Quản nghiêm vậy sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mik quên coi ai vote đầu tiên nên hk tag vô được

Hôm nay mình sẽ siêng một bữa, up nhiều thử coi được nhiu!!!

__________________

Điện thoại di động của Jeon Jungkook đột nhiên vang lên, vì vậy anh phải đứng dậy đi đến ban công nghe điện thoại.

SeokWoo không tỏ vẻ mình là minh tinh lớn gì cả, chủ động đi đến phòng bếp giúp Lisa.

Chỉ thấy người đang rửa rau là một chàng thanh niên mặc áo sơ mi trắng tay áo tùy ý xoắn lên mấy vòng, nước chảy dưới cổ tay trắng nõn như ngưng sương vậy, làm cho anh ta nhìn đến thất thần.

Kim Baek này không chỉ là có mỗi gương mặt ngay cả thân thể so với con gái còn muốn đẹp hơn nhiều.

Giới giải trí những năm gần đây rất lưu hành loại đàn ông so với phụ nữ còn đẹp mắt hơn, tùy tiện kéo một tiểu thịt tươi ra ngoài cũng có thể làm cho phụ nữ đều tự ti mặc cảm, bên cạnh anh ta cũng có không ít người như vậy, thế nhưng hầu như những người đó ít hay nhiều đều là cố ý giả vờ để có thể gọi là hoa mỹ nam, giống như hoa giả, hành động cử chỉ hay dáng vẻ đều có vẻ kệch cỡm, mà Kim Baek lại giống như dãy núi đại mạc bình minh trong sương chiều, linh khí bức người lại tùy ý tự nhiên mà có, tựa như có thể thổi hết nhân gian.

Ý thức được chính mình lại nhìn chằm chằm một chàng trai đến ngây người, Won SeokWoo vội vàng lắc đầu một cái phục hồi lại tinh thần "Để tôi giúp cậu đi!"

Nói xong liền cầm cải xanh bên cạnh lên, một bên rửa một bên mở miệng hỏi, "Kim tiên sinh, nghe nói anh đã ký hợp đồng với Hoàn Cầu "

"Trước tiên đừng gọi tôi là Kim tiên sinh, nghe không được tự nhiên, gọi tên tôi được rồi" Lisa nói xong cũng không kiêng kị gì trực tiếp trả lời "Đúng vậy, hôm nay mới vừa cùng Joo tổng bàn bạc xong xuôi mọi chuyện rồi."

SeokWoo đang nghĩ đến điều kiện mà Kim Baek cùng Joo tổng nói rốt cuộc là cái gì, nguyên lai lại là cơ hội để tiến vào Hoàn Cầu.

Lấy điều kiện khí chất đặc biệt cùng bề ngoài của Kim Baek như vậy, đối với một người nghệ sĩ mà nói quả thực mà tuyệt hảo thiên phú, bất quá, lấy năng lực của Kim Baek, lựa chọn làm người đại diện ngược lại cũng không quá thua thiệt, thậm chí còn để cho anh ta cảm thấy thích hợp hơn.

"Công ty mà cậu đi là công ty nào vậy?" Won SeokWoo hỏi.

"Truyền thông Quang Diệu." Lisa trả lời.

Nghe được bốn chữ "truyền thông Quang Diệu" đỉnh lông mày của Won SeokWoo nhất thời hơi hơi nhíu lên.

Nhưng mà nghĩ lại một chút thì anh ta thấy điều này cũng không ngoài ý, do dự mở miệng nói "Joo tổng người này tâm rất nặng, ngay từ đầu quả thật không muốn cậu có thể trực tiếp tiến vào tổng công ty.

Tính ra như vậy mới có lợi cho cậu, tổng công ty cùng những chi nhánh công ty khác quá mạnh mẽ trên căn bản nhân viên đều đã bão hòa, từng người cũng đã có nhân tài cùng thế lực riêng của mình rồi, cậu không có lý lịch cùng liên hệ, nửa đường nhảy vào cũng quá khó khăn để có thể lăn lộn cạnh tranh được. Quang Diệu bây giờ chỉ có một mình Joo Woon Bin, cậu từ nơi đó bắt đầu khởi nghiệp, có thể dễ dàng hơn một chút!"

"Tôi cũng cho là như thế." Lisa gật đầu một cái, nghĩ đến ngày mai sẽ phải đi tới Quang Diệu trình diện, vì vậy hỏi thăm "Đúng rồi, Joo Woon Bin người này như thế nào có thể nói cho tôi biết một ít thông tin được không?"

Bởi vì kiếp trước cô đối với nghệ sĩ dưới quyền của Joo Woon Bin là Kung Wook có chút chú ý, cho nên cô đối với Joo Woon Bin cũng biết một chút.

Kung Wook là người trong công việc nổi danh tính khí kém khó giải quyết thích đùa bỡn với mọi người, mặc dù tư chất so với Won SeokWoo không phân cao thấp, nhưng bởi vì scandal quá nhiều cho nên từ đầu đến cuối đều không có cách nào vượt qua được Won SeokWoo, trước khi làm việc với Joo Woon Bin đã đổi không biết bao nhiêu người đại diện, cuối cùng chỉ có tính khí của Joo Woon Bin mới có thể đối phó được anh ta mà thôi.

Bình thường ở trước mặt người khác, Joo Woon Bin là một bộ dạng thật tốt, đối với người nào cũng đều là một mặt hiền hòa.

Nhắc tới Joo Woon Bin, Won SeokWoo sắc mặt lạnh lung trả lời cô: "A, chẳng qua đó chỉ là bộ mặt trước truyền thông cùng công chúng chế tạo ra mà thôi, tính tình của ông ta mọi người quen trong giới này đều biết, tóm lại ông ta lúc không có ai tuyệt đối không phải là người mà cậu có thể nghĩ đến đâu, thời điểm tiếp xúc với ông ta cậu nên chú ý một chút để tránh bị ông ta lừa gạt!"

Lisa cảm kích gật đầu "Đa tạ đã nhắc nhở tôi sẽ cẩn thận!"

Won SeokWoo dám trực tiếp nói như vậy với cô, điều này đã nói rõ anh ta thực sự không có coi cô là người ngoài rồi.

Lúc Jungkook nói chuyện điện thoại xong đi ra ngoài nhìn thấy chính là cảnh Lisa cùng Won SeokWoo hai người tại phòng bếp một bên làm thức ăn một bên nói chuyện với nhau thật vui vẻ thoải mái.

Thời điểm Lisa đối mặt với Won SeokWoo hoàn toàn khác khi đối mặt với anh, cô chưa bao giờ buông lỏng bản thân cùng lộ ra vẻ chân thật của mình cả, làm cho Jungkook phải nhìn cô với ánh mắt khác.

Ba người tiến đến bàn ăn cùng nhau ngồi xuống, Won SeokWoo ngồi một bên, Lisa cùng Jungkook ngồi phía đối diện.

Won SeokWoo nhìn hồi lâu, luôn cảm thấy thiếu cái gì đó, bỗng nhiên vỗ đùi một cái nói "Cậu có muốn uống chút rượu hay không tôi đây có một chai rượu cực kì ngon luôn đó!"

Lisa trong nháy mắt nhớ tới điều ước trên hợp đồng, theo bản năng hướng về Jeon Jungkook đang ngồi bên cạnh mình nhìn một cái, sau đó tự giác mở miệng nói "Xin lỗi, tôi không biết uống rượu, nếu không hai người các anh uống một chút đi "

Won SeokWoo có chút thất vọng bất quá ngược lại cũng không có miễn cưỡng cô, nhìn về phía nam nhân đối diện hỏi "Jeon tiên sinh tửu lượng như thế nào? Có thể cùng tôi uống vài ly không?"

JungKook không biết đang suy nghĩ gì, trên mặt dường như bao phủ một tầng sương mù không nhìn thấy, lộ ra mấy phần tịch mịch để cho người khác nhìn không thấu, nghe vậy nhàn nhạt mở miệng nói: "Còn có thể."

"Được, tôi đây đi lấy rượu, hai chúng ta cùng uống một chút!"

Won SeokWoo rất nhanh liền từ bên cạnh cầm một chai rượu đỏ qua.

"Chai này là Romanee Conti được một người bạn của tôi ở Pháp năm ngoái đưa cho tôi, rất khó lấy được đó! Tôi vẫn luôn không có cam lòng mở chai rượu này ra để uống! Kim Baek, cậu thực sự không uống sao, dù sao cũng đang ở trong nhà của mình cho nên say rồi cũng không có chuyện gì đâu!" Won SeokWoo vẫn chưa từ bỏ ý định khuyên.

Lisa than thở "Tôi đã đáp ứng bạn gái của tôi là không uống rượu."

Won SeokWoo nghe xong một chút thất thần sau đó nhất thời bật cười "Cô ấy quản cậu nghiêm như vậy sao a? Dù sao vào lúc này cô ấy không có ở đây, cậu cũng quá nghe lời rồi!"

Lisa: "..." Vấn đề đặc biệt là anh ấy đang ở ngay đây có được không!

Lisa bộ dạng chính nghĩa không rời đáp: "Vẫn là không được nha, chuyện đã đáp ứng với người ta rồi thì vẫn nên thực hiện nha!"

Won SeokWoo trêu ghẹo cô thêm mấy câu nữa, ngay sau đó ba người liền vừa trò chuyện trên trời dưới đất vừa uống rượu ăn lẩu.

Mặc dù rượu vang phối với nồi lẩu thật sự khá là quái dị, nhưng trọng yếu chính là bầu không khí cho nên ba người đều không quá để ý.

Phần lớn thời gian dùng cơm đều là SeokWoo cùng Kim Baek nói chuyện mà người đàn ông bên người Kim Baek cực ít mở miệng cũng không có ăn bao nhiêu, phần lớn thời gian đều uống rượu, chỉ có Kim Baek giúp anh ta gắp thức ăn anh ta mới ăn mà thôi.

Khớp xương rõ ràng trên ngón tay của Jungkook bưng ly rượu đỏ nhẹ nhàng đung đưa, chỉ cần nhìn từ động tác anh ta thử rượu thôi, Won SeokWoo liền cảm thấy được người bạn này của Kim Baek thân phận địa vị nhất định không bình thường.

Mỗi một cái giơ tay nhấc chân phong thái thật giống như là đã được hun đúc lâu dài trong hoàn cảnh đãi ngộ của giới quý tộc thượng lưu, chỉ có như vậy mới có thể hình thành được mà thôi, so với mấy người nghệ sĩ cố ý huấn luyện để có thể biểu hiện ở trước mặt người khác bản chất hoàn toàn khác nhau.

Cánh tay người đàn ông khoát một cách tự nhiên ở sau lưng trên ghế dựa của Kim Baek, rõ ràng từ nãy giờ là anh ta đang cùng Kim Baek nói chuyện phiếm, người đàn ông kia từ đầu tới cuối đều chưa hề lên tiếng nói một tiếng nào cả, nhưng anh ta – Jeon Jungkook cùng Kim Baek lại quanh quẩn một cổ cảm giác khiến Won SeokWoo không nói cũng không diễn tả rõ được, đó là một cảm giác người ngoài hoàn toàn không chen vào được.

"A Cửu, anh ăn nhiều một chút a, làm sao cứ một mực uống rượu như vậy chứ, SeokWoo anh cũng ăn đi đừng ăn ít như vậy chứ?" Người nãy giờ đang vùi đầu ăn – Lisa rốt cuộc cũng phát hiện ra thật giống như chỉ có một mình cô đang ăn bèn lên tiếng nói với hai người kia.

Jungkook tự mình cũng không có gắp thức ăn, Won SeokWoo chỉ ăn mấy miếng rau mà thôi.

Won SeokWoo bất đắc dĩ nói "Người làm nghề này của chúng tôi đều như vậy, đều phải khống chế việc ăn uống của mình."

Lisa nghe vậy nhất thời vui mừng vì mình chọn nghề nghiệp là người đại diện liền lên tiếng thông cảm nói: "Các anh quả thật cực khổ rồi, cơm ăn cũng không đủ no..."

Won SeokWoo nhún nhún vai nói "Không có cách nào chỉ có thể trong vòng 50 cân mà thôi, nếu muốn ở trong màn ảnh nhìn đẹp mắt, so với người bình thường phải gầy hơn, mọi người bình thường nhìn thấy trong TV những nghệ sĩ rất gầy kia trên thực tế cơ hồ là khô gầy như que củi.."

Lisa gật đầu liên tục "Chính anh cũng vậy, gầy như vậy mà vẫn còn giảm cân!"

Hai người đang nói chuyện, lúc này, một hồi tiếng chuông điện thoại reo lên.

Là điện thoại di động của Jeon Jungkook.

Jungkook để ly rượu xuống, cầm điện thoại lên đặt ở bên tai trả lời "A lô."

Jungkook không có mở miệng nói tiếp, sau một hồi nghe người đầu kia điện thoại nói, âm thanh khàn khàn mở miệng nói: "Gọi điện thoại cho Do tổng để ông ấy khoan hãy đi trước, tôi đến liền đây."

Lisa bên cạnh nhìn chằm chằm Jeon Jungkook, cắn đũa một cái, chờ anh cúp điện thoại sau đó hỏi: "Anh muốn đi sao?"

"Có chút việc cần phải xử lý." Jungkook nói xong đứng lên.

"Ồ công tác trọng yếu, vậy anh mau đi đi!" Lisa đứng dậy, giúp anh cầm lấy áo khoác, sau đó đưa anh đến cửa.

Won SeokWoo cũng đứng dậy đi theo phía sau nói: "Anh ta uống rượu, không thể lái xe được đâu"

"Tài xế có ở đây không?" Lisa hỏi.

Jungkook: "Người đã có mặt ở đây rồi."

Lisa lúc này mới thoáng yên tâm, cầm áo khoác trong tay đưa cho anh "Vậy anh trên đường đi chậm một chút nhé, nhớ chú ý an toàn!"

Mặc dù đã uống nhiều rượu nhưng bộ dạng của Jeon Jungkook lại cực kì giống người bình thường không có bất kỳ chỗ nào làm cho người khác nhận ra mình đã uống rượu, nhìn qua phi thường thanh tỉnh, câu kia của Jungkook nói về tửu lượng của mình "Còn có thể" xem ra chỉ có ý khiêm nhường mà thôi.

Nghe Lisa dặn dò, Jungkook không nói một lời nhận lấy áo khoác mặc vào, cài từng nút từng nút trên âu phục, sau đó nhàn nhạt đáp một tiếng "Ừm."

"Anh buổi tối uống không ít rượu rồi, quay về nhớ để cho người giúp việc làm chút canh giải rượu cho anh nha!" Lisa một bên vừa đẩy cửa ra vừa mở miệng nói.

Jungkook nhìn chằm chằm cô một cái, không nói gì, cúi thấp đầu cài nút áo cuối cùng, đưa mắt nhìn cô một cái, sau đó đưa ngón tay thon dài ra nắm cái cằm của "cậu", cúi người xuống, hướng về môi của "cậu" hôn xuống, sau đó, mở miệng nói: "Được."

Lisa: "...."

Một bên Won SeokWoo: "!!!"

Phản ứng lại trong nháy mắt chuyện đã xảy ra là gì sau đó, trong đầu của Lisa ầm một tiếng nổ vang.

Mà biểu tình của Won SeokWoo quả thật giống như bị sét đánh.

Vừa rồi mới xảy ra cái gì!!!!

Lisa trong đầu gào thét cơ hồ đến mức kinh thiên động địa.

Mà người khởi xướng dĩ nhiên cũng không quan tâm cô đang có tâm tư gì cũng không quan tâm là anh đã làm cho linh hồn cô sắp phải rời khỏi xác, hôn cô xong, sau đó liền mặt không đổi sắc phủi mông một cái, trực tiếp đẩy cửa rời đi.

Đại khái ước chừng qua mười giây đồng hồ sau, Lisa mới phục hồi tinh thần lại, cứng đờ người nghiêng đầu nhìn về phía Won SeokWoo sau lưng nói "Won, Won SeokWoo anh,.. anh nghe tôi giải thích."

Tối nay Jeon Jungkook từ đầu tới cuối đều vô cùng bình tĩnh, để cho cô buông lỏng phòng bị của mình, cô nghĩ dưới vỏ bọc là con trai nên mọi việc rất thuận lợi, vạn vạn lần không nghĩ tới, trước khi đi lại giết cô một cái như vậy, làm cô trở tay không kịp.

Cô quả thật là sắp muốn điên mất rồi, làm cho cô như thế nào giải thích cùng Won SeokWoo được a.

"Tôi, bạn của tôi là người gốc Hoa lớn lên ở Mỹ, tính tình tương đối thoáng luôn thích đùa giỡn a ha ha" dưới tình thế cấp bách, cô lại hoàn toàn rập khuôn theo lời giải thích mà Kang Soo-wang ban đầu nói ra cho các quản lý cấp cao của công ty Jeon Jungkook.

Giời ạ, thật là một thù trả một thù!

Về phần Won SeokWoo đối với cách giải thích này của cô lại không thể phản ứng được: ">.<"

Tính tình tương đối thoáng. Thích đùa. Cậu xác định sao?

Đừng nói người bạn này của cậu căn bản không phải là người thoải mái phóng khoáng, nếu coi là như vậy đi thì chuyện trước khi đi cùng một tên con trai hôn từ biệt, đây là chuyện có thể đùa giỡn sao?

Lisa đại khái cũng biết rõ cách mình giải thích này có bao nhiêu không tốt, nhưng cũng chỉ có thể kiên trì đến cùng tiếp tục nói, "Anh ấy uống rượu say là như vậy đấy, thích đùa, bình thường tôi còn kêu anh ấy là Bảo Bảo nữa, lúc trước trong nhà trọ của tôi có hai nam sinh ngày ngày cố ý ôm ấp hấp dẫn con gái, một đám nam thẳng nhào tới chơi với nhau so với GAY còn điên hơn, quả thật là không có mắt nào có thể chịu được"

Won SeokWoo nhìn LIsa một bộ biểu tình bình thường cũng có chút bị mê hoặc, cảm thấy Lisa nói rất có đạo lý, nhưng lại cảm thấy không đúng chỗ nào đó, hỏi lại: "Là như vậy đúng không?"

Lisa lập tức nói ngay: "Dĩ nhiên, tôi là nam thẳng nha! Thẳng! Tôi đã có bạn gái rồi đó!"

Won SeokWoo liếc "cậu" một cái, muốn nói lại thôi.

Coi như cậu là thẳng, nhưng người bạn kia của cậu dường như không quá thẳng.

Cao ốc công ty truyền thông Quang Diệu.

Tầng cao nhất trong văn phòng, trang hoàng hết sức xa hoa, treo trên tường mấy tấm tranh sơn dầu thời Trung Cổ cùng sừng thú phục cổ, trên bàn bày bình hoa màu sắc sặc sỡ dưới ánh mặt trời phát ra ánh sáng lóa mắt.

Trong tay Joo Woon Bin bưng một ly cà phê đen, cả người đều buông lỏng ngã lưng nằm thoải mái ở trên ghế sa lon bằng da thật, vẻ mặt tương đối thích ý.

Trên người đàn ông mặc một bộ âu phục hãng Armani cao cấp được chế tác riêng, tay đeo đồng hồ hiệu Patek Philippe số lượng giới hạn, tóc chải bóng loáng, mặc dù người đã vào độ tuổi trung niên, đều đã hơn 40 tuổi, nhưng lại được bảo dưỡng khá tốt nên người ngoài nhìn qua nhiều lắm là cũng nghỉ đây là người mới ngoài ba mươi mà thôi.

Giờ phút này, ngồi đối diện Joo Woon Bin là một người, trên người mặc T-shirt màu trắng hơi cũ cùng quần jean đã bạc màu, tóc ngắn màu đen được cắt tỉa một cách đơn giản, mặt mũi sạch sẽ, không có bất kỳ loại trang điểm nào trên da mặt, dù cả người đang đưa lưng về phía ánh sáng nhưng hiện lên vẫn là một gương mặt tinh vi tỉ mỉ hoàn mỹ không một tì vết.

Thế nhưng hai con ngươi của người thanh niên đó lại mang một vẻ ảm đạm vô quang, đôi môi nhỏ bé cũng không có một tia huyết sắc, toàn thân cao thấp đều bao phủ một cổ khí tức lạnh giá tĩnh mịch.

Joo Woon Bin thản nhiên nhấp một miếng cà phê, ngẩng mặt lên mắt hướng về phía người đối diện mình nhìn qua rồi nói: "Jung-san, cậu đã suy nghĩ kỹ chưa?"

Oh Jung-San thân hình đơn bạc gầy gò, sống lưng lại thẳng tắp, vừa nghe xong lời của Joo Woon Bin nhất thời sống lưng cứng ngắc run rẩy, trong con ngươi ảm đạm là hàn quang băng lạnh đến cực hạn, nhưng rất nhanh tia hàn ý kia liền bị một ánh mắt hắc ám chiếm đoạt, hóa thành một tia tuyệt vọng.

Lúc này, một hồi "Cốc cốc cốc" tiếng gõ cửa vang lên, cắt đứt sự tĩnh mịch bên trong phòng..

Một người đàn ông mặc âu phục màu xám tro, vóc người béo phệ đầu đầy mồ hôi vọt vào, vừa nhìn thấy Joo Woon Bin không để ý đến hình tượng của mình tỏ vẻ kinh hoảng thất thố mà hô lớn "Joo tổng việc lớn rồi, không tốt rồi."

Bị người khác quấy cuộc trò chuyện của mình chân mày Joo Woon Bin nhất thời nhíu chặt, bất mãn nhìn về phía đối phương nói: "Mới sáng sớm mà la hét cái gì vậy chứ? "

Người đàn ông mập mạp đó nóng nảy mở miệng nói: "Joo tổng, phía trên tổng bộ ngay cả thư tiếp đón cũng không có gửi xuống, đột nhiên phái một người đại diện mới qua đây, nói là hôm nay tới, còn muốn để cho mọi người chúng ta đều toàn lực phối hợp với công tác của anh ta nữa, ngài nói xem Joo tổng làm vậy là có ý gì đây?"

Mặc dù thứ tự của Quang Diệu trong Hoàn Cầu là ở vị trí cuối cùng, nhưng dù sao cũng là một trong những công ty nằm dưới cờ của Hoàn Cầu, có thể được dựa lưng vào cây đại thụ tốt để hóng mát, so sánh với các công ty kinh doanh nhỏ khác vẫn là thật tốt hơn nhiều. Thật giống với câu gần quan được ban lộc.

Vô luận là nghệ sĩ hay là người đại diện, muốn tiến vào Quang Diệu đều không phải là chuyện dễ dàng, nhất định phải chuyên nghiệp cùng có kinh nghiệm ngoài ra bối cảnh giáo dục cũng là một trong những vấn đề cần được xem xét đến, sau khi trải qua được năm cửa ải khảo hạch mới coi như có thể thành một thành viên trong công ty, những yêu cầu này tương đối hà khắc.

Trọng điểm chính là hiện tại Joo Woon Bin là lão đại, bất kỳ người nghệ sĩ hay người đại diện nào muốn bước vào công ty trước tiên đều phải được ông ta xem qua, nếu có sự gật đầu đồng ý của ông ta mới có thể tiến vào Quang Diệu.

Hiện tại đột nhiên từ trên trời lại rơi xuống một người đại diện không ai biết đến, cộng thêm người mới này được trao cho đặc quyền lớn như vậy, ai cũng có khả năng không phục, nhất là bè cánh của Joo Woon Bin tự nhiên cũng sẽ đặc biệt chú ý.

Joo Woon Bin nghe vậy hai con ngươi híp lại, trên mặt xẹt qua một tia âm vụ, lạnh lùng cất tiếng hỏi lại "Người đó gọi Kim Baek đúng không?"

Mập mạp gật đầu liên tục, "Đúng đúng! Chính là tên này, Joo tổng à, ngài biết người đó sao?"

Joo Woon Bin không biết nghĩ đến cái gì, sắc mặt càng thêm khó coi trả lời: "Đó chỉ là một tiểu tử mới ra đời mà thôi, đã rơi vào địa bàn của tôi còn có thể làm cái gì được chứ, một chút chuyện nhỏ như vậy mà cũng đáng để cậu ngạc nhiên sao!"

Ha ha, tiểu tử thúi này, không nghĩ tới cậu ta lại có thể tìm đến Cheon Yang – tuần san Hỏa Tinh người có thể thay đổi được dư luận, dẫn đến kết quả cuối cùng là để cho Won SeokWoo lội được ngược dòng, phá hư chuyện tốt của ông ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro