31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jung YunHo không nhớ rõ mình đã làm bao nhiêu lần, hắn điên cuồng trầm mê trong thân thể Kim JaeJoong, chỉ cần ngửi được mùi hương của cậu sẽ lại kích thích lửa dục trong lòng hắn, giống như dã thú động dục không kiềm chế được, ham muốn mê loạn xâm chiếm Kim JaeJoong, hận không thể đem khát khao của suốt tám năm của bản thân đối với cậu đòi lại ngay lập tức, sau khi gặp Kim JaeJoong, cái gì lý trí, lạnh lùng, tự chủ cao ngạo đều con mẹ nó cút hết đi, thực sự có thể bức hắn đến điên lên, mãi đến khi thấy Kim JaeJoong vì kiệt sức mà trở nên mê man, mới không đành lòng mà buông tha cho cậu.

Jung YunHo say mê ngắm nhìn một Kim JaeJoong đang say ngủ, khuôn mặt mệt mỏi chìm sâu trong giấc mộng khiến Jung YunHo yêu thương không ngớt, dùng tay ma sát đôi môi xinh đẹp sưng đỏ mang theo vết máu của Kim JaeJoong, là khi đó bản thân kích tình đã cắn cậu.

"JaeJoong"

Jung YunHo đau lòng ôm lấy cậu, ôn nhu đặt lên giường, ôm cậu vào lồng ngực, hạnh phúc cùng cảm động trước nay chưa từng xuất hiện giờ đây tràn ngập trong tim hắn.

Đêm nay Kim JaeJoong nhiệt tình đáp trả hắn, hắn biết là vì cậu uống say, tuy rằng Kim JaeJoong chủ động muốn hắn làm, thế nhưng bản thân mình dù sao cũng là giậu đổ bìm leo, khi cậu say rượu thống khổ bất lực muốn phát tiết thì xâm chiếm cậu, ngày mai có đúng hay không cậu sẽ hối hận, cậu liệu có nhớ đến kích tình như đục khoét xương tủy đêm nay, khi thân thể và tâm hồn cùng hòa vào làm một.

Jung YunHo nhìn bầu trời lất phất mưa phùn mờ mịt ngoài cửa sổ, ngày đã sáng tỏ, hắn bá đạo ôm chặt lấy Kim JaeJoong, cùng cậu ngủ say.

Lúc Kim JaeJoong tỉnh lại, ngoài cửa sổ sắc trời đã trầm xuống, lửa trong lò sưởi đã tắt từ lúc nào, nhưng gian phòng vẫn ấm áp như vậy, từ phía sau truyền đến tiếng hít thở bình ổn, còn có một cánh tay bá đạo khóa ở bên hông mình.

Mẹ nó, lại để Jung YunHo thượng một lần nữa, cái đầu đau nhức mông lung của Kim JaeJoong dần thanh tỉnh, cậu chậm rãi nhớ lại ngày hôm qua chính mình đã làm ra một màn kịch vô cùng mất mặt, hình như là chính mình đã câu dẫn Jung YunHo, thật sự là mất mặt chết mất, rượu đã uống không được, uống rượu sau bản thân còn làm chuyện bậy bạ.

Vừa thẹn vừa giận, bản thân lại sinh ra hờn dỗi, thế nhưng dù sao cậu cũng uống say, Jung YunHo cũng uống say, nghĩ thế nào cũng là Jung YunHo lợi dụng lúc người ta khó khăn.

Kim JaeJoong hung hăng đá một cước, Jung YunHo giật mình vừa tỉnh giấc, lại bị một cú đá đẹp mắt của Kim JaeJoong đá cho lăn xuống giường.

"Mẹ nó Kim JaeJoong, ngày hôm qua là em ôm anh đòi anh làm, thế nào bây giờ đã trở mặt rồi?"

Lúc tỉnh táo quả thực không đáng yêu chút nào, bạo lực như vậy, chẳng có chút xíu dịu dàng nào hết, trước đó cùng người ta triền miên suốt một đêm, khi tỉnh lại lại trực tiếp đá người ta xuống khỏi giường. Bị một người đá xuống giường tận hai lần, Jung YunHo hắn cũng bị mất mặt chứ.

Jung YunHo vừa nghẹn nín vừa tức giận nhìn khuôn mặt lạnh lùng âm trầm của Kim JaeJoong, có đúng hay không lại trở về điểm xuất phát, không thể tiếp nhận hắn.

Mẹ nó, không phải sẽ lại uổng phí một trận nữa chứ.

Nhưng Kim JaeJoong chỉ kéo chăn phủ lên trên người, bọc lấy thân thể mình, nằm xuống giường quay lưng về phía Jung YunHo.

"Cút ra ngoài, tôi đói bụng."

Jung YunHo ngây ra một lúc, nhưng lập tức tỉnh lại, đi chuẩn bị cơm cho cậu.

"Được, bảo bối, anh đi ngay đây."

Jung YunHo không chút mạnh mẽ nịnh bợ nói, vội vội vàng vàng nhảy dựng lên mặc quần áo vào, đi như chạy khỏi phòng.

"Đồ ngốc!"

Kim JaeJoong dúi đầu vào trong chăn, ánh mắt u ám lạnh lùng tràn ngập hơi nước, khóe miệng khẽ nhếch lên, cuối cùng không nhịn được khanh khách cười rộ lên.

Jung YunHo vừa đóng cúc áo liền nhìn thấy lão quản gia đứng ở hành lang, trong mắt ông tràn đầy phiền muộn lo lắng, nhìn thấy hắn muốn nói gì đó lại thôi.

Jung YunHo biết ông muốn nói gì, lão quản gia là người đã chứng kiến hắn lớn lên, cả đời tận chức tận trách làm quản gia cho Jung gia bọn họ, Jung YunHo luôn kính trọng ông giống như trưởng bối trong nhà.

"Thiếu gia..."

Lão quản gia thật sự không biết nên nói thế nào, việc đời tư của thiếu gia không phải trong phạm vi mà một người tôi tớ như ông có thể nhúng tay vào, nhưng ông thật sự rất hoang mang lo lắng.

"Chính là cậu ấy."

Trong ánh mắt Jung YunHo là kiên định không chút nghi ngờ.

"Nhưng Kim tiên sinh là một người đàn ông."

Tuy rằng nơi này là nước Mỹ rất phóng khoáng, nhưng là người thừa kế duy nhất của Jung gia, vì sao lại lựa chọn một người đàn ông, hắn là con trai nối dõi duy nhất của Jung gia này.

"Cậu ấy là bảo bối mà cháu lo lắng ra sức suy nghĩ, dùng hết thủ đoạn, cưỡng bức dụ dỗ, điên cuồng bất chất hậu quả , cướp đoạt suốt tám năm mới có được, ngoài cậu ấy ra, không thể là ai khác."

Lão quản gia cúi đầu, than nhẹ một tiếng, ông biết thiếu gia của mình tính tình cố chấp, đã cho rằng thế nào, đã lựa chọn người nào thì chắc chắn sẽ không thay đổi, chính như thiếu gia vừa nói, là bảo bối mà cháu lo lắng ra sức suy nghĩ, dùng hết thủ đoạn, cưỡng bức dụ dỗ, điên cuồng bất chất hậu quả , cướp đoạt suốt tám năm mới có được, khiến thiếu gia lãnh khốc hung bạo của mình chờ đợi suốt tám năm, là người mà hắn đã kiên nhẫn tìm kiếm suốt tám năm mới được, hắn có chết cũng sẽ không buông tha, không một ai có thể ngăn cản hắn, lão quản gia vẫn còn nhớ rõ ánh mắt lạnh băng vô tình của Jung YunHo năm tám tuổi.

"Chú đi chuẩn bị cơm tối giúp cháu, cậu ấy đói bụng rồi."

Vừa nhắc đến bảo bối của mình, đáy mắt lãnh khốc thường ngày tràn ngập sự dịu dàng hiếm thấy.

Kim JaeJoong không chịu nổi sự mè nheo cố sống cố chết của Jung YunHo, cùng hắn đi gặp mẹ hắn.

Kim JaeJoong đột nhiên cười, nói thế nào lại có cảm giác giống như đi gặp cha mẹ hai bên gia đình.

Kim JaeJoong cười, nhớ lại bầu không khí quỷ dị giữa hai người đêm đó.

Jung YunHo đuổi theo tiến lên, tức giận nói, "Thế nào lại để em nhìn thấu, ý tứ kia, đều là người của Jung gia anh, người cũng tới rồi, con dâu tốt xấu gì dù sao cũng phải chào hỏi cha mẹ chồng."

Kim JaeJoong khanh khách cười rộ lên, tiện thể cho Jung YunHo mấy đá.

Anh cũng bái mẹ tôi rồi mà.

Jung YunHo hắc hắc cười lên, anh khi đó là bái mẹ vợ.

Hết chương 31

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sưutầm