Chương 283: Bảo vệ trẻ tuổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàn Phi rất ít khi để tâm người khác nói gì, cho dù lệ quỷ ở thế giới tầng sâu có cho rằng hắn rất yếu, EQ rất thấp, tự kỉ, sợ xã hội, hắn đều không tức giận, bởi vì hắn vốn dĩ là như vậy.

So với quỷ quái trong thế giới tầng sâu, kĩ năng diễn xuất coi như là lòng tự tôn cuối cùng của hắn.

Nhưng điều mà hắn không ngờ đến, kĩ năng diễn xuất từ trước đến nay chưa từng có bất kì sai sót nào, vậy mà lại bị phát hiện, điều này khiến hắn có chút không thoải mái, dẫu sao trong hiện thực hắn cũng là một diễn viên chuyên nghiệp.

Thân ảnh dị dạng bò nhanh trong hành lang, Hàn Phi và vô số oán niệm sau lưng điên cuồng truy đuổi, hai bên đều cởi bỏ lớp ngụy trang.

Mỗi lần đèn vụt tắt, bóng người dị dạng đều sẽ phát hiện khoảng cách của Hàn Phi ngày càng gần với mình.

Trên khuôn mặt máu thịt mơ hồ xẹt qua một sự bất an, máu chảy xuống từ vết nứt trên đầu lâu, thân ảnh dị dạng khiếm khuyết đó thậm chí không dám tùy tiện quay đầu lại nhìn, nó sợ rằng đối phương sẽ đột nhiên xuất hiện phía sau lưng mình, hoặc là nằm trên vai của mình.

Nhớ đến người đàn ông phía sau lưng ngày càng có nhiều cái bóng, khuôn mặt đầy vết máu của nó lộ ra vẻ khủng hoảng và kinh ngạc.

Người đàn ông đó không chỉ bị một con quỷ quấn thân, chính mình đã đến muộn, trên cơ thể đối phương đã không còn chỗ dừng chân cho mình!

Cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích được, tại sao tất cả hành vi của đối phương không thể dùng tiêu chuẩn của người bình thường để so sánh.

Trong thâm tâm lặng lẽ tìm một lý do chạy trốn cho chính mình, sau khi chạy điên cuồng qua một vài chỗ rẽ của hành lang, cái đầu của quái vật dị dạng lao vào trong bóng tối.

Mùi máu tanh trong không khí dần dần bị thay thế bằng mùi ẩm mốc, Hàn Phi dừng lại nhìn hành lang đen kịt phía trước.

"Chạy cũng khá nhanh đấy chứ." Vẻ sợ hãi trên mặt Hàn Phi đã biến mất từ lâu, hắn kiểm soát cảm xúc của mình cũng đơn giản như người bình thường ăn cơm uống nước vậy.

"Chúng ta có cần đuổi theo nữa không?" Ngoài Hàn Phi ra không còn bất kì người nào khác trong hành lang, đột nhiên vang lên giọng nói của một người đàn ông khác.

Sau khi nghe thấy giọng nói đó, Hàn Phi không chỉ không sợ hãi, còn rất điềm nhiên trả lời một câu.

"Đương nhiên, thường ngày tôi thích nhất là chơi trò trốn tìm."

Hàn Phi không rõ tầng hầm thứ tư này là dùng để làm gì, cũng không biết ở đây từng phát sinh chuyện gì, hắn hiện tại chỉ muốn tìm một vài "người", đi sâu tiếp xúc với họ, có nhiệm vụ ẩn thì sẽ kích hoạt nhiệm vụ ẩn, không có nhiệm vụ ẩn thì xem có làm ra nhiệm vụ cho mình tiếp nhận không.

"Cẩn thận một chút, nơi này cho tôi cảm giác không tốt." Giọng nói của người đàn ông nhanh chóng biến mất, hóa thành một bóng đen bám sau lưng Hàn Phi.

Liếc mắt nhìn về phía nhiều bóng đen xuất hiện sau lưng, Hàn Phi cũng dần dần hiểu được tại sao vừa rồi quái vật lại sợ hãi, không phải do kỹ năng diễn xuất kém mà là do hàng xóm ra tay giúp đỡ.

Mùi máu tanh trong không khí được thay thế bằng mùi ẩm mốc, những dòng chữ khác nhau xuất hiện trên bức tường chất đầy đồ linh tinh, hầu hết được viết bằng sơn đỏ, những dòng chữ đầy oán hận và nhiều cảm xúc tiêu cực khác nhau.

Đồ linh tinh trong hành lang ngày càng nhiều, sau khi lại đi qua một chỗ rẽ, Hàn Phi phát hiện có một cánh cửa làm bằng thép đen hàn ở giữa lối đi, trên cửa treo một tấm biển cấm ra vào.

Con đường đã bị chặn.

Dựa vào cánh cửa và nhìn vào bên trong, hầu hết mùi đặc biệt trên lối đi đều bay ra từ sâu trong hành lang.

Lắc nhẹ các thanh thép, cửa sắt được hàn vô cùng chắc chắn, không có chìa khóa thì không vào được.

Sau khi yên lặng tại chỗ trong chốc lát, Hàn Phi nhìn sang một gian phòng bên cạnh cửa sắt.

Chiếc khóa của cánh cửa gỗ đổ nát rơi ra, một chiếc bàn thiếu chân dựa vào cửa, thoạt đầu tưởng như không có gì, nhưng khi bước lại gần, sẽ phát hiện ra vấn đề.

Một dấu tay vẫn còn trên mép bàn, ai đó mới di chuyển bàn cách đây không lâu.

Khả năng trốn tìm bị động bất giác được kích hoạt, Hàn Phi đối với việc ẩn nấp và tìm kiếm có trực giác đáng sợ gần như là thiên phú.

Hắn nhẹ nhàng đẩy bàn sang một bên, bước vào trong phòng, cả quá trình hắn không phát ra bất cứ tiếng động nào.

Ôm đàn tế trong lòng, Hàn Phi tránh một cách chính xác những đồ linh tinh trên nền nhà, hắn đến bên cửa sổ phòng bị vỡ.

Nhìn vào bên trong, một nam thanh niên mặc đồng phục bảo vệ đang co ro dưới cửa sổ. Cầm cuốn truyện ma ố vàng trên tay, cậu ta cắn ngón tay mình chăm chú nhìn dòng chữ trên giấy.

Khuôn mặt quỷ trên các trang sách thật gớm ghiếc và đáng sợ, nhưng nó đã hơi phai màu, biểu hiện của người đàn ông thay đổi theo tình tiết chuyện, cũng không ngừng phát sinh thay đổi.

Ngực cậu ta nhấp nhô, cảm giác rất sợ hãi, nhưng cũng không nhịn được mà vẫn xem tiếp.

Lúc này khung cảnh bên trong phòng có chút đáng sợ, thanh niên bảo vệ đang co mình lại, chuyên tâm lật quyển truyện ma trong tay, trên đỉnh đầu, một khuôn mặt người lặng lẽ xuất hiện, đang lặng lẽ nhìn cậu ta.

Trong bóng tối, cũng không biết qua bao lâu, thanh niên bảo vệ cuối cùng cũng xem xong câu chuyện.

Cậu ta lau mồ hôi trên trán, thổi hơi nóng vào lòng bàn tay mình, sau đó cử động cái cổ cứng ngắc của mình.

Nhìn chiếc đồng hồ rẻ tiền trên cổ tay, thanh niên bảo vệ cầm quyển truyện ma lên, một tay chống xuống đất, chuẩn bị đứng lên.

"Đã đến lúc phải đi tuần tra rồi, không thể lười biếng nữa."

Cậu ta dùng tay chống đỡ cơ thể mình, mới đứng lên được một nửa, ánh mắt đột nhiên vô tình quét qua đỉnh đầu.

Đầu như bị sét đánh, cậu ta vẫn giữ nguyên tư thế, thời gian như đông cứng lại.

Vị trí cửa sổ bị vỡ có một khuôn mặt người!

Bốn mắt nhìn nhau, có một bầu không khí thật là khó tả.

"Đừng sợ, anh là bảo vệ mới đến." Hàn Phi chỉ muốn thăng cấp nhiệm vụ, cũng không có hứng thú hù dọa người, trên mặt nở nụ cười tốt bụng ấm áp, sau đó mặc bộ đồng phục bảo vệ dính đầy vết máu lên đi ra từ phía sau cửa sổ.

Mông vẫn ngồi bệt dưới đất, thanh niên bảo vệ trẻ tuổi hai chân giẫm đất, lùi về phía sau, cho đến khi sau lưng chạm vào tường.

"Nếu anh muốn hại chú thì đã sớm ra tay rồi, anh thật sự là bảo vệ." Hàn Phi đưa tay ra với đối phương, muốn kéo đối phương đứng dậy.

"Anh, anh đừng có mà lừa tôi, thời gian trước sư phụ mới nói với tôi, tầng bốn dưới lòng đất rất tà ác, trước đây có một bảo vệ 0 giờ đến đây tuần tra, sau đó thì không hề thấy quay ra nữa!" Thanh niên bảo vệ nhìn bàn tay của Hàn Phi đưa ra trước mặt mình, giống như đang nhìn một con rắn độc đang nhe nanh vậy.

"Chú mày rõ ràng biết ở đây nguy hiểm, tại sao còn chạy đến đây xem truyện ma? Đi đêm lắm, có ngày gặp ma đó?" Hàn Phi cảm thấy mình như đang nhập một vai rất kì quái, những lời này đáng nhẽ không phải do mình nói ra.

"Cả tòa nhà chỉ có ở đây không có camera giám sát, tôi..."

"Vì vậy chú chạy đến đây để ăn bơ làm biếng?" Nhìn căn phòng âm u kỳ quái, Hàn Phi trong lòng cảm khái nói: "Hiện tại công ty bảo vệ đã đến mức này sao? Dồn ép nhân viên chạy đến khu vực cấm đã từng có người chết để làm biếng?"

Sử dụng năng lực Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn, Hàn Phi kéo thanh niên bảo vệ lên, tiện tay phủ bụi trên vai cho đối phương: "Chú không cần phải sợ, anh thực sự là bảo vệ mới đến, chú dẫn anh đến những nơi khác thăm quan đi, vừa hay anh cũng có rất nhiều việc muốn hỏi chú."

"Anh thực sự không phải là quỷ?" Thanh niên bảo vệ chọc vào cánh tay của Hàn Phi, cảm thấy được nhiệt độ từ lâu đã không có.

"Muốn chứng minh mình là một con người khó như vậy sao?" Hàn Phi cảm thấy bất lực, vươn tay giật lấy quyển truyện ma của thanh niên bảo vệ nhét vào trong đàn tế: "Sau này bớt đọc mấy quyển sách này đi, trên đời làm gì có nhiều quỷ như vậy? Chú phải tin vào khoa học!"

Nói xong hắn xoay người đi ra bên ngoài, ngay lúc đàn tế được mở ra, hàng loạt bóng đen gớm ghiếc nhân cơ hội chui vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro