Chương 290: Giết oán niệm cỡ lớn đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thứ này thuộc loại gì?"

"Đó là oán niệm của tám đứa trẻ vướng vào nhau, rất khó đối phó, người giấy trước đây nhìn thấy nó còn phải đi đường vòng."

Ngay khi giọng của Huỳnh Long vừa nói ra, một tiếng hét thảm thiết từ dưới đáy hố vang lên, con quái vật leo lên dọc theo mép hố với tám cái đầu với những biểu cảm khác nhau.

Nó dài hơn bốn mét, toàn thân được bao phủ bởi âm khí dày đặc, ở tất cả những nơi nó bò lên sẽ có một vết máu chói mắt.

Nếu Hàn Phi vẫn đơn thương độc mã như trước, hắn nên nghĩ cách chạy trốn như thế nào ngay thời điểm nhìn thấy con quái vật này.

Nhưng hôm nay đã khác xưa, khi tám đầu trèo ra khỏi hố, những người hàng xóm đã đi tới trước mặt Hàn Phi.

Tám đầu chỉ là một trong những cư dân trong tòa nhà chết chóc, giờ đây Hàn Phi đã tập hợp được sức mạnh của hai tòa nhà rank F là cư xá Hạnh Phúc và Học viện tư thục Ích Dân, hắn hoàn toàn có đủ khả năng để đối đầu trực diện với tám đầu.

Có thể thoát khỏi trò chơi bất cứ lúc nào, lại được sự giúp đỡ của nhiều người hàng xóm, lòng tự tin của Hàn Phi dâng lên chưa từng có, ánh mắt thậm chí còn nhìn về phía tám đầu với một loại khinh thường.

Bạch Tư Niệm vốn không biết rõ về Hàn Phi, lại càng tò mò khi nhìn thấy hắn như thế này, tại sao kẻ yếu nhất lại có vẻ tự tin nhất?

Đôi mắt đỏ ngầu mở ra trong đêm đen, những đôi mắt khát máu dán chặt vào tám đầu toát lên một bầu không khí đáng sợ.

Những bóng đen đan xen lẫn nhau, xen lẫn tiếng khóc tuyệt vọng, từ từ đè nén tiếng gào thét của đứa trẻ, Khóc gầy yếu đưa tay chỉ vào đầu của tám đầu: "Mày có muốn chơi với tao không?"

Đuôi rắn to dày đạp về hướng của Kkhóc, đứa nhỏ cũng không né tránh, giơ hai tay lên, như là nắm được tuyệt vọng trong nội tâm của tám đầu, đang dần dần nặn những tuyệt vọng này thành hình cái dao.

"Mau tránh ra!" Bạch Tư Niệm tuy là kẻ nhát gan nhưng cũng khá tốt, thấy đứa nhỏ gầy gò như vậy sắp bị đuôi rắn đập vào, cậu ta nghiến răng muốn đẩy Khóc ra.

Nhưng trước khi cậu ta đến, một hư ảnh màu đen đã rơi trên mặt đất.

Tường và sàn đều nứt toác, Lý Họa toát ra một cỗ khí chất không rõ, vẻ mặt gớm ghiếc, cánh tay dày hơn đùi bình thường ôm chặt lấy đuôi rắn.

Anh ta có một khuôn mặt gớm ghiếc, há to miệng và cắn một phát vào đuôi tám đầu.

"Thịt!"

Những chất độc đầy màu sắc và nguyền rủa trong tám đầu tiêm vào cơ thể của Lý Họa, cũng như vậy, những bất hạnh nồng đậm trên người Lý Họa cũng nhiễm vào tám đầu.

Nhìn thấy Lý Họa đang đánh tay đôi với tám đầu, Bạch Tư Niệm thật sự ngẩn người, mình gặp phải loại người hung tợn gì vậy?

Khuôn mặt của tám đứa trẻ bắt đầu biến dạng, trên mỗi đứa trẻ đều xuất hiện một dòng chữ kỳ lạ, một trong những bé gái với nguyền rủa trên má nhìn chằm chằm vào Lý Họa, ngay sau đó cơ thể cường tráng của anh ta bắt đầu hiện ra khuôn mặt của các bé gái.

Những khuôn mặt đó đang cười và tạo ra tiếng động, chúng tiếp tục khoan vào cơ thể của Lý Họa.

Cùng lúc đó, khuôn mặt bé trai có chữ "Hồn" trên trán cũng nhìn về phía Lý Họa, thời điểm bị nó quan sát, cơ thể hồn phách của anh ta hiện ra những vết nứt nhỏ.

"Tám khuôn mặt của tám đầu có tám năng lực khác nhau, tác dụng đơn lẻ không mạnh, nhưng nếu chồng chất lên một người thì sẽ rất đáng sợ." Tám đầu được phản ánh trong một con mắt của Huỳnh Long, như thể anh ta có thể nhìn thấy những thứ mà nhiều người không thể thấy.

Khi không ai để ý, sợi tóc mịn xuyên qua mạch máu và thi thể, giống như những dòng suối đen, cuối cùng hòa vào phía sau tám đầu.

Người phụ nữ chết vì bạo lực gia đình ở tòa nhà Block 2 lặng lẽ xuất hiện, trên người lộ ra những vết bầm tím đen, đây là lần đầu tiên cô ta ra tay bên ngoài căn phòng của mình.

Mái tóc đen tưởng như rất dễ gãy từ từ tụ lại với nhau, chờ khi tám đầu phát hiện ra, cơ thể nó đã bị lớp tóc đen rậm rạp bao phủ rồi.

Tóc đen không thể bẫy được nó, nhưng mỗi khi đứt một đoạn tóc đen, trên người nó lại xuất hiện một vết thương nhỏ.

Khi mái tóc đen càng thắt lại, tám đầu phải đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan. Việc bẻ tóc đen sẽ khiến bản thân bị thương, những hành động không thể bẻ gãy sẽ bị hạn chế rất nhiều.

Cái đuôi khổng lồ quét về phía người phụ nữ cùng âm khí mãnh liệt, khi chạm vào cô ta, thân thể của cô ta đã hóa thành tóc đen, tản mát ra như keo xịt, một khắc sau lại tái hợp lại.

Không ai biết cô ta giấu thân thể ở đâu, cũng không ai biết thực lực của cô ta mạnh đến mức nào, những gì Hàn Phi và những người khác nhìn thấy chỉ là những gì cô ta nguyện ý thể hiện ra.

Hàn Phi rất ấn tượng với người phụ nữ trong tòa nhà Block 2, cô ta tên là Khúc Vân, cô ta và Âm Khuyển là những người tiềm năng nhất cạnh tranh vị trí quản lý của tòa nhà Block 2.

Âm Khuyển trong cư xá Hạnh Phúc không ra ngoài, Từ Cầm lại bị thương, lúc này quỷ đáng sợ nhất bên cạnh Hàn Phi chính là người phụ nữ này.

Trên người ngày càng có nhiều vết thương, khuôn mặt tám đứa trẻ đều biến dạng, một trong những cái đầu có chữ Não viết trên mặt trực tiếp phát nổ, màn sương máu trôi dạt, bao trùm những cái đầu khác.

Động tác của tám đầu trở nên linh hoạt hơn, biểu cảm của những đứa trẻ đó cũng nhanh nhẹn hơn, màn sương máu bùng nổ trong Não có tác dụng có lợi cho tám đầu, nhưng một khi những oán niệm khác tiếp cận sương máu, chỉ có duy nhất nhân tính trong tích tắc sẽ bị hấp thụ.

Ma quỷ bình thường rất khó lại gần, nhưng vận khí của nó cũng thật xui xẻo, vừa hay gặp phải tập hợp bản thể nguyền rủa như Từ Cầm.

Khi màn sương máu chạm vào nguyền rủa của Từ Cầm, nó rõ ràng đã thay đổi, ham muốn háu ăn bị kìm nén của Từ Cầm đã truyền vào cơ thể tám đầu.

Những khuôn mặt trên vai nó từ từ rơi vào trạng thái điên cuồng, không còn suy nghĩ mà tấn công theo bản năng.

Vô số oán niệm cùng lúc ra tay, Bạch Tư Niệm sững sờ, cậu ta chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy, còn không nghĩ tới quỷ quái còn có thể hợp tác như vậy sao?

Gió âm u quét khắp tầng hầm thứ tư, cực kỳ hiếm có vô số quỷ quái cấp bậc oán niệm đấu tranh sinh tử.

Bạch Tư Niệm chỉ cần nhìn nó đã khiếp sợ rồi, cậu ta căn bản không có dũng khí bước tới nữa.

Bí mật liếc nhìn Hàn Phi đang lui về sau, còn tưởng rằng Hàn Phi cũng giống như mình, nhưng rất nhanh cậu ta phát hiện mình đã sai rồi, còn sai một cách rõ ràng.

Hàn Phi rút lui đến cạnh mép hố sâu, mở ô vật phẩm ra, lấy ra sợi dây xích màu đỏ mà hắn lấy được từ cửa hàng thú cưng. Hắn buộc một đầu dây xích trên bờ và ném đầu kia xuống hố.

"Anh không phải định đi xuống dưới đấy chứ?"

"Nếu như tám đầu đánh với chúng ta bên trong núi xác biển hoa, nơi mà nó đã sống lâu năm, chúng ta có thể phải trả một cái giá rất lớn mới có thể thắng. Nhưng nó đã khinh địch rồi, lại chạy ra bên ngoài biển hoa." Giọng nói Hàn Phi rất thấp, giống như đang nói một chuyện rất bình thường: " Sớm muộn gì nó cũng nhận thấy không đúng, vì vậy chúng ta phải chặt đứt đường lui của nó, không cho nó cơ hội quay lại, hoặc khi nó muốn quay trở lại, sẽ trực tiếp lấy mạng của nó luôn."

Dùng ngôn ngữ bình thản nhất, để nói ra những câu điên cuồng táng tâm nhất, đối với Hàn Phi oán niệm cỡ lớn chỉ là một cục đá mài dao. Đương nhiên, đây là trong trường hợp đều có những người hàng xóm.

Tám đầu tuy cũng được coi là oán niệm cỡ lớn, nhưng sự chênh lệch về thực lực của oán niệm cỡ lớn cũng rất lớn.

Ví như Nhện điều khiển Ngõ Súc Sinh và nhân cách bác sĩ cải tạo cơ thể mình, thì tám đầu chỉ có thể coi là cùng một mức độ oán niệm với nhân cách bác sĩ.

"Anh chắc chứ? Chuyện này..." Hàn Phi gật đầu trước khi Bạch Tư Niệm nói ra ba chữ quá nguy hiểm.

"Có phải chú muốn nói là quá lãng phí không? Thực ra anh cũng muốn bắt sống nó, thuận tiện thử xem có thể thu nạp nó làm thú cưng không, trước đây khi chơi game anh đều thích bắt thú cưng cỡ lớn." Hàn Phi nắm dao tái sinh, để con trăn khổng lồ màu đen chui vào quỷ văn, sau đó nắm chặt dây xích: "Có điều hiện tại tình huống quá nguy hiểm, chúng ta nhất định không được sơ ý, có thể giết thì trực tiếp giết chết, để tránh đêm dài lắm mộng."

Bạch Tư Niệm cũng không biết bây giờ nên nói như nào mới là tốt, cậu ta cảm thấy có thể là do cậu ta đã không tiếp xúc với thế giới bên ngoài quá lâu, không còn theo kịp suy nghĩ của Hàn Phi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro