02.2: Lời tỏ tình của cậu học sinh cấp ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

PARK JI HOON

Thật là, trong lớp cũng chả yên, tối qua không ngủ được cũng vì lo ngắm nhìn cậu ta lúc ngủ thôi. Tôi chả sợ ma gì cho cam, chỉ diện lý do để qua ngủ với người đó thôi. Lúc đầu còn mặt dày đòi ôm, thấy Lin Lin cũng thuận theo nên riết đã thành thói quen.

Lên lớp tôi lại ngủ bù. Sau khi một ngày dài trên chiến trường, về nhà tôi lại ịch xuống ngủ tiếp.

Tôi có một tính rất kì, mỗi lần thức dậy là thích làm nũng để người đó dỗ. Tất nhiêm thói quen đó cũng chỉ mới hình thành khi bắt đầu sống chung.

Hôm nay cũng không ngoại lệ, tôi nghe tiếng Kuan Lin, tôi liền làm nũng khóc thút thít. Sau khi rửa mặt liền nghe bảo sẽ đi ăn. Tôi bảo chán quán kế bên nhà, tại sao ư? Thứ nhất tôi muốn đi chơi với Guan Lin xa nhà một chút, vậy thời gian "hẹn hò" của bọn tôi sẽ dài hơn, chẳng phải sao?

Tôi vốn thích gà rán, nên đi ăn liền rất hớn hở. Sau khi ăn thì được dẫn đi coi phim. Phim rất buồn.. tôi liền sử dụng áo của ai đó để lau nước mắt, tôi cũng chả hiểu sao mình lại làm vậy. Rồi sau khi hết phim, tôi vẫn ham vui liền đòi qua khu trò chơi kế bên, sẵn kéo dài thời gian hẹn hò.

Một trăm lần thi đấu, tôi thua chín mươi chín lần, một lần là chắc do cậu ta nhường. Và lần này thì tôi phải mua trà sữa vì người đó không nhường nữa. Tôi không phải tiếc tiền mua hai ly trà sữa đâu, mà nếu mua một ly cho người đó, thì lúc xin uống ké, chẳng phải sẽ là đang hôn nhau gián tiếp sao? Hahahaaaha, tôi thật là thông minh.

Sau khi hầm hực là bởi tôi "nhường" liền bắt đầu kế hoạch của mình.

"Cho mình miếng với.."

"Tại sao tớ phải cho cậu?"

Sao cơ? Sao nay lại xấu tính thế này.

"Bởi vì Lin Lin là người tốt bụng nhất thế gian này!"

"Hừ, đừng xạo với tôi."

"Đi mà, tớ hứa tối nay sẽ không lăn qua lăn lại chiếm chỗ của cậu."

Thật sự không muốn không ôm để ngủ đâu, nhưng hôn gián tiếp cũng đáng một đêm mà nhỉ?

"Không được. Thế thì không đủ, cái khác đi."

"Còn việc gì tớ có thể làm cho cậu sao?"

"Thế cậu làm người yêu tớ đi."

"??"

Nói lại lần nữa xem? Cái gì cơ? Tôi không nghe nhầm đó chứ??

"??"

"Cậu nói gì thế?"

"Hahaa... tớ giỡn thôi."

Tôi cười ngượng, nhìn xuống nền đất. Liền không ngại miệng mà thốt lên một câu mà tôi muốn nói nhất từ năm chín tuổi.

"Hay là tớ làm người yêu cậu thật nhé?"

"..."

Im lặng? Cậu ta không thích mình thật rồi..

"À, tớ chỉ tiện miệng nói thế thôi. Đừng để tâm."

"Ừ, vậy hôm nay là ngày đầu tiên nhé."

Khoan? Vậy cậu ta thích mình? Hay không thích? Thích? Không thích?? Trong vòng một giây tôi đã hỏi hai câu đó hơn trăm lần.

"Cậu đang giỡn sao?"

"Không, chỉ có cậu ngốc đến nỗi không nhận ra tớ đã thích cậu từ lần đầu gặp rồi thôi."

"Từ lần đầu gặp?" Tôi ngạc nhiên.

"Ừ, trên xe buýt, lúc chúng ta nhìn chằm chằm vào nhau. Lúc đó chẳng phải cậu đã thích tớ rồi sao? Hahaaa"

"Tôi đã biết từ lâu rồi. Cậu nghĩ nếu tớ không thích cậu thì sao tớ phải ở chung với cậu? Sao tớ phải nấu ăn, giúp cậu học bài? Sao tớ phải để cậu ôm mỗi đêm khi đi ngủ? Sao tớ phải cho cậu tay áo để lau nước mắt? Sao tớ phải chả thèm quan tâm đến bạn nào khác mà là cậu? Đúng vậy, tớ nhận ra từ khi gặp đầu gặp cậu là tớ không thích con gái và cũng không hẳn là thích con trai. Tớ chỉ thích mỗi cậu thôi."

Thật sự là vậy sao? Tôi liền hạnh phúc đáp lại cái ôm của người đó. Thật là một cảm giác ấm ấp. Tuy đã ôm người đó nhiều lần, nhưng đây là cái ôm ấm áp nhất, chân thật nhất.

Hôm nay, 20 tháng 4, Kuan Lin và tôi chính thức quen nhau.

-
END CHAP 02 PART 02.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro