Chương 291: Giết chóc là để tu hành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sợi dây xích có dính lượng lớn lông động vật rơi vào hố sâu, nói ra cũng thật kì lạ, khi dây xích chạm vào những bông hoa kia, những bông hoa đỏ rực rỡ bắt đầu khô héo, mơ hồ có tiếng kêu gào của những người sống yếu ớt truyền ra từ những cánh hoa khô héo đó.

Những bông hoa này mọc trên xác chết, hấp thụ chất dinh dưỡng của tàn hồn còn sót lại, nở ra vẻ đẹp của nhân tính.

Từ trên cơ thể chúng có thể thấy được vẻ đẹp của nhân tính, cũng có thể nhìn thấy sự yếu đuối của nhân tính, khi thú tính hòa vào thì hoa không còn thuần khiết nữa mà bắt đầu khô héo đi.

Hàn Phi đã chuẩn bị xong xuôi, vị trí hắn chọn chính là đường đi của tám đầu, khoảng cách đường thẳng ngắn nhất so với tám đầu.

Nếu tám đầu muốn trốn trở lại hố sâu thì xác suất từ đây trở về là lớn nhất.

Nhìn thấy Hàn Phi sau khi mang dao đi khắp nơi, Bạch Tư Niệm nghĩ nên nhắc nhở thì tốt hơn, ở một khía cạnh nào đó, cậu ta thực sự là một người rất tốt: "Một mình anh e rằng không ngăn được nó đâu, có một câu thành ngữ được gọi là gì? Trứng chọi với đá?"

"Anh có trợ thủ rồi." Hàn Phi không để cho mình tuyệt vọng, hắn nắm tay một bé gái.

Bé gái trông chừng năm sáu tuổi, đầu cúi gằm, rất yếu đuối.

Thông thường oán niệm thực lực càng mạnh cơ thể càng lớn, chút kiến thức thông thường này Bạch Tư Niệm vẫn có: "Bé gái này chính là trợ thủ của anh? Hay là em cũng đi cùng với anh đi."

Bạch Tư Niệm không nói là bé gái không đáng tin, cũng không chất vấn quyết định của Hàn Phi, chỉ là dùng hành động thực tế biểu thị mình rất xem trọng Hàn Phi.

"Vậy chú hãy cẩn thận một chút, không cần miễn cưỡng bản thân." Giọng nói Hàn Phi rất dịu dàng, nhưng Bạch Tư Niệm luôn cảm thấy đối phương chỉ nói những gì mình nên nói.

Nhìn thấy Hàn Phi, người đang thận trọng ẩn nấp đến mép hố, Bạch Tư Niệm có cảm giác rất không chân thực, một người sống cầm con dao không lưỡi, lại còn mang theo một bé gái chạy đến đường rút lui của oán niệm cỡ vô cùng lớn, sao hắn có thể dám chứ ?!

Nhìn về kích thước cơ thể, ước tính một đuôi của tám đầu có thể đánh Hàn Phi ra xa, sau đó một lượng lớn âm khí trực tiếp tiến vào trong cơ thể, đánh tan linh hồn và ý thức của hắn.

Bạch Tư Niệm cảm thấy rằng Hàn Phi không thể chịu nổi dù chỉ một đòn tấn công của tám đầu, chứ đừng nói đến việc giết nó.

Ở tầng hầm thứ tư, cuộc chiến giữa những người hàng xóm và tám đầu đã đến thời điểm gay cấn nhất, sau khi một trong những cái đầu có viết chữ Thể của tám đầu bị vỡ, cơ thể nó tăng gấp đôi và vết thương của nó bắt đầu hồi phục nhanh chóng.

Con quái vật này nếu như đánh đơn lẻ, quả thực rất khó đối phó, tám loại năng lực là công kích, phòng ngự, có thể tự buff, có thể làm suy yếu đối phương, vô cùng toàn diện, gần như không thể tìm ra khuyết điểm.

Tuy nhiên toàn diện cũng có cái không tốt của toàn diện, so với các oán niệm cỡ lớn khác, các loại năng lực của tám đầu là quá trung bình, không có năng lực độc quyền để quyết định thắng bại.

Giống như hai anh em Lý Tai và Lý Họa dùng tai họa để luyện linh hồn, đánh tay đôi giỏi; giống như Khóc thì giỏi thao túng tuyệt vọng từ xa, chỉ cần cho nó đủ thời gian, nó có thể dùng tuyệt vọng đan thành cái lồng giam cầm, có thể biến tuyệt vọng trong lòng đối phương thành một con dao sắc bén.

Bọn họ chỉ có thể chạy thoát thân khi một mình gặp phải tám đầu, nhưng sau khi liên thủ với nhau lại có thể cùng nhau nắm giữ tám đầu.

Có điều tám đầu dù sao cũng là oán niệm cỡ lớn, nếu chỉ có dựa vào Khóc và Lý Tai, tám đầu có thể dễ dàng làm cho họ hao tổn mà chết.

Đáng tiếc chỉ trách vận khí tám đầu quá xấu, nó lại gặp phải ngay Hàn Phi người mang cả nhà đi cùng, bởi vì tiếng ca quét qua cư xá Hạnh Phúc, cư dân trong cư xá chưa từng ra ngoài đông đủ cùng nhau như vậy.

Giờ đây, nó phải tự mình chiến đấu chống lại những quỷ quái trong hai tòa nhà rank F.

Trên người càng ngày càng có nhiều vết máu, hoa văn cánh bướm trên đuôi cũng mờ đi, đề phòng người khác tiến vào biển hoa, tám đầu đã nổ tung một số đầu, nhưng vẫn không ngăn được kẻ xâm nhập.

Không còn cách nào khác, bọn họ đông quá!

Trong vô thức lồng tuyệt vọng đã siết chặt, Khóc nhìn chằm chằm trái tim của tám đầu, hai tay yếu ớt nắm, rồi dùng sức lắc mạnh xuống!

Cái đầu còn lại duy nhất của tám đầu gào thét, Khóc vừa rồi nắm chính là con dao được hình thành bởi sự tuyệt vọng của tám đầu, con dao đó chính là ở trong linh hồn của tám đầu.

Dùng tuyệt vọng của đối phương để đâm đối phương, khả năng của Khóc thật là đáng sợ.

Tóc đen cùng lồng tuyệt vọng không ngừng nén chặt không gian né tránh, tám đầu rốt cuộc cũng lui về phía sau, nhưng khi sắp lui ra ngoài, phía sau lưng xuất hiện một nữ giáo viên cao hơn hai mét, đeo một sợi dây chuyền màu đỏ.

Dưới lớp quần áo đỏ loang lổ máu, với hai cánh tay gầy guộc giang ra, giáo viên chủ nhiệm của Kim Sinh ôm lấy cơ thể của tám đầu.

Sắc mặt tái nhợt lập tức trở nên hung tợn điên cuồng, thân thể của nữ giáo viên cùng tám đầu bắt đầu thối rữa, tình yêu biến chất đã biến thành nỗi hận thấu xương!

Kinh hãi hơn nữa là thân thể của nữ giáo viên đang từ từ hòa vào thân thể của tám đầu!

"Đây là năng lực gì vậy?"

Không chỉ Bạch Tư Niệm, mà ngay cả Hàn Phi cũng cảm thấy sợ hãi.

Cô giáo chủ nhiệm của Kim Sinh chính là vợ của Mã Mãn Giang, cô ấy bị Mã Mãn Giang lừa dối và cuối cùng bị gã giết chết, oán khí nặng đến mức làm cho người ta khiếp sợ, Hàn Phi cũng chưa bao giờ thấy dáng vẻ khi cô ấy toàn lực ra tay.

"Đồng nghiệp của mình mạnh như vậy sao?"

Tám đầu cũng chưa bao giờ thấy năng lực kỳ dị như vậy, người phụ nữ mặc đồ đỏ như muốn nhập vào cơ thể mình và hòa nhập với chính mình.

Nó không biết đây là một nguyền rủa, hay là cái gì khác, nó đã bị thương rất nặng và không còn sức để phân biệt.

Cái đầu lâu của đứa trẻ trên vai khóc rống, sau khi một cái đầu nữa bị vỡ nát, tám đầu bỏ rơi thân hình rắn bị nữ giáo viên xâm nhập, phần nửa trên cơ thể nhanh chóng chạy về phía hố sâu.

Mất đi sự kiểm soát của đầu đứa trẻ, cơ thể rắn tách ra thành vô số tàn hồn nhỏ bé, cơ thể của tám đầu là bao gồm vô số linh hồn của trẻ em, nó dường như là một con quái vật chuyên ăn thịt trẻ em trong cơn ác mộng.

Nhưng con quái vật ăn thịt trẻ em này, hiện tại đang ở trong tình cảnh khốn cùng.

Nó một lần nữa cảm nhận sâu sắc sự nguy hiểm của xã hội, mặc dù thế giới tầng sâu trước đây cũng rất đáng sợ nhưng sự tàn bạo và khát máu đều lộ rõ trên mặt, còn loại đáng sợ này thì cần một cái định nghĩa mới.

Vô số oán niệm nhìn chằm chằm tám đầu chạy trốn, cũng không có vội vàng đuổi theo.

Khi tám đầu dồn hết sự chú ý về phía sau, một bé gái bất ngờ xuất hiện trên cạnh mép hố.

Cô bé đứng ở giữa đường lui của tám đầu rồi từ từ ngẩng đầu lên.

Trong đôi mắt đen như có một thế giới khác ẩn hiện, khi cô bé mở "mắt" ra thì vô số con mắt trên tường cũng mở theo.

Ý thức của tám đầu bị một lực hút cực lớn hút vào, cảm giác như không còn có thể khống chế được thân thể của mình!

Tiếng bước chân vang lên, khi tám đầu vặn vẹo đầu, đột nhiên phát hiện thế giới đảo lộn, không ngừng xoay tròn.

Lưỡi dao lướt qua, ánh sáng của nhân tính nở ra trong đêm đen, Hàn Phi chặt đầu của tám đầu với tốc độ nhanh nhất.

Mọi thứ dường như được tập đi diễn lại không biết bao nhiêu lần, tám đầu đang trên đà sụp đổ mở to mắt nhìn bóng dáng đang đứng trước mặt, rồi lại nghe được những lời cuối cùng trong kiếp "người" của mình.

"Thuần hóa thú cưng!"

"Thuần hóa thất bại! Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Oán niệm không thể thuần hóa thành thú cưng!"

Lời nhắc của hệ thống đã cắt đứt quãng đời cuối cùng của tám đầu, trước khi hồn phi phách tán, nó đã mơ hồ thấy một chiếc cầu dẫn sang bờ bên kia, chiếc cầu toát lên ánh sáng của nhân tính, rơi vào trái tim nó, xuyên thấu vào cơ thể nó.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã tiêu diệt thành công oán niệm cỡ lớn - Tám đầu! Bạn sẽ nhận được thêm phần thưởng kinh nghiệm cho lần tiêu diệt đầu tiên! Mở khóa bản đồ săn độc quyền cho Đồ tể nửa đêm!"

"Bản đồ săn độc quyền của Đồ tể nửa đêm: Giết chóc có thể nâng cao khả năng của Đồ tể nửa đêm và cũng ảnh hưởng đến ý thức của Đồ tể nửa đêm. Bạn sẽ nhận được phần thưởng kinh nghiệm bổ sung khi săn giết được con mồi là oán niệm cỡ lớn trở lên. Khi giết một con mồi đặc biệt, bạn sẽ có cơ hội nhận được phần thưởng đặc biệt."

"Chú ý! Đây không phải là khuyến khích giết chóc, đây là một quá trình tu hành để nhìn rõ lòng người."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro