Chương 737: Màn kịch đối thủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàng chục nghìn người đã tận mắt chứng kiến, hàng triệu cư dân mạng theo dõi online, cú nhảy của Hoàng Doanh đã tác động đến trái tim của tất cả các người chơi, bất luận kết quả thế nào, cái tên Hoàng Doanh được định sẵn là sẽ được tất cả mọi người nhớ đến.

Bất chấp tất cả, rơi xuống vực sâu!

"Mẹ kiếp! Anh ấy trực tiếp nhảy xuống sao?!"

"Đó là cái hố tử thi đã chôn cất mười vạn người rồi đấy!"

"Liệu có khi nào anh ấy bị ngã chết không?"

Người phụ trách các Guild Game lớn cũng trợn mắt há miệng, bọn họ vì để thăm dò lối đi, đã phải bố trí rất nhiều, vô cùng rõ sự quỷ dị và đáng sợ của lối đi đó.

Mọi người lần lượt đi tới gần, lấy máy ảnh ra.

Bọn họ muốn ghi lại cảnh tượng của truyền thuyết này, nhưng trên thực tế, truyền thuyết thực sự chỉ mới được vén màn thôi.

"Bùm!"

Tố chất cơ thể siêu mạnh, nghề nghiệp ẩn chưa rõ, trang bị thần bí đỉnh cao nhất, khiến thuộc tính của Hoàng Doanh đến mức biến thái, anh mượn sức mấy lần trước ở trên tường lối đi, ổn định hạ cánh xuống bậc thềm ở độ sâu 50 mét.

Ở đây vẫn còn sót lại đèn đuốc của các người chơi, ánh sáng yếu ớt này là dùng mạng của hàng vạn người để lấp đầy.

Năm mươi mét vẫn là một khu vực an toàn, nhưng nếu tiếp tục đi xuống sẽ tiến vào vực thẳm thực sự.

Mọi người đều đang quan sát, ai cũng muốn xem Hoàng Doanh sẽ sử dụng loại vũ khí và trang bị gì, nhưng đợi một lúc sau, bọn họ chỉ nhìn thấy anh giơ một cánh tay lên.

"Ma mộng!"

Làn da bị áo gió che phủ xuất hiện vết máu màu đỏ đen, cõi mộng khiếm khuyết trong lối đi tụ lại rồi tản ra theo ý muốn của Hoàng Doanh, ác mộng biến thành bậc thềm dưới chân anh!

Hoàng Doanh, người đã bị cánh bướm hành hạ đến chết hàng trăm lần, sở hữu thiên phú ác mộng, anh được sinh ra trong ác mộng, anh chính là con quỷ đáng sợ nhất trong sâu thẳm của ác mộng.

Đi xuống như thế nào? Từng bước giẫm lên đầu ác mộng mà đi xuống là được rồi.

Sáu mươi mét, bảy mươi mét, tám mươi mét...

Những người chơi bên ngoài lối đi mê cung đều ngây ra, bọn họ cho rằng Hoàng Doanh không hề đơn giản, nhưng không ai có thể ngờ rằng, anh ấy chỉ mất ba phút đã đi đến cuối.

Người thành lập Chân Lý Tất Nhiên đầy vẻ kinh sợ, trên khuôn mặt hơi chút ngượng ngùng: "Anh ấy như thế này làm cho tôi trông có vẻ ngu ngốc rồi."

Người phụ trách các Guild Game lớn nhỏ và các nhóm người chơi lúc này cũng đang theo dõi Hoàng Doanh với những biểu cảm khác nhau.

Chín mươi mét, chín mươi lăm mét, chín mươi chín mét!

Bước chân xuống vực thẳm, giới hạn trong suy nghĩ của các người chơi dường như chỉ là điểm khởi đầu đối với anh.

Những quỷ quái trên bức tường gào thét gầm rú, những bóng đen trong đêm tối rên rỉ đau đớn, Hoàng Doanh, người hóa thân từ ác mộng không hề để ý đến những tồn tại khủng khiếp đó, anh có sứ mệnh của riêng mình.

Bàn tay giấu dưới áo gió lấy ra một ngọn đèn dầu, khác với ngọn đèn của Chân Lý Tất Nhiên, ngọn đèn này của anh là dùng dầu xác chết của thế giới tầng sâu, bốc ra lân tinh âm u lạnh lẽo.

"Đó là loại trang bị gì vậy? Hình như tôi chưa từng thấy qua?"

"Không nhìn ra được cấp độ, áo gió của Hoàng Doanh là một món trang bị đặc biệt, có thể ngăn chặn tất cả thăm dò, người này rút cuộc có bao nhiêu bảo vật đỉnh cao vậy?"

Những người chơi bên ngoài lối đi không thể hiểu được, bọn họ cũng sẽ không hiểu, Hoàng Doanh lấy ngọn đèn này ra không phải để soi đường, mà chỉ là để bọn họ có thể nhìn thấy chính mình.

Bước xuống dưới, Hoàng Doanh trở thành người chơi đầu tiên bước vào khu vực 100 mét, anh có thể cảm nhận được những mảnh vụn ác mộng hỗn loạn xung quanh mình.

Nói ra cũng thật trùng hợp, người mở ra lối đi, phá hủy điện thờ là Mộng, Mộng có chút liên quan đến năng lực của Hoàng Doanh, cho dù không có sự trợ giúp của công viên vui chơi trong thế giới tầng sâu, anh ấy vẫn có thể xâm nhập vào sâu trong lối đi.

Sau 100 mét, tần suất xuất hiện của lệ quỷ và quái vật tăng lên đáng kể, Hoàng Doanh mang theo đèn hồn của mình, giống như một người du hành trên sông Minh Hà, tránh hầu hết các quỷ quái, đi thẳng một mạch đến 150 mét dưới lòng đất.

Người chết và nguyền rủa điêu khắc trên tường càng ngày càng nhiều , trong nội tâm anh có một cảm giác quen thuộc: "Sắp đến thế giới tầng sâu rồi."

Ban đầu vì để giảm bớt cảm giác hạnh phúc của mình, Hàn Phi đã biến giá trị hạnh phúc của Hoàng Doanh thành số âm, cho anh trải nghiệm combo du lịch một đêm trong thế giới tầng sâu, những ký ức đó đã in sâu vào xương tủy của anh, cả đời này cũng không thể xóa bỏ.

"Cứu!" Dưới lòng đất của mê cung vẫn còn rất nhiều giọng nói hấp hối phát ra từ các kẽ hở của vách đá, Hoàng Doanh nhìn thấy một người chơi còn sống bị nhốt bên trong một cái kén.

"Tên tôi là A Trùng, là thành viên của Guild Game Chân Lý Tất Nhiên, chúng tôi tiến vào mê cung, gặp phải, gặp phải quỷ!"

Người chơi trong cái kén dùng chút sức lực cuối cùng để cầu cứu, Hoàng Doanh cũng nhìn về chỗ sâu hơn trong lối đi, một số lượng lớn người chơi đang bị cắm sâu vào các khe nứt của bức tường.

"Hãy nghỉ ngơi một chút, tôi sẽ đưa mọi người rời đi."

Hoàng Doanh một tay cầm đèn hồn, một tay kia lấy ra con dao đồ tể từ dưới áo gió, con dao đó khiếm khuyết tả tơi, bên trên mơ hồ có viết ba chữ Ác Quỷ Đạo.

Chém đứt khóa sinh mệnh, khi quỷ hỏa đến gần, nguyền rủa giảm bớt.

Hoàng Doanh vẫy tay đưa ra những đạo cụ quý giá trong game có thể nhanh chóng bổ sung thể lực và lượng máu, anh tiếp tục đi xuống mà không ngoảnh đầu nhìn lại.

Những người chơi mất tích được tìm thấy, anh đi xuống đến 200 mét dưới lòng đất.

Nơi này đã không khác mấy so với thế giới tầng sâu, ác mộng quấn lấy, âm khí quét ngang, xung quanh đầy khí tức tuyệt vọng.

"Đừng đi xuống dưới nữa." Một giọng nói yếu ớt chậm rãi lọt vào tai Hoàng Doanh, ở nơi 200 mét dưới lối đi, có một người đàn ông dáng vẻ trung tính đang nằm bên trong một cái quan tài bị treo lên, anh ta bị thương rất nặng, cổ cũng gần như bị chặt đứt.

Trông có vẻ như không sống được bao lâu nữa.

"Anh cũng là người mất tích đã khám phá mê cung công viên vui chơi trước đây à?"

"Tôi? Đương nhiên." Cổ của người đàn ông gầy yếu trong quan tài treo gập ngược lại, đầu anh ta ngửa ra sau, nhìn chằm chằm Hoàng Doanh từ một góc độ quỷ dị: "Không phải rồi!"

Một tiếng thét chói tai vang lên, con quỷ trong quan tài treo có thân hình cao gầy, toàn thân phát ra khí tức tai họa.

Phản ứng của Hoàng Doanh cũng cực kỳ nhanh, anh tránh đòn tấn công của đối thủ từ một góc khó tin, rút dao chém vào bụng của con quỷ cao gầy kia.

Vô số người chơi bên ngoài lối đi đều đang dõi theo Hoàng Doanh, nhát dao mà anh chém ra, là nhát dao đầu tiên mà người chơi chém vào lệ quỷ.

Da bụng bị rạch ra, Hoàng Doanh là người chơi đầu tiên thực sự làm bị thương một con quỷ kể từ khi lối đi xuất hiện.

"Hóa ra bọn chúng cũng không phải là bất khả chiến bại."

"Con dao gỉ sét đó có lai lịch gì vậy?"

"Không đúng! Mọi người nhìn cái bụng của con quỷ đó đi!

Đã có người chơi phát hiện ra điều gì đó không ổn, Hoàng Doanh cũng nhận thức ra vấn đề, sau khi cái bụng của con quỷ cao gầy bị rạch ra, một con ác quỷ thấp béo hung dữ trồi lên từ trong bụng nó, lao thẳng về phía anh.

"Chán sống rồi à?"

Nhanh chóng lùi về phía sau, đòn đánh lén của ác quỷ chỉ lướt qua mép áo gió của Hoàng Doanh, nhưng đòn tấn công của anh lại vô cùng chí mạng.

Ác mộng tụ lại trên con dao đồ tể tàn tạ, con dao vốn cũ kĩ bị ác mộng mở ra, phát ra ánh sáng sắc lạnh.

Lưỡi dao dễ dàng xuyên qua cổ con quái vật, đóng đinh nó lên chiếc quan tài treo kia.

Khi quan tài bị rơi xuống, sự kinh khủng thực sự trong lối đi bị kích hoạt, những bóng quỷ vô biên leo ra khỏi đêm tối, lúc này đến cả khán giả xem truyền hình trực tiếp cũng bắt đầu toát mồ hôi hột thay cho Hoàng Doanh.

Anh là tài khoản đứng đầu, nếu như chết trong lối đi, vậy thì mọi công sức đều sẽ bị xóa sạch.

Đối mặt với sự kinh khủng chưa rõ, Hoàng Doanh không hề rút lui, anh đứng một mình trong lối đi sâu 200 mét dưới lòng đất, trên tay cầm con dao đồ tể.

Lấy tài khoản hàng đầu vô giá như một con bài mặc cả, anh đóng vai trò như mũi giáo của tất cả người chơi, thề sẽ xuyên thủng đêm tối và tuyệt vọng.

"Vì để cứu người tùy ý lấy ra những loại thuốc quý hiếm; khi nguy hiểm cận kề, không hề lùi bước đứng ở phía trước, giúp những người bị thương có thời gian rút lui; khi tất cả người chơi đều bất lực, một mình anh lao vào vực thẳm 200 mét, đây chính là Hoàng Doanh à? Đây chính là game thủ số một trong Cuộc sống hoàn hảo?"

Hoàng Doanh lúc này vẫn chưa biết mọi người nghĩ gì về mình, anh đặt cây đèn hồn trong tay xuống chân, tay trống không kia lại lấy ra một con dao đồ tể khác.

Màn biểu diễn giết chóc, chính thức bắt đầu.

Đám quỷ gầm rú lao đến, Hoàng Doanh như đang nhảy múa điên cuồng trong cơn bão, chỉ cần anh bị quỷ quái chạm vào thì chắc chắn sẽ chết, nhưng anh đã tránh được mọi đòn tấn công bằng năng lực cá nhân siêu phàm và 100 triệu may mắn.

Trận chiến đó nhìn thì kinh hồn bạt vía, những người chơi bên ngoài lối đi cũng không ngờ, trong một game tập trung vào việc chữa trị và giải trí, Hoàng Doanh vậy mà lại có thể có một sức chiến đấu mạnh mẽ đến như vậy.

Xét về mọi mặt, anh là số một rất xứng đáng.

Quỷ khóc sói gào, tàn hồn bị xé nát rơi xuống như những chiếc lá khô, Hoàng Doanh không những không trốn tránh, mà anh còn chuẩn bị tiếp tục đi xuống.

Khi anh gánh áp lực chuẩn bị đi vào khu vực ngoài 200 mét, tất cả quỷ quái trong lối đi đột nhiên hoảng sợ bỏ chạy, tiếng ca chiêu hồn của người chết vang lên, một con ác quỷ màu đen khổng lồ có thân hình vượt quá năm mét leo ra từ vực sâu.

"Đại Nghiệt?"

Cho dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng chân của Hoàng Doanh vẫn mềm ra một chút, anh nắm lấy khe hở trên bức tường của lối đi, tập trung sự chú ý.

Con quái vật trước mặt này khác với những quỷ quái kia, chỉ cần bất cẩn là có thể sẽ chết thật.

Sự xuất hiện của Đại Nghiệt, đã ngưng tụ âm khí trong lối đi, khí tức không may và tai họa nồng đậm dâng lên như một cơn sóng, trực tiếp khiến các loại cảm xúc tiêu cực trào ra khỏi đây.

Những người chơi cũng lần đầu tiên cảm nhận trực quan được sự kinh khủng của thế giới tầng sâu, chỉ là một Đại Nghiệt thôi, đã có thể mang đến sự tuyệt vọng và thảm họa khôn lường như vậy.

Hít sâu một hơi, Hoàng Doanh đập vỡ đèn hồn bên cạnh, quỷ hỏa cháy lên trong mảnh vỡ của ác mộng, sau đó anh lại lấy ra một số lượng lớn đạo cụ quý hiếm từ trong ô vật phẩm, không ngừng thử chống lại Đại Nghiệt.

Quỷ hỏa quanh quẩn xung quanh Đại Nghiệt, không thể gây ra thương tổn gì cho nó, Đại Nghiệt ngủ đông trong đêm tối không hiểu Hoàng Doanh đang làm gì, nó chỉ cảm thấy trong quỷ hỏa kia có chứa khí tức mà nó quen thuộc, Hàn Phi từng nói với nó rằng tuyệt đối không được làm tổn thương người toát ra khí tức này.

Trong lòng nó vô cùng do dự, bản năng thôi thúc nó muốn một phát đâm chết người đàn ông làm màu trước mặt này, nhưng lý trí sót lại thì bảo nó phải kiềm chế.

Nếu như là Đại Nghiệt trước khi vào điện thờ của Phó Sinh, hiện tại có lẽ đã sớm xông đến, nhưng trong điện thờ ký ức, nó cũng đã dung hợp những thứ khác, nó của hiện tại đã không giống với quỷ quái mà Mộng muốn bồi dưỡng nữa rồi.

Trong miệng phát ra tiếng kêu đau khổ, Đại Nghiệt mâu thuẫn ở tại chỗ tấn công thân thể của chính mình, nó cực kỳ tàn bạo và điên cuồng, đang dần dần mất kiểm soát.

Hoàng Doanh nơm nớp lo sợ nhìn Đại Nghiệt, trong lòng sợ chết đi được, nhưng cảnh tượng này trong mắt những người chơi bên ngoài lại trông giống như anh đã vây hãm được nó.

Con quái vật đó càng vùng vẫy điên cuồng, càng chứng tỏ Hoàng Doanh lợi hại.

"Thông thường mà nói, Đại Nghiệt không phải nên ở trong thế giới tầng sâu hay sao? Sao mình còn chưa đến, nó đã chạy ra rồi?" Hoàng Doanh cảm thấy mình nên rút lui rồi, nhưng nhân vật chính thực sự của vở kịch lớn này vẫn còn chưa xuất hiện.

Mắt thấy lý trí của Đại Nghiệt đã cạn kiệt, tiếng ca chiêu hồn trong lối đi đột nhiên lớn hơn.

"Anh ta đến rồi?"

Tất cả quỷ quái trên tường đều quay người lại, tựa hồ như không dám nhìn thẳng vào bóng người đó.

Trong thế giới tối đen, tuyệt vọng bắt đầu sôi sục, những bóng hận ý khổng lồ lần lượt xuất hiện, mà ở trung tâm của những nỗi kinh hoàng tột độ đó là một người đàn ông đeo mặt nạ mặt thú đang đứng.

Trên người anh ta có khắc chín mươi chín vết sẹo đẫm máu, mặc dù chiếc mặt nạ gớm ghiếc đã che mất khuôn mặt, nhưng đôi mắt đó đã khiến tất cả những người từng thấy không ai có thể quên được!

Sâu xa lạnh lùng, lý trí lại chìm đắm trong sự điên cuồng, giống như ngọn lửa bùng cháy dưới đáy biển băng sâu thẳm!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro