Chương 396: Cao thủ tại dương gian, chơi cùng bạn tại âm phủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Khi không có việc làm thì ngày ngày nghĩ đến công việc, sau khi có công việc rồi thì lại ngày ngày nghĩ đến việc nghỉ ngơi, đáng thương cho mình ca ngày ca đêm luân phiên nhau, đến ngày nghỉ cũng không có."

Có người ban ngày là diễn viên, buổi tối có thể là bảo vệ, quản lý cửa hàng, giáo viên tuần tra, thậm chí là đồ tể nửa đêm và côi phu.

Uống một cốc nước lớn, Hàn Phi đặt quyển sách trong tay xuống, bắt đầu tập thể dục.

Từ sau khi chơi [Cuộc sống hoàn hảo], hắn thậm chí đến nước ngọt cũng rất ít uống rồi, lối sống lành mạnh đến mức không giống một thanh niên mới ngoài đôi mươi chút nào.

Thư giãn một lúc, chờ đến hơn 11 giờ đêm Hàn Phi lại gọi điện thoại cho Hoàng Doanh, sau khi xác định anh ấy đã sẵn sàng, hắn mới đi vào máy chơi game.

Trước đây mỗi lần Hàn Phi vào trò chơi đều như ra pháp trường vậy, đến hậu sự cũng phải viết ra trước, nhưng lần này đăng nhập trò chơi, áp lực của hắn rõ ràng đã giảm đi rất nhiều.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, khi màn hình ảo khổng lồ kết nối trời đất ở ven thành phố phát sinh thay đổi, Hàn Phi cũng đội mũ bảo hiểm trò chơi lên.

Cách ngày chính thức Open Server của "Cuộc sống hoàn hảo" chỉ còn lại 24 tiếng cuối cùng.

Màu máu buông xuống, ý thức Hàn Phi đã đến bên trong thành phố màu máu đỏ.

Trong quá trình ý thức rơi xuống, hắn nhìn thấy một bóng quỷ màu đỏ cách mình không xa, "người" đó ôm một cái đầu lâu của một ông già, ngồi xổm bên cạnh điện thờ.

"Tiếng ca? Nó vẫn còn ở đó?"

Lần trước khi Hàn Phi thoát khỏi trò chơi thì nhìn thấy đối phương, không ngờ được lần này đăng nhập lại, tiếng ca vẫn còn ở vị trí cũ.

Mở hai mắt ra, Hàn Phi đã quay trở lại nơi mình offline.

Hắn đẩy cửa phòng ngủ ra, vừa hay nhìn thấy bảo vệ Hoa Khôi đang chém gió với hai người bảo vệ ở tòa nhà số 1, nói mình đã sinh tồn ở tòa nhà số 4 không biết bao nhiêu năm rồi, mỗi lần đều có thể thoát chết, vì vậy chức vụ đội trưởng bảo vệ của tòa nhà chết chóc giao cho anh ta là phù hợp nhất.

"Hàn Phi?" Sau khi nói chuyện với mọi người trong cư xá Hạnh Phúc, anh ta cũng biết được tên thật của Hàn Phi: "Cậu đi vào căn phòng kia từ khi nào thế? Tôi nhớ là trong căn phòng đó hình như không có ai mà?"

"Tình hình hiện tại trong tòa nhà thế nào rồi?" Hàn Phi ngồi trên ghế sô pha rồi nói, ba người bảo vệ lần lượt trả lời, ai là đội trưởng bảo vệ thực ra đã không cần phải nói thêm nữa.

"Sau khi điện thờ dưới tầng hầm của tòa nhà chết chóc vỡ vụn, trên vỏ cái kén khổng lồ màu đen cũng bắt đầu xuất hiện lượng lớn các vết nứt, nó tuy rằng vẫn phát ra tử ý như cũ, có điều chút tử ý đó căn bản không thể bao trùm được hết tòa nhà, chỉ có thể miễn cưỡng để cho tòa nhà tự hồi phục." Hoa Khôi mặc bộ đồng phục bảo vệ gọn gàng và sạch sẽ, cả người trông rất có năng lượng.

Một vài người đi ra khỏi phòng, trải qua một ngày hồi phục, tòa nhà chết chóc đã khôi phục được già nửa, những mạch máu do Cánh bướm để lại biến thành chất dinh dưỡng, được các cư dân đổ đầy vào bên trong cư xá.

"Cánh bướm đã chết rồi, hiện tại bên trong tòa nhà chưa xuất hiện người quản lý mới." Hoa Khôi thành thật nói: "Luận thực lực, quỷ nhảy lầu của tòa nhà số 1 đáng sợ nhất, nhưng cô ấy lại không hề có ý định làm người quản lý, cả ngày cứ điên điên rồ rồ; nếu như luận đến trí tuệ và mị lực thì tôi nghĩ cậu là người phù hợp nhất."

Sau khi Hoa Khôi nói xong, hai người bảo vệ còn lại cũng gật đầu lia lịa.

Bọn họ đều có quan hệ rất tốt với Hàn Phi, nếu như hắn trở thành người quản lý mới, sự an toàn của bọn họ cũng được bảo đảm, ngoài ra nói đến phong cách làm việc, thực sự cũng chỉ có Hàn Phi là đáng tin cậy hơn.

Hàn Phi cùng với bảo vệ đi trong hành lang, thỉnh thoảng gặp một vài cư dân quỷ quái nhìn thấy bọn họ đều sẽ chủ động chào hỏi, khung cảnh êm dịu và ấm áp này rất khó tưởng tượng được lại phát sinh trong thế giới tầng sâu, ngay cả đến một vài cư xá kiểu mẫu trong hiện thực cũng chưa chắc đã làm được.

Từ trong ô vật phẩm lấy ra điện thoại của Đom Đóm, sau khi anh ấy hồi hồn thành công, điện thoại của anh ấy trở thành của Hàn Phi.

Chiếc điện thoại trông có vẻ bình thường, sau khi hệ thống giám định Hàn Phi mới phát hiện, đây lại là một vật phẩm nguyền rủa hiếm có ranh F, tên gọi là điện thoại nhóm chat chết chóc.

Thông thường nếu muốn có được vật phẩm nguyền rủa này, cần phải gia nhập nhóm chat chết chóc, sống sót bên trong đám lệ quỷ mới được, độ khó vô cùng cao.

Nhưng do hồn thiện của Hàn Phi ngoài ý muốn đi vào cơ thể Đom Đóm, dẫn đến hắn trực tiếp có được sự chấp nhận của đám lệ quỷ, nên hắn mới có thể có được vật phẩm này một cách dễ dàng, thậm chí ngay cả nhóm chat chết chóc cũng đã bị hắn đổi thành nhóm hỗ trợ bảo vệ quyền lợi cư dân của tòa nhà chết chóc.

Trong nhóm chat, Hàn Phi hỏi han mọi người về kế hoạch trong tương lai, hắn liên tục nhấn mạnh với tất cả các cư dân, cư xá là của mọi người, mỗi một người ở đây đều là người quản lý, hy vọng mọi người có thể tích cực tham gia đóng góp.

Trong các tòa nhà đặc biệt khác đều là vì vị trí người quản lý, mà tàn sát nhau đến hồn phi phách tán, Hàn Phi ở đây lại chủ động đưa ra khái niệm cùng nhau quản lý, đối với thế giới tầng sâu mà nói, đây có thể là bước đầu tiên của việc thay đổi các quy tắc.

Bởi vì sự tồn tại của nhóm chat chết chóc, các cư dân của tòa nhà chết chóc giao lưu rất thuận tiện. Trong thời gian Hàn Phi rời khỏi đây, các cư dân tự phát kiểm tra tòa nhà, tập trung xử lý tất cả các dấu vết và nguyền rủa chết chóc mà Cánh bướm lưu lại, đồng thời thống kê lại các tình huống bất thường vào trong nhóm chat.

Lật xem lịch sử trò chuyện, Hàn Phi phát hiện có mấy sự việc đáng được chú ý.

Đầu tiên là bên trong tòa nhà, sau khi Cánh bướm làm nổ tủ quần áo số 4444, toàn bộ các tủ quần áo trong các căn phòng của tòa nhà chết chóc đều xuất hiện những thay đổi nhất định, lối đi chính của ác mộng và thế giới tầng sâu tuy đã bị phá hủy, nhưng giữa ác mộng và các tủ quần áo khác dường như lại có một mối liên hệ đặc biệt nào đó.

Không còn sự thao túng của ý thức chính của Cánh bướm, sau này nếu có người lạc đường trong ác mộng, vậy thì nói không chừng người đó lại rất may mắn mở được cánh cửa tủ của tòa nhà chết chóc, tình cờ chạm trán với Hàn Phi, tất nhiên xác suất này sẽ vô cùng nhỏ.

Dưới sự dẫn dắt của nam học sinh và ha ha, các cư dân còn thu thập lại những mảnh vụn điện thờ còn sót lại bên trong tòa nhà chết chóc. Đối với các cư dân cũ sống trong thế giới tầng sâu, điện thờ tuyệt đối không phải là thứ có thể đặt để tùy tiện, cho dù là mảnh vụn còn sót lại cũng phải bảo quản ổn thỏa.

Hàn Phi không tin thần, nhưng hắn cũng không thể cố tình chống đối lại điện thờ, các thông tin hắn nắm được cho đến hiện tại, trong thế giới tầng sâu chỉ có tồn tại không thể nhắc đến mới có tư cách lập điện thờ cho riêng mình, cũng có nghĩa là đằng sau mỗi một điện thờ đều là một tồn tại không thể nhắc đến.

"Những mảnh vụn của điện thờ này cứ lưu giữ lại, sau này nói không chừng ai đó trong số chúng ta lại cần dùng đến." Tại thời khắc cuối cùng quyết chiến với Cánh bướm, nó đã dùng đến sức mạnh trong điện thờ, nó còn đặt trái tim vào trong điện thờ, dường như hận ý muốn trở thành không thể nhắc đến thì phải liên quan đến điện thờ.

Thông qua nhóm chat, Hàn Phi tìm thấy Ha ha, nữ streamer và Ngụy Hữu Phúc vừa mới tỉnh lại ở tầng trên cùng của tòa nhà chết chóc.

Ý thức của Cánh bướm đã tiêu tan, người quản lý sự vụ trong tòa nhà chết chóc trở thành Ha ha và nữ streamer, Ngụy Hữu Phúc và Từ Cầm thì đại diện cho cư xá Hạnh Phúc.

Người của hai cư xá vốn dĩ cả đời này cũng chưa chắc đã gặp nhau, nhưng bởi vì Hàn Phi, bọn họ hiện tại đã chấp nhận sự tồn tại của nhau, ít nhất cũng sẽ không ra tay nuốt đối phương làm thức ăn.

"Xem ra mọi người cũng đã làm quen với nhau rồi, vậy thì tôi cũng không cần giới thiệu thêm nữa." Sau khi Hàn Phi đi vào căn phòng Cánh bướm từng sống ở tầng trên cùng, phát hiện không khí có phần cổ quái, Ngụy Hữu Phúc yếu ớt nằm trên ghế sofa, Ha ha chống cằm, nhìn chằm chằm ra cửa sổ.

Trong phòng khách chỉ còn lại nữ streamer và Từ Cầm đang ngồi đối diện nhau, một người chỉnh lý lại chiếc váy đỏ của mình, một người nghịch con dao ăn bọc bằng da người.

Có lẽ là do Cánh bướm đã từng sống trong căn phòng này, nên căn phòng này rõ ràng là âm u đáng sợ một cách đặc biệt, không khí nghiêm trọng, nhiệt độ cũng thấp hơn rất nhiều so với bên ngoài.

Cánh bướm mặc dù đã hồn phi phách tán, nhưng sau khi nó chết, sương đen bao trùm tòa nhà chết chóc cũng đã tiêu tan, khu vực này không còn có thể quay lại như ngày trước nữa." Haha phá vỡ bầu không khí băng giá của cuộc trò chuyện trong phòng: "Trước đây kẻ địch của chúng ta là Cánh bướm, sau này chúng ta có thể sẽ phải đối mặt với các loại tồn tại đáng sợ khác nhau, thậm chí cũng sẽ có không thể nhắc đến khác đi qua đây."

Mở rèm ra, vài người nhìn ra bên ngoài.

Tòa nhà chết chóc có 24 tầng, là kiến trúc cao nhất trong khu vực này, nhưng nhìn ra bên ngoài, có vô số kiến trúc cao hơn và quỷ dị hơn tòa nhà chết chóc.

Hàn Phi bọn họ chỉ sống trong một góc của thế giới tầng sâu, tầm mắt hắn thậm chí không thể nhìn thấy toàn cảnh bóng tối.

"Vì để ứng phó với những nguy hiểm có thể tồn tại, tôi đề nghị mọi người liên thủ với nhau." Sắc mặt Ngụy Hữu Phúc nhợt nhạt, cơ thể gần như trong suốt: "Giống như tòa nhà số 1 và tòa nhà số 2 của cư xá Hạnh Phúc liên hợp lại với nhau vậy, chúng ta tập trung lực lượng phân tán lại với nhau, như vậy mọi người đều cùng có lợi."

"Tôi đồng ý, tòa nhà chết chóc hiện tại chỉ còn lại một hận ý là Trang Văn, cô ấy còn đang ở trạng thái điên rồ, không thể giao tiếp. Chưa nói đến việc những lệ quỷ ở khu vực khác đến, giả sử Trang Văn đột nhiên phát điên, chỉ dựa vào mỗi chúng ta cũng rất khó để khống chế được cô ấy." Những điều Ha ha nói đều là sự thật, trước đây trong tim anh ta đều là tử ý, mỗi ngày anh ta đều phải vật lộn với ý nghĩ chết đi sống lại, không ngờ sau khi gặp được Đom Đóm và Hàn Phi, anh ta thậm chí còn bắt đầu nghĩ về tương lai.

"Còn có một điểm tôi cảm thấy cần phải nói với mọi người." Ha ha suy nghĩ một chút: "Tôi luôn cảm thấy sắp tới sẽ có chuyện lớn gì đó xảy ra, quỷ quái của các khu vực phụ cận đột nhiên trở nên hưng phấn hơn rất nhiều, điều này rất không bình thường."

"Một mực phòng thủ sẽ chỉ làm tăng thêm nỗi sợ hãi, chúng ta cũng phải đi ra ngoài, đi thăm dò nhiều khu vực hơn." Giọng điệu của Hàn Phi không giống một người chơi mới level 15 chút nào: "Tôi đã biết phương hướng đại khái mà tiếng ca ẩn nấp, nó đã bị tử ý và điện thờ của tòa nhà chết chóc làm cho thiệt hại nặng nề, bây giờ là thời cơ tốt nhất để tiếp xúc với nó."

Sau khi Hàn Phi nói xong, những người khác đều không dám nói nữa, toàn bộ đều chăm chú nhìn hắn.

Tiếng ca là tồn tại không thể nhắc đến, tồn tại như vậy ngay cả nhắc đến cũng có khả năng bị nguyền rủa, Hàn Phi lại ở đây quang minh chính đại thảo luận làm thế nào đối phó với người ta.

Đối chiếu với bản đồ mà quản lý tòa nhà tiền nhiệm để lại, Hàn Phi chỉ về một phương hướng bên ngoài cửa sổ: "Tiếng ca ở con phố ngoài cùng trong khu vực tòa nhà chết chóc, người quản lý tòa nhà tiền nhiệm của cư xá Hạnh Phúc gọi con phố này là phố Từ Đường."

Ho khan một tiếng, Ha ha ngập ngừng nói: "Anh phải nghĩ rõ ràng về chuyện này, suy nghĩ kỹ trước khi hành động."

"Tôi tiến vào tòa nhà chết chóc có một nguyên nhân rất quan trọng, đó chính là đi tìm người quản lý tòa nhà tiền nhiệm của cư xá Hạnh Phúc, điện thờ và mảnh vụn ký ức của ông ấy đều đã bị tiếng ca mang đi, vì vậy tôi nhất định phải đi tìm tiếng ca." Hàn Phi suy đoán tiếng ca chính là một trong ba người con của Phó Sinh, nó có lẽ biết một vài bí mật liên quan đến Phó Sinh.

"Đạo lý thì tôi đều hiểu, nhưng mà anh phải biết giữa oán niệm và không thể nhắc đến còn có hận ý, mà hận ý sau khi được tái sinh trong ngọn lửa màu đen lại phân thành ba tầng khác nhau là đỏ nhạt, đỏ, đỏ đậm. Cho dù tiếng ca có bị thương nặng hơn nữa, nó cũng không phải là người mà oán niệm chúng ta có thể đối phó. Cường đại như Cánh bướm, cũng phải dựa vào điện thờ trong tòa nhà chết chóc và tử ý tích lũy bao nhiêu năm nay mới ép được tiếng ca rút lui." Tên trên mạng của Ha ha tuy là Một ngày rồi sẽ biết ha ha, tương đối hài hước, nhưng trên thực tế anh ta là một "quỷ" có tính cách cực kì bi quan.

"Chờ sau khi tiếng ca khôi phục lại, nó nhất định sẽ quay lại tìm chúng ta. Anh muốn một lần vất vả suốt đời nhàn nhã giải quyết tiếng ca hay là muốn vĩnh viễn sống trong sự sợ hãi?" Hàn Phi không có quá nhiều kính sợ đối với không thể nhắc đến trong thế giới tầng sâu, cậy vào việc mình có thể offline, hắn đã điên rồ trêu chọc tiếng ca mấy lần rồi.

Cánh bướm làm tiếng ca bị thương nặng, dựa vào tính cách của không thể nhắc đến, thì nhất định sẽ quay lại báo thù, hiện tại các cư dân trong tòa nhà chết chóc căn bản không có khả năng sống sót trong tay tiếng ca.

"Thôi được, vậy anh nói thời gian đi, chúng tôi cùng anh đi đến phố Từ Đường!" Ha ha thật khó khăn mới quyết định được.

"Vậy thì định vào buổi tối ngày mai đi, chúng ta càng kéo dài thời gian, tiếng ca lại càng khôi phục tốt hơn." Hàn Phi muốn đối phó với tiếng ca, còn có một nguyên nhân vô cùng quan trọng nữa chính là hệ thống đã phát hành nhiệm vụ người quản lý, muốn chính thức trở thành người quản lý của tòa nhà chết chóc, phải tìm lại được điện thờ và mảnh vụn ký ức của Phó Sinh mới được.

Ngoài ra Hàn Phi lần đầu tiên sau khi nhìn thấy mảnh vụn ký ức của Phó Sinh, đối phương đã giúp hắn mở ra hai mặt của hộp đen, hắn vẫn muốn tiếp tục mở hộp đen, xem xem bên trong hộp đen cuối cùng có giấu thứ gì.

Sau khi hoàn thiện tất cả các chi tiết, Hàn Phi dẫn theo mọi người của cư xá Hạnh Phúc và Phong Tử Du vẫn đang trong trạng thái hôn mê đi ra khỏi tòa nhà chết chóc, nơi đây dù sao cũng không phải là nhà của bọn họ.

Tất cả hàng xóm và bạn bè cùng nhau đi, Hàn Phi bọn họ giống như âm binh mượn đường, trong khu vực tòa nhà chết chóc, căn bản sẽ không có quỷ quái nào tới quấy rầy bọn họ.

"Có chút hình thành thói quen trò chơi rồi." Hàn Phi nhìn khu phố bị bóng tối bao trùm, trong những tòa cao ốc bị âm khí bao quanh, thỉnh thoảng có quỷ quái nhanh chóng lóe lên: "Sau này những nơi mình đến sẽ càng nhiều hơn, mình sẽ mang lại hy vọng cho nhiều cư dân hơn."

Trở lại Học viện tư thục Ích Dân, Hàn Phi nói với các giáo viên và học sinh trong học viện chuyện Cánh bướm đã bị giết, mang lại cho hắn một làn sóng "danh tiếng".

Sau khi được sự đồng ý của giáo viên và học sinh trong trường, Hàn Phi quyết định làm việc quan trọng nhất trong ngày hôm nay.

Hắn đã mở cánh cửa của một lớp học nào đó, sau đó sử dụng thiên phú người quản lý của mình là Chiêu hồn.

Quỷ môn màu máu đỏ dần dần mở ra, Hàn Phi gọi ra tên của Hoàng Doanh.

2 giờ đêm ngày hôm nay, server thử nghiệm của "Cuộc sống hoàn hảo" sẽ đóng lại, Hàn Phi phải đưa Hoàng Doanh vào trong thế giới tầng sâu trước khi anh ấy không thể đăng nhập được vào trò chơi nữa.

Biển máu trào dâng, âm khí khắp nơi, sau khi quỷ môn từ từ đóng lại, một thân ảnh bối rối xuất hiện ở góc của phòng học.

Cái gì đến, vẫn phải đến.

"Anh Hoàng, hai phòng học này cũng là chuẩn bị cho anh, dùng để chứa tất cả vật phẩm nhiệm vụ và đạo cụ." Hàn Phi kéo Hoàng Doanh từ dưới đất đứng dậy.

"Anh không phải là lần đầu tiên đến đây nữa rồi, nhưng mỗi lần đến đây luôn cảm thấy rất không quen." Lưng dựa vào bàn, Hàn Phi cẩn thận nhìn bốn phía xung quanh, trong phòng học lúc nửa đêm bàn ghế nghiêng ngả, chỗ cửa sổ không biết từ lúc nào xuất hiện khuôn mặt của một đứa trẻ.

"Anh hãy lấy hết tất cả đồ trong bao ra trước đã." Hàn Phi thúc giục: "Lát nữa còn có chuyện quan trọng hơn phải làm."

"Em có quan hệ như thế nào với lãnh đạo của ngôi trường này? Tùy tiện mượn phòng học cũng không có ai quản à?" Những vật phẩm nhiệm vụ mà Hoàng Doanh mang đến lần trước đã chất đầy một phòng học rồi.

"Đây chính là mối quan hệ sâu rộng."

Hàn Phi và Hoàng Doanh cùng nhau phân loại sắp xếp các vật phẩm nhiệm vụ, con đường của 50 level đầu tiên của Hoàng Doanh đã được trải sẵn.

Ngoài các vật phẩm nhiệm vụ ra, Hoàng Doanh còn thu thập toàn bộ những vật phẩm quý hiếm mà người chơi thử nghiệm có thể nhận được, đối với những người chơi thử nghiệm, những thứ đó hoàn toàn vô dụng, điều này khiến Hoàng Doanh kiếm được một món hời lớn.

Những món đồ cổ vô cùng quý giá, một số lượng lớn vũ khí, thực phẩm và dược phẩm chất lượng huyền thoại, những đạo cụ và kỹ năng quý hiếm, thậm chí cả những công pháp đất đai và phòng hợp đồng thương mại cho một số tòa nhà, Hoàng Doanh cũng không chịu buông tha.

Ở một khía cạnh nào đó, Hoàng Doanh thực sự là một người trưởng thành đáng tin cậy.

Sau khi bận rộn xong xuôi, Hoàng Doanh nhìn những phòng học chật kín, cảm thấy trong lòng có một cảm giác đặc biệt thỏa mãn.

Anh lau mồ hôi trên trán, nhẹ nhàng khoác bả vai người bên cạnh, giọng điệu có chút tự đắc: "Không nói thì thôi, hiện tại anh thật sự rất kỳ vọng vào việc open server. Người chơi số 1 trong "Cuộc sống hoàn hảo", quả thật nghe cũng không tệ."

Hồi lâu không có phản ứng lại, Hoàng Doanh vô thức nhìn sang bên cạnh, cánh tay của mình đang đặt trên vai một ông lão, đối phương đang mặc đồng phục bảo vệ của trường Học viện tư thục Ích Dân, trên người mang theo cả núi quỷ, vô số quỷ đang nhìn chằm chằm vào anh ấy.

"Chàng trai, mấy ngày không gặp, cậu hình như có tinh thần hơn nhiều rồi."

Khi người bảo vệ già đang đuổi theo Hoàng Doanh chạy ra ngoài lớp học, Hàn Phi đang nấp sau cánh cửa, nhìn chằm chằm vào Hoàng Doanh, lần đầu tiên sử dụng năng lực tấn công chủ động rank E của mình là nguyền rủa!

"Anh rất nhút nhát, chỉ cần một sự xáo trộn nhỏ nhất cũng sẽ khiến anh gục ngã. Anh sợ bóng tối, sợ không gian chật hẹp, thích suy nghĩ lung tung, sợ hãi và thậm chí không dám đi vệ sinh một mình..."

Mỗi khi Hàn Phi nói ra một câu, trên ngực Hoàng Doanh sẽ xuất hiện nguyền rủa màu đen giống như nguyền rủa chết chóc vậy, những câu thần chú dày đặc đan xen trong trái tim của anh ấy, nó khơi dậy nỗi sợ hãi của anh ở mức độ lớn nhất.

Nghe thấy tiếng hét vang vọng bên tai, Hàn Phi biết thần chú đã phát huy tác dụng rồi.

Để tránh cho Hoàng Doanh bị thương, hắn đã mang theo những người hàng xóm hung dữ đáng sợ của cư xá Hạnh Phúc theo sát anh ấy, bảo vệ đối phương mọi lúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro