Chương 276-280 Lấy một trả mười

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 276: Lấy một trả mười [6]

Lương Thần chỉ nói hai chữ, tay anh lại đột nhiên đưa qua, nắm cằm Cảnh Hảo Hảo, xoay mặt của cô qua, cẩn thận xem trong chốc lát, giọng nói trầm thấp mở miệng hỏi: "Ai đánh em?"

Địa điểm quay phim, chọn chính là cảnh bên ngoài, trong quá trình có ngọn đèn trực tiếp chiếu vào trên người diễn viên, nhưng bởi vì vừa rồi Cảnh Hảo Hảo và Chu Nam tranh chấp, tất cả mọi người đều buông công việc trong tay xuống, ngọn đèn này cũng chiếu lộn xộn theo.

Ít đi ánh đèn chiếu thẳng, khiến cho tầm mắt người, không rõ ràng bằng ban ngày, người đánh cô, có thể bởi vì lực đạo không đủ lớn, cũng có thể là bởi vì thời gian có chút dài, dấu ngón tay trên mặt cô có vẻ có chút nhạt, nếu không phải lúc nãy Lương Thần dựa vào Cảnh Hảo Hảo khoảng cách rất gần, sợ là Lương Thần sẽ hoàn toàn không chú ý tới những chi tiết này.

Người phụ nữ Cảnh Hảo Hảo này, tuy rằng xuất thân bình thường, tính cách thoạt nhìn mềm mại, nhưng trong xương lại có kiêu ngạo của mình, sợ là từng ở quán bar bị đánh một cái tát, đã bị anh gặp được, hiện tại lại bị đánh một cái tát, cũng lại bị anh gặp được, nên đáy lòng có chút ngượng ngùng...... Nghĩ đến đây, mi tâm Lương Thần chậm rãi nhíu lại, khó trách, bắt đầu từ khi anh đứng trước mặt cô, cô đều vẫn duy trì tư thế nghiêng đầu, khó trách trên mặt của cô phủ kín biểu tình ủy khuất......

Hóa ra là vì vậy......

Vốn lúc đến studio, nhìn thấy Chu Nam và Cảnh Hảo Hảo đồng thời dính đầy nước bùn trên người, nhưng đãi ngộ của hai người lại thật rất bất đồng, đáy lòng anh liền có chút không thoải mái, hiện tại, nhìn thấy dấu ngón tay nhợt nhạt trên mặt Cảnh Hảo Hảo, nháy mắt liền khiến cho Lương Thần bị vây ở lằn ranh lửa giận, lại giận thêm ba phần.

Lương Thần hoàn toàn không có kiên nhẫn chờ Cảnh Hảo Hảo mở miệng, liền trực tiếp quay đầu, nhìn chằm chằm đạo diễn, hỏi: "Ai động thủ?"

Tuy rằng ngữ khí Lương Thần nghe nhàn nhạt, nhưng đạo diễn vẫn nghe thấy thấy hơi thở bất mãn, anh cố gắng ổn định cảm xúc của mình, mở miệng nói: "Đây chỉ là xuất hiện một chút ngoài ý muốn trong lúc quay phim......"Lương Thần đứng ở một bên thoạt nhìn tựa hồ là thật sự lắng nghe, chỉ là chờ đạo diễn nói chưa đến hai câu nói, lại đột nhiên nhấc mí mắt lên, ném một ánh mắt về phía đạo diễn.

Đạo diễn bị ánh mắt kia nhìn đến theo bản năng lui về sau một bước, ngừng lời mình vừa nói, trả lời chi tiết: "Chu, Chu Nam."

Lương Thần liền tiện tay mặc áo khoác ở trên người, động tác thoạt nhìn tiêu sái thong dong.

Đạo diễn ở một bên lại sợ tới mức không dám thở mạnh ra tiếng, đáy lòng vẫn ảo não nghĩ, sao trong tổ phim của ông lại ẩn dấu một pho tượng thần như Cảnh Hảo Hảo vậy chứ? Nếu ông ta sớm biết, cô là phụ nữ của Lương Thần, đánh chết ông ta cũng sẽ không mở một mắt nhắm một mặt vào lúc nhìn thấy Chu Nam nhằm vào cô như vậy đâu.

Chu Nam chính là nữ chính của bộ phim này, nếu Lương Thần thật muốn tính sổ, xuất hiện rủi ro gì, Chu Nam không thể quay phim, vậy bộ phim truyền hình của ông, chẳng phải là không thể lên sóng đúng hạn ư?

Đáy lòng đạo diễn tính toán trong chốc lát, liền lanh mồm lanh miệng tiếp tục nói chuyện: "Thật ra hết thảy đều là một trận hiểu lầm, ở trong phim truyền hình, thường xuyên sẽ xuất hiện vài hiểu lầm, Chu Nam tưởng cô ta đánh Cảnh tiểu thư, cho nên liền ra tay đánh Cảnh tiểu thư, giây tiếp theo Cảnh tiểu thư liền cho Chu Nam một cái tát, sau đó hai người, liền náo loạn ra chút không thoải mái."

Lời này của đạo diễn, nói thực không rõ ràng, vừa nghe lên, ngược lại như là lúc Cảnh Hảo Hảo quay phim, bởi vì người khác đánh mình, mà nhấc lên một hồi thị phi.

Chương 277: Lấy một trả mười [7]

Cảnh Hảo Hảo đứng ở một bên, đáy lòng yên lặng hiện lên một ít ý kiến, sao nháo đến cuối cùng, cô lại giống như là một người không thể nói lý, cố tình gây sự chứ? Hơn nữa, đạo diễn thật đúng là người gió chiều nào liền theo chiều ấy, rõ ràng đều gọi cô là Cảnh Hảo Hảo Cảnh Hảo Hảo, hiện tại sao lại biến thành Cảnh tiểu thư...... Giống như có vẻ ông ta rất tôn trọng cô......

Ý kiến thì ý kiến, Cảnh Hảo Hảo cũng không có lên tiếng phản bác, cũng không phải bởi vì cô trời sinh chính là người nén giận, dù sao Chu Nam cũng không chiếm được chỗ tốt gì ở chỗ của cô, hai người đều đã trúng một cái tát, huống chi, từ khi cô tiến vào tổ phim cho đến bây giờ, vẫn đều bị vây ở trạng thái không chớp mắt, hiện tại nếu còn phản bác lại, ngược lại có vẻ có chút ỷ thế hiếp người, cô ít nhiều có chút không quen.

Nhưng sau khi Lương Thần nghe được lời nói của đạo diễn, xoay qua, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, quan sát cẩn thận trong chốc lát, tuy rằng anh không biết rốt cuộc đáy lòng của cô suy nghĩ cái gì, nhưng anh lại rõ ràng nhìn thấy, khi Cảnh Hảo Hảo nghe được lời nói của đạo diễn, khóe môi nhẹ nhàng hếch lên, như là có chút bất mãn.

Rốt cuộc vẫn là một cô gái nhỏ 20 tuổi, tuy rằng đi vào xã hội sớm, nhưng đôi khi vẫn không giấu được một ít tâm sự.

Chỉ là, nếu anh thấy được, sẽ không thể bỏ qua như vậy, cho nên Lương Thần lạnh nhạt nhìn về phía đạo diễn, trong giọng nói nghe không ra cảm xúc gì hỏi: "Kịch bản ở chỗ nào?"

"Kịch bản? Lương tổng, ngài chờ." Sau đó, đạo diễn xoay người, nói với nhân viên công tác ở một bên: "Nhanh lên, lấy kịch bản cho Lương tổng xem qua."

Rất nhanh, liền có người dâng một phần kịch bản.

Lương Thần tùy ý lật lật, nâng tay lên, hỏi đạo diễn đang tiếp đón một chút: "Hôm nay quay đoạn nào?"

Đạo diễn nhanh nhẹn lật vài tờ, nói: "Chỗ này."

Lương Thần không nói gì, nhìn chằm chằm kịch bản trong chốc lát, sau đó khép kịch bản lại, khóe môi giống như hơi có một chút ý cười: "Trên kịch bản, không phải nói là Hảo Hảo đánh Chu Nam ư? Sao lại biến thành Chu Nam đánh Hảo Hảo?"
Đạo diễn chỉ hơi tạm dừng một lát, cũng rất tự nhiên nói tiếp, nói: "Chu Nam có thể là nhớ lầm nội dung, đôi khi, quay phim gấp, khó tránh khỏi sẽ nhớ lầm."

Lương Thần bỗng nhiên nâng mí mắt lên, nhìn đạo diễn vừa lập tức trả lời mình, nói, "Lâm Đạo."

"Vâng, Lương tổng."

"Đạo diễn như ông, thật sự rất nắm chắc thấu triệt tâm lý nữ chính, ngay cả cô ta nhớ lầm nội dung, không cẩn thận đánh nhầm người, cũng có thể biết được?"

Đạo diễn nháy mắt nghẹn lời.

Câu hỏi này của Lương Thần, nói nặng cũng không nặng, nói nhẹ cũng không nhẹ, chính là bởi vì như thế, có vẻ có chút làm cho người ta khó có thể nắm lấy rốt cuộc đáy lòng anh đang nghĩ cái gì, cũng làm cho người ta không xác định, rốt cuộc anh tin tưởng bao nhiêu.

Đạo diễn là người thông minh, tuy rằng cực lực muốn bảo trụ bộ phim của mình có thể thuận lợi quay chụp mới nói chuyện giúp Chu Nam, nhưng điều kiện tiên quyết là không thể đắc tội Lương Thần.

Dù sao, muốn lăn lộn kiếm cơm ở thành phố Giang Sơn, ghi nhớ hàng đầu là không thể là địch của Lương Thần.

Cho nên sau khi Lương Thần nói ra những lời này, đạo diễn không chút suy nghĩ liền lập tức gật đầu cười làm lành nói: "Lương tổng, không phải, là Chu Nam tự mình nói."

Cảnh Hảo Hảo nhịn không được nhìn về phía đạo diễn, không chỉ là gió chiều nào theo chiều nấy, còn có thể bo bo giữ mình nha...... khiến cho cô - người ngày thường xuất hiện chuyện gì, trước tiên liền cực lực bảo toàn chính mình, liền có vẻ mặc cảm!

Lương Thần nghe nói như thế, chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Chu Nam ngồi ở một bên, âm điệu nghe có chút nhẹ nhàng chậm chạp: "Cô không phải cố ý?"

Chương 278: Lấy một trả mười [8]

Chu Nam ngẩng đầu trong một mảnh chấn động, nhìn về phía Lương Thần.

Mới vừa rồi đã bị tướng mạo của người đàn ông xuất hiện làm chấn động, giờ phút này đối mặt, cô ta mới phát hiện, anh lại có thể đẹp kinh người đến như thế!

Lương Thần không có đợi được Chu Nam lên tiếng, nhưng cũng không giận, chỉ kéo kéo môi, tiếp tục hỏi:"Làm nghề diễn này bao nhiêu năm rồi?"

Vừa rồi Lương Thần, chính là ở chỗ này rửa chân cho Cảnh Hảo Hảo, hình ảnh như vậy, thoạt nhìn làm cho người ta có cảm giác cô gái kia chính là bảo bối trong lòng bàn tay của anh.

Thậm chí Chu Nam còn đang suy nghĩ, lần này khẳng định mình đã gây ra đại họa, nhưng hiện tại anh biết rõ chính mình đánh Cảnh Hảo Hảo, lại còn một mảnh ôn hòa hỏi mình vấn đề.

Thái độ như vậy của Lương Thần, làm cho Chu Nam có chút khủng bố, cũng có chút nghi hoặc.

Chu Nam do dự trong chốc lát, mới ấp a ấp úng mở miệng, trả lời: "Sáu, sáu năm."

"Sáu năm." Lương Thần lặp lại thời gian này một chút, nghĩ đến Cảnh Hảo Hảo cũng ngây người ở trong vòng luẩn này sáu năm, anh hoảng hốt một chút, mới chậm rãi gật gật đầu, giọng nói vẫn ôn hoà như trước, nói: "Sáu năm, thời gian không ngắn, có thể đảm nhiệm vai nữ chính, nói vậy cũng diễn không quá tệ đi?"

Hoàn toàn giống như là tư thế nói chuyện phiếm, khiến cho tâm nhấc lên của Chu Nam chậm rãi rơi xuống.

Ở trong đáy lòng Lương Thần, Cảnh Hảo Hảo cũng chỉ như thế thôi, nói không chừng, hiện tại Lương Thần đang có ý tứ với cô ta đấy? Huống chi, cô ta là một nhân vật lớn trong vòng luẩn quẩn này, Cảnh Hảo Hảo cũng chỉ là một nữ ngôi sao hạng ba tầm thường.

Nghĩ đến đây, Chu Nam liền khôi phục khí chất như trước, khẽ gật đầu với Lương Thần, nói chính mình từng đảm nhiệm qua nữ chính mấy bộ phim nổi tiếng.
Chu Nam cố ý thả giọng thật nhu hòa chậm rãi, nghe như một người được rèn luyện, hoàn toàn không có cao ngạo tự đại và khí thế bức người bình thường.

Lương Thần cũng không có cắt đứt lời Chu Nam, chỉ là sau khi cô ta nói xong, mới khẽ gật đầu, nói: "Tốt, tốt lắm!"

Thoạt nhìn như là khen từ đáy lòng.

Khóe môi Chu Nam nhịn không được gợi lên một chút nụ cười tự tin, vừa định mở miệng, chậm rãi nói một câu, cám ơn lời khen của Lương tổng.

Nhưng giây tiếp theo, Lương Thần đột nhiên cầm kịch bản trong tay hung hăng ném về phía cô ta, không sai không lệch quăng lên trên mặt của cô ta..

Một giây trước Lương Thần còn bộ dáng thanh nhàn nói chuyện phiếm, giây tiếp theo liền trở mặt vô tình, biến hóa như vậy, làm cho người ở đây, đều không hiểu ra sao.

"Tốt, tốt lắm, lá gan đủ lớn, dám động vào người phụ nữ của tôi." Giọng nói Lương Thần nghe có chút mỏng lạnh, mang theo mười phần uy hiếp.

Người chung quanh đã sớm nhìn thấy vừa rồi đạo diễn trốn tránh trách nhiệm, hiện tại lại càng không dám liều lĩnh nói chuyện thay Chu Nam.

Chu Nam bị chuyển biến bất thình như vậy của Lương Thần làm cho sửng sốt, sau đó cô liền thấy Lương Thần khẽ mở môi mỏng, giọng nói trầm thấp mở miệng: "Người tiếp nhận mấy bộ phim, đều là đảm nhiệm nữ số một, lại có thể nhớ lầm kịch bản? Cô xác định, cô không phải xem tôi thành kẻ ngốc mà lừa bịp chứ?"

"Ở trong vòng luẩn quẩn này, cô đấu tranh như thế nào, tôi mặc kệ, nhưng ở trước mặt của tôi, mấy trò xiếc nhỏ kia của cô, tốt nhất vẫn là thu hồi hết cho tôi!"

Cả người Chu Nam trở nên có chút đứng ngồi không yên, giờ phút này, cô ta mới hiểu được, vừa rồi Lương Thần nhìn như tao nhã có lễ, thật ra chỉ là đang tìm hiểu chi tiết của cô ta, từ đó tìm ra sơ hở, chọc thủng ngụy trang của cô ta!

Trán Chu Nam có từng giọt từng giọt mồ hôi xuống dưới, cô thấp thỏm lo âu nhìn Lương Thần, thốt ra: "Lương tổng, tôi không phải cố ý, tôi thật sự không phải cố ý."

Chương 279: Lấy một trả mười [9]

"Tôi chỉ là nóng đầu, mới làm ra chuyện như vậy, tôi có thể giải thích, tôi giải thích." Chu Nam nói xong, liền nhìn về phía đạo diễn: "Lâm Đạo, tôi thật sự không phải cố ý, Lâm Đạo, ông giúp tôi một chút."

Cảnh Hảo Hảo quả thực cảm thấy biến hóa đột ngột như vậy của Chu Nam, còn muốn đặc sắc hơn biến hóa vừa rồi của Lương Thần, phải biết rằng, ở trong tổ phim, từ trước đến nay Chu Nam vẫn luôn ngang ngược, không coi ai ra gì, hiện tại, lại liền bị Lương Thần quay một vòng, quay ra sơ hở, liền như vậy cúi đầu cầu xin tha thứ, đây cũng quá không có cốt khí rồi!

Đạo diễn quen biết Chu Nam đã lâu, nhìn thấy cô ta gấp gáp nhìn chính mình như vậy, mặc dù có chút sợ hãi Lương Thần, nhưng vẫn cắn chặt răng, mở miệng nói với Lương Thần: "Lương tổng, hai người cùng một chỗ, khó tránh khỏi sẽ xuất hiện một ít va chạm, Chu Nam cũng nói, cô ấy chính là đầu óc nóng lên, mới làm ra chuyện như vậy, ngài xem, Chu Nam cũng đã thừa nhận sai lầm, thôi thì để cho cô ấy nói lời xin lỗi, bồi tội với Cảnh tiểu thư...... Tôi cũng cam đoan, về sau sẽ không có loại chuyện này phát sinh nữa."

"Lần đầu tiên xuất hiện chuyện như vậy, xác thực hẳn là phải cho một bậc thang xuống, giống như là vừa mới nói, phụ nữ cùng một chỗ, sẽ dễ dàng xuất hiện một ít vấn đề."

Đạo diễn vội vàng gật đầu, phụ họa lời nói Lương Thần: "Phải, phải, Lương tổng nói phải."

"Chẳng qua......" Âm điệu Lương Thần đột nhiên trầm xuống, ngữ khí trở nên có chút sắc bén: "Đây có phải là lần đầu tiên hay không, thì tôi không biết."

Trong nháy mắt đạo diễn không dám lên tiếng.
"Có một số việc, làm chính là làm, hôm nay tôi nhượng bộ, cho rằng hết thảy không có phát sinh, để cho cô ta nói xin lỗi với Hảo Hảo, nhưng các người ở đây, ai dám cam đoan, tiếp theo cô ta có thể không nhằm vào Hảo Hảo trầm trọng hơn không?" Trên người Lương Thần, tràn ngập một tầng âm khí khiếp người: "Tôi chưa bao giờ đến tổ phim, nhưng cũng không đại biểu có một số việc tôi không rõ, thời gian trước, các người đi vùng ngoại thành quay ngoại cảnh, một mình Cảnh Hảo Hảo bị bỏ quên ở rừng núi hoang vắng, người từng đi vào ngày đó khẳng định sẽ nói, quá nhiều người, không chú ý tới, nhưng đến tột cùng là không chú ý, hay là cố ý, tôi nghĩ chỉ có đáy lòng các người rõ ràng nhất!"

Lương Thần nói, mọi người ở đây, cũng không dám thở mạnh ra một hơi.

Chuyện tình lần đó, thật sự là mọi người lòng hiểu mà không nói bỏ rơi Cảnh Hảo Hảo.

Cảnh Hảo Hảo thật không ngờ, chuyện trôi qua nhiều ngày như vậy, mà Lương Thần vẫn còn nhớ rõ, hơn nữa đêm đó, cô sợ anh tức giận, mới có thể giải thích với anh, lúc ấy cô cũng không nghĩ nhiều là do mình bị người nhằm vào, cố ý bỏ lại nơi rừng núi hoang vắng, hiện tại Lương Thần vừa nói như vậy, cô mới giật mình hiểu được.

"Chuyện quá khứ, đã trôi qua rồi, cũng may Hảo Hảo không có bị thương tổn gì, nên không truy cứu nữa, tôi đã cho các người một cơ hội, đây là lần thứ hai, các người còn có tư cách gì đến xin tôi một cơ hội?"

Chu Nam nghe như thế, sợ tới mức nước mắt tách tách liền rơi xuống, giọng nói cô ta run run, mồm miệng không rõ nói: "Lương tổng, tôi giải thích, đều là lỗi của tôi, tôi giải thích......"

Chu Nam nói xong, liền nhìn Cảnh Hảo Hảo: "Hảo Hảo, thực xin lỗi, đều là tôi không đúng, thực xin lỗi, thật sự rất xin lỗi...... Cô giúp tôi nói lời hay với Lương tổng, thực xin lỗi, về sau tôi không bao giờ dám nữa......"

"Ba chữ thực xin lỗi này có vẻ quá mức không có thành ý, cũng quá cứng nhắc, huống chi, Hảo Hảo chưa bao giờ nhận lời xin lỗi ngoài miệng." Lương Thần hoàn toàn không cho Cảnh Hảo Hảo cơ hội mở miệng, liền giành trước một bước cắt đứt lời nói của Chu Nam.

Chương 280: Lấy một trả mười [10]

Dừng một chút, Lương Thần quay đầu, nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo, sau đó mở miệng, nói từng chữ một: "Lấy một trả mười, Hảo Hảo, em cảm thấy như thế nào?"

Lấy một trả mười, ngụ ý, cô đánh người phụ nữ của tôi một cái tát, như vậy tôi sẽ trả lại cho cô mười bạt tai!

Hơn nữa, còn là ở trước mặt nhiều người như vậy, lần này khẳng định Chu Nam ném mặt mũi rất lớn!

Mọi người nghe câu này, nhịn không được đều đến hít một hơi, đầu tiên là đồng loạt nhìn về phía Chu Nam, sau đó lại đều nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo.

Giọng nói Lương Thần, vốn là vừa lạnh lại ngoan, nhưng lúc gọi "Hảo Hảo", âm điệu không kìm hãm được bỏ vào một chút trạng thái nhu hòa, giọng nói anh vốn dễ nghe, hàm chứa một tầng ý vị thương lượng, gọi đến trái tim Cảnh Hảo Hảo đột nhiên liền ngừng nhảy lên.

Cô ngẩng đầu, nhìn thấy tất cả mọi người chung quanh đang nhìn mình, bao gồm Chu Nam đang nước mắt tí tách không ngừng nơi khóe mắt, đang chờ cô lên tiếng quyết định.

Đối với Chu Nam, Cảnh Hảo Hảo xác thực không thế nào thích, nhưng cô chung quy không phải là người ý vào được sủng mà kiêu, cho nên do dự một chút, vẫn là mở miệng nói với Lương Thần: "Quên đi, cô ta đã giải thích, chuyện này cứ bỏ qua như vậy đi."

Lương Thần không nói gì, vẫn nhìn cô như trước, như là không tiếng động tỏ vẻ bất mãn với lời nói của cô.

Cảnh Hảo Hảo nghĩ nghĩ, tiếp tục nói: "Cô ta là một cô gái, vẫn là đừng như vậy đi."

Lương Thần đột nhiên vươn tay, nắm ở thắt lưng Cảnh Hảo Hảo, kéo cô vào trong lòng mình, giọng nói chậm rãi nói với Cảnh Hảo Hảo: "Em cũng là một cô gái."

Cảnh Hảo Hảo bị những lời này của anh nói đến cả người ngẩn ra.Giây tiếp theo, chợt nghe thấy giọng nói Lương Thần lại truyền đến: "Cô ta là một cô gái, em nói chuyện thay cô ta, nhưng em cũng là một cái cô gái, ai sẽ nói chuyện thay em?"

Cảnh Hảo Hảo nâng mí mắt lên, đối diện với tầm mắt của Lương Thần, đáy mắt người đàn ông, lóe ra một tầng kiên quyết, như là hạ quyết tâm, hôm nay nhất định khiến cho Chu Nam trả lại gấp mười!

Cùng một chỗ với Thẩm Lương Niên, Thẩm Lương Niên cũng không phải không biết, cô chịu quá không ít buồn bực ở trong tổ phim, nhưng mỗi lần Thẩm Lương Niên đều sẽ an ủi cô, dụ dỗ cô vui vẻ, cô cũng từng lâm vào cảm động, nhảy nhót, rơi lệ qua.

Nhưng người đàn ông trước mặt này, không có sự ôn nhuận của Thẩm Lương Niên, cũng không có tính tình tốt của Thẩm Lương Niên, nhưng lúc thấy cô bị khinh bỉ, không phải dụ dỗ cô, mà là nói với cô, em cũng là một cô gái.

Rốt cuộc ý tứ trong lời nói của anh là gì, cô biết.

Đồng dạng đều là cô gái, đãi ngộ người khác có thể hưởng thụ, cô cũng phải được hưởng thụ...... Nếu lúc trước không có bất luận kẻ nào, nói một lời tốt thay cô, như vậy hiện tại, đối với Chu Nam, anh cũng sẽ không nhận cầu tình hay lời tốt nào!

Đáy lòng của cô, như là bị cái gì đó chạm đến, chợt hung hăng run rẩy hai cái.

Chu Nam khóc hoa lê đẫm mưa: "Lương tổng, Lương tổng, tôi thật sự biết sai rồi, ngài đừng như vậy, ngài cho tôi một cơ hội, tôi thề, sau này tôi cũng không dám nữa......"

Tục ngữ nói rất hay, khuyên người phải có lòng khoan dung, nhưng mà đối với Lương Thần mà nói, giờ này phút này, anh muốn thay Cảnh Hảo Hảo tạo dựng uy tín, lực truyền bá của vòng giải trí rất lớn, anh muốn làm cho tất cả mọi người đều biết, có một người phụ nữ tên là Cảnh Hảo Hảo, là do Lương Thần anh che chở!

"Ý tứ của cô, chính là lựa chọn hoàn toàn mai danh ẩn tích trong vòng giải trí?" Trên mặt Lương Thần không có thương hương tiếc ngọc gì, mím môi lạnh lùng cười, lấy di động từ trong túi ra, làm ra một bộ dáng muốn có ý tứ gọi điện thoại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro