Chương 294: Điện thờ trước cổng cư xá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Giết chết Tám Đầu không hoàn thành nhiệm vụ, giúp sư phụ Bạch Tư Niệm giải thoát xong mới được coi là hoàn thành nhiệm vụ, thần hộ mệnh thực sự của phố Ích Dân, vậy mà lại là một người bình thường nhất, không có tiếng tăm nhất."

Ông chủ của công ty bảo vệ và tòa nhà chết chóc đều cùng một hội, ông ta chỉ nghĩ đến cách giữ mạng sống cho mình.

Sư phụ của Bạch Tư Niệm rất yếu, so với tòa nhà chết chóc lực lượng khác xa nhau, hoàn toàn không phải đối thủ, nhưng ông ấy lại thông qua các phương thức khác nhau, cố gắng hết sức bảo vệ đường phố này.

"Việc phán định thần bảo hộ không có liên quan đến thực lực, mà xem người đó rốt cuộc đã làm những gì, điểm này lại rất giống với phong cách của "Cuộc sống hoàn hảo".

Khi Hàn Phi còn đang cảm khái, hắn nhận được lời nhắc nhở cuối cùng của hệ thống.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Lý lịch làm việc cá nhân đã được cập nhật là Tiến vào công ty bảo vệ xin việc, ngay tối hôm đó giết chết ông chủ công ty bảo vệ, cố tình đột nhập vào khu vực cấm của công ty, đại khai sát giới, trong số 171 nhân viên của toàn công ty, chỉ có một người may mắn sống sót!

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Danh hiệu sát thủ nơi làm việc sắp được nâng cấp!"

Giọng nói vang lên trong đầu khiến Hàn Phi toát mồ hôi lạnh, chỉ có một trong 171 nhân viên của toàn công ty sống sót là sao? Nói giống như hắn đã giết toàn bộ nhân viên trong công ty vậy?

Quay đầu nhìn lại hố xác, Hàn Phi lại nhìn trên tay mình đang cầm con dao tái sinh, mí mắt giật điên cuồng.

Hệ thống này nói đều là sự thật, rất khó phản bác.

Mở bảng thuộc tính ra, nhìn lý lịch cá nhân hoa lệ đến xuất chúng, nội tâm Hàn Phi cảm thấy vô cùng khó tin.

Với bản lý lịch cá nhân như vậy, về cơ bản hắn có thể tạm biệt việc tìm công việc một cách bình thường.

Thực ra ở thế giới tầng sâu cũng tốt, nhưng nếu một ngày hắn trở lại trò chơi ở tầng cạn, bản lý lịch này ước chừng sẽ dọa chết NPC thông minh.

Sau khi thành công đạt level 12, Hàn Phi đã cộng điểm thuộc tính vào thể lực của mình, hiện tại thể lực của hắn đã đạt 17 điểm, cứ mười điểm thể lực là một bước tiến, Hàn Phi ước tính sẽ không mất nhiều thời gian để thực hiện ước mơ của mình là Chạy còn nhanh hơn quỷ.

"Ngành nghề ẩn đồ tể nửa đêm này thực sự đáng sợ, điểm thể lực trực tiếp tăng gấp đôi, người chơi khác cùng cấp chắc không có ai là đối thủ của mình."

Có vẻ như chỉ có một người chơi ở thế giới tầng sâu là Hàn Phi, nhưng khi trò chơi thực sự open-beta, có thể sẽ có những người khác tiến vào thế giới tầng sâu, giống như nhân viên thử nghiệm trò chơi phát điên lúc đầu.

Không ai có thể đoán trước được tương lai sẽ như thế nào, Hàn Phi cũng lười nghĩ tới tương lai, rất mãn nguyện nếu ngày hôm sau có thể sống để nhìn thấy mặt trời.

Sau khi thu dọn công ty bảo vệ, kế hoạch ban đầu của Hàn Phi là tiếp tục khám phá theo hướng tòa nhà chết chóc, nhưng vì sự xuất hiện của danh hiệu thần hộ mệnh nên hắn đã thay đổi quyết định.

Hàn Phi vẫn luôn quan tâm đến điện thờ ở cổng cư xá Hạnh Phúc, rất tò mò về những thứ trong điện thờ, nhưng chưa bao giờ có cơ hội mở nó ra.

Sau khi đạt được danh hiệu thần bảo hộ, hệ thống đã nhắc nhở hắn có đủ tư cách để mở điện thờ, vì vậy hắn muốn quay lại xem thử.

Thu hồi tất cả những người hàng xóm vào trong đàn tế của Khóc, Hàn Phi rời khỏi công ty bảo vệ.

Không biết có phải là danh hiệu thần hộ mệnh có tác dụng hay không, khi Hàn Phi đi trên đường phố Ích Dân không chỉ không cảm thấy xung quanh kỳ quái, mà còn cảm thấy tất cả cỏ cây ở nơi này đều rất quen thuộc, như thể hắn đã lớn lên ở đây.

Nửa giờ sau, Hàn Phi yên lặng đi ra khỏi bóng tối, hắn quay trở lại cổng cư xá Hạnh Phúc.

"Lần đầu tiên khi mình bước ra khỏi cư xá Hạnh Phúc, đã nhặt cái bát vỡ trước điện thờ, dựa vào sự che chở của sức mạnh trong điện thờ để trú ẩn khỏi bị lệ quỷ trực tiếp giết chết, mặc dù mình chưa bao giờ nhìn thấy bất cứ thứ gì trong điện thờ, nhưng dường như nó vẫn luôn theo dõi mình."

Ngôi điện thờ nhỏ nằm trong góc cổng của cư xá, rất kín đáo.

Hàn Phi cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi mới vươn tay giật lấy tấm vải đen trên điện thờ.

"Khi còn rất nhỏ, những người lớn trong cô nhi viện từng dặn dò không được vén tấm vải đen của điện thờ lên để tránh làm phiền các vị thần. Họ còn nói rằng, trong các điện thờ bên đường mọi thứ đều tôn kính, trong điện thờ cũng không nhất định phải là thần."

Vén tấm vải đen lên, Hàn Phi nhìn vào bên trong điện thờ.

Bức tường bên trong lốm đốm máu, trừ cái này ra, thì không có gì khác.

"Trống không? Chỉ là một cái vỏ trống không?"

Khi Hàn Phi đang định bỏ tấm vải đen xuống, trong điện thờ đột nhiên thay đổi, nó hình như có ý thức của chính mình, một đôi mắt lộ ra tia máu loang lổ mở ra.

Chiếc nhẫn của người chủ nhà trong tay phát ra âm thanh giòn giã, khi Hàn Phi nhìn vào đôi mắt đó, lượng HP tức là cột máu, năng lượng và ý chí của hắn điên cuồng tuôn trào, cho đến khi hắn thậm chí không còn sức lực để vén tấm vải đen lên nữa.

Ngã ngồi trên mặt đất, thân thể mềm nhũn, Hàn Phi sửng sốt nhìn chằm chằm điện thờ, còn chưa kịp phản ứng, vải đen lại bị che lại.

"Mắt, trong điện thờ mở ra một đôi mắt? Nó đang hút sinh mệnh và linh hồn của mình!"

Bò về phía sau, ánh mắt Hàn Phi dè chừng nhìn điện thờ, suýt chút nữa chết ở cửa nhà mình.

So với trước đây, điện thờ đổ nát dường như đã khôi phục được một chút sắc màu.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Thắp sáng điện thờ thất bại!"

"Đằng sau mỗi một điện thờ đều có ẩn chứa "thần" khác nhau, có những điện thờ sau khi mở ra sẽ cho bạn phần thưởng hậu hĩnh, có những điện thờ mở ra sẽ trực tiếp lấy mạng của bạn."

"Yêu cầu cấp độ để thắp sáng điện thờ là 30! Bởi vì người chơi đã khám phá đường phố Ích Dân trước và giành được danh hiệu thần hộ mệnh, vì vậy có đủ điều kiện để thắp sáng điện thờ trước!"

"Thắp sáng điện thờ: Sau khi thành công thắp sáng điện thờ, tên của bạn sẽ bị thứ tồn tại không thể nói được kia ghi nhớ, bạn sẽ có được nguyền rủa hoặc là chúc phúc của bọn họ."

"Chú ý! Đằng sau mỗi điện thờ đều ẩn chứ một quá khứ không thể nói được, hãy ghi nhớ kĩ, đừng tìm hiểu bí mật của họ cho đến khi bạn có đủ sự đảm bảo cho mạng sống của mình."

Nghe được nhắc nhở trong đầu, Hàn Phi ngơ ngác vuốt ve chiếc nhẫn của người chủ nhà, trên đó đã xuất hiện hai vết nứt.

"Bình thường level 30 mới có thể thắp sáng điện thờ, chẳng trách suýt chút nữa bị điện thờ giết chết." Hàn Phi hiện tại chỉ mới level 12, nếu không phải do thể lực, thì vừa rồi hắn có thể đã chết rồi.

"Đồ tể nửa đêm có thể được tăng gấp đôi thể lực, cùng với các phần thưởng thuộc tính khác, mình đoán mình sẽ có thể thắp sáng điện thờ trước level 20, nhưng Cánh bướm chắc sẽ không cho mình cơ hội này."

Từ dưới đất bò dậy, Hàn Phi đang choáng váng, đang định cất chiếc nhẫn của người chủ nhà đi thì chuyện tồi tệ hơn xảy ra.

Tiếng ca bỗng nhiên vang lên trên đường phố xa xa, âm thanh khiếp sợ như tiếng khóc đang nhanh chóng tiếp cận, đối phương có mục đích rõ ràng mà đi thẳng đến cư xá Hạnh Phúc.

"Nó là bị điện thờ dẫn đến?" Không có thời gian do dự, Hàn Phi ôm đàn tế rút chạy thật nhanh.

Tiếng ca vốn thường xoay quanh cư xá Hạnh Phúc, lúc này lại thay đổi mục tiêu, giọng hát nhàn nhạt truyền vào tai Hàn Phi, giống như một sợi xích nhỏ xuyên qua ý thức và tâm trí của hắn, từ từ nối liền ký ức của hắn.

"Sao nó lại để mắt đến mình?"

Một khe hở nhỏ nứt ra trên tế đàn cũ nát, Huỳnh Long bước ra khỏi đàn tế, cõng Hàn Phi suy yếu lên, bắt đầu điên cuồng chạy trốn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro