Chương 394: Hoàng Doanh người chơi số một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàn Phi cố gắng hết sức cởi mũ bảo hiểm trò chơi ra, mở cửa máy chơi game, tay và vai bất giác run lên, thỉnh thoảng truyền đến những cơn đau như kim châm ở sau gáy.

Leo ra khỏi máy chơi game, Hàn Phi ôm chặt lấy trái tim mình, hắn không cách nào thích ứng được với thế giới thực, con mắt nhìn đồ vật vẫn còn chút đỏ tươi.

Không ngừng cho mình ám thị tâm lý, Hàn Phi miễn cưỡng đứng dậy mở rèm cửa.

Khi ánh nắng ban mai chiếu vào, ảnh hưởng của thế giới tầng sâu đối với hắn mới thực sự biến mất, dù sao thì mặt trời sẽ không bao giờ được nhìn thấy ở nơi đó.

"Thật tốt khi còn được sống."

Ở cuối thành phố là một màn hình khổng lồ ảo nối giữa trời và đất. Con số "2" trên đó rất bắt mắt, càng ngày càng gần với bản Open-beta chính thức của "Cuộc sống hoàn hảo".

"Cánh bướm trong tòa nhà chết chóc đã bị mình tiêu diệt. Trong hiện thực, những người bị ảnh hưởng bởi nó không biết có hoàn toàn tỉnh ngộ hay không." Cánh bướm là quỷ trong ác mộng. Trong hiện thực có rất nhiều người bị nó ảnh hưởng, chẳng hạn như Mạnh Trường An, hay thầy Mã của trường Học viện tư thục Ích Dân. Chắc hẳn sẽ còn có nhiều người như họ bị Cánh bướm mê hoặc.

Hoạt động thân thể một chút, Hàn Phi đau đớn toàn thân vẫn chưa biến mất, trong bụng lại truyền đến cảm giác đói mãnh liệt.

Mở tủ lạnh ra, Hàn Phi hâm nóng đồ ăn dự trữ, ăn như bộ dạng ở thế giới tầng sâu.

Hắn vô cùng bất ngờ khi thấy sức ăn của mình lớn hơn hẳn, nuốt tựa hồ có thể cho hắn một loại khoái cảm, mà năng lực tiêu hóa dường như cũng được tăng cường.

"Thế nào mà cứ muốn ăn thịt?"

Để đề phòng tai nạn, Hàn Phi đã dự trữ thức ăn một tuần trong tủ lạnh, nhưng bữa này hắn đã ăn mất hơn phân nửa.

"Mình cảm thấy thể lực đã trở nên tốt hơn trước. Nếu như gặp phải đào phạm khác, đoán chừng sẽ không thể thoát khỏi tay mình."

Sau khi ăn xong, cơn đau sau gáy cũng dịu đi rất nhiều, Hàn Phi lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho Lệ Tuyết.

"Chị Lệ Tuyết, đêm qua các chị có bắt được Cánh bướm không?"

Lệ Tuyết có lẽ cả đêm không ngủ, giọng nói khàn khàn, trong giọng nói có chút mệt mỏi: "Lúc trước em thật sự đoán đúng, đêm qua có thể là lần điên cuồng cuối cùng của Cánh bướm, bọn chị đã bắt giữ mười bảy người bị tình nghi có liên quan đến nó. Họ có danh tính và nghề nghiệp khác nhau, trong đó có 9 người trong số họ mang hình xăm con bướm trên cơ thể, hiện tại họ đang bị Cục thẩm vấn."

"Mười bảy người bị bắt? Có Cánh bướm trong số đó không?"

"Không thể khẳng định. Tất cả những nghi phạm có hình xăm con bướm đều quyết định tìm đến cái chết sau khi biết rằng mình không thể trốn thoát. Cứ như thể họ bị thôi miên vậy." Lệ Tuyết nói với Hàn Phi một số chuyện trong phạm vi kỷ luật cho phép: "Sau khi bọn chị thẩm vấn một số nghi phạm thì phát hiện họ không hề biết nhau hoặc thậm chí không biết về sự tồn tại của nhau. Lý do họ hành động vào cùng một ngày là bởi vì họ đã nghe thấy âm thanh trong cơn ác mộng của mình."

"Âm thanh trong cơn ác mộng?"

"Bây giờ cảnh sát nghi ngờ rằng thân phận thực sự của Cánh bướm là một nhà thôi miên. Cho dù không phải là nhà thôi miên, nó cũng có thể tham gia vào công việc liên quan đến não bộ. Nó hiểu rất rõ thế giới tâm linh của con người, đồng thời sử dụng những cơn ác mộng để tác động một cách vô tri vô giác đến một người. Bọn chị bắt được những tên tội phạm kia, tất cả đều gặp loại ác mộng tương tự nhau." Phương hướng điều tra của cảnh sát đã rất rõ ràng, tìm ra chân tướng hẳn chỉ là vấn đề thời gian, nhưng Hàn Phi cũng không quá lạc quan.

Trang Chu mộng hồ điệp, Cánh bướm có thể chỉ là sự khởi đầu của một thế giới khác mà mọi người nhìn thấy.

Đêm qua chỉ là một đêm bình thường đối với hầu hết những người bình thường ở Tân Hỗ, không ai quan tâm đến những gì đã xảy ra trong đêm đen và ảnh hưởng của những chuyện này.

"Mục tiêu của Cánh bướm đêm qua, ngoài em và Hoàng Doanh, còn có một số nơi, chẳng hạn như trung tâm nghiên cứu và phát triển Deep Space Technology, Cục quản lý thiêu xác Tân Hỗ, Bệnh viện nhân dân số 4 Tân Hỗ, vân vân... Tất cả những nơi này bây giờ đều là trọng điểm chú ý của cảnh sát. Bọn chị đang cố gắng tìm ra mối liên hệ giữa chúng, nếu em có ý tưởng hay đề xuất nào, hãy cho chị biết bất cứ lúc nào nhé." Lệ Tuyết cảm thấy Hàn Phi có một loại trực giác khác với những người bình thường, có trợ giúp rất lớn trong việc phá án.

"Em sẽ toàn lực phối hợp với cảnh sát trước khi đưa Cánh bướm ra công lý, nhưng em hy vọng chị có thể đảm bảo an toàn cho em."

Hàn Phi cúp điện thoại của Lệ Tuyết, sau đó lại gọi cho Hoàng Doanh.

Chuông điện thoại chỉ reo một tiếng, Hoàng Doanh đã trả lời cuộc gọi: "Hàn Phi? Em không gặp phải nguy hiểm gì chứ?"

Nghe thấy giọng nói của Hoàng Doanh, Hàn Phi thở phào nhẹ nhõm: "Cánh bướm luôn giày vò chúng ta trong ác mộng đêm qua đã chết trong cơn ác mộng của chính nó. Anh Hoàng, kế tiếp chúng ta bắt đầu nhìn về phía trước chứ?"

"Nhìn về phía trước?"

"Em không thể giải thích rõ ràng qua điện thoại. Chúng ta sẽ nói chuyện sau khi gặp mặt, mặt khác em muốn giới thiệu cho anh một thành viên mới." Hàn Phi có kế hoạch của riêng mình, sau khi đơn giản tắm rửa xong, hắn rời khỏi nhà.

Đầu tiên, hắn đến nơi ở của paparazzi Kim Tuấn, đã tìm được Trang Nhân lệ rơi đầy mặt, sau đó cùng ông ấy đến Thành phố thông minh.

Bởi vì đêm qua ở thành phố thông minh xảy ra hỏa hoạn và trải qua rối loạn, vì vậy cảnh sát thiết lập khắp nơi, Hàn Phi thuận lợi tiến vào thành phố thông minh cũng là nhờ sự trợ giúp của Lệ Tuyết.

Đến quán cà phê góc đường do Hoàng Doanh kinh doanh, khi Hàn Phi và Trang Nhân lên lầu, Hoàng Doanh đã đợi bọn họ từ lâu.

"Đây chính là thành viên mới?" Hoàng Doanh mấy ngày nay dường như không được nghỉ ngơi bình thường, sắc mặt rất tệ.

"Ông ấy tên là Trang Nhân, là một đạo diễn phim kinh dị nổi tiếng. Khi còn bé ông ấy sống cùng một cư xá với chủ tịch của Vĩnh Sinh Pharmaceutical." Hàn Phi mời Trang Nhân ngồi cạnh Hoàng Doanh: "Chủ tịch của Vĩnh Sinh Pharmaceutical từng đưa cho Trang Nhân một thứ gì đó, dường như là đặt một số ký ức của chính mình vào trong đầu ông ấy."

"Cấy ghép trí nhớ? Kỹ thuật của Vĩnh Sinh Pharmaceutical có thể làm được chuyện như vậy sao?" Hoàng Doanh không dám xem nhẹ Trang Nhân, có thể được Hàn Phi đích thân mời, đối phương hẳn là không đơn giản.

"Mọi chuyện chắc là phức tạp hơn so với suy nghĩ của anh. Hôm nay em đến đây là để hai người gặp nhau trước. Trong trò chơi "Cuộc sống hoàn hảo" sau này, hẳn sẽ có rất nhiều việc mà hai người cần phải cùng nhau giải quyết." Hàn Phi đứng trước mặt hai người, rất trịnh trọng nói.

"Hai chúng ta?" Hoàng Doanh và Trang Nhân đều hết sức kinh ngạc.

"Ngày mai 0 giờ "Cuộc sống hoàn hảo" Open Beta, rất nhiều người chơi đăng nhập vào trò chơi, nói không chừng sẽ có một hoặc hai người may mắn vì nhiều lý do khác nhau sẽ vào nơi đó. Để đề phòng việc xảy ra ngoài ý muốn, chúng ta nhất định phải chuẩn bị sớm, cho dù là ở tầng cạn, hay là tầng sâu của trò chơi." Hàn Phi nói ra kế hoạch của mình: "Trang Nhân tạm thời không thể đăng nhập vào trò chơi "Cuộc sống hoàn hảo" bình thường, vì vậy ông ấy phải chịu trách nhiệm một số việc trong hiện thực..."

"Anh có một câu hỏi." Hoàng Doanh cũng không có giấu giếm, mở miệng hỏi: "Vị này có thể tin tưởng được không?"

"Con gái của ông ấy bị mắc kẹt trong thế giới kia, giúp đỡ chúng ta chính là tự giúp chính mình." Hàn Phi có được năng lực chiêu hồn, nhưng số lượng chiêu hồn có hạn và không thể tùy tiện sử dụng, vì vậy hắn quyết định kéo Trang Nhân nhập bọn, đồng thời thỏa mãn đối phương đoàn tụ với người thân, cũng nhờ đối phương giúp mình xử lý một số việc.

"Vậy thì anh cần phải làm gì?" Hoàng Doanh giữ vững tinh thần và cẩn thận lắng nghe.

"Trách nhiệm của anh là nặng nhất." Hàn Phi nghiêm túc nói: "Em cần anh cạnh tranh với hàng trăm triệu người chơi, trở thành vị trí số 1 trong "Cuộc sống hoàn hảo"."

"Vị trí số 1?"

"Thực lực mạnh nhất, thế lực nhất, có sức ảnh hưởng nhất, thậm chí là người chơi vị trí số 1 có thể ảnh hưởng nội dung chính!"

"Anh thực sự không thể làm được đâu!" Hoàng Doanh cuống quít xua tay: "Anh chỉ là một người chơi bình thường hệ nghỉ dưỡng. Em xem phiên bản Closed-beta, anh ngày ngày chỉ trang trí nhà cửa và trồng rau, việc khác người nhất chính là mời nữ y tá của bệnh viện về nhà xem phim, kết quả người ta còn chưa tới em đã bắt anh đi rồi."

"Anh ngay cả Cánh bướm còn có thể đánh bại, trên đời này còn có cái gì anh không làm được? Em trước kia cũng là một người chơi hệ nghỉ dưỡng hết sức bình thường, hiện tại anh nhìn lại xem sao?" Hàn Phi ví dụ về chính mình, nhân viên bảo vệ với suy nghĩ cố gắng thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với các cư dân, cuối cùng hắn đã được tất cả cư dân may mắn còn sống sót đề cử làm người quản lý mới của cư xá.

"Nếu mọi người không bị ép buộc, họ sẽ không bao giờ biết đến cùng mình giỏi như thế nào."

"Vấn đề là anh thực sự không làm được!" Vẻ mặt Hoàng Doanh buồn rười rượi: "Em để anh cạnh tranh với 100 người thì còn có thể, chứ 100 triệu người thì, khó quá bỏ qua."

"Không sao đâu, sau lưng anh còn có em, em sẽ cố gắng hết sức để giúp anh." Hàn Phi đã mở ra hai mặt của hộp đen, hắn chọn con đường khó khăn nhất, vì vậy nhất định phải tranh đoạt thế giới tầng cạn. Một khi thế giới tầng cạn và tầng sâu xuất hiện thông đạo, hoặc là dị thường khác, hắn phải là người đầu tiên giải quyết nó.

"Bản Open-beta của "Cuộc sống hoàn hảo" có thể đại diện cho sự xuất hiện của một thời đại mới. Không ai biết rõ thời đại này đến cùng là tốt hay xấu. Những gì chúng ta có thể làm là cố gắng để mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn."

Dùng chân tình làm cảm động, dùng đạo lý để thuyết phục đối phương, Hàn Phi cuối cùng đã thành công thuyết phục được Hoàng Doanh.

"Được rồi, anh sẽ cố gắng hết sức."

"Nếu như anh đã đồng ý, vậy chúng ta hãy bắt đầu chuẩn bị vào đêm nay đi." Hàn Phi nói với Hoàng Doanh danh sách hắn đã lập, để anh ấy xuất phát theo nhiều hướng, sử dụng lần cuối cùng trước khi Open Server, đưa nhiều vật dụng hữu ích vào thế giới tầng sâu.

"Không thành vấn đề."

"Còn một chuyện nữa, em nhớ anh từng nói sự kiện đầu tiên sau khi Open-beta "Cuộc sống hoàn hảo" có liên quan đến giá trị hạnh phúc?" Hàn Phi nhớ tới thông tin nội bộ Hoàng Doanh nói với hắn lúc trước.

"Hình như... đúng vậy." Hoàng Doanh có một dự cảm không lành.

"Em sẽ đưa anh vào đêm tối kia trước khi Open Server mười hai tiếng đồng hồ, cố gắng hạ thấp giới hạn hạnh phúc cho anh càng nhiều càng tốt. Khi bảng xếp hạng đầu tiên của trò chơi này xuất hiện, chúng ta sẽ bắt đầu thống trị bảng xếp hạng." Hàn Phi nói ra mục đích thực sự của mình: "Cần phải biến việc chúng ta dẫn đầu trò chơi thành một lợi thế không thể lay chuyển."

"Sao mà làm được như vậy... Ý anh là gần đây cảm giác hạnh phúc của anh đã rất thấp rồi, anh cảm thấy đối với tuyệt vọng và sợ hãi cũng đã sinh ra miễn dịch." Hoàng Doanh cố gắng thuyết phục Hàn Phi: "Hơn nữa, gần đây anh thường xuyên gặp ác mộng, lá gan cũng thay đổi rất nhiều, sợ hãi có thể đã không cách nào làm giảm giá trị hạnh phúc của anh được nữa. Ừm, chính là như vậy."

"Không việc gì, gần đây em đã học được một kỹ năng mới gọi là nguyền rủa, có thể làm giảm đáng kể khả năng kháng cự của một người. Thực lực của người bị nguyền rủa càng yếu thì hiệu quả càng rõ ràng."

"Nguyền, nguyền rủa?"

"Yên tâm, em sẽ chú ý chừng mực mà." Hàn Phi ra hiệu cho Hoàng Doanh đừng quá sợ hãi: "Việc bẩn thỉu và cực nhọc kia cứ giao cho em, anh chỉ cần tiếp nhận sự ngưỡng mộ của người khác thôi, mặc dù quá trình có thể sẽ hơi vất vả đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro