Part 1: Thù hận nảy sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

RẦMMMM!!! ...

Tất cả các cuộc hội thoại đều dừng lại, mọi ánh mắt đều hướng về cánh cửa vừa bị tung ra một cách không thương tiếc kia cùng con người đang không ngừng tỏa ra sát khí, khuôn mặt tối sầm, trên tay cầm một tập hồ sơ chưa kịp khóa, những mảnh giấy chìa ra lủ khủ. Là Park Tổng ...

Đột nhiên tất cả đồng loạt đứng phắt dậy, cúi gập người chào, ai nấy chân tay đều run lẩy bẩy, riêng gã trưởng phòng ngồi ngay mép bàn gần ghế chủ tịch thì mồ hôi từ lâu đã lấm tấm trên trán hắn. Một khung cảnh im lặng đến đáng sợ, đến cả con muỗi bay xược qua cũng có thể nghe thấy tiếng. Lúc này Park JeongHwa bước vào, tiếng lộp cộp phát ra từ đôi giày cao gót của cô khiến không khí trong căn phòng vốn đã nặng nề lại càng thêm nặng nề hơn. Cô ngồi yên vị trên chiếc ghế ở ngay vị trí bàn có tấm bảng nhỏ vỏn vẹn 2 chữ đặt bên góc "chủ tịch". Lúc này, tên trưởng phòng lật đật qua phía kệ nước pha gấp cho cô một ly trà nóng, đặt xuống trước mặt cô rồi lui ngay về chỗ trong sự sợ hãi. Cô nhấp trà, thần thái trên gương mặt cô điềm nhiên, thư thái hẳn, cô đặt tập hồ sơ xuống

_ Tất cả ngồi xuống đi! Bây giờ tôi mong mọi người có một câu trả lời rõ ràng cho tôi về vấn đề chỉ số cổ phiếu của quý này, mời trưởng phòng Han xem qua - dứt lời cô đặt tập hồ sơ lên bàn hướng về phía tên trưởng phòng, giọng nói mềm mỏng nhưng lời lẽ đanh thép mang chút giận dữ khiến cho tên Han run rẩy mở tập hồ sơ ra xem trong sợ hãi

_ Dạ ... dạ thưa ... Park ... Park tổng ... là ... do ... - Tên Han nuốt nước bọt, giọng lắp bắp cố tìm một lời giải thích hợp lí, trán hắn đẫm mồ hôi. Chợt JeongHwa cắt ngang:

_ Đuổi việc! Trợ lí Min! Mau gọi đội bảo vệ lên tống cổ tên khốn này ra khỏi đây ngay cho tôi! Tôi không muốn thấy bản mặt đạo đức giả của hắn ở đây thêm một giây nào nữa!!! - JeongHwa nổi giận và ra lệnh cho cô Min - trợ lý thân cận luôn cạnh cô từ hồi khởi nghiệp đến giờ. Đôi mắt cô hằn lên đầy tia giận dữ, môi mím chặt

_ Vâng, thưa Park Tổng! - Trợ lí Min về phía điện thoại bàn và gọi cho bộ phận bảo vệ. Lúc này, khi số phận gần như an bài, tên Han quỳ thụp dưới chân cô van lạy, nài nỉ:

_ Xin Park Tổng nghĩ lại, xin cô hãy cho tôi một cơ hội được sửa sai!! Tôi hứa sẽ đưa chỉ số cổ phần đạt lại mức ban đầu và tăng cao hơn ở quý sau!!- hắn gập người xuống cạnh chân cô, khuôn mặt đẫm mồ hôi và đôi mắt trợn tròn ngước nhìn JeongHwa đang ngồi vắt chéo chân trên ghế đệm xoay bọc da sang trọng. Cả khán phòng không ai dám hó hé lên tiếng bênh vực hắn vì một là họ sợ chung cảnh với tên Han và hai là vì nể nang Park Tổng. Họ biết không phải vô cớ mà Park JeongHwa cô lại đuổi người, trước giờ cô vốn công tư phân minh, có sai sẽ bị nhắc nhở hoặc đình chỉ công tác vài ngày rồi trở lại làm việc, còn nếu là đuổi việc thì ắt hẳn là đã đắc đại tội mà thôi

JeongHwa chẳng đoái hoài gì hay buồn liếc nhìn hắn, chợt khóe môi cô nở ra một nụ cười đầy khinh bỉ, cô khoanh tay trước ngực, giọng nói cô mang đầy sự khinh miệt, cô nói một cách dõng dạc và rõ to:

_ Tha? Tha cho ngươi? Một kẻ đã cõng rắn cắn gà nhà như ngươi? Một kẻ đã vì tư lợi mà bán rẻ cổ phần cho công ty đối thủ như ngươi? Bảo tôi tha cho là tha thế nào? Trưởng phòng Han à, hay là anh nghĩ tôi dễ quá nên đâm ra anh coi thường tôi? hay là tôi quá ngu ngơ nên anh muốn qua mặt là qua mặt à? - JeongHwa không ngại liệt kê ra hết lí do, tất cả mọi người trong khán phòng nhìn JeongHwa bằng con mắt ngạc nhiên đầy ngưỡng mộ, ngược lại với tên Han là mọi ánh nhìn đầy căm hận, họ không tin vị trưởng phòng họ thầm quý mến lại là một tên vô sỉ đến vậy

Han im lặng, hắn nhìn cô không còn là ánh nhìn của đôi mắt kẻ cầu xin mà là đôi mắt của sự căm hận, hắn thầm rủa cô trong lòng, vì cô mà hắn trắng tay, vì cô mà kế hoạch độc chiếm Park thị hắn ấp ủ ngần ấy năm nay tan thành mây khói. Một lúc sau, đội bảo vệ vừa lên tới đã thẳng tay còng đầu và tịch thu mọi tài sản sở hữu của hắn tại công ty theo lệnh của Park JeongHwa và tống hắn ra khỏi cổng công ty một cách đầy nhục nhã. Hắn ngước nhìn cánh cổng sắt đang đóng lại trước mắt với cái biển hiệu to tướng "Tập đoàn tài chính Park thị"

_ Park JeongHwa mày được lắm, đợi đấy, tao sẽ trả thù, tao sẽ khiến cho mày bại sản, khiến cho mày không bao giờ ngóc đầu lên được nữa!! - hắn ngước nhìn nơi đó bằng ánh mắt đầy hận thù và ôm đồ rời đi chờ ngày phục thù cho sự nhục nhã này ...

Flashback

_ Chào Seo chủ tịch, là tôi đây - Tên Han dõng dạc bước vào phòng chủ tịch Seo thị

_ Oh? Oh?! Chẳng phải là trưởng phòng Han của tập đoàn Park thị sao, ngọn gió nào lại đưa cậu đến đây vậy? - Seo Wong Hee, chủ tịch tập đoàn dầu khí Seo thị, niềm nở chào đón Han như một vị khách quý

_ Chỉ là tôi ghé thăm và muốn hợp tác với ngài và cả đôi ta đều có lợi - nói đến đây, Han đặt xuống bàn chủ tịch Seo một tập hồ sơ về chỉ số cổ phần bên Park thị và các dự án đầu tư cho quý sau của tập đoàn. Lúc này, sắc mặt Seo Wong Hee tái lại, hắn nở một nụ cười ma mãnh:

_ Tôi tưởng cậu là người của Park thị
sao lại cấu kết hại chủ như thế, hay là Park tiểu thư đã đắc tội với cậu Han đây à? - Lão Seo vờ hỏi, chực chờ nội bộ Park thị rối loạn sẽ thừa nước đục thả câu

_ Haha! Làm gì có, tôi không đắc tội với Park Tổng thì thôi chứ đời nào Park Tổng đắc tội với tôi bao giờ - Han cười khanh khách, trong lòng hắn thừa biết lão Seo muốn ăn phần ngon nhưng xui xẻo thay mọi thứ đã được tên Han sắp đặt, đối với Han, lão Seo Wong Hee chỉ là một con tốt thí mà thôi

_ Vậy cậu muốn gì ở Seo Wong Hee tôi? Lợi ích của tôi sẽ là gì nếu như tôi hợp tác cùng cậu Han đây? - Ngầm hiểu ra ý đồ của tên Han, Seo Wong Hee đi thẳng vào vấn đề

_ Tôi muốn chiếc ghế chủ tịch Park thị, đổi lại ông có 15% cổ phần Park thị và sẽ là cổ đông chính thức của tập đoàn, nhưng đó là chuyện sau khi tôi ngồi được vào ghế chủ tịch, còn bây giờ theo tình hình tôi biết thì Seo thị đang sa sút do thiếu vốn đầu tư, nay tôi bán rẻ cổ phần của Park thị để giúp ông khôi phục lại một phần bộ mặt của Seo thị vậy đã là quá lời cho ông, ý ông thế nào, Seo Tổng? - Tên Han nói một hơi dài và liệt kê toàn bộ kế hoạch nhằm câu dẫn Seo Wong Hee vì cậu biết lão già họ Seo này chỉ biết cái lợi trước mắt mà không cần biết cái lợi về sau

Lúc này, Seo Wong Hee chợt nghĩ: "dù gì Park thị vốn là đối thủ nặng kí, tên này không hẳn là khờ khạo, ta có thể dùng hắn để đoạt Park thị sau đó sát nhập với Seo thị của ta lại vừa diệt được đối thủ nặng kí, vừa cứu vãn được tập đoàn của ta đang điêu đứng vì nợ nần, quả là thời cơ tốt để đưa công ty vươn lên đạt tầm ảnh hưởng quốc tế" - nghĩ tới đây chợt khóe miệng Seo Wong Hee nhếch lên đầy toan tính, hắn lướt nhìn tên Han đang chực chờ với cây bút trên tay

_ Nghĩ đi suy lại thì đều có lợi cho ta, thôi được vì sự nghiệp của Seo thị, Seo Wong Hee này sẽ hợp tác vs cậu Han đây, mong là cậu sẽ thực hiện đúng giao kết - Nói rồi hắn đặt bút kí vào tờ hợp đồng sau đó nở nụ cười khi ăn món hời lớn mà tên Han kia mang lại

_ Hợp tác vui vẻ - Tên Han cười giả tạo và rời khỏi căn phòng, hắn cười là do hắn quá thông minh hay lão già họ Seo ngu ngốc kia đã bị mù lòa bởi đồng tiền rồi chăng

_ Chúc trưởng phòng ... à không ... Tân chủ tịch Park thị, ngài Han đây sớm thành công - Seo Wong Hee nói vọng ra khi Han rời khỏi

Ít phút sau ...

Một người mặc vest đen vừa đợi tên Han lên xe đi khỏi Seo thị đã lén ghi lại toàn bộ cuộc đối thoại giữa trưởng phòng Han và chủ tịch Seo thị và gửi mail về cho Park JeongHwa. Quả là không thể coi thường Park Tổng của tập đoàn đầy quyền lực Park thị được ...

EndFlashback

Trở lại Park thị ...

Park JeongHwa ngồi phịch xuống ghế, tay xoa hai bên thái dương, gương mặt mệt mỏi, nhìn trợ lí Min, nhìn mọi người xung quanh. Có lẽ họ vẫn còn sốc bởi sự kiện vừa rồi. JeongHwa đứng dậy, nhìn đảo một lần xung quanh, cô mở lời, giọng nói có phần dịu dàng nhưng chất đầy nỗi buồn phiền:

_ Tập đoàn tài chính này là tâm huyết cả đời của cha tôi để lại, mọi người ở đây đều biết bố Park đã nỗ lực như thế nào để gầy dựng được nó như ngày hôm nay. Tôi mong mọi người ở đây đều cùng cố gắng vì mục tiêu chung, đừng thêm một cá nhân nào vì tư lợi cho bản thân để rồi sa lầy và nhận kết cục như trưởng phòng Han nữa. Mong mọi người cùng cố gắng trong quý sắp tới. Tôi xin phép về trước - nói rồi cô thu dọn tập hồ sơ giao lại cho trợ lí Min, còn mình thì lên xe để tài xế đưa về.

Một ngày đầy mệt mỏi và áp lực của Park JeongHwa đã kết thúc và cũng chính là lúc cô khép đôi mi lại trên chiếc giường king size mềm mại yêu dấu tại căn biệt thự của mình.

----------------------------------------------------------

Waoooo, mới chap đầu thôi mà kịch tính quáaaa các readers ơi!!!

Vote và comment để giúp mình có thể cải thiện tốt hơn kĩ năng viết nhé!!~

Hope you guys like it!

Ký tên

Vũ vui vẻ <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro