mỏng không cứng rắn nói chuyện: "Aiss, San San à, cậu xem lại mình đi nha, sao tính tình của cậu lại quật cường như vậy chứ, nếu cậu đây đi theo tôi thì có cái gì không tốt đâu chứ?"

Joo Woon Bin vừa nói chuyện, một bên chậm rãi đi tới trước mặt Jung San, kéo dài âm thanh, tiếp tục mở miệng nói "Chỉ cần cậu ngoan ngoãn nghe lời, không chỉ tiền thuốc thang của mẹ cậu, tôi sẽ giúp cậu giải quyết, tôi còn có thể bảo đảm cho cậu thành hàng hot."

Bởi vì Joo Woon Bin đến gần, thân thể của Oh Jung-San đã căng như một cây cung đã lên tên, bàn tay đặt bên người gắt gao nắm lại tạo thành quả đấm, dường như sau một khắc liền có thể nổi điên lên cảm giác muốn đánh người khác.

Joo Woon Bin chắc chắn Jung San không dám phản kháng, cười ha hả rồi lại đến gần hơn mấy phần, bàn tay đặt ở trên bả vai của Jung San nói: "Jung San, cậu cũng đã đi theo tôi từ năm mười tám tuổi đến năm hai mươi mốt tuổi rồi, cậu cũng đã chống đối với tôi trong suốt ba năm rồi, bây giờ còn muốn tiếp tục sống tự do phóng khoáng không ai biết đến như vậy nữa sao?

Kiếp sống hoàng kim của một người nghệ sĩ cũng chỉ tồn tại vài năm mà thôi, cậu còn có thể có mấy cái ba năm để cùng tôi hao tổn cơ chứ?

Cậu biết không năm đó nếu cậu thuận theo ý của tôi thì lấy tư chất của cậu, vào lúc này địa vị trong giới giải trí, có lẽ so với Kung Wook không thể phân cao thấp được đâu, cũng có thể là vượt qua được cả Won SeokWoo cũng chưa biết chừng!"

Joo Woon Bin một mực đòi hỏi thuyết phục Oh Jung San đồng ý lời đề nghị của mình, mà Jung San vẫn mím chặt đôi môi mỏng của mình từ đầu tới cuối đều không nói một lời nào.

Thấy đối phương hoàn toàn không nói lời nào, bộ dạng khó thuyết phục, Joo Woon Bin cười nhẹ một tiếng trong giọng nói tràn đầy giễu cợt nói: "Jung San, cậu sẽ không phải cho là chỉ cần mình chịu đựng đến khi hợp đồng giữa chúng ta kết thúc thì cậu liền có thể thoát khỏi tôi chứ?"

Joo Woon Bin thở dài lắc đầu một cái, ánh mắt đồng tình mà nói tiếp: "Thật là một đứa nhỏ ngốc ngây thơ mà, thời điểm cậu ở tại Hoàn Cầu tôi đã có thể đóng băng công việc của cậu cho nên dù cậu có thể rời khỏi Hoàn Cầu đi chăng nữa thì tôi vẫn có thể để cho cậu không có cơ hội xuất hiện trên màn ảnh đâu."

Sắc mặt của Jung San rốt cuộc có một tia thay đổi, há miệng, âm thanh dị thường khàn khàn hỏi lại "Vậy rốt cuộc ông muốn như thế nào mới chịu bỏ qua cho tôi?"

Ngón tay của Joo Woon Bin chạm vào cần cổ tinh tế của anh chậm rãi trợt xuống, hô hấp cũng thô thêm vài phần "Jung San, cậu là một người thông minh, mà tôi muốn cái gì, cậu rất rõ ràng không phải sao? Thứ mà Joo Woon Bin tôi muốn lấy được sao có thể không chiếm được chứ?!"

"Tôi không phải là người đồng tính luyến ái!" Oh Jung San gầm nhẹ nhả ra từng chữ từng chữ một.

Joo Woon Bin chợt khẽ cười một tiếng: "Vậy thì như thế nào đây Jung San, cậu đều đã là người vào nghề lâu như vậy rồi, chẳng lẽ còn đơn thuần như vậy sao?

Biết Jo Myung Kae là người thế nào không, ban đầu mọi thứ mà hắn có đều không bằng cậu, nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi nửa năm thôi hiện tại hắn ta cũng đã gần lên ngôi sao hạng hai rồi! Chuyện này còn không phải là bởi vì tôi làm trung gian giúp đỡ hắn giới thiệu hắn cho Lương tổng hay sao?

Chỉ cần là người chịu chi tiền để đưa cậu thành người nổi tiếng thì chuyện kim chủ của cậu là nam nhân hay là nữ nhân có chỗ nào khác nhau đâu, trừ phi cậu là người giống như Kung Wook, con nhà giàu siêu cấp, miệng ngậm thìa vàng từ khi ra đời, có một người cha tỷ phú làm chỗ dựa vững chắc, sẵn sàng bỏ số tiền lớn ra để cho hắn chơi đùa, nếu không, cậu sẽ không bao giờ có tư cách để thương lượng với tôi đâu, cho nên tốt nhất cậu nên tuân theo quy tắc trong giới này đi!"

Joo Woon Bin nói tiếp: "Jung San, làm người không nên quá cứng nhắc! Chờ tôi chơi đã tự nhiên sẽ giới thiệu kim chủ cho cậu, đến lúc đó..."

Jung San dường như không muốn nghe nữa, một quyền đập ở trên bàn trà, giống như thú bị nhốt mà gào thét lên: "Im miệng! Tôi muốn đổi người đại diện!!!"

Joo Woon Bin đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó giống như nghe được chuyện cười liền cười lớn lên: "Ha ha ha cậu muốn đổi người đại diện sao! Được a! Cậu đi xin công ty đi, tôi muốn nhìn xem một chút, toàn bộ Hoàn Cầu này xem có ai dám muốn làm người đại diện của cậu không!"

Thời điểm nói xong một câu cuối cùng sắc mặt Joo Woon Bin hoàn toàn lạnh lẽo.

Tay của Jung San bởi vì dùng sức đập ở trên khay trà bằng thủy tinh, máu me đầm đìa, ánh mắt nhìn chằm chằm Joo Woon Bin toàn bộ đều là sát ý.

Trên tay huyết dịch đỏ tươi tí tách rơi xuống từ trên bàn tay trắng nõn, có mùi máu tanh nguy hiểm nhưng cũng có phần cám dỗ, cặp con ngươi kia mang vẻ tức giận nhưng cũng đẹp đến cực hạn, giống như đóa hoa đồ mi nở rộ.

Con ngươi đục ngầu của Joo Woon Bin nhất thời nổi lên vẻ cuồng sắc nồng đậm, gần như vội vàng hướng về phía Jung San nhào tới "Jung San à, cậu yên tâm cậu yên tâm đi, chỉ cần cậu ngoan ngoãn nghe lời, tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi cậu đâu."

"Cút ngay!"

"Oh Jung San, chính cậu không tốt thì coi như xong đi nhưng cậu nhẫn tâm để mẹ của cậu cũng đi theo cậu cùng nhau chịu khổ sao?"

Jung San nguyên bản muốn sử dụng quá đấm của mình trong nháy mắt ngừng một lát, Joo Woon Bin thấy vậy trong lòng vui mừng hết sức, vội vàng thừa cơ hướng về đôi môi của Jung San mà gặm.

Đúng lúc này.

"Phanh ——" một tiếng, cửa chính phòng làm việc bị người bên ngoài dùng một cước đá văng ra.

Cánh cửa đụng vào vách tường, phát ra âm thanh kinh thiên động địa.

Một đạo bóng người tinh tế nghịch thiên đứng ở cửa, khóe môi cong lên tựa như cười mà không phải cười, cặp mắt đào hoa liễm diễm mang vẻ chọc người tiến vào.

Giống như đang ở trong sân nhà mình, chàng trai liền vẫy vạt áo một cái, bộ dạng nhàn tản đi vào trong, mặt tà mị nhìn Joo Woon Bin – người đang phồng mang trợn má như gan heo không cách nào tin tưởng được lại có người phá vỡ cuộc vui của hắn vào lúc này, chàng trai đó yếu ớt mở miệng nói: "Sách, mới sáng sớm mà người đại diện Joo thật đúng là thật có nhã hứng!"

Thấy rõ người đạp cửa mà vào là người mà ai cũng biết là ai đấy, Joo Woon Bin nghiến răng nghiến lợi thiếu chút nữa mà răng bị gãy luôn nói: "Kim! Baek!!!"

Lại là tên tiểu tử thúi này!

Trên ghế sa lon, Jung San áo quần xốc xếch một tay đem Joo Woon Bin hung hăng đẩy ra, ngay sau đó mắt đầy vẻ hốt hoảng nhìn về hướng người xa lạ đột nhiên xuất hiện ngoài cánh cửa.

"Thật là ngượng ngùng, tôi đã gõ cửa một lúc rồi nhưng không có người nào ra mở cửa, tôi còn tưởng rằng ngài ở bên trong xảy ra điều gì ngoài ý muốn nữa, vì vậy chưa xin phép mà phá cửa đi vào, mong ngài thông cảm nha!" Lisa mặt không đỏ tim không đập nói, chống lại ánh mắt kinh hoảng của Jung San sau đó, bất động thần sắc dùng chân đẩy một cái đem cánh cửa đang mở lớn đóng lại, kịp thời ngăn cách tầm mắt của những người bên ngoài."

"Cậu tới nơi này làm gì!" Một lần nữa bị phá hư chuyện tốt, Joo Woon Bin tức đến sắp hộc máu.

Lisa duỗi tay ra, kéo cái ghế, lười biếng ngồi xuống, vung vẩy tài liệu trong tay nói "Tôi qua đây báo danh, còn phiền toái Joo tổng giám cùng tôi hỗ trợ bàn giao công việc."

Joo Woon Bin sửa sang lại vạt áo, cố nén khí giận đi tới.

Hơi nhìn lướt qua, trong tay Kim Baek quả nhiên là tài liệu tiếp nhận công việc.

Joo Woon Bin sắc mặt âm trầm, nhanh chóng lật một chút những thứ hợp đồng và văn kiện kia, sau đó lấy ra một cây bút máy, ở mấy phần trong hợp đồng kia xác nhận ký xuống tên của mình.

Joo Woon Bin hít sâu một hơi "Có thể đi rồi chứ?"

"Đa tạ!" Lisa hài lòng thu hồi tài liệu.

"Vậy sao còn không mau cút đi!" Joo Woon Binmột bụng hỏa nói.

Suốt ba năm rồi, thật vất vả mới vừa rồi trong nháy mắt ông ta thiếu chút nữa thì giải quyết được Jung San rồi, kết quả là bị tiểu tử thúi này cắt đứt.

Kim Baek cái tiểu tử thúi không biết trời cao đất rộng này, cậu ta còn có nhiều thời gian để thu thập, nhưng hôm nay Jung San ông ta sẽ không bao giờ bỏ qua đâu.

Oh Jung San tự nhiên biết hôm nay Joo Woon Bin không có khả năng dễ dàng bỏ qua cho chính mình như vậy được, lại thấy Joo Woon Bin một vẻ mặt không nhịn được muốn tiễn khách, dù sao công tác tiếp nhận giữa hai người bọn họ cũng đã hoàn thành, nếu cái người con trai xa lạ kia rời đi thì anh ta lại đơn độc cùng Joo Woon Bin ở chung một chỗ, sắc mặt Jung San không thoải mái liếc chàng trai mới vào kia một cái.

Quả nhiên, Joo Woon Bin ký xong, "chàng trai" kia cũng không muốn lưu lại, trực tiếp đứng lên.

Jung San như rơi vào hầm băng, trái tim chìm đến đáy cốc.

Nhưng mà trong nháy mắt ngay khi người kia đứng dậy, cặp con ngươi sáng chói kia lại đột nhiên rơi vào trên người của anh ta, khiến cho tâm anh ta thoáng chấn động một chút.

Ngay sau đó liền nghe được giọng của người kia vừa nhìn chăm chú anh ta vừa mở miệng nói: "Oh Jung San có phải nên cùng tôi rời đi hay không?!"

Jung San vội vàng không kịp chuẩn bị mà nhìn lại tầm mắt của đối phương, trong nháy mắt ngây người mà ngồi ở nơi đó.

Người này là đang nói chuyện với chính mình sao?

Không chỉ là Oh Jung San sững sốt, ngay cả Joo Woon Bin cũng trong nháy mắt đổi sắc mặt hỏi lại: "Kim Baek! Cậu nói điều này là có ý gì?"

Kim Baek hơi nhíu mày, ngón tay trắng nõn thon dài nhẹ nhàng gõ vào một chỗ trong văn kiện: "Joo tổng giám mới vừa chẳng lẽ không thấy sao?"

"Thấy cái gì cơ chứ?" Joo Woon Bin không nhịn được hỏi.

Kim Baek tự tiếu phi tiếu liếc ông ta một cái, vẻ mặt lười biếng mở miệng nói: "Oh Jung San, hiện tại là người của tôi."

"Cậu nói cái gì?" sắc mặt của Joo Woon Bin bỗng nhiên cứng đờ.

Jung San ngồi ở một bên nghe vây đến ngẩn ngơ, giống như không thể hiểu được lời của Kim Baek mới nói ra.

"Tôi nói, Jung San hiện tại đã là nghệ sĩ của tôi rồi!" Kim Baek lập lại lần nữa.

Joo Woon Bin nghe vậy liên tục cười lạnh nói "Ha ha, người của cậu sao, khẩu khí thật là lớn, Oh Jung San ba năm trước đây đã ở dưới trướng của tôi rồi! Cậu có quyền gì mà lấy anh ta chứ?"

Giọng nói của Lisa như là vẻ đương nhiên trả lời: "Trong thư xác nhận cũng đã viết cực kỳ rõ ràng rồi ông còn muốn chối sao."

Joo Woon Bin mới vừa rồi căn bản là không có nhìn kỹ những văn kiện kia, giờ phút này nghe vậy lập tức bước dài một bước xông lên, cầm lên tập tài liệu giấy kia lật xem, kết quả, càng xem sắc mặt càng kém, gần như gầm hét lên "Cái này là không thể nào!"

Cô nhún vai một cái: "Đây là Joo tổng chính miệng đáp ứng tôi, trên văn kiện Joo tổng cũng đã ghi từng chữ, Joo tổng giám nếu như không tin, có thể chính mình gọi điện thoại tới hỏi."

Joo Woon Bin như chết đứng nhìn chòng chọc tập tài liệu đó nhìn thật lâu, cuối cùng bộp một tiếng đem tài liệu vứt ở trên bàn, sắc mặt âm vụ trừng Lisa một cái, cắn răng nghiến lợi nói: "Tất nhiên là tôi sẽ hỏi cho ra lẽ rồi!"

Cô cũng không nóng nảy, thản nhiên đi tới trên ghế sa lon ngồi xuống, chính mình rót cho mình một ly trà, cầm ly lên nhẹ nhàng khêu lá trà, lười biếng nhấp một miếng rồi nói: "Joo tổng giám xin cứ tự nhiên, bất quá, xin nhanh một chút, vết thương của nghệ sĩ nhà tôi yêu cầu phải lập tức xử lý."

Cùng lúc đó, Oh Jung San đứng tại chỗ cách xa mấy bước, tâm hoảng hốt nhìn chằm chằm chàng trai đang ngồi trên ghế sa lon kia.

Thấy Kim Baek ở ngay trước mặt ông ta nói thẳng ra mấy từ "Nghệ sĩ nhà tôi" mang theo một loại ý phách mà nói Joo Woon Bin nổi lên cơn giận dữ.

Ông ta tại Quang Diệu từ trước đến nay là người nói một không hai, đã bao giờ chứa chấp một loại tiểu tử như Kim Baek lại muốn giẫm ở trên đầu khiêu khích ông ta như vậy cơ chứ, vì vậy lúc này liền đem điện thoại đánh tới phía Joo Hong Gwang, hơn nữa trực tiếp bấm video nói chuyện điện thoại.

Joo Woon Bin là kim bài người đại diện của truyền thông Quang Diệu, Quang Diệu chín phần thu nhập đều đến từ nghệ sĩ dưới cờ của ông ta, chỉ cần một mình Kung Wook thôi cũng đã đủ để cho vị trí của ông ta vững như bàn thạch ở Quang Diệu rồi, cho nên quyền lên tiếng của ông ta tại trụ sở chính cũng tuyệt đối không hề không có tí phân lượng nào.

Một là nguyên lão công ty, một là người đại diện trẻ tuổi mới vừa vào đời, Joo Hong Gwang sẽ thiên về hướng nào cơ hồ là không cần ai nói cũng biết.

Jung San mới vừa dấy lên hy vọng trong nháy mắt lại bị một chậu nước lạnh dập tắt.

"Alô, Joo tổng!"

"Cậu đã cùng với Kim Baek nói chuyện công tác chưa?" Trong video, Joo Hong Gwang đang ngồi ở phòng làm việc rộng lớn trên chiếc ghế gỗ màu đỏ.

Joo Woon Bin thần sắc lạnh lùng hướng về phía Kim Baek nhìn một cái, ngay sau đó mở miệng nói "Cậu ta vào lúc này cũng đang ở ngay chỗ tôi đây, tôi cũng đang muốn nói với ngài chuyện này!"

"Làm sao có vấn đề gì sao?" Joo Hong Gwang cũng nhìn thấy Kim Baek ở đầu kia video.

"Joo tổng, tôi đã xem tài liệu tiếp nhận của cậu ta, cậu ta chọn lấy nghệ sĩ vốn là thủ hạ dưới trướng của tôi, đây là người tôi ba năm trước đây xem trọng, hợp đồng giữa chúng tôi còn chưa kết thúc, giờ lại nửa đường đổi người cái này sợ rằng không hợp quy củ!" Joo Woon Bin mở miệng nói.

Joo Hong Gwang nhớ lại một cái rồi nói "Nhưng đó chỉ là Oh Jung San – một nghệ sĩ nhỏ không có tên tuổi mà thôi, cho anh ta chuyển người đại diện đi không có gì là không hợp quy củ cả?"

Joo Woon Bin mặt không đổi sắc mở miệng nói "Nếu là đem phần lớn tinh lực để đưa đến trên người nghệ sĩ như bùn nhão không dính lên tường được này thì có phần quá lãng phí tài nguyên của công ty! Đối với ánh mắt nhìn người của Kim Baek, tôi không dám gật bừa được!"

Một bên Jung San nghe lời nói của Joo Woon Bin, đôi môi tái nhợt mím thành một đường thẳng, mà bên cạnh anh ta chàng trai kêu Kim Baek kia lại từ đầu tới cuối đều là một bộ vẻ mặt phong khinh vân đạm, ánh mắt lạnh nhạt liếc nhìn của Joo Woon Bin đang nhàn nhạt giễu cợt mình.

"Người là chính bản thân cậu ta chọn, tôi cũng đã đáp ứng rồi." Joo Hong Gwang dường như cũng không có ý tứ thay đổi chủ ý, hiển nhiên một chút tài nguyên như vậy ông ta cũng không để ý quá nhiều.

Joo Woon Bin đáy mắt xẹt qua một tia âm vụ, một bộ vẻ mặt vì cúc cung tận tụy mà làm mang tâm tình như bể khổ khuyên nhủ "Joo tổng, hành động này của Kim Baek thật sự là phá hư quy củ trước giờ của công ty, càng làm cho lòng của những người nghệ sĩ có tiềm lực với công ty lạnh ngắt, tôi dù sao cũng là tổng giám, quả thực không thể nhìn cậu ta náo loạn như vậy được!"

Joo Woon Bin nói xong lại tỏ vẻ thiện giải nhân ý thay Joo Hong Gwang giải quyết khó khăn nói: "Joo tổng, không bằng như vậy ngài thấy thế nào tôi đem Rim Ho đưa cho cậu ta. Vai phụ của Rim Ho trong bộ phim trước phi thường xuất sắc, đã có ấn tượng tốt với vài người, thừa dịp nhiệt độ bộ phim này tiếp theo lại cố gắng một chút thì có thể thành ngôi sao hạng hai cũng không có vấn đề gì."

Joo Woon Bin lời nói này có thể nói vừa chu toàn với lợi ích của công ty, lại biểu hiện chính mình đại nhân đại đức, hoàn toàn sẽ không để cho người khác hoài nghi trong sự chân thật của ông ta mục đích thật có bao nhiêu bẩn thỉu xấu xa.

Chỉ là một người tên Kim Baek mà thôi lại có ý muốn cùng ông ta đấu sao!

"Kim Baek, Woon Bin muốn đem Rim Ho cho cậu, cậu thấy thế nào" Joo Hong Gwang chú ý đến vẻ mặt của Diệp Bạch.

"Muốn đổi người cũng có thể!" Bất ngờ là thái độ của Lisa lại rất là sảng khoái.

Hai con ngươi Joo Woon Bin híp lại, Kim Baek lại có thể dễ dàng đáp ứng yêu cầu của ông ta như vậy sao?

Ông ta còn tưởng rằng Kim Baek này nhất định sẽ tại trước mặt Joo tổng thưa chuyện của ông ta, nói ông ta cưỡng ép việc có liên quan đến Jung San nữa cơ chứ.

Nghe được lời nói của chàng trai sau đó, sắc mặt đang căng thẳng của Jung San đột nhiên hết sạch, trái tim giống như từ trên trời cao ầm ầm rơi xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro